Chương 1180: Đây lại là thủ đoạn của đại đạo.
Tô Minh
07/12/2021
Nửa năm sau.
Vách núi Vấn Thiên
Đạo vận rền vang, mây lành sắc tím giáng lâm!!!
Quy luật nồng đậm cùng cơn mưa linh khí ngâm xướng.
Toàn bộ quá trình mất một hai tiếng mới an tĩnh lại.
“Chúc mừng sư phụ Thành
Đế Chứng Đạo!”, hổ Huyết Vu, Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Thiên Tù đều cung kính cùng kích động cúi đầu, cảm xúc của mỗi người đều đang dậy sóng, thân thể run lên.
Mà Diệp Mộ Cẩn vẫn đang say ngủ trên lá sen.
“Căn nguyên của đại đạo quả nhiên từ đầu tới cuối đều chưa từng bị tổn thương qua, cho đến bây giờ, thế giới Đại Thiên đều có điều kiện đế tu giá võ đạo để Thành Đế Chứng Đạo, là nó đã bịa đặt trò dối trá lật trời!”, Hỗn Độn Long Quy không vì mình thăng cấp thành Đại Đế mà vui mừng, ngược lại trên
khuôn mặt già nua hỗn độn kia tràn đầy căm phẫn, còn có sự kiêng dè mãnh liệt, bỗng nhiên bà ta ngẩng đầu, quát lên một tiếng.
Lại thấy.
Một bóng dáng kỳ lạ xen lẫn sắc đen cùng tím.
Dập dờn nhu động.
Chậm rãi hình thành nên một khuôn mặt.
Xuất hiện tại vách núi Vấn Thiên.
Đối mặt với Hỗn Độn Long Quy.
Tại đây có hình ảnh
“Không không không…”, ý chí đại đạo lắc đầu: “Còn chưa tới bước đường các Đại Đế đều phải ra tay!”
Thứ khốn kiếp gì gọi là các Đại Đế phải ra tay? Hỗn Độn Long Quy hiểu rất rõ ràng, ý chí đại đạo hiểu, nếu có đại đế ra tay, thì bộ xương già này, còn có Đàm Đạc Chân Thương cùng toàn tộc Đạm Đạc cùng những
lão quái vậy Thành Đế Chứng Đạo kia đều có khả năng sẽ hành động trợ giúp Tô Minh.
Bởi vậy, Tô Minh không sợ hãi.
Nếu không phải vì nguyên nhân này, đừng nói tới việc Đại Đê xuất hiện, nếu có thế, ý chí đại đạo cũng muốn đích thân xuống tay.
Tuyệt đối đừng cho rằng ý chí đại đạo có bao nhiêu phẩm cách vĩ đại.
Nếu không cũng sẽ không tạo ra lời nói dối lật trời chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mình.
“Hỗn Độn Long Quy, bổn tọa xuất hiện chỉ đế nhắc nhở bà, cho dù hiện tại đã bước vào thời đại của Đại Đế, chuyện của người lớp dưới, Đại Đế cũng không thể can thiệp vào”, ý chí đại đạo lạnh giọng nói.
Đây là đang cảnh cáo Hỗn Độn Long Quy, sau khi Thành Đế Chứng Đạo không thể giúp đỡ Tô Minh nữa.
Cho dù là một tia thần hồn phân thân.
“Đương nhiên, bổn tọa cũng có thể bảo đảm, những Đại Đế từ các thế lực đối địch với Tô Minh kia cũng không thể công
kích lớp sau”, đại đạo tiếp tục.
“Vậy chính là để thế hệ trẻ tự mình chơi đùa sao? Ha ha… đại đạo, đây là chính miệng ngươi nói, lớp sau ai có thể địch lại nhóc Tô cơ chứ!”, Hỗn Độn Long Quy hừ lạnh, vô cùng tự tin.
“Vậy thì không còn can hệ gì tới bà nữa, Hỗn Độn Long Quy Ị”, sau đó, ý chí đại đạo liền biến mất.
