Chương 2395
Tô Minh
23/01/2022
Đây cũng là điều bình thường, những gia tộc ở Ma
giới đều là nơi điên rồ không hợp thói thường mà người
ta không muốn trở về.
Đáng tiếc, không muốn về thì cũng phải về.
Khoảng mười lăm phút sau.
Đã đến.
Trước cửa một tòa nhà màu xanh đen hùng vĩ, Tần
Khả Ngọc hít sâu một hơi, nói: “Nơi này chính là nhà họ Tần”.
Mặc dù bên trên cổng chỉ treo mấy chữ “Nhà họ Tần”.
Ở cổng có gác cổng.
Hai tên gác cổng.
Đứng nghiêm một trái một phải, thực lực của hai tên
gác cổng không tính là mạnh, nhưng đều là cảnh giới Tru
Mệnh tầng một hai, cũng không yếu lắm.
“Cô hai”, hai tên gác cổng chào hỏi Tần Khả Ngọc
một tiếng, lại không hề cung kính như Tô Minh tường tượng.
Ngay cả trong ánh mắt của Tần Khả Ngọc cũng hiện
lên một vẻ khó hiểu.
Mặc dù người trong Ma giới Hàn Uyên đều là ma tu,
cực kỳ lạnh lùng, cũng không nhiệt tình biểu đạt cảm xúc
lắm, cho nên dù rất tôn kính thì giọng nói và thái độ cũng
chẳng ra sao, nhưng có thể xác định hai tên gác cổng
này thật sự không hề cung kính và tôn kính một chútnào.
Nhưng mà Tần Khả Ngọc không có tâm trạng để so đo mấy điều này.
Cô ta dẫn Tô Minh đi vào nhà họ Tần.
Rất nhanh.
Chắc là người nhà họ Tần đều nhận được tin tức cô
hai Tần Khả Ngọc trở về, một quản gia có dáng vẻ trung
niên, lưng hơi còng, chỉ có một mắt nhưng lại có hai cằm
nở nụ cười tiến lên đón: “Cô hai, cuối cùng cô đã trở về
rồi, nếu cô còn không về thì gia chủ và mấy người tộc lão
sẽ coi như cô đã bỏ trốn, thậm chí còn có mấy vị tộc lão
chuẩn bị phái người đi tìm cô hai đấy”.
“Chị đã xuất quan chưa?”, Tần Khả Ngọc lạnh nhạt hòi,
đối phương là Tần Thân – quàn gia nhà họ Tần, vô cùng
già dặn, ba gia chủ của nhà họ Tần đời gần nhất đểu do
quản gia này phụ tá, thậm chí Tần Khả Ngọc rất chắc
chắn, ở trong lòng bố mình, địa vị của quản gia này còn
cao hơn đứa con gái là mình rất nhiều, nhưng mà mặc dù
địa vị của Tần Thân rất cao, nhưng người này lại là một kẻ
khẩu Phật tâm xà, nhìn thấy ai cũng tò thái độ khiêm
nhường, nhưng Tần Khả Ngọc biết rất rõ trong âm thầm
người này hung ác thế nào, tính toán sâu xa, tàn nhẫn ác
độc ra sao, cô ta vẫn khá kiêng kỵ Tần Thân.
Giờ phút này Tô Minh cũng nhìn Tần Thân thật kỹ, có
chút thú vị, thực lực của quản gia này rất mạnh!
Cành giới thực tế là Tru Thần tầng chín đỉnh phong.
Nhưng ở mặt ngoài thì chỉ là cảnh giới Tru Thần tầng bảy.
Che giấu đi hai tầng.
Mặt khác, chắc hằn sức chiến đấu mạnh hơn cành giới
một chút.
Dựa theo lời của Tần Khà Ngọc, người mạnh nhất của
nhà họ Tần chỉ là một vị lão tổ cành giới bán bộ Nguyên
sắp chết thôi, như thế vị lão tổ cành giới bán bộ Nguyên
kia có thể mạnh hơn quàn gia trước mắt này bao nhiêu?
Tô Minh cảm thấy cùng lắm cũng chi mạnh hơn một chút
xíu, như vậy chẳng phải quản gia có bề ngoài xấu xí này
gần như là có lực chiến cao nhất toàn bộ nhà họ Tần rồi ư?
