Chương 2261
Tô Minh
18/01/2022
Còn Huyết Hải Quỷ Giới của Diêu Phong thì vô cùng quái dị, dường như bao trùm cả không gian. Sau khi Tò Minh bị bao trùm ở bên trong thì kể cả
Pháp Nguyên Trường Hà hay thuật Sinh Mạng Lưu Phóng đều không thế làm
gì.
Có thể thấy rõ, trong Huyết Hải Quỷ Giới có vô vàn tiếng quỷ gào thét hóa thành sóng âm tấn còng bổ nhào về phía Tò Minh, dường như những đợt sóng thần.
Còn có vô số lưỡi liềm màu máu dày đặc chồng chéo tiến về phía Tò Minh.
Trong chớp mắt, bất luận là sóng âm tấn công hay tấn công kiếu lưỡi liềm thì đều đập lên người Tô Minh.
Đám người Mạc Thiên Hành vốn thấy kinh ngạc và tuyệt vọng bởi sự khủng khiếp của Pháp Nguyên Trường Hà và thuật Sinh Mạng Lưu Phóng nhưng lúc này cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi Huyết Hải Quỷ Giới tấn công thành công, thậm chí đám người này còn cảm thấy có chút kích động.
Còn Diêu Phong thì không có thay đổi về cảm xúc, bởi tất cả đều trong dự liệu của ông ta. Nhưng nếu nhìn kỹ thì trong con ngươi già nua của ông ta đều là vẻ kiêu ngạo.
Nhưng…
Vui quá hóa buồn!
Một giây sau…
“Không… Không thế nào!”, Diêu Phong không thể giả bộ nữa, cũng không thể bình tĩnh nổi. Con ngươi già nua suýt nữa nổ tung ra. ông ta nhìn thấy cái gì thế này?
Sóng âm tấn cõng và tấn công kiểu lưỡi liềm trong Huyết Hải Quỷ Giới đánh lên người Tô Minh rồi nhưng Tò Minh lại không tổn hại gì.
Gặp ma rồi sao?
Diêu Phong theo bản năng dụi dụi mắt.
Nhưng thực tế đúng là như vậy.
Đúng lúc này, Tò Minh đột nhiên ngẩng đầu lên cười, dường như không che giấu vẻ chế giễu của mình.
Nụ cười chưa tắt thì…
“Xoẹt!”, là kiếm… Nói một cách chính xác là kiếm quang của kiếm nguyên.
Có thể thấy rõ, Tò Minh giơ tay lên, ngón trỏ dường như chỉ vào hư vô nhưng một đường kiếm quang của kiếm nguyên lập tức xuất hiện.
Kiếm quang thoạt nhìn bình thường nhưng lập tức khiến cả chiến trường cổ trở nên yên tĩnh.
Sau 1/100 hơi thở thì…
“Rít!”, âm thanh vang lên như phá vỡ sự yên tĩnh.
Cùng với âm thanh đó vang
lên thì xuất hiện cảnh tượng mà mọi người có chết cũng không dám tin… Long ấn sơn hà xã tắc bị phá tan. Kiếm quang kiếm nguyên của Tô Minh dường như dao cắt bánh sinh nhật, sau khi cắt ngang long ấn sơn hà xã tắc thì vẫn tiếp tục về trước.
“Phụt!”, toàn thân Mạc Thiên Hành run rẩy, suýt nữa từ trên không trung rơi xuống. Khí tức toàn thân dường như quả cầu thủy tinh rơi xuống đất vỡ tan, khí tức hỗn loạn, dường như bước vào nhập ma. õng ta nôn ra ngụm máu tươi, mặt trắng bệch như tờ giấy, tử khí vây quanh người, ông ta đã đứng trước ranh giới của cái chết, long
ấn sơn hà xã tắc là dung khí của ông ta mà.
Có thể thấy rõ, trong Huyết Hải Quỷ Giới có vô vàn tiếng quỷ gào thét hóa thành sóng âm tấn còng bổ nhào về phía Tò Minh, dường như những đợt sóng thần.
Còn có vô số lưỡi liềm màu máu dày đặc chồng chéo tiến về phía Tò Minh.
Trong chớp mắt, bất luận là sóng âm tấn công hay tấn công kiếu lưỡi liềm thì đều đập lên người Tô Minh.
Đám người Mạc Thiên Hành vốn thấy kinh ngạc và tuyệt vọng bởi sự khủng khiếp của Pháp Nguyên Trường Hà và thuật Sinh Mạng Lưu Phóng nhưng lúc này cũng cảm thấy nhẹ nhõm khi Huyết Hải Quỷ Giới tấn công thành công, thậm chí đám người này còn cảm thấy có chút kích động.
Còn Diêu Phong thì không có thay đổi về cảm xúc, bởi tất cả đều trong dự liệu của ông ta. Nhưng nếu nhìn kỹ thì trong con ngươi già nua của ông ta đều là vẻ kiêu ngạo.
Nhưng…
Vui quá hóa buồn!
Một giây sau…
“Không… Không thế nào!”, Diêu Phong không thể giả bộ nữa, cũng không thể bình tĩnh nổi. Con ngươi già nua suýt nữa nổ tung ra. ông ta nhìn thấy cái gì thế này?
Sóng âm tấn cõng và tấn công kiểu lưỡi liềm trong Huyết Hải Quỷ Giới đánh lên người Tô Minh rồi nhưng Tò Minh lại không tổn hại gì.
Gặp ma rồi sao?
Diêu Phong theo bản năng dụi dụi mắt.
Nhưng thực tế đúng là như vậy.
Đúng lúc này, Tò Minh đột nhiên ngẩng đầu lên cười, dường như không che giấu vẻ chế giễu của mình.
Nụ cười chưa tắt thì…
“Xoẹt!”, là kiếm… Nói một cách chính xác là kiếm quang của kiếm nguyên.
Có thể thấy rõ, Tò Minh giơ tay lên, ngón trỏ dường như chỉ vào hư vô nhưng một đường kiếm quang của kiếm nguyên lập tức xuất hiện.
Kiếm quang thoạt nhìn bình thường nhưng lập tức khiến cả chiến trường cổ trở nên yên tĩnh.
Sau 1/100 hơi thở thì…
“Rít!”, âm thanh vang lên như phá vỡ sự yên tĩnh.
Cùng với âm thanh đó vang
lên thì xuất hiện cảnh tượng mà mọi người có chết cũng không dám tin… Long ấn sơn hà xã tắc bị phá tan. Kiếm quang kiếm nguyên của Tô Minh dường như dao cắt bánh sinh nhật, sau khi cắt ngang long ấn sơn hà xã tắc thì vẫn tiếp tục về trước.
“Phụt!”, toàn thân Mạc Thiên Hành run rẩy, suýt nữa từ trên không trung rơi xuống. Khí tức toàn thân dường như quả cầu thủy tinh rơi xuống đất vỡ tan, khí tức hỗn loạn, dường như bước vào nhập ma. õng ta nôn ra ngụm máu tươi, mặt trắng bệch như tờ giấy, tử khí vây quanh người, ông ta đã đứng trước ranh giới của cái chết, long
ấn sơn hà xã tắc là dung khí của ông ta mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.