Chương 1170: Không ngờ con kiến nhỏ này lại có thủ đoạn này?
Tô Minh
07/12/2021
Phải biết rằng, lúc Tô Minh điên cuồng dùng đến kho tàng huyết mạch,
thực lực tự thân cũng tăng lên mười lần thậm chí là trăm lần, còn dùng
cả Ma La Kiếm. Như vậy mà khi đứng trước đòn tấn công của Cố Đình Tiêu
cũng yếu đi kha khá.
Đủ thấy đối phương mạnh đến mức nào?
Nhưng Tô Minh không sợ, trên mặt vẫn tràn đầy chiến ý.
Cố Đình Tiêu càng mạnh thì Tô Minh càng phấn khích.
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”, Ma La Kiếm trong tay như phát điên. Nếu từng kiếm quang không thể đấu với thuật Hỗn Độn Than Tháp, vậy thì 1000 kiếm quang chồng chéo lên nhau chắc được chăng?
Dường như tự thân Tô Minh hóa thành một thanh kiếm, chìm đắm trong sự điên cuồng của kiếm, phối hợp rất nhịp nhàng với kiếm.
Sau đó anh lại kết hợp với một số vật phòng ngự như bia Huyền Diệu, cả thần thông không gian, từ đó Tô Minh có thể miễn cưdng đối kháng được với Cố Đình Tiêu.
Tất nhiên, cũng không tránh khỏi bị thương.
Dù gì thì cũng có mấy đường thuật Hỗn Độn Than Tháp rơi xuống người Tô Minh nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Tô Minh đang trong trạng thái huy động kho tàng huyết mạch, thể lực vô cùng mạnh.
Sau hơn chục hơi thớ…
Toàn thân Tô Minh lại một lần nữa rơi vào trạng thái máu me đầy người, tử khí Hỗn Độn bao trùm lấy anh.
Nhưng anh vẫn còn chiến đấu được.
Chiến ý thì sục sôi, kho tàng huyết mạch trong cơ thể như bùng nổ. ở cách đó khá xa, sắc mặt Cố Đình Tiêu vô cùng ngưng trọng.
Thuật Hỗn Độn Than Tháp không thể giết chết được Tô Minh.
Sao có thể thế được?
Không thể nào như vậy được.
Cố Đình Tiêu muốn dùng đến cầu Thương Khung. Nhưng một khi dùng đến nó thì hậu quả khá là nghiêm trọng, kể cả là bản thân hắn ta.
Hiện giờ hắn ta vẫn chưa hoàn toàn tu luyện được cầu Thương Khung.
Nếu cố dùng thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hắn ta.
Ảnh hướng này lớn đến nỗi sau này có lẽ sẽ không có cơ hội bước vào thượng vị Đại Đế nữa.
Tại sao hắn ta phải luân hồi chuyến thế hơn chục lần?
Chương 684: Tô Minh lãi lớn
Chẳng phải vì muốn có được cơ hội chứng đạo trớ thành thượng vị Đại Đế sao?
Tiêu tốn hàng tỷ năm, tính toán nhiều như vậy, nếu như bị hủy hoại trong hôm nay thì sao hắn ta cam tâm cho được?
“Đại Đạo! ông còn có thể dùng cách gì giúp tôi không? Thằng này khó giết ngoài sức tưởng tượng”, Cố Đình Tiêu chủ động cầu cứu ý chí Đại Đạo.
“Nhân Ma! Nếu như cậu vẫn giữ lại chút thủ đoạn, chuyện
không phát triển như cậu muốn thì không trách được ai cả. Nhân Ma! Có lẽ cả tôi và cậu đều không tưởng tượng nổi lai lịch thật sự của thằng nhóc đó. Hôm nay là cơ hội tốt nhất để giết hắn, nếu hắn không chết thì sau này người chết sẽ là cậu”.
Ý chí Đại Đạo có chút phẫn nộ, hiếu rất rõ Cô Đình Tiêu vân giữ lại gì đó cho mình, đúng là ngu xuẩn.
Còn ý chí Đại Đạo tự mình ra tay? Có thể dùng trận Đại Đạo Tinh Thần đã là cực điểm rồi.
Giờ đây lại còn dám tự mình xuống đó thì chắc chắn sẽ bị
thương.
Bản thân là ý chí Đại Đạo, cũng chính là người quản lý của thế giới Đại Thiên nên nó phải giữ sự công bằng.
Một khi cán cân công lý bị lệch, trời đất sụp đổ, hố đen văn minh cũng xuất hiện, thậm chí, các cấp Đại Đạo cũng bị hạ thấp.
Hiện giờ ý chí Đại Đạo đúng là lực bất tòng tâm.
Cố Đình Tiêu không nói gì, trong lòng như đang suy nghĩ gì đó.
Nhưng lúc này, Tô Minh lại cười nói: “Nhân Ma! sở dĩ nói chiến đấu là anh công tôi thú, tôi công anh thủ, có đi có lại mới là vương đạo. Anh cũng tấn công đến giờ rồi, chắc cũng mệt. Vậy thì đến lượt tôi rồi”.
Cố Đình Tiêu bất giác có dự cảm không lành. Chưa đợi hắn ta nói gì thì đột nhiên…
“Hưu!”, giọng nói của Tô Minh như giọng nói của thần ma.
Lời nói vừa dứt thì khí tức dâng trào.
Máu chảy, đạo vận bao trùm, tiên âm gào thét.
Hoang cổ ngưng tụ, hỗn độn sơ khai.
Chữ “Hưu” chảy xuống, ánh sáng như khóa chặt mọi thứ.
Cố Đình Tiêu thấy kinh hãi.