“Cô cà đã xuất quan rồi”, Tần Thân cũng nhìn Tô Minh
một chút, trong lòng rất kinh ngạc về độ tuổi của Tô Minh,
mới đến mười nghìn tuổi mà quá chói mắt, mười nghìn
tuổi đạt cảnh giới Tru Vận tầng sáu càng cực kỳ bắt mắt,
cô hai đúng là may mắn, có thể kết bạn được với một vị
yêu nghiệt siêu cấp, đáng tiếc yêu nghiệt siêu cấp còn
chưa trường thành, sức chiến đấu cũng không cao lắm,
bây giờ cũng chẳng có tác dụng nhiều với cô hai.
“Chị đến cảnh giới gì rồi?”, Tần Khả Ngọc lại hỏi.
“Cành giới Tru Thần tầng sáu”, Tần Thân không hề
giấu giếm, dù sao hôm qua cô cà xuất quan, toàn bộ nhà
họ Tần đều biết cô cả đã đột phá từ cảnh giới Tru Thần
tầng năm lên tầng sáu, ông ta không nói thì cô hai cũng
sẽ biết được nhanh thôi, Tần Thân cảm thấy hơi đáng tiếc,
trên thực tế thế hệ này của nhà họ Tần rất ưu tú, nhưng
người sống đến sau cùng cũng chỉ có hai người là Tần
Khả Ngọc và Tần Phong Nhan, hai người đều là thiên tài
có một không hai, cô cà Tần Phong Nhan giỏi hơn một
bậc trên võ đạo, mà cô hai lại có thiên phú luyện dược sư
rất mạnh, đáng tiếc cho cô hai, dù sao tộc lão và gia chủ
quyết định sau một trận quyết đấu võ đạo, người thắng sẽ
trở thành thiếu tộc trường chính thức, trở thành người ứng
cử duy nhất cho tộc trưởng đời tiếp theo, mà người thua
thì phải gả cho Đà Sơn Ma, điều này có chút không công
bằng với cô hai, dù sao nếu chỉ quyết đấu bàn luận võ đạo
thì thiên phú đan dược của cô hai sẽ hoàn toàn vô dụng.
giới đều là nơi điên rồ không hợp thói thường mà người
ta không muốn trở về.
Đáng tiếc, không muốn về thì cũng phải về.
Khoảng mười lăm phút sau.
Đã đến.
Trước cửa một tòa nhà màu xanh đen hùng vĩ, Tần
Khả Ngọc hít sâu một hơi, nói: “Nơi này chính là nhà họ Tần”.
Mặc dù bên trên cổng chỉ treo mấy chữ “Nhà họ Tần”.
Ở cổng có gác cổng.
Hai tên gác cổng.
Đứng nghiêm một trái một phải, thực lực của hai tên
gác cổng không tính là mạnh, nhưng đều là cảnh giới Tru
Mệnh tầng một hai, cũng không yếu lắm.
“Cô hai”, hai tên gác cổng chào hỏi Tần Khả Ngọc
một tiếng, lại không hề cung kính như Tô Minh tường tượng.
Ngay cả trong ánh mắt của Tần Khả Ngọc cũng hiện
lên một vẻ khó hiểu.
Mặc dù người trong Ma giới Hàn Uyên đều là ma tu,
cực kỳ lạnh lùng, cũng không nhiệt tình biểu đạt cảm xúc
lắm, cho nên dù rất tôn kính thì giọng nói và thái độ cũng
chẳng ra sao, nhưng có thể xác định hai tên gác cổng
này thật sự không hề cung kính và tôn kính một chútnào.
Nhưng mà Tần Khả Ngọc không có tâm trạng để so đo mấy điều này.
Cô ta dẫn Tô Minh đi vào nhà họ Tần.
Rất nhanh.
Chắc là người nhà họ Tần đều nhận được tin tức cô
hai Tần Khả Ngọc trở về, một quản gia có dáng vẻ trung
niên, lưng hơi còng, chỉ có một mắt nhưng lại có hai cằm
nở nụ cười tiến lên đón: “Cô hai, cuối cùng cô đã trở về
rồi, nếu cô còn không về thì gia chủ và mấy người tộc lão
sẽ coi như cô đã bỏ trốn, thậm chí còn có mấy vị tộc lão
chuẩn bị phái người đi tìm cô hai đấy”.
