Chương 2126
Tô Minh
13/01/2022
Đại điện Chúng Sinh yên tỉnh lại!
vô cùng yên tĩnh, thậm chí còn không có tiểng
thờ mạnh.
Khí thế của Tô Minh năm ngoài tưỡng tượng của mọi
người. Kế cà là đệ tử của lão Diễm thì cũng không đến
mức hồng hách, bá đạo thế chứ?
“Cậu. Phùng Giao nghiến răng nghiên lợi, hận nỗi
không thể tát chết Tô Minh. Ông ta vốn tường rằng mình
là Đại Các chủ, Tô Minh là người mới, lại trẻ tuổi nên có
thể phần nào trấn áp được anh, nào ngờ.
TÔ Minh không những không sợ mà còn nói thắng
như vậy.
Hiện giờ, Phùng Giao cảm thấy mình như cưỡi hồ
khó xuống.
Ra tay u? Chỉ e sẽ chọc giặn Diễm Huyến Kinh. Ông ta
quả rõ sự đáng sợ của Diễm Huyền Kinh. Thậm chí bao
nhiều năm nay trong lòng ông ta vẫn còn bóng đen mà
Diễm Huyền Kinh để lại, hơn nữa với tinh cách của Diễm
Huyển Kinh thì chắc chắn là bảo vệ đệ tử của mình. Nếu
Phùng Giao dâm ra tay thì khéo Diễm Huyền Kinh sẽ đập
chết ông ta mất. Đến lc đó, khéo còn không ngối vững vị
tri Đại Các chủ nữa. Nghĩ đến mà sợ, nghĩ đến mà toàn
thân lạnh toát.
Nhưng nếu không ra tay thì thế diện của ông ta
để đâu?
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, nếu không ra tay,
nếu không dạy cho Tô Minh bài học, ngộ nhã Tô Minh thật
sự muốn đối chia khóa với Hồng Nhân và Đồ Võ Mệnh thì
sao?
Phùng Giao trấm ngâm rối cử nhìn chẩm chẩm Tô
Minh như vậy mà không lên tiếng, cũng không ra tay.
Tõ Minh cười mia, trong lòng thấy coi thường ông ta.
Nếu Phùng Giao quà quyết ra tay thì khéo anh còn đánh
giá cao. Thật không ngò, ông ta nghĩ đi tính lại mà chà
dám làm gì.
Tô Minh nhảy mắt một cái, nhìn về phía Hồng Nhàn và
Đồ Vô Mệnh, nói “Thế nào hai vị? Không nghe thấy lời
của tôi sao? Có đối không đầy”
Sắc mặt Đồ Vô Mệnh trấm xuống, răng cần vào nhau
kêu ken két, ánh mắt nguy hiểm, nhìn chăm chắm vào Tô
Minh, nói: “Tô Minh! Anh thật sự nghĩ minh vô địch rồi
sao? Thật sự muốn kiểu cả chết lưới rách sao?”
“Tô Minh! Anh cũng kiêu ngạo quá đấy! Muốn đổi chia
khóa ư, nằm mơ đit, Hồng Nhân cười về tàn nhẫn, oán
hận và phẫn nộ. Giọng nói còn quả quyết hơn Đồ vô
Mệnh, sau đó trực tiếp ra tay.
Thân hình cô ta thoắt cái biến mất võ cùng kỳ dị.
Cô ta đã vận dụng pháp nguyên không gian.
vô cùng yên tĩnh, thậm chí còn không có tiểng
thờ mạnh.
Khí thế của Tô Minh năm ngoài tưỡng tượng của mọi
người. Kế cà là đệ tử của lão Diễm thì cũng không đến
mức hồng hách, bá đạo thế chứ?
“Cậu. Phùng Giao nghiến răng nghiên lợi, hận nỗi
không thể tát chết Tô Minh. Ông ta vốn tường rằng mình
là Đại Các chủ, Tô Minh là người mới, lại trẻ tuổi nên có
thể phần nào trấn áp được anh, nào ngờ.
TÔ Minh không những không sợ mà còn nói thắng
như vậy.
Hiện giờ, Phùng Giao cảm thấy mình như cưỡi hồ
khó xuống.
Ra tay u? Chỉ e sẽ chọc giặn Diễm Huyến Kinh. Ông ta
quả rõ sự đáng sợ của Diễm Huyền Kinh. Thậm chí bao
nhiều năm nay trong lòng ông ta vẫn còn bóng đen mà
Diễm Huyền Kinh để lại, hơn nữa với tinh cách của Diễm
Huyển Kinh thì chắc chắn là bảo vệ đệ tử của mình. Nếu
Phùng Giao dâm ra tay thì khéo Diễm Huyền Kinh sẽ đập
chết ông ta mất. Đến lc đó, khéo còn không ngối vững vị
tri Đại Các chủ nữa. Nghĩ đến mà sợ, nghĩ đến mà toàn
thân lạnh toát.
Nhưng nếu không ra tay thì thế diện của ông ta
để đâu?
Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, nếu không ra tay,
nếu không dạy cho Tô Minh bài học, ngộ nhã Tô Minh thật
sự muốn đối chia khóa với Hồng Nhân và Đồ Võ Mệnh thì
sao?
Phùng Giao trấm ngâm rối cử nhìn chẩm chẩm Tô
Minh như vậy mà không lên tiếng, cũng không ra tay.
Tõ Minh cười mia, trong lòng thấy coi thường ông ta.
Nếu Phùng Giao quà quyết ra tay thì khéo anh còn đánh
giá cao. Thật không ngò, ông ta nghĩ đi tính lại mà chà
dám làm gì.
Tô Minh nhảy mắt một cái, nhìn về phía Hồng Nhàn và
Đồ Vô Mệnh, nói “Thế nào hai vị? Không nghe thấy lời
của tôi sao? Có đối không đầy”
Sắc mặt Đồ Vô Mệnh trấm xuống, răng cần vào nhau
kêu ken két, ánh mắt nguy hiểm, nhìn chăm chắm vào Tô
Minh, nói: “Tô Minh! Anh thật sự nghĩ minh vô địch rồi
sao? Thật sự muốn kiểu cả chết lưới rách sao?”
“Tô Minh! Anh cũng kiêu ngạo quá đấy! Muốn đổi chia
khóa ư, nằm mơ đit, Hồng Nhân cười về tàn nhẫn, oán
hận và phẫn nộ. Giọng nói còn quả quyết hơn Đồ vô
Mệnh, sau đó trực tiếp ra tay.
Thân hình cô ta thoắt cái biến mất võ cùng kỳ dị.
Cô ta đã vận dụng pháp nguyên không gian.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.