Chương 221: Phá cho ta!
Tô Minh
29/09/2021
Sự cường đại của Thái Huyền thôn linh chân kinh' đủ mạnh để điều chuyển nguồn linh khí này.
Điều khiến Tô Minh càng kinh ngạc và vui mừng hơn cả là kinh mạch của bản thân dường như mạnh mẽ hơn rất nhiều, sức chịu đựng cũng khá kinh người, lúc này tác động của linh lực mà anh chịu đựng còn rất xa mới đạt đến cực hạn.
vẫn rất nhẹ nhàng.
"Xem ra món dị bảo màu máu dưới đáy linh tuyền kia thực sự không thể tướng tượng được", Tô Minh thầm nghĩ.
Anh biết những thay đổi trên cơ thể mình đều do món dị bảo đó.
Chẳng bao lâu toàn bộ luồng linh khi điên cuồng và bạo ngược kia đã đến được đan điền.
Đan điền giống như một cỗ máy phức tạp và ngang ngược bắt đầu chuyến hóa linh khí nồng đậm thành chân khí tinh khiết.
Chân khí lại từ đan điền phân bổ đến kinh mạch toàn cơ thể, tứ chi trăm xương được vun dưỡng.
Chân khí cuồn cuộn giống như một đại quân quét ngang ngàn dặm, dũng mãnh tiến về phía trước.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Vầng trăng khuyết treo cao, Tô Minh còn đang tu luyện, đã đến thời khắc mấu chốt...
"Phá cho ta!”, anh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng.
Dòng chân khí bạo ngược trong cơ thể kia mãnh liệt tràn vào huyệt Thiên Vị.
Ngay khi Thiên Vị được khai thông, cơ thể Tô Minh trong nháy mắt lóe lên một vầng sáng đỏ rực, tia sáng đó nhu động mù mịt, tạo cho người ta một cảm giác xao động khó nói thành lởi.
Qua một hồi, ánh sáng đỏ đó chậm rãi biến mất, sắc mặt của Tô Minh cũng bình thản trở lại, khí chất cả người càng thêm trầm Ổn, nhìn bề ngoài chỉ như một thanh niên đại học.
Anh mở mắt, đôi mắt sâu hút như vực thẳm, sâu xa mênh mang và tràn ngập tự tin.
"Cảnh giới Thiên Vị đúng là khác biệt, là sự thay đổi về chất", khóe miệng Tô Minh vẽ lên một nụ cười vô cùng hưng phấn, anh cảm giác được trong cơ thể đang trào dâng một luồng chân khí cuồn cuộn, trong lòng có cảm giác nắm giữ tất cả trong tay.
Điều khiến Tô Minh càng kinh ngạc và vui mừng hơn cả là kinh mạch của bản thân dường như mạnh mẽ hơn rất nhiều, sức chịu đựng cũng khá kinh người, lúc này tác động của linh lực mà anh chịu đựng còn rất xa mới đạt đến cực hạn.
vẫn rất nhẹ nhàng.
"Xem ra món dị bảo màu máu dưới đáy linh tuyền kia thực sự không thể tướng tượng được", Tô Minh thầm nghĩ.
Anh biết những thay đổi trên cơ thể mình đều do món dị bảo đó.
Chẳng bao lâu toàn bộ luồng linh khi điên cuồng và bạo ngược kia đã đến được đan điền.
Đan điền giống như một cỗ máy phức tạp và ngang ngược bắt đầu chuyến hóa linh khí nồng đậm thành chân khí tinh khiết.
Chân khí lại từ đan điền phân bổ đến kinh mạch toàn cơ thể, tứ chi trăm xương được vun dưỡng.
Chân khí cuồn cuộn giống như một đại quân quét ngang ngàn dặm, dũng mãnh tiến về phía trước.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Vầng trăng khuyết treo cao, Tô Minh còn đang tu luyện, đã đến thời khắc mấu chốt...
"Phá cho ta!”, anh bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng.
Dòng chân khí bạo ngược trong cơ thể kia mãnh liệt tràn vào huyệt Thiên Vị.
Ngay khi Thiên Vị được khai thông, cơ thể Tô Minh trong nháy mắt lóe lên một vầng sáng đỏ rực, tia sáng đó nhu động mù mịt, tạo cho người ta một cảm giác xao động khó nói thành lởi.
Qua một hồi, ánh sáng đỏ đó chậm rãi biến mất, sắc mặt của Tô Minh cũng bình thản trở lại, khí chất cả người càng thêm trầm Ổn, nhìn bề ngoài chỉ như một thanh niên đại học.
Anh mở mắt, đôi mắt sâu hút như vực thẳm, sâu xa mênh mang và tràn ngập tự tin.
"Cảnh giới Thiên Vị đúng là khác biệt, là sự thay đổi về chất", khóe miệng Tô Minh vẽ lên một nụ cười vô cùng hưng phấn, anh cảm giác được trong cơ thể đang trào dâng một luồng chân khí cuồn cuộn, trong lòng có cảm giác nắm giữ tất cả trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.