Chương 880: Cô ta là vô địch?
Tô Minh
12/11/2021
Mà kể cả theo người khác thì người khác có dùng được không?
“Bản lĩnh ư? Mặc dù bảo vật tốt nhưng cũng chỉ là sức mạnh bên ngoài. Bảo vật có thể giúp cậu chiến thắng được người mạnh hơn cậu chút nhưng nó có thể giúp cậu thắng được người mạnh hơn cậu gấp ngàn lần, chục ngàn lần không?”, Quan Hoàng hừ lạnh một tiếng, nói.
Đây là đòn đả kích lớn với Tò Minh.
Tô Minh nghe thấy vậy mà cảm thấy không vui.
Anh không lên tiếng, bởi vì câu nói này của Quan Hoàng là sự thật.
Thấy Tò Minh không lên tiếng, Quan Hoàng lại hừ lạnh một tiếng, nói: “Nói ngay bổn hoàng đây, tòi cho cậu dùng hai bảo vật đó mà cậu chạm được vào sợi lòng to của tòi thì coi như cậu thắng, cậu làm được không?”
Tô Minh vẫn trầm ngâm, lúc
này anh nắm chặt nắm đấm.
Trên mặt Quan Hoàng hiện rõ nụ cười cao quý và kiêu ngạo.
Chỉ là một tên yêu nghiệt ở thế giới Tiểu Thiên mà thôi, có lẽ cũng có được chút kỳ tích hoặc thần thông và thủ đoạn khôn lường, thậm chí là may mắn. Nhưng dù sao cũng chỉ là cậu nhóc ở thế giới Tiểu Thiên.
Bản thân cậu ta có tài giỏi đến mấy mà phía sau không có thế lực lớn giúp đỡ, trừ khi cứ ở mãi thế giới Tiểu Thiên, nếu mà dám đến thế giới Đại Thiên thì cũng giống như sao băng, vụt đến vụt tắt thôi. Bao nhiêu năm
nay, Quan Hoàng gặp quá nhiêu yêu nghiệt siêu cấp như này rồi, chả có tác dụng gì.
Không đáng đế lôi kéo và càng không xứng để con gái mình nhớ mong.
Một lát sau, khi Quan Hoàng định dần con gái mình rời đi thì đúng lúc này…
Đột nhiên vang lên giọng nói khinh bỉ và đầy sát ý, giọng nói xuất hiện không báo trước: “Cậu ta mới 20 tuổi, còn ông bao nhiêu tuổi rồi? Cao quý cái mẹ gì? Kiêu ngạo cái quái gì? Nào nào, bổn thiên nữ chỉ dùng một tay, cho ông gọi hết tất cả thuộc
hạ và trợ thủ và cá tiền bối của ông ở Quan La Thiên đến đây. Bổn thiên nữ ra một chiêu mà ông có thể đỡ lại 1/10 thì coi như ông thắng”.
Bóng dáng thần hồn đẹp tuyệt sắc đột nhiên chui ra từ thần thức của Tô Minh.
Không ai có thể cảm nhận được thiên nữ Tạo Hóa mạnh đến nỗi nào. Bởi vì cò ta cho người khác cảm giác vò cùng bình thường.
Tất nhiên, tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn rõ thần hồn này đến từ thần thức của Tô Minh.
Giọng nói lạnh lùng khinh bỉ của thiên nữ Tạo Hóa như một viên đạn bắn qua tai và qua tim mọi người.
Sau đó nhiều người không kìm được mà bật cười.
Họ bị câu nói của thiên nữ Tạo Hóa làm cho cười bể bụng.
Bá chủ một phương ở thế giới Đại Thiên trong mắt của một cô gái mờ ảo này lại yếu đuối như vậy sao?
Nghe cô gái này nói như vậy, dường như vạn vật trong thế gian này không đỡ được nửa chiêu của cò ta.
Cô ta là vô địch?
Vốn tưởng Tô Minh đã bá đạo, hống hách lắm rồi nhưng thiên nữ thần hồn này lại càng hơn thế.
Sao cô gái này trước khi nói mà không tìm hiểu kỹ Quan Hoàng ở trước mặt cô ta là cường giả ở cấp bậc nào?
Ngay cả khóe miệng Vũ Bất Bại cũng co giật, có cảm giác ngạt thở.
