Chương 2123
Tô Minh
13/01/2022
Nhưng Tô Minh thì sao? Cũng không cần chống đã
mà trực tiếp không màng đến.
Quá kinh khủng.
“Có uy phong này, chi bằng đi đùa giữn với ba người
hoàng triều Cửu Minh kia trong miệng cô đi, ức hiếp
người Chúng Sinh các của mình, cũng chẳng có bản lĩnh
gì că”. Tiếp đó, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh lại thân nhiên
nói, khi nói anh lại năng tay đập vào bàn.
Trông có vẻ cũng không vỗ mạnh gi.
Nhưng ngay sau đó, Hóng Nhân giống như bị sắm
sét đánh trúng, cả người run rảy, tay vốn đang đập trên
bàn trước mặt thoáng chốc năng lên, sắc mặt đã trắng
nhợt, khoẻ miệng thậm chỉ còn có máu.
Hồng Nhàn kinh sợ nhìn Tô Minh chằm chầm,
trong đầu lại càng sợ sệt không tin nổi.
Vừa nãy khi Tô Minh đập bàn, bởi vì tay cô ta cũng
đang để trên bàn nên thông qua tay mình mà cảm nhận
được sức lực dao động truyền đến từ trên bàn, sức lực
dao động đó thoáng chốc đánh vào cơ thể cô ta, khiến
lục phủ ngũ tạng cô ta đều bị thương, khí huyết cũng
hỗn loạn.
Rất kinh khủng!
Kinh khủng đến mức khó mà tưởng tượng được.
Quả thực cô ta không thể tưởng tượng được về mặt
sức mạnh và khả năng kiểm soát sức lực của Tô Minh là
kinh khủng đến vậy.
“Nếu đã như vậy thì Ngõ Lũng không cần lấy ‘Ngự Thủ
Quyết ra nữa. Những câu hỏi của Ma Lân Chúng Sinh đến
lúc đó chúng ta sẽ tự dựa vào bàn lĩnh của mình. Nếu như
chết trong móm của Ma Lân Chúng Sinh thì cũng đáng
đờr, Hồng Nhân hit một hơi thật sâu, nói.
Lãi nói vừa dứt thì không khí trở nên yên tĩnh hằn.
Đây là đang làm hòa với Tô Minh mà?
“Càm ơn cô chủ Hồng”, Ngô Lũng vui sường, đúng
Đúng là như từ cối chết trở về.
Ngô Lũng cảm kích nói lời cảm ơn với Tô Minh, kích
động phát khóc. Sau đó lại run rấy rót rượu và mời Tô
Minh một ly.
Tô Minh vừa uống rượu vừa ngắng đầu lên nhìn về
phía Trần Chích.
Lúc này Trần Chích đang lên nhìn Tô Minh, về phẫn nộ
và cán hận trong mất càng rõ hơn.
“Sao? Anh không vui sao?, Tô Minh nhìn Trần Chích,
vừa hay nhìn thẳng vào hắn ta rồi hỏi.
“Không. Không dám! Cậu chủ Tô nói đùa rối, Trần
Chich uất ức, cũng chỉ biết đề nên trong lòng.
Sau đó là những lời thào luận võ vị, nói đi nói lại cũng
toàn là những lời chém gió, chém gió mình đã liều mạng
như thế nào khi gặp phải ba người của vương triều Cửu Minh.
Điều đáng nhắc đến là sau khi bị Tô Minh dạy dő,
Hồng Nhàn không hoạt bát nữa mà lạnh mặt đi, không nói
gi nữa. Người nào tinh mất thi đều nhìn ra, cô ta sắp nổ tung rối.
Thời gian lặng lẽ trôi đi.
Chứng một tiếng sau thi đột nhiên có một bóng hình
kỳ quải xuất hiện.
Người này cứ thế xuất hiện trước mặt mọi người, hơn
nữa còn đi đến bên cạnh chỗ ngồi chính rồi ngồi xuống.
Đây là một người đân ông trung niên áo trắng nho
nhã, quần áo rất sạch sẽ, chin chu, kể cả tóc tai cũng rất
gọn gàng. Thậm chí nếu nhìn kỹ thì ngay kiếm ngọc trong
tay cũng không vết bụi.
Sau khi ông ta ngồi xuống thì 300 người ở đây đều
cung kinh nói: “Xin chào Đại Các chữt”
Hỏa ra người này chính là Đại Các chủ.
“Cậu chủ Tôi Ông ta là Đại Các chủ Phùng Giao, cũng
chinh là sư tôn của Vụ Cách và Hoàng Xung”, Ngô Lũng
nhỏ giọng giới thiệu cho Tô Minh. Trong lúc nói thì còn
dùng ánh mắt thâm sâu nhin về phía Vu Cách và Hoàng Xung.
mà trực tiếp không màng đến.
