Chương 2274
Tô Minh
18/01/2022
Ô Lâm Lâm nghĩ mãi không ra.
Rất nhanh, rất nhiều đệ từ của Cực Kiếm các trên
quảng trường đều nhanh chóng đi lên trước. Ô Lâm Lâm
có thể kinh ngạc nhận ra, thực lực của những người này
vô cùng mạnh. Rất nhiều người đều là yêu nghiệt siêu cấp
ở cảnh giới bán bộ Tru Mệnh nhưng ai nấy đều cung kính,
quan tâm, thậm chí là kính sợ Diệp Mộ Cần đang bị
thương nặng nằm trên đất. Trong đó còn có mấy đệ từ nữ
của Cực Kiếm các dường như tranh nhau cần thận lại đỡ
Diệp Mộ Cần dậy.
Vừa đỡ dậy họ vừa cần thận hòi: “Cô gái! Thanh kiếm
ban nãy cô dùng là ai cho cô vậy?”
Đúng vậy! Họ nói chuyện rất lễ phép.
Ô Lâm Lâm trợn trừng mắt, vô cùng kinh ngạc, như
gặp phải quỷ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra?
Lẽ nào mấy thanh kiếm rác rười mà ban nãy Diệp Mộ
Cần dùng để chắn lại đòn tấn công của trào ấn của mình
có lai lịch lớn lắm sao?
“Là… Là người đàn ông của tôi cho tôi!”, Diệp Mộ Cần
cũng đờ người ra, có chút khó nói. Không phải là cô sợ
mà là không hiểu tình hình hiện giờ là thế nào. Trước đó,
mấy đệ tử này rất lạnh lùng, nhìn mình hay đám Ô Lâm
Lâm như nhìn mấy con kiến. Nhưng lúc này thái độ lại
quay ngoắt 360 độ, vì vậy Diệp Mộ Cần nhất thời thấy khó hiểu.
Nghe thấy Diệp Mộ Cần đáp lại như thế thì những đệ
từ của Cực Kiếm các đều sáng mắt lên.
Họ vô cùng kích động!
Quả nhiên! Quà nhiên cô gái này là người của cậu chủ Tô Minh!
Chằng trách mà mặc dù thực lực của cô gái này không
phải quá cao nhưng lại xinh đẹp tuyệt trầẩn. Người phụ nữ
của cậu chủ Tô Minh tất nhiên phải rất đẹp rồi.
Rất nhiều đệ tử của Cực Kiếm các đều vô cùng kích động.
Họ cứu được Diệp Mộ Cần thì coi như cậu chủ Tô nợ
họ hoặc Cực Kiếm các một mối ân tình lớn chăng?
Đây là suy nghĩ rất thực tế nhưng thế giới võ đạo vốn
là như vậy.
Lúc này, đã có đệ từ của Cực Kiếm các phấn khích đi
thông báo cho người đàn ông trung niên áo bào trắng.
Một giây sau…
Người đàn ông trung niên áo bào trắng đột nhiên xuất
hiện trên không trung.
Ông ta vừa xuất hiện thì đám người nhà họ Ô như Ô
Lâm Lâm đều không đứng vững…
“Thực lực của người này…, Ô Lâm Lâm lấy hết dũng
khí, nhìn người đàn ông trung niên áo bào trắng mà trong
lòng thấy run rẩy. Cô ta có thể ngầm cảm nhận được
dường như người này ở cảnh giới Tru Mệnh tầng chín đình
phong trong truyền thuyết.
Ô Lâm Lâm có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến
cành giới này.
Thực lực như này thì chỉ cần một chiêu là có thể hùy
diệt cà nền văn minh mà nhà họ Ô đang ở?
Quá đáng sợ!
Thậm chí Ô Lâm Lâm còn thấy khó thờ.
Sau khi người đàn ông trung niên áo bào trắng xuất hiện thì lập tức nhìn về phía Diệp Mộ Cần. Sau đó ông ta
có thể ngừi thấy khí tức yếu ớt của Tô Minh trên không
trung nên ánh mắt sáng lên.
Vốn dĩ Chúng Sinh các quay về là vô cùng tiếc nuối,
bởi sau này không có được chút quan hệ nào với Tô Minh.
Thật không ngờ…
Chưa bao lâu mà…
Trời đã thương đến Cực Kiếm các rồi!
Cơ duyên trùng hợp khiến Cực Kiếm các cứu được
đúng cô gái là người phụ nữ của Tô Minh!
Ha ha ha.
Người đàn ông trung niên áo bào trắng nhìn chằm
chằm vào Diệp Mộ Cần, một hồi lâu ông ta chắp tay về
phía cô trong ánh mắt kinh ngạc của Ô Lâm Lâm và người
nhà họ Ô: “Cô gái! Tôi là Các chủ của Cực Kiếm các, tôi
may mắn được làm bạn một lần với người đàn ông Tô
Minh của cô. Tôi rất kính phục cậu ấy”, ông ta nói với thái độ vô cùng khiêm tốn.
