Chương 2197
Tô Minh
14/01/2022
Thậm chí, Huyền Võ Tiên Quy còn kiểm tra được sức chiến đấu của nó bây giờ đã tăng lên rất nhiều.
Loại cảm giác này quá kỳ diệu.
Sau thứ cảm xúc rung động mãnh liệt kia là sự biết ơn và xúc động đối với chủ nhân của Huyền Võ Tiên Quy, lượng sinh mệnh lực mà chủ nhân ban cho nó nhiều hơn rất nhiều so với dự đoán của nó, xem ra, chủ nhân thật… thật sự có được nguồn sinh mệnh lực vò tận, càng đáng sợ hơn là thứ sinh mệnh lực mà
chủ nhân ban cho nó có chất lượng cực kỳ tốt, hầu như không có chút tạp chất nào.
“Lo thể hiện cho tốt, nếu mi thể hiện khả năng tốt, tương lai, tao sẽ ban cho mi một vài thứ đặc biệt, làm cho huyết mạch của mi có thể nâng cao một bậc, có lẽ mi sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới Tru Vận cũng nên”, Tò Minh thản nhiên nói.
Bây giờ, Huyền Võ Tiên Quy đã có cảnh giới Tru Vận bán bộ.
Có vẻ như nó đã đạt tới giới hạn của bản thân rồi.
Nếu như Tô Minh muốn thì
anh sẽ có thể nâng cấp được huyết mạch của Huyền Võ Tiên Quy, tất nhiên là nó có thể tiếp tục đột phá giới hạn rồi.
Đương nhiên, về sau, còn phải xem Huyền Võ Tiên Quy đã thể hiện như thế nào đã, coi như là cho nó có động lực.
“Chủ nhân, người yên tâm đi! Sau này lão rùa sẽ là đầy tớ trung thành nhất của người!”, Huyền Võ Tiên Quy nhanh chóng thể hiện lòng trung thành của mình.
Tỏ Minh hài lòng gật đầu.
Nhân tiện đó, Tô Minh nâng
tay lên, không gian trước mắt bỗng nhiên biến ảo.
Ngay sau đó, một bức tranh được tạo thành bởi những mảnh nhỏ không gian xuất hiện.
Bức tranh rất chân thực.
ít nhất là dưới ánh mắt của tất cả những người đang ở bên ngoài chiến trường cổ, người trong bức tranh này hình như là Minh Thưong.
“Lão rùa, chở tao trở về đại lục trước đi, sau đó, mi bắt lấy người này cho tao, nhớ kỹ là phải bắt sống”, Tô Minh tùy ý nói.
“Vâng!”, Huyền Võ Tiên Quy gật đầu như giã tỏi, đây là nhiệm vụ đầu tiên mà chủ nhân giao cho mình, tất nhiên là nó phải hoàn thành thật tốt rồi.
Tò Minh cõng Mạc Thanh Nhạn, thân thể anh chợt lóe lên, thoắt cái đã xuất hiện trên lưng của Huyền Võ Tiên Quy.
Cái mai rùa của Huyền Võ Tiên Quy rất rộng lớn, chỉ nhìn thoáng qua thì không thể nào thấy điếm cuối của nó, nó khổng lồ cứ như một cái quảng trường vậy.
Co thể của Huyền Võ Tiên Quy từ từ nâng lên.
Cả cơ thể to lớn ấy hiện ra, nó khổng lồ đến mức không tài nào tưởng tượng nổi, đường kính của nó đạt tới khoảng chừng mấy trăm cây số.
Khi nó đứng dậy, cả vùng đất Khôi Tiên chìm hẳn xuống.
Sóng thần lên cao dữ dội.
Huyền Võ Tiên Quy chậm rãi bơi trên bầu trời của vùng biến Chúng Sinh, nó di chuyến về phía bờ biển.
Nhìn thoáng qua, tốc độ của Huyền Võ Tiên Quy không nhanh, nhưng bởi vì cơ thể của nó quá mức khổng lồ, nên thoắt cái nó đã di chuyển trên không trung cả mấy ngàn cây số… Tốc độ này còn nhanh hơn một vài hồn thú phi hành có huyết mạch đỉnh cấp, có thể sánh ngang với đại bàng Thái Cổ Kim Trì trong truyền thuyết.
