Chương 2284
Tô Minh
18/01/2022
Ông ta tạm thời không muốn Tô Minh báo đáp, xét
cho cùng thì theo thời gian, thực lực của Tô Minh sẽ
càng ngày càng mạnh, tới lúc đó, trả ân tình,
sẽ càng có giá trị hơn.
Nhưng nhìn ra được ý của Tô Minh muốn báo đáp
ngay lúc này.
Đây…
Có chút xoắn xuýt rồi.
Tô Minh dường như cũng đã nhìn ra được suy nghĩ
trong lòng của người đàn ông trung niên áo bào trắng,
không khỏi nói: “Là như này, ông và Cực Kiếm các đã
cứu Mộ Cần thì chính là ân nhân của Tô Minh tôi, từ nay
về sau, ông và Cực Kiếm các chính bạn của Tô Minh tôi.
Miễn là không vi phạm các nguyên tắc của riêng tôi, tôi
sẵn sàng giao hảo với ông và Cực Kiếm các. Nhưng,
đồng thời, tôi muốn ngay lập tức trà món nợ ân tình này
cho ông và Cực Kiếm các trước. Còn về lý do, rất đơn
giản. Tiếp theo đây, có khả năng tôi sẽ đi đến một nền
văn minh cấp tám, nền văn minh cấp tám có đằng cấp
trên mức trung bình. Trong thời gian ngắn, ông và Cực
Kiếm các cũng sẽ rất khó gặp được tôi, thậm chí, sau đó,
tôi còn dự định đi đến một nền văn minh cấp chín để cứu
người. Nếu bây giờ ông và Cực Kiếm các không để tôi
báo đáp, thì tương lai, có lẽ sẽ không còn có được cơ hội
như này nữa”.
“Vậy sao?”, người đàn ông trung niên áo bào trắng
hiểu ra: “Có thể để cho tôi suy nghĩ một chút được không?”
“Tất nhiên”, Tô Minh gật đầu.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng bình tĩnh
lại, nhưng trong lòng lại không hề bình tĩnh.
Mà đang suy nghĩ.
Một hồi lâu.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng do dự
một chút, nhưng, vẫn nói: “Cậu Tô, tôi với Cực Kiếm các
đích thực có một yêu cầu, cũng là nguyện vọng của các
bậc tiền bối Cực Kiếm các hàng trăm triệu năm qua, chỉ
là, có chút khó, thậm chí là hà khắc..”
“Ông nói đi!”, Tô Minh đáp.
“Cực Kiếm các chúng tôi là văn minh bán bộ cấp tám,
còn thiếu một chút xíu là trở thành nền văn minh cấp tám
chân chính, nhưng chính cái khoảng cách “một chút xíu
này”, mà nhiều thế hệ tiên tổ mấy tỷ năm qua của Cực Kiếm các đã phải đồ không biết bao nhiêu là máu và
công sức nhưng cũng đều không thể làm được, nếu Cực
Kiếm các có thể bước vào văn minh cấp tám chân chính,
thì cho dù bây giờ tôi có chết, cũng đáng!”, giọng của
người đàn ông trung niên áo bào trắng có chút run rầy,
có chút kích động, có chút kỳ vọng và một chút điên rồ.
“Ý của tiền bối là, muốn tôi giúp Cực Kiếm các thăng
cấp lên văn minh cấp tám sao?”, Tô Minh có chút hiểu ra.
“Đúng vậy!”, người đàn ông trung niên mặc áo bào
trắng gật đầu.
“Cụ thể làm thế nào để giúp Cực Kiếm các, mới có
thể khiến Cực Kiếm các thăng cấp lên văn minh cấp
tám?”, Tô Minh lại hỏi.
“Văn minh cấp tám có liên minh, muốn bước vào văn
minh cấp tám, cần phải xin liên minh văn minh cấp tám,
sau đó, chính là kiểm tra đánh giá. Chì cần thông qua
được kiểm tra đánh giá thì cũng đã thành công hơn một nửa.
Còn nửa còn lại thì là phiếu bầu của các vị phó minh
chủ, cũng rất quan trọng. Vấn đề của Cực Kiếm các
chúng tôi là cứ khi kiểm tra đánh giá thì lúc nào cũng
kém một bước. Hon nữa, bởi vì một số nguyên nhân
khách quan. Trong số các vị phó minh chủ của liên minh,
có một vị có thái độ thù địch mạnh mẽ với Cực Kiếm các
chúng tôi, vẫn luôn lôi kéo các vị phó minh chủ khác,
chèn ép Cực Kiếm các, để Cực Kiếm các không thể có
được hơn một nửa số phiếu bầu của các vị phó minh
chủ”.
“Vậy sao?”, Tô Minh gật đầu: “Tôi đồng ý!”
