Chương 2163
Tô Minh
13/01/2022
Mà cũng chính vì có thể nhìn thấy nên mọi người mới
ồ lên: “Đù, bên trong thành quả nhiên là mê cungt Còn.
còn cực kỳ rắc rói
“Tư cổng chinh đến cổng sau tổng cộng có hơn 10
ngàn lối đi, đi nhấm một cái thôi là khôi ra.
“Trong mê cung có có dòng khi ăn môn, mà còn
càng ngày càng nóng. Thế nên, đủ biết ối đi chính xác thì
cũng phải nhanh, không thi chắc sẽ bị ăn mòn thành một
đồng máu loàng nhi
“Đằng sau những lối đdi sai có thể là dòng dung nham
nóng chày đáng sa, hoặc một con hồn thủ thái có, hay
những cơ quan tri mạng Trời đất d
“Nhin bước chân của Mạc Thanh Nhạn thi hinh như.
hinh như rất nặng nế Đô là trọng lực, siêu trọng lực, pháp
nguyên siêu trọng lực Trong mê cung ấy thế mà còn bố
tri cả pháp nguyên siêu trọng lự
“Mấy người có để ý đến nhịp thờ của Tô Minh và Mạc
Thanh Nhạn không? Hinh như trong mê cung kia không
có chút tiên linh khi nào hết. Từ k bất đầu, hoàn toàn là
tự tiêu hao, đừng mong thông qua việc ht thá, hấp thu
tiên linh khi để bố sung tiên nguyên đã hao tổn. Điều này
thật là đáng sợ”
“Đáng sợ nhất là trong hơn 10 ngàn lối đi kia, chỉ có
một cái đùng, côn lại đều là sai. Đã thế, những lối đi đó
còn không ngững thay đổi, biến hóa. Dù ban đầu anh có
chọn đúng, nhưng khi đi, nếu không thay đổi hưởng đúng
lúc, vậy sẽ biến thành sai. Cho hói, thể thì sao có thể đi ra
khôi mê cung?
“Lão Quy kia còn không bằng giết Tô Minh và Mạc
Thanh Nhạn luôn, để chết dứt khoát xiu”
Hơn triệu đệ tử và ban länh đạo Chúng Sinh các đều
sợ ngày người Thậm chi, nhiều người còn há hốc môm,
quên cả thờ.
gương mặt Diễm Huyển Kinh run rấy, ông ta từng
chứng kiến sự khủng bố của mê cung chết chóc, nên đã
không còn hy vọng gì nữa. Nhưng không ngờ, khi cách
hàng tỷ năm, mê cung này còn tiến hóa.
Hồi đó, tuy mê cung chét chóc cũng rất mất trí, đi vô
là chắc chắc sẽ chết. Nhưng, it ra cũng không đến nỗi lối
đi tự mình thay đổi biến hóa, it nhất cũng còn có
0.00001% qua được.
Già, lối đi tự động thay đổi, cất ghép thì xác suất ấy
đã thành con số 0
Lúc này, bên trong mê cung chết chóc.
“Anh Tô, anh.. anh đi một mình đi”, Mạc Thanh Nhạn
nhỏ giọng nói, tuy không lớn, nhưng lại rất rõ ràng và trần
đây chua sót, bất lực.
Khi vừa bước vào mê cung, Mạc Thanh Nhạn đã cảm
thấy hết sức tuyệt vọng. Chưa nói tối cái khác, riêng việc
bước đi thôi đã khó như lên trời!
Siêu trọng lực trong mê cung quả khủng bố, cử mỗi
bước đi đều tiêu hao rất nhiều tiên nguyên để chống cự
lại nó. Cô ấy vừa đi mấy buớc thôi mà tiên nguyên trong
cơ thể đã sắp hao hết. Mà bên trong, còn không có chút
tiên linh khí nào để bổ sung. Vậy thì kết quả có thể hiểu
rối đó.
Càng đứng nói lúc này, cô ấy đã có chút không chịu nổi sức ép của sát khí và dòng khí ăn mòn xung quanh.
Mạc Thanh Nhạn dám nói, mình sẽ nhanh chóng chết
đi thôi.
Cũng vì vậy, cô ấy mỗi gọi Tô Minh là anh Tô thay vi là
Tô Minh. Đây chỉ là một mong ước nho nhô trong lòng
Mạc Thanh Nhạn mà thôi. Khi thấy Tổng Cầm Phốn và Trì
Thương Tuyết nhông nhẽo gọi Tô Minh là anh Tô, có ấy
cũng hơi ngại, nhưng cũng có chút mong mài.