Mạc Thanh Nhạn tỉnh lại.
Loại cảm giác này quá kỳ diệu.
Sau thứ cảm xúc rung động mãnh liệt kia là sự biết ơn và xúc động đối với chủ nhân của Huyền Võ Tiên Quy, lượng sinh mệnh lực mà chủ nhân ban cho nó nhiều hơn rất nhiều so với dự đoán của nó, xem ra, chủ nhân thật… thật sự có được nguồn sinh mệnh lực vò tận, càng đáng sợ hơn là thứ sinh mệnh lực mà
chủ nhân ban cho nó có chất lượng cực kỳ tốt, hầu như không có chút tạp chất nào.
“Lo thể hiện cho tốt, nếu mi thể hiện khả năng tốt, tương lai, tao sẽ ban cho mi một vài thứ đặc biệt, làm cho huyết mạch của mi có thể nâng cao một bậc, có lẽ mi sẽ có cơ hội tiến vào cảnh giới Tru Vận cũng nên”, Tò Minh thản nhiên nói.
Bây giờ, Huyền Võ Tiên Quy đã có cảnh giới Tru Vận bán bộ.
Có vẻ như nó đã đạt tới giới hạn của bản thân rồi.
Nếu như Tô Minh muốn thì
anh sẽ có thể nâng cấp được huyết mạch của Huyền Võ Tiên Quy, tất nhiên là nó có thể tiếp tục đột phá giới hạn rồi.
Đương nhiên, về sau, còn phải xem Huyền Võ Tiên Quy đã thể hiện như thế nào đã, coi như là cho nó có động lực.
“Chủ nhân, người yên tâm đi! Sau này lão rùa sẽ là đầy tớ trung thành nhất của người!”, Huyền Võ Tiên Quy nhanh chóng thể hiện lòng trung thành của mình.
Tỏ Minh hài lòng gật đầu.
Nhân tiện đó, Tô Minh nâng
tay lên, không gian trước mắt bỗng nhiên biến ảo.
Ngay sau đó, một bức tranh được tạo thành bởi những mảnh nhỏ không gian xuất hiện.
Bức tranh rất chân thực.
ít nhất là dưới ánh mắt của tất cả những người đang ở bên ngoài chiến trường cổ, người trong bức tranh này hình như là Minh Thưong.
“Lão rùa, chở tao trở về đại lục trước đi, sau đó, mi bắt lấy người này cho tao, nhớ kỹ là phải bắt sống”, Tô Minh tùy ý nói.
“Vâng!”, Huyền Võ Tiên Quy gật đầu như giã tỏi, đây là nhiệm vụ đầu tiên mà chủ nhân giao cho mình, tất nhiên là nó phải hoàn thành thật tốt rồi.
Tò Minh cõng Mạc Thanh Nhạn, thân thể anh chợt lóe lên, thoắt cái đã xuất hiện trên lưng của Huyền Võ Tiên Quy.
Cái mai rùa của Huyền Võ Tiên Quy rất rộng lớn, chỉ nhìn thoáng qua thì không thể nào thấy điếm cuối của nó, nó khổng lồ cứ như một cái quảng trường vậy.
Co thể của Huyền Võ Tiên Quy từ từ nâng lên.
Cả cơ thể to lớn ấy hiện ra, nó khổng lồ đến mức không tài nào tưởng tượng nổi, đường kính của nó đạt tới khoảng chừng mấy trăm cây số.
Khi nó đứng dậy, cả vùng đất Khôi Tiên chìm hẳn xuống.
Sóng thần lên cao dữ dội.
Huyền Võ Tiên Quy chậm rãi bơi trên bầu trời của vùng biến Chúng Sinh, nó di chuyến về phía bờ biển.
Nhìn thoáng qua, tốc độ của Huyền Võ Tiên Quy không nhanh, nhưng bởi vì cơ thể của nó quá mức khổng lồ, nên thoắt cái nó đã di chuyển trên không trung cả mấy ngàn cây số… Tốc độ này còn nhanh hơn một vài hồn thú phi hành có huyết mạch đỉnh cấp, có thể sánh ngang với đại bàng Thái Cổ Kim Trì trong truyền thuyết.
Mạc Thanh Nhạn tỉnh lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.