Rất nhanh, rất nhiều đệ từ của Cực Kiếm các trên
quảng trường đều nhanh chóng đi lên trước. Ô Lâm Lâm
có thể kinh ngạc nhận ra, thực lực của những người này
vô cùng mạnh. Rất nhiều người đều là yêu nghiệt siêu cấp
ở cảnh giới bán bộ Tru Mệnh nhưng ai nấy đều cung kính,
quan tâm, thậm chí là kính sợ Diệp Mộ Cần đang bị
thương nặng nằm trên đất. Trong đó còn có mấy đệ từ nữ
của Cực Kiếm các dường như tranh nhau cần thận lại đỡ
Diệp Mộ Cần dậy.
Vừa đỡ dậy họ vừa cần thận hòi: “Cô gái! Thanh kiếm
ban nãy cô dùng là ai cho cô vậy?”
Đúng vậy! Họ nói chuyện rất lễ phép.
Ô Lâm Lâm trợn trừng mắt, vô cùng kinh ngạc, như
gặp phải quỷ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra?
Lẽ nào mấy thanh kiếm rác rười mà ban nãy Diệp Mộ
Cần dùng để chắn lại đòn tấn công của trào ấn của mình
có lai lịch lớn lắm sao?
“Là… Là người đàn ông của tôi cho tôi!”, Diệp Mộ Cần
cũng đờ người ra, có chút khó nói. Không phải là cô sợ
mà là không hiểu tình hình hiện giờ là thế nào. Trước đó,
mấy đệ tử này rất lạnh lùng, nhìn mình hay đám Ô Lâm
Lâm như nhìn mấy con kiến. Nhưng lúc này thái độ lại
quay ngoắt 360 độ, vì vậy Diệp Mộ Cần nhất thời thấy khó hiểu.
Nghe thấy Diệp Mộ Cần đáp lại như thế thì những đệ
từ của Cực Kiếm các đều sáng mắt lên.
Họ vô cùng kích động!
Quả nhiên! Quà nhiên cô gái này là người của cậu chủ Tô Minh!
Chằng trách mà mặc dù thực lực của cô gái này không
phải quá cao nhưng lại xinh đẹp tuyệt trầẩn. Người phụ nữ
của cậu chủ Tô Minh tất nhiên phải rất đẹp rồi.
Rất nhiều đệ tử của Cực Kiếm các đều vô cùng kích động.
Họ cứu được Diệp Mộ Cần thì coi như cậu chủ Tô nợ
họ hoặc Cực Kiếm các một mối ân tình lớn chăng?
Đây là suy nghĩ rất thực tế nhưng thế giới võ đạo vốn
là như vậy.
Lúc này, đã có đệ từ của Cực Kiếm các phấn khích đi
thông báo cho người đàn ông trung niên áo bào trắng.
Một giây sau…
Người đàn ông trung niên áo bào trắng đột nhiên xuất
hiện trên không trung.
Ông ta vừa xuất hiện thì đám người nhà họ Ô như Ô
Lâm Lâm đều không đứng vững…
“Thực lực của người này…, Ô Lâm Lâm lấy hết dũng
khí, nhìn người đàn ông trung niên áo bào trắng mà trong
lòng thấy run rẩy. Cô ta có thể ngầm cảm nhận được
dường như người này ở cảnh giới Tru Mệnh tầng chín đình
phong trong truyền thuyết.
Ô Lâm Lâm có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến
cành giới này.
Thực lực như này thì chỉ cần một chiêu là có thể hùy
diệt cà nền văn minh mà nhà họ Ô đang ở?
Quá đáng sợ!
Thậm chí Ô Lâm Lâm còn thấy khó thờ.
Sau khi người đàn ông trung niên áo bào trắng xuất hiện thì lập tức nhìn về phía Diệp Mộ Cần. Sau đó ông ta
có thể ngừi thấy khí tức yếu ớt của Tô Minh trên không
trung nên ánh mắt sáng lên.
Vốn dĩ Chúng Sinh các quay về là vô cùng tiếc nuối,
bởi sau này không có được chút quan hệ nào với Tô Minh.
Thật không ngờ…
Chưa bao lâu mà…
Trời đã thương đến Cực Kiếm các rồi!
Cơ duyên trùng hợp khiến Cực Kiếm các cứu được
đúng cô gái là người phụ nữ của Tô Minh!
Ha ha ha.
Người đàn ông trung niên áo bào trắng nhìn chằm
chằm vào Diệp Mộ Cần, một hồi lâu ông ta chắp tay về
phía cô trong ánh mắt kinh ngạc của Ô Lâm Lâm và người
nhà họ Ô: “Cô gái! Tôi là Các chủ của Cực Kiếm các, tôi
may mắn được làm bạn một lần với người đàn ông Tô
Minh của cô. Tôi rất kính phục cậu ấy”, ông ta nói với thái độ vô cùng khiêm tốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.