ồ lên: “Đù, bên trong thành quả nhiên là mê cungt Còn.
còn cực kỳ rắc rói
“Tư cổng chinh đến cổng sau tổng cộng có hơn 10
ngàn lối đi, đi nhấm một cái thôi là khôi ra.
“Trong mê cung có có dòng khi ăn môn, mà còn
càng ngày càng nóng. Thế nên, đủ biết ối đi chính xác thì
cũng phải nhanh, không thi chắc sẽ bị ăn mòn thành một
đồng máu loàng nhi
“Đằng sau những lối đdi sai có thể là dòng dung nham
nóng chày đáng sa, hoặc một con hồn thủ thái có, hay
những cơ quan tri mạng Trời đất d
“Nhin bước chân của Mạc Thanh Nhạn thi hinh như.
hinh như rất nặng nế Đô là trọng lực, siêu trọng lực, pháp
nguyên siêu trọng lực Trong mê cung ấy thế mà còn bố
tri cả pháp nguyên siêu trọng lự
“Mấy người có để ý đến nhịp thờ của Tô Minh và Mạc
Thanh Nhạn không? Hinh như trong mê cung kia không
có chút tiên linh khi nào hết. Từ k bất đầu, hoàn toàn là
tự tiêu hao, đừng mong thông qua việc ht thá, hấp thu
tiên linh khi để bố sung tiên nguyên đã hao tổn. Điều này
thật là đáng sợ”
“Đáng sợ nhất là trong hơn 10 ngàn lối đi kia, chỉ có
một cái đùng, côn lại đều là sai. Đã thế, những lối đi đó
còn không ngững thay đổi, biến hóa. Dù ban đầu anh có
chọn đúng, nhưng khi đi, nếu không thay đổi hưởng đúng
lúc, vậy sẽ biến thành sai. Cho hói, thể thì sao có thể đi ra
khôi mê cung?
“Lão Quy kia còn không bằng giết Tô Minh và Mạc
Thanh Nhạn luôn, để chết dứt khoát xiu”
Hơn triệu đệ tử và ban länh đạo Chúng Sinh các đều
sợ ngày người Thậm chi, nhiều người còn há hốc môm,
quên cả thờ.
gương mặt Diễm Huyển Kinh run rấy, ông ta từng
chứng kiến sự khủng bố của mê cung chết chóc, nên đã
không còn hy vọng gì nữa. Nhưng không ngờ, khi cách
hàng tỷ năm, mê cung này còn tiến hóa.
Hồi đó, tuy mê cung chét chóc cũng rất mất trí, đi vô
là chắc chắc sẽ chết. Nhưng, it ra cũng không đến nỗi lối
đi tự mình thay đổi biến hóa, it nhất cũng còn có
0.00001% qua được.
Già, lối đi tự động thay đổi, cất ghép thì xác suất ấy
đã thành con số 0
Lúc này, bên trong mê cung chết chóc.
“Anh Tô, anh.. anh đi một mình đi”, Mạc Thanh Nhạn
nhỏ giọng nói, tuy không lớn, nhưng lại rất rõ ràng và trần
đây chua sót, bất lực.
Khi vừa bước vào mê cung, Mạc Thanh Nhạn đã cảm
thấy hết sức tuyệt vọng. Chưa nói tối cái khác, riêng việc
bước đi thôi đã khó như lên trời!
Siêu trọng lực trong mê cung quả khủng bố, cử mỗi
bước đi đều tiêu hao rất nhiều tiên nguyên để chống cự
lại nó. Cô ấy vừa đi mấy buớc thôi mà tiên nguyên trong
cơ thể đã sắp hao hết. Mà bên trong, còn không có chút
tiên linh khí nào để bổ sung. Vậy thì kết quả có thể hiểu
rối đó.
Càng đứng nói lúc này, cô ấy đã có chút không chịu nổi sức ép của sát khí và dòng khí ăn mòn xung quanh.
Mạc Thanh Nhạn dám nói, mình sẽ nhanh chóng chết
đi thôi.
Cũng vì vậy, cô ấy mỗi gọi Tô Minh là anh Tô thay vi là
Tô Minh. Đây chỉ là một mong ước nho nhô trong lòng
Mạc Thanh Nhạn mà thôi. Khi thấy Tổng Cầm Phốn và Trì
Thương Tuyết nhông nhẽo gọi Tô Minh là anh Tô, có ấy
cũng hơi ngại, nhưng cũng có chút mong mài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.