Chương 2216
Tô Minh
16/01/2022
Bởi vì, tác dụng lớn nhất của Thì Không Châu chính là
tì lệ hoán đồi rõ ràng giữa thời gian không gian ở bên
trong và thời gian không gian ở thế giới bên ngoài.
Nó giống như một ngày ở trên trời bằng một năm ở
dưới đất vậy.
Nếu như có được nó rồi đi vào tu luyện. Ổ trong này tu
luyện một năm, bên ngoài mới là một ngày, thử nghĩ xem
nó khủng khiếp đến nhường nào. Huống hồ, ngộ nhỡ bên
trong là mười năm bên ngoài là một ngày, thậm chí trong
là trăm năm ngoài là một ngày thì sao?
Sự tồn tại của hạt Thì Không Châu này có thể nói là có
thể biến một con lợn thành một yêu nghiệt siêu cấp. Cũng
như câu nói: ‘Thiên phú không đủ thì đợi thời gian đến.
Nếu vật này xuất hiện trong chư thiên vạn giới thì chỉ e
tất cả chín nền văn minh đều không tiếc giá gì mà tranh
giành chăng? Vậy thì khó tránh khỏi cuộc tranh đấu hỗn
loạn trong chư thiên vạn giới.
“Nhưng mà vẫn là câu nói đó, mặc dù có được chí bảo
ở cấp bậc này nhưng cũng không phải dễ dàng nuốt trọn.
Đầu tiên anh phải khiến nó nhận anh làm chủ nhân”, thỏ
trắng lại cảm thán nói: “Chuyện này là quá khó. Tôi nhớ
năm đó chủ nhân cũng từng thử đề Thì Không Châu nhận
làm chủ nhưng không làm được. Không phải thực lực của chủ nhân không đù mà chù nhân nói là, phải mất thời gian
nhất định và phải trả giá thì mới khiến Thì Không Châu
nhận mình làm chủ. Chủ nhân còn nói, trong chư thiên
vạn giới này ngoài chủ nhân của nền văn minh Không
Gian và nền văn minh Thời Gian thì người khác muốn nó
nhận làm chủ nhân là vô cùng khó khăn”.
“Ta làm được!”, Tô Minh cười nói, không do dự mà thu
lại hạt Thì Không Châu này. Vẫn câu nói đó, có kho tàng
huyết mạch ở đây thì tất cả đều không thành vấn đề. Kể
cả Thì Không Châu là bảo bối vô cùng mạnh xếp thứ ba
trong bảng xếp hạng ở chư thiên vạn giới.
Sau đó Tô Minh tiếp tục nhìn bào bối khác. Mặc dù
cũng tốt nhưng cũng không phài quá chấn động. Ít nhất
cũng không thể so nổi với nguyên thạch không gian, Kiếm
Y Không Tuyệt hay Thì Không Châu.
Đúng vậy! Trên giá treo lớn của cung điện này chì có
ba bảo bối vô cùng mạnh, còn những cái khác cũng được.
Nhưng chúng cũng chỉ được coi là cực phẩm không gian thôi chứ không phài là độc nhất vô nhị.
Tất nhiên, Tô Minh cũng không khách khí mà thu lại
toàn bộ.
“Có được thu hoạch này thì xem ra đạo không gian
của mình có thể vượt qua kiếm nguyên và lôi nguyên rồi”,
trong lòng Tô Minh thấy phấn khích, thu hoạch này quá
lớn. Lớn đến nỗi anh cảm giác như mình đang nằm mơ.
Bất cứ vật nào trong ba vật nguyên thạch không gian,
Kiếm Y Không Tuyệt, Thì Không Châu đều có thể khiến
anh có thể bay lên trời, huống hồ ba vật kết hợp lại?
“Tô Minh! Chủ nhân bảo tôi bảo quản những thứ này
mấy tỷ năm, thậm chí tôi còn phải liều mạng đề giữ nó.
Giờ đây tặng hết cho anh rồi, đừng làm tôi thất vọng nha,
cũng đừng làm chủ nhân thất vọng”, thỏ trắng ngưng
giọng nói, trong giọng nói còn kèm theo vẻ khẩn cầu.
Tô Minh gật đấu mạnh, sau đó anh giớ tay lên chỉ về
phía thỏ trắng.
Ngay lập tức, luồng khí sinh mệnh điên cuống bổ nhào
về phía thổ trắng.
“Anh., thờ trắng kinh ngạc, tất nhiên cũng mừng rỡ
ra mặt.
Hồi lầu, một luồng khí tức khiến Tô Minh chấn động.
Thỏ trắng đã hồi phục hoàn toàn, hồi phục lại thời kỳ
đình cao.
Tô Minh hít hơi lạnh, anh phát hiện ra kể cả mình có
thần hốn mạnh nhưng lúc này không nhìn thấu thỏ trắng.
Thực lực của đối phương dưỡng như mạnh hơn nhiều so
với tưởng tượng của anh.