“Sư phụ, ý chí đại đạo không phải là cực kỳ công bằng sao? Tại sao lại muốn giết Tô Minh sư đệ?”, sau khi ý chí đại đạo rời đi, hổ Huyết Vu vội vàng dò hỏi, quả thực rất lo lắng.
Bị ý chí đại đạo chĩa mũi nhọn vào!!!
Thực sự không thấy hy vọng sống sót nào!
“Bởi vì nhóc Tô không hề đơn giản, khiến ý chí đại đạo phải sợ sệt, như đang ngồi trên bàn chông vậy”, Hỗn Độn Long Quy nhàn nhạt đáp, có chút lo âu: “Cũng không biết khi nào nhóc Tô mới có thể thoát khỏi trận pháp Đại Đạo Tinh Thần đây…”
Vừa nói Hỗn Độn Long Quy vừa ngước mắt nhìn một mảnh đất trời phía trước: “Linh khí thiên địa ngày càng nồng đậm rồi, quy luật, đạo vận… cũng sẽ càng ngày càng rõ nét hơn, các yêu nghiệt thiên tài sẽ xuất hiện lớp lớp!”
Nhưng Tô Minh lại đang mắc kẹt trong đại trận.
Những quy luật đạo vận cùng linh khí dồi dào này đều không có quan hệ với anh!
Đây lại là thủ đoạn của đại đạo.
“Huống hồ, Đại Đế xuất thế, cho dù không thể đích thân ra tay thì những thế hệ trẻ dưới sự chỉ dạy của họ cũng có thế tiến bước vùn vụt!”, Hỗn Độn Long Quy nói xa xăm: “Đại Đế xuất hiện lớp lớp, chính là đại đạo đang cưỡng ép giúp đỡ thế hệ thiên tài, yêu nghiệt tre tuoi cua thế giới Đại Thiên đuổi kịp nhóc Tô, thậm chí là vượt qua nó!”
Tô Minh còn bị vây khốn trong đại trận thêm ngày nào, nó liền cảm thấy nguy hiếm thêm ngày đó.
Vách núi Vấn Thiên
Đạo vận rền vang, mây lành sắc tím giáng lâm!!!
Quy luật nồng đậm cùng cơn mưa linh khí ngâm xướng.
Toàn bộ quá trình mất một hai tiếng mới an tĩnh lại.
“Chúc mừng sư phụ Thành
Đế Chứng Đạo!”, hổ Huyết Vu, Chu Tước Cửu Diễm, trâu Âm Dương Thiên Tù đều cung kính cùng kích động cúi đầu, cảm xúc của mỗi người đều đang dậy sóng, thân thể run lên.
Mà Diệp Mộ Cẩn vẫn đang say ngủ trên lá sen.
“Căn nguyên của đại đạo quả nhiên từ đầu tới cuối đều chưa từng bị tổn thương qua, cho đến bây giờ, thế giới Đại Thiên đều có điều kiện đế tu giá võ đạo để Thành Đế Chứng Đạo, là nó đã bịa đặt trò dối trá lật trời!”, Hỗn Độn Long Quy không vì mình thăng cấp thành Đại Đế mà vui mừng, ngược lại trên
khuôn mặt già nua hỗn độn kia tràn đầy căm phẫn, còn có sự kiêng dè mãnh liệt, bỗng nhiên bà ta ngẩng đầu, quát lên một tiếng.
Lại thấy.
Một bóng dáng kỳ lạ xen lẫn sắc đen cùng tím.
Dập dờn nhu động.
Chậm rãi hình thành nên một khuôn mặt.
Xuất hiện tại vách núi Vấn Thiên.
Đối mặt với Hỗn Độn Long Quy.
Tại đây có hình ảnh
“Không không không…”, ý chí đại đạo lắc đầu: “Còn chưa tới bước đường các Đại Đế đều phải ra tay!”