Quá kinh khủng.
“Có uy phong này, chi bằng đi đùa giữn với ba người
hoàng triều Cửu Minh kia trong miệng cô đi, ức hiếp
người Chúng Sinh các của mình, cũng chẳng có bản lĩnh
gì că”. Tiếp đó, trong lúc yên tĩnh, Tô Minh lại thân nhiên
nói, khi nói anh lại năng tay đập vào bàn.
Trông có vẻ cũng không vỗ mạnh gi.
Nhưng ngay sau đó, Hóng Nhân giống như bị sắm
sét đánh trúng, cả người run rảy, tay vốn đang đập trên
bàn trước mặt thoáng chốc năng lên, sắc mặt đã trắng
nhợt, khoẻ miệng thậm chỉ còn có máu.
Hồng Nhàn kinh sợ nhìn Tô Minh chằm chầm,
trong đầu lại càng sợ sệt không tin nổi.
Vừa nãy khi Tô Minh đập bàn, bởi vì tay cô ta cũng
đang để trên bàn nên thông qua tay mình mà cảm nhận
được sức lực dao động truyền đến từ trên bàn, sức lực
dao động đó thoáng chốc đánh vào cơ thể cô ta, khiến
lục phủ ngũ tạng cô ta đều bị thương, khí huyết cũng
hỗn loạn.
Rất kinh khủng!
Kinh khủng đến mức khó mà tưởng tượng được.
Quả thực cô ta không thể tưởng tượng được về mặt
sức mạnh và khả năng kiểm soát sức lực của Tô Minh là
kinh khủng đến vậy.
“Nếu đã như vậy thì Ngõ Lũng không cần lấy ‘Ngự Thủ
Quyết ra nữa. Những câu hỏi của Ma Lân Chúng Sinh đến
lúc đó chúng ta sẽ tự dựa vào bàn lĩnh của mình. Nếu như
chết trong móm của Ma Lân Chúng Sinh thì cũng đáng
đờr, Hồng Nhân hit một hơi thật sâu, nói.
Lãi nói vừa dứt thì không khí trở nên yên tĩnh hằn.
Đây là đang làm hòa với Tô Minh mà?
“Càm ơn cô chủ Hồng”, Ngô Lũng vui sường, đúng
Đúng là như từ cối chết trở về.
Ngô Lũng cảm kích nói lời cảm ơn với Tô Minh, kích
động phát khóc. Sau đó lại run rấy rót rượu và mời Tô
Minh một ly.
Tô Minh vừa uống rượu vừa ngắng đầu lên nhìn về
phía Trần Chích.
Lúc này Trần Chích đang lên nhìn Tô Minh, về phẫn nộ
và cán hận trong mất càng rõ hơn.
“Sao? Anh không vui sao?, Tô Minh nhìn Trần Chích,
vừa hay nhìn thẳng vào hắn ta rồi hỏi.
“Không. Không dám! Cậu chủ Tô nói đùa rối, Trần
Chich uất ức, cũng chỉ biết đề nên trong lòng.
Sau đó là những lời thào luận võ vị, nói đi nói lại cũng
toàn là những lời chém gió, chém gió mình đã liều mạng
như thế nào khi gặp phải ba người của vương triều Cửu Minh.
Điều đáng nhắc đến là sau khi bị Tô Minh dạy dő,
Hồng Nhàn không hoạt bát nữa mà lạnh mặt đi, không nói
gi nữa. Người nào tinh mất thi đều nhìn ra, cô ta sắp nổ tung rối.
Thời gian lặng lẽ trôi đi.
Chứng một tiếng sau thi đột nhiên có một bóng hình
kỳ quải xuất hiện.
Người này cứ thế xuất hiện trước mặt mọi người, hơn
nữa còn đi đến bên cạnh chỗ ngồi chính rồi ngồi xuống.
Đây là một người đân ông trung niên áo trắng nho
nhã, quần áo rất sạch sẽ, chin chu, kể cả tóc tai cũng rất
gọn gàng. Thậm chí nếu nhìn kỹ thì ngay kiếm ngọc trong
tay cũng không vết bụi.
Sau khi ông ta ngồi xuống thì 300 người ở đây đều
cung kinh nói: “Xin chào Đại Các chữt”
Hỏa ra người này chính là Đại Các chủ.
“Cậu chủ Tôi Ông ta là Đại Các chủ Phùng Giao, cũng
chinh là sư tôn của Vụ Cách và Hoàng Xung”, Ngô Lũng
nhỏ giọng giới thiệu cho Tô Minh. Trong lúc nói thì còn
dùng ánh mắt thâm sâu nhin về phía Vu Cách và Hoàng Xung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.