Đúng là khiến người khác tê dại!
tì lệ hoán đồi rõ ràng giữa thời gian không gian ở bên
trong và thời gian không gian ở thế giới bên ngoài.
Nó giống như một ngày ở trên trời bằng một năm ở
dưới đất vậy.
Nếu như có được nó rồi đi vào tu luyện. Ổ trong này tu
luyện một năm, bên ngoài mới là một ngày, thử nghĩ xem
nó khủng khiếp đến nhường nào. Huống hồ, ngộ nhỡ bên
trong là mười năm bên ngoài là một ngày, thậm chí trong
là trăm năm ngoài là một ngày thì sao?
Sự tồn tại của hạt Thì Không Châu này có thể nói là có
thể biến một con lợn thành một yêu nghiệt siêu cấp. Cũng
như câu nói: ‘Thiên phú không đủ thì đợi thời gian đến.
Nếu vật này xuất hiện trong chư thiên vạn giới thì chỉ e
tất cả chín nền văn minh đều không tiếc giá gì mà tranh
giành chăng? Vậy thì khó tránh khỏi cuộc tranh đấu hỗn
loạn trong chư thiên vạn giới.
“Nhưng mà vẫn là câu nói đó, mặc dù có được chí bảo
ở cấp bậc này nhưng cũng không phải dễ dàng nuốt trọn.
Đầu tiên anh phải khiến nó nhận anh làm chủ nhân”, thỏ
trắng lại cảm thán nói: “Chuyện này là quá khó. Tôi nhớ
năm đó chủ nhân cũng từng thử đề Thì Không Châu nhận
làm chủ nhưng không làm được. Không phải thực lực của chủ nhân không đù mà chù nhân nói là, phải mất thời gian
nhất định và phải trả giá thì mới khiến Thì Không Châu
nhận mình làm chủ. Chủ nhân còn nói, trong chư thiên
vạn giới này ngoài chủ nhân của nền văn minh Không
Gian và nền văn minh Thời Gian thì người khác muốn nó
nhận làm chủ nhân là vô cùng khó khăn”.
“Ta làm được!”, Tô Minh cười nói, không do dự mà thu
lại hạt Thì Không Châu này. Vẫn câu nói đó, có kho tàng
huyết mạch ở đây thì tất cả đều không thành vấn đề. Kể
cả Thì Không Châu là bảo bối vô cùng mạnh xếp thứ ba
trong bảng xếp hạng ở chư thiên vạn giới.
Sau đó Tô Minh tiếp tục nhìn bào bối khác. Mặc dù
cũng tốt nhưng cũng không phài quá chấn động. Ít nhất
cũng không thể so nổi với nguyên thạch không gian, Kiếm
Y Không Tuyệt hay Thì Không Châu.
Đúng vậy! Trên giá treo lớn của cung điện này chì có
ba bảo bối vô cùng mạnh, còn những cái khác cũng được.
Nhưng chúng cũng chỉ được coi là cực phẩm không gian thôi chứ không phài là độc nhất vô nhị.
Tất nhiên, Tô Minh cũng không khách khí mà thu lại
toàn bộ.
“Có được thu hoạch này thì xem ra đạo không gian
của mình có thể vượt qua kiếm nguyên và lôi nguyên rồi”,
trong lòng Tô Minh thấy phấn khích, thu hoạch này quá
lớn. Lớn đến nỗi anh cảm giác như mình đang nằm mơ.
Bất cứ vật nào trong ba vật nguyên thạch không gian,
Kiếm Y Không Tuyệt, Thì Không Châu đều có thể khiến
anh có thể bay lên trời, huống hồ ba vật kết hợp lại?
“Tô Minh! Chủ nhân bảo tôi bảo quản những thứ này
mấy tỷ năm, thậm chí tôi còn phải liều mạng đề giữ nó.
Giờ đây tặng hết cho anh rồi, đừng làm tôi thất vọng nha,
cũng đừng làm chủ nhân thất vọng”, thỏ trắng ngưng
giọng nói, trong giọng nói còn kèm theo vẻ khẩn cầu.
Tô Minh gật đấu mạnh, sau đó anh giớ tay lên chỉ về
phía thỏ trắng.
Ngay lập tức, luồng khí sinh mệnh điên cuống bổ nhào
về phía thổ trắng.
“Anh., thờ trắng kinh ngạc, tất nhiên cũng mừng rỡ
ra mặt.
Hồi lầu, một luồng khí tức khiến Tô Minh chấn động.
Thỏ trắng đã hồi phục hoàn toàn, hồi phục lại thời kỳ
đình cao.
Tô Minh hít hơi lạnh, anh phát hiện ra kể cả mình có
thần hốn mạnh nhưng lúc này không nhìn thấu thỏ trắng.
Thực lực của đối phương dưỡng như mạnh hơn nhiều so
với tưởng tượng của anh.
Đúng là khiến người khác tê dại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.