Thứ khốn kiếp gì gọi là các Đại Đế phải ra tay? Hỗn Độn Long Quy hiểu rất rõ ràng, ý chí đại đạo hiểu, nếu có đại đế ra tay, thì bộ xương già này, còn có Đàm Đạc Chân Thương cùng toàn tộc Đạm Đạc cùng những
lão quái vậy Thành Đế Chứng Đạo kia đều có khả năng sẽ hành động trợ giúp Tô Minh.
Bởi vậy, Tô Minh không sợ hãi.
Nếu không phải vì nguyên nhân này, đừng nói tới việc Đại Đê xuất hiện, nếu có thế, ý chí đại đạo cũng muốn đích thân xuống tay.
Tuyệt đối đừng cho rằng ý chí đại đạo có bao nhiêu phẩm cách vĩ đại.
Nếu không cũng sẽ không tạo ra lời nói dối lật trời chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mình.
“Hỗn Độn Long Quy, bổn tọa xuất hiện chỉ đế nhắc nhở bà, cho dù hiện tại đã bước vào thời đại của Đại Đế, chuyện của người lớp dưới, Đại Đế cũng không thể can thiệp vào”, ý chí đại đạo lạnh giọng nói.
Đây là đang cảnh cáo Hỗn Độn Long Quy, sau khi Thành Đế Chứng Đạo không thể giúp đỡ Tô Minh nữa.
Cho dù là một tia thần hồn phân thân.
“Đương nhiên, bổn tọa cũng có thể bảo đảm, những Đại Đế từ các thế lực đối địch với Tô Minh kia cũng không thể công
kích lớp sau”, đại đạo tiếp tục.
“Vậy chính là để thế hệ trẻ tự mình chơi đùa sao? Ha ha… đại đạo, đây là chính miệng ngươi nói, lớp sau ai có thể địch lại nhóc Tô cơ chứ!”, Hỗn Độn Long Quy hừ lạnh, vô cùng tự tin.
“Vậy thì không còn can hệ gì tới bà nữa, Hỗn Độn Long Quy Ị”, sau đó, ý chí đại đạo liền biến mất.
“Sư phụ, ý chí đại đạo không phải là cực kỳ công bằng sao? Tại sao lại muốn giết Tô Minh sư đệ?”, sau khi ý chí đại đạo rời đi, hổ Huyết Vu vội vàng dò hỏi, quả thực rất lo lắng.
Bị ý chí đại đạo chĩa mũi nhọn vào!!!
Thực sự không thấy hy vọng sống sót nào!
“Bởi vì nhóc Tô không hề đơn giản, khiến ý chí đại đạo phải sợ sệt, như đang ngồi trên bàn chông vậy”, Hỗn Độn Long Quy nhàn nhạt đáp, có chút lo âu: “Cũng không biết khi nào nhóc Tô mới có thể thoát khỏi trận pháp Đại Đạo Tinh Thần đây…”
Vừa nói Hỗn Độn Long Quy vừa ngước mắt nhìn một mảnh đất trời phía trước: “Linh khí thiên địa ngày càng nồng đậm rồi, quy luật, đạo vận… cũng sẽ càng ngày càng rõ nét hơn, các yêu nghiệt thiên tài sẽ xuất hiện lớp lớp!”
Nhưng Tô Minh lại đang mắc kẹt trong đại trận.
Những quy luật đạo vận cùng linh khí dồi dào này đều không có quan hệ với anh!
Đây lại là thủ đoạn của đại đạo.
“Huống hồ, Đại Đế xuất thế, cho dù không thể đích thân ra tay thì những thế hệ trẻ dưới sự chỉ dạy của họ cũng có thế tiến bước vùn vụt!”, Hỗn Độn Long Quy nói xa xăm: “Đại Đế xuất hiện lớp lớp, chính là đại đạo đang cưỡng ép giúp đỡ thế hệ thiên tài, yêu nghiệt tre tuoi cua thế giới Đại Thiên đuổi kịp nhóc Tô, thậm chí là vượt qua nó!”
Tô Minh còn bị vây khốn trong đại trận thêm ngày nào, nó liền cảm thấy nguy hiếm thêm ngày đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.