Bởi vì hắn ta cảm nhận được mùi chết chóc.
Trong đầu hắn ta chấn động, không dám tin.
Không ngờ con kiến nhỏ này lại có thủ đoạn này?
Sao trước đó Tô Minh không dùng?
Đủ thấy đối phương mạnh đến mức nào?
Nhưng Tô Minh không sợ, trên mặt vẫn tràn đầy chiến ý.
Cố Đình Tiêu càng mạnh thì Tô Minh càng phấn khích.
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”, Ma La Kiếm trong tay như phát điên. Nếu từng kiếm quang không thể đấu với thuật Hỗn Độn Than Tháp, vậy thì 1000 kiếm quang chồng chéo lên nhau chắc được chăng?
Dường như tự thân Tô Minh hóa thành một thanh kiếm, chìm đắm trong sự điên cuồng của kiếm, phối hợp rất nhịp nhàng với kiếm.
Sau đó anh lại kết hợp với một số vật phòng ngự như bia Huyền Diệu, cả thần thông không gian, từ đó Tô Minh có thể miễn cưdng đối kháng được với Cố Đình Tiêu.
Tất nhiên, cũng không tránh khỏi bị thương.
Dù gì thì cũng có mấy đường thuật Hỗn Độn Than Tháp rơi xuống người Tô Minh nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Tô Minh đang trong trạng thái huy động kho tàng huyết mạch, thể lực vô cùng mạnh.
Sau hơn chục hơi thớ…
Toàn thân Tô Minh lại một lần nữa rơi vào trạng thái máu me đầy người, tử khí Hỗn Độn bao trùm lấy anh.
Nhưng anh vẫn còn chiến đấu được.
Chiến ý thì sục sôi, kho tàng huyết mạch trong cơ thể như bùng nổ. ở cách đó khá xa, sắc mặt Cố Đình Tiêu vô cùng ngưng trọng.
Thuật Hỗn Độn Than Tháp không thể giết chết được Tô Minh.
Sao có thể thế được?
Không thể nào như vậy được.
Cố Đình Tiêu muốn dùng đến cầu Thương Khung. Nhưng một khi dùng đến nó thì hậu quả khá là nghiêm trọng, kể cả là bản thân hắn ta.
Hiện giờ hắn ta vẫn chưa hoàn toàn tu luyện được cầu Thương Khung.
Nếu cố dùng thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hắn ta.
Ảnh hướng này lớn đến nỗi sau này có lẽ sẽ không có cơ hội bước vào thượng vị Đại Đế nữa.
Tại sao hắn ta phải luân hồi chuyến thế hơn chục lần?
Chương 684: Tô Minh lãi lớn
Chẳng phải vì muốn có được cơ hội chứng đạo trớ thành thượng vị Đại Đế sao?
Tiêu tốn hàng tỷ năm, tính toán nhiều như vậy, nếu như bị hủy hoại trong hôm nay thì sao hắn ta cam tâm cho được?
“Đại Đạo! ông còn có thể dùng cách gì giúp tôi không? Thằng này khó giết ngoài sức tưởng tượng”, Cố Đình Tiêu chủ động cầu cứu ý chí Đại Đạo.
“Nhân Ma! Nếu như cậu vẫn giữ lại chút thủ đoạn, chuyện
không phát triển như cậu muốn thì không trách được ai cả. Nhân Ma! Có lẽ cả tôi và cậu đều không tưởng tượng nổi lai lịch thật sự của thằng nhóc đó. Hôm nay là cơ hội tốt nhất để giết hắn, nếu hắn không chết thì sau này người chết sẽ là cậu”.
Ý chí Đại Đạo có chút phẫn nộ, hiếu rất rõ Cô Đình Tiêu vân giữ lại gì đó cho mình, đúng là ngu xuẩn.
Còn ý chí Đại Đạo tự mình ra tay? Có thể dùng trận Đại Đạo Tinh Thần đã là cực điểm rồi.
Giờ đây lại còn dám tự mình xuống đó thì chắc chắn sẽ bị
thương.
Bản thân là ý chí Đại Đạo, cũng chính là người quản lý của thế giới Đại Thiên nên nó phải giữ sự công bằng.
Một khi cán cân công lý bị lệch, trời đất sụp đổ, hố đen văn minh cũng xuất hiện, thậm chí, các cấp Đại Đạo cũng bị hạ thấp.
Hiện giờ ý chí Đại Đạo đúng là lực bất tòng tâm.
Cố Đình Tiêu không nói gì, trong lòng như đang suy nghĩ gì đó.
Nhưng lúc này, Tô Minh lại cười nói: “Nhân Ma! sở dĩ nói chiến đấu là anh công tôi thú, tôi công anh thủ, có đi có lại mới là vương đạo. Anh cũng tấn công đến giờ rồi, chắc cũng mệt. Vậy thì đến lượt tôi rồi”.
Cố Đình Tiêu bất giác có dự cảm không lành. Chưa đợi hắn ta nói gì thì đột nhiên…
“Hưu!”, giọng nói của Tô Minh như giọng nói của thần ma.
Lời nói vừa dứt thì khí tức dâng trào.
Máu chảy, đạo vận bao trùm, tiên âm gào thét.
Hoang cổ ngưng tụ, hỗn độn sơ khai.
Chữ “Hưu” chảy xuống, ánh sáng như khóa chặt mọi thứ.
Cố Đình Tiêu thấy kinh hãi.
Bởi vì hắn ta cảm nhận được mùi chết chóc.
Trong đầu hắn ta chấn động, không dám tin.
Không ngờ con kiến nhỏ này lại có thủ đoạn này?
Sao trước đó Tô Minh không dùng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.