“Chị đã xuất quan chưa?”, Tần Khả Ngọc lạnh nhạt hòi,
đối phương là Tần Thân – quàn gia nhà họ Tần, vô cùng
già dặn, ba gia chủ của nhà họ Tần đời gần nhất đểu do
quản gia này phụ tá, thậm chí Tần Khả Ngọc rất chắc
chắn, ở trong lòng bố mình, địa vị của quản gia này còn
cao hơn đứa con gái là mình rất nhiều, nhưng mà mặc dù
địa vị của Tần Thân rất cao, nhưng người này lại là một kẻ
khẩu Phật tâm xà, nhìn thấy ai cũng tò thái độ khiêm
nhường, nhưng Tần Khả Ngọc biết rất rõ trong âm thầm
người này hung ác thế nào, tính toán sâu xa, tàn nhẫn ác
độc ra sao, cô ta vẫn khá kiêng kỵ Tần Thân.
Giờ phút này Tô Minh cũng nhìn Tần Thân thật kỹ, có
chút thú vị, thực lực của quản gia này rất mạnh!
Cành giới thực tế là Tru Thần tầng chín đỉnh phong.
Nhưng ở mặt ngoài thì chỉ là cảnh giới Tru Thần tầng bảy.
Che giấu đi hai tầng.
Mặt khác, chắc hằn sức chiến đấu mạnh hơn cành giới
một chút.
Dựa theo lời của Tần Khà Ngọc, người mạnh nhất của
nhà họ Tần chỉ là một vị lão tổ cành giới bán bộ Nguyên
sắp chết thôi, như thế vị lão tổ cành giới bán bộ Nguyên
kia có thể mạnh hơn quàn gia trước mắt này bao nhiêu?
Tô Minh cảm thấy cùng lắm cũng chi mạnh hơn một chút
xíu, như vậy chẳng phải quản gia có bề ngoài xấu xí này
gần như là có lực chiến cao nhất toàn bộ nhà họ Tần rồi ư?
“Cô cà đã xuất quan rồi”, Tần Thân cũng nhìn Tô Minh
một chút, trong lòng rất kinh ngạc về độ tuổi của Tô Minh,
mới đến mười nghìn tuổi mà quá chói mắt, mười nghìn
tuổi đạt cảnh giới Tru Vận tầng sáu càng cực kỳ bắt mắt,
cô hai đúng là may mắn, có thể kết bạn được với một vị
yêu nghiệt siêu cấp, đáng tiếc yêu nghiệt siêu cấp còn
chưa trường thành, sức chiến đấu cũng không cao lắm,
bây giờ cũng chẳng có tác dụng nhiều với cô hai.
“Chị đến cảnh giới gì rồi?”, Tần Khả Ngọc lại hỏi.
“Cành giới Tru Thần tầng sáu”, Tần Thân không hề
giấu giếm, dù sao hôm qua cô cà xuất quan, toàn bộ nhà
họ Tần đều biết cô cả đã đột phá từ cảnh giới Tru Thần
tầng năm lên tầng sáu, ông ta không nói thì cô hai cũng
sẽ biết được nhanh thôi, Tần Thân cảm thấy hơi đáng tiếc,
trên thực tế thế hệ này của nhà họ Tần rất ưu tú, nhưng
người sống đến sau cùng cũng chỉ có hai người là Tần
Khả Ngọc và Tần Phong Nhan, hai người đều là thiên tài
có một không hai, cô cà Tần Phong Nhan giỏi hơn một
bậc trên võ đạo, mà cô hai lại có thiên phú luyện dược sư
rất mạnh, đáng tiếc cho cô hai, dù sao tộc lão và gia chủ
quyết định sau một trận quyết đấu võ đạo, người thắng sẽ
trở thành thiếu tộc trường chính thức, trở thành người ứng
cử duy nhất cho tộc trưởng đời tiếp theo, mà người thua
thì phải gả cho Đà Sơn Ma, điều này có chút không công
bằng với cô hai, dù sao nếu chỉ quyết đấu bàn luận võ đạo
thì thiên phú đan dược của cô hai sẽ hoàn toàn vô dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.