“Bản lĩnh ư? Mặc dù bảo vật tốt nhưng cũng chỉ là sức mạnh bên ngoài. Bảo vật có thể giúp cậu chiến thắng được người mạnh hơn cậu chút nhưng nó có thể giúp cậu thắng được người mạnh hơn cậu gấp ngàn lần, chục ngàn lần không?”, Quan Hoàng hừ lạnh một tiếng, nói.
Đây là đòn đả kích lớn với Tò Minh.
Tô Minh nghe thấy vậy mà cảm thấy không vui.
Anh không lên tiếng, bởi vì câu nói này của Quan Hoàng là sự thật.
Thấy Tò Minh không lên tiếng, Quan Hoàng lại hừ lạnh một tiếng, nói: “Nói ngay bổn hoàng đây, tòi cho cậu dùng hai bảo vật đó mà cậu chạm được vào sợi lòng to của tòi thì coi như cậu thắng, cậu làm được không?”
Tô Minh vẫn trầm ngâm, lúc
này anh nắm chặt nắm đấm.
Trên mặt Quan Hoàng hiện rõ nụ cười cao quý và kiêu ngạo.
Chỉ là một tên yêu nghiệt ở thế giới Tiểu Thiên mà thôi, có lẽ cũng có được chút kỳ tích hoặc thần thông và thủ đoạn khôn lường, thậm chí là may mắn. Nhưng dù sao cũng chỉ là cậu nhóc ở thế giới Tiểu Thiên.
Bản thân cậu ta có tài giỏi đến mấy mà phía sau không có thế lực lớn giúp đỡ, trừ khi cứ ở mãi thế giới Tiểu Thiên, nếu mà dám đến thế giới Đại Thiên thì cũng giống như sao băng, vụt đến vụt tắt thôi. Bao nhiêu năm
nay, Quan Hoàng gặp quá nhiêu yêu nghiệt siêu cấp như này rồi, chả có tác dụng gì.
Không đáng đế lôi kéo và càng không xứng để con gái mình nhớ mong.
Một lát sau, khi Quan Hoàng định dần con gái mình rời đi thì đúng lúc này…
Đột nhiên vang lên giọng nói khinh bỉ và đầy sát ý, giọng nói xuất hiện không báo trước: “Cậu ta mới 20 tuổi, còn ông bao nhiêu tuổi rồi? Cao quý cái mẹ gì? Kiêu ngạo cái quái gì? Nào nào, bổn thiên nữ chỉ dùng một tay, cho ông gọi hết tất cả thuộc
hạ và trợ thủ và cá tiền bối của ông ở Quan La Thiên đến đây. Bổn thiên nữ ra một chiêu mà ông có thể đỡ lại 1/10 thì coi như ông thắng”.
Bóng dáng thần hồn đẹp tuyệt sắc đột nhiên chui ra từ thần thức của Tô Minh.
Không ai có thể cảm nhận được thiên nữ Tạo Hóa mạnh đến nỗi nào. Bởi vì cò ta cho người khác cảm giác vò cùng bình thường.
Tất nhiên, tất cả mọi người ở đây đều có thể nhìn rõ thần hồn này đến từ thần thức của Tô Minh.
Giọng nói lạnh lùng khinh bỉ của thiên nữ Tạo Hóa như một viên đạn bắn qua tai và qua tim mọi người.
Sau đó nhiều người không kìm được mà bật cười.
Họ bị câu nói của thiên nữ Tạo Hóa làm cho cười bể bụng.
Bá chủ một phương ở thế giới Đại Thiên trong mắt của một cô gái mờ ảo này lại yếu đuối như vậy sao?
Nghe cô gái này nói như vậy, dường như vạn vật trong thế gian này không đỡ được nửa chiêu của cò ta.
Cô ta là vô địch?
Vốn tưởng Tô Minh đã bá đạo, hống hách lắm rồi nhưng thiên nữ thần hồn này lại càng hơn thế.
Sao cô gái này trước khi nói mà không tìm hiểu kỹ Quan Hoàng ở trước mặt cô ta là cường giả ở cấp bậc nào?
Ngay cả khóe miệng Vũ Bất Bại cũng co giật, có cảm giác ngạt thở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.