Tô Minh cảm thấy món nợ ân tình khó trả nhất, có thể
trà càng sớm càng tốt.
cho cùng thì theo thời gian, thực lực của Tô Minh sẽ
càng ngày càng mạnh, tới lúc đó, trả ân tình,
sẽ càng có giá trị hơn.
Nhưng nhìn ra được ý của Tô Minh muốn báo đáp
ngay lúc này.
Đây…
Có chút xoắn xuýt rồi.
Tô Minh dường như cũng đã nhìn ra được suy nghĩ
trong lòng của người đàn ông trung niên áo bào trắng,
không khỏi nói: “Là như này, ông và Cực Kiếm các đã
cứu Mộ Cần thì chính là ân nhân của Tô Minh tôi, từ nay
về sau, ông và Cực Kiếm các chính bạn của Tô Minh tôi.
Miễn là không vi phạm các nguyên tắc của riêng tôi, tôi
sẵn sàng giao hảo với ông và Cực Kiếm các. Nhưng,
đồng thời, tôi muốn ngay lập tức trà món nợ ân tình này
cho ông và Cực Kiếm các trước. Còn về lý do, rất đơn
giản. Tiếp theo đây, có khả năng tôi sẽ đi đến một nền
văn minh cấp tám, nền văn minh cấp tám có đằng cấp
trên mức trung bình. Trong thời gian ngắn, ông và Cực
Kiếm các cũng sẽ rất khó gặp được tôi, thậm chí, sau đó,
tôi còn dự định đi đến một nền văn minh cấp chín để cứu
người. Nếu bây giờ ông và Cực Kiếm các không để tôi
báo đáp, thì tương lai, có lẽ sẽ không còn có được cơ hội
như này nữa”.
“Vậy sao?”, người đàn ông trung niên áo bào trắng
hiểu ra: “Có thể để cho tôi suy nghĩ một chút được không?”
“Tất nhiên”, Tô Minh gật đầu.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng bình tĩnh
lại, nhưng trong lòng lại không hề bình tĩnh.
Mà đang suy nghĩ.
Một hồi lâu.
Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng do dự
một chút, nhưng, vẫn nói: “Cậu Tô, tôi với Cực Kiếm các
đích thực có một yêu cầu, cũng là nguyện vọng của các
bậc tiền bối Cực Kiếm các hàng trăm triệu năm qua, chỉ
là, có chút khó, thậm chí là hà khắc..”
“Ông nói đi!”, Tô Minh đáp.
“Cực Kiếm các chúng tôi là văn minh bán bộ cấp tám,
còn thiếu một chút xíu là trở thành nền văn minh cấp tám
chân chính, nhưng chính cái khoảng cách “một chút xíu
này”, mà nhiều thế hệ tiên tổ mấy tỷ năm qua của Cực Kiếm các đã phải đồ không biết bao nhiêu là máu và
công sức nhưng cũng đều không thể làm được, nếu Cực
Kiếm các có thể bước vào văn minh cấp tám chân chính,
thì cho dù bây giờ tôi có chết, cũng đáng!”, giọng của
người đàn ông trung niên áo bào trắng có chút run rầy,
có chút kích động, có chút kỳ vọng và một chút điên rồ.
“Ý của tiền bối là, muốn tôi giúp Cực Kiếm các thăng
cấp lên văn minh cấp tám sao?”, Tô Minh có chút hiểu ra.
“Đúng vậy!”, người đàn ông trung niên mặc áo bào
trắng gật đầu.
“Cụ thể làm thế nào để giúp Cực Kiếm các, mới có
thể khiến Cực Kiếm các thăng cấp lên văn minh cấp
tám?”, Tô Minh lại hỏi.
“Văn minh cấp tám có liên minh, muốn bước vào văn
minh cấp tám, cần phải xin liên minh văn minh cấp tám,
sau đó, chính là kiểm tra đánh giá. Chì cần thông qua
được kiểm tra đánh giá thì cũng đã thành công hơn một nửa.
Còn nửa còn lại thì là phiếu bầu của các vị phó minh
chủ, cũng rất quan trọng. Vấn đề của Cực Kiếm các
chúng tôi là cứ khi kiểm tra đánh giá thì lúc nào cũng
kém một bước. Hon nữa, bởi vì một số nguyên nhân
khách quan. Trong số các vị phó minh chủ của liên minh,
có một vị có thái độ thù địch mạnh mẽ với Cực Kiếm các
chúng tôi, vẫn luôn lôi kéo các vị phó minh chủ khác,
chèn ép Cực Kiếm các, để Cực Kiếm các không thể có
được hơn một nửa số phiếu bầu của các vị phó minh
chủ”.
“Vậy sao?”, Tô Minh gật đầu: “Tôi đồng ý!”
Tô Minh cảm thấy món nợ ân tình khó trả nhất, có thể
trà càng sớm càng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.