Chương 1079: Sơ hở
Tô Minh
27/11/2021
Vài giây sau.
Bỗng nhiên.
Thiên nữ Tạo Hóa ngạc nhiên kêu lên: “Thì ra là nó?!!!”
“Ai?”
“Ý chí thế giới đại đạo của nền vẫn minh xươna!” trona ãĩõncHK?^LJ^fiĩẽrHĩu’ Tao Hóa
xương!”, trong giọng nói của thiên nữ Tạo Hóa nhiều thêm một tia sát ý tiêu điều: “Ý chí đại đạo của nền văn minh xương nhỏ bé này, nếu tôi đoán không sai thì hàng tỷ năm trước đây, khi đó bổn cung du lịch tới thế giới Đại Thiên, nó liền chú ý tới bổn cung rồi, hơn nữa còn trong tối ngoài sáng sử dụng phương pháp gì đó để điều tra lai lịch của bổn cung, nó hẳn là qua hàng triệu năm nay đã có thu hoạch, còn thực sự bị nó điều tra ra rồi…”
“Thiên nữ tiền bối, ý của cô là, là ý chí đại đạo của nền văn minh xương đã dùng một biện pháp nào đó để truyền tin cô ẩn náu tại nơi đây cho kẻ thù của mình sao?” Tô Minh gần như hiểu ra.
“Có lẽ vậy, chỉ có khả năng này thôi. Trừ ý chí đại đạo, trong phạm vi nền văn minh xương, bất kỳ tu giả võ đạo nào khác, cho dù là đã đạt tới Đại Đế đỉnh cấp cũng đều không có tư cách thăm dò được một chút tin tức về bổn cung”, thiên nữ Tạo Hóa khẳng định.
“Nhưng, đó chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao? Theo như cách nói của tiền bối, kẻ địch của cô chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể phá hủy toàn bộ nền văn minh xương, lỡ như thu hút kẻ thù của cô tới đây, không phải bản thân nền văn minh xương cùng ý chí đại đạo thê giới cũng sẽ rơi vào nguy hiểm sao?”, Tô Minh khó hiểu hỏi.
“Nói thì là như vậy, trên thực tế, bổn cung trước đó cũng luôn tưởng vậy, nhưng khoảnh
thiên nữ Tạo Hóa hít một hơi thật sâu: “Ý chí đại đạo của nền văn minh xương này che giấu quá sâu!!! Nếu như vừa rồi bổn cung không cảm giác sai, thì ý chí đại đạo trên chín tầng xanh kia rõ ràng không bị tổn hại tới căn nguyên!”
“Hả?” Tô Minh sững sờ.
Trời ạ.
Làm sao có thể?
Căn nguyên của đại đạo chịu thương tổn do đó dẫn tới đại đạo không biểu hiện ra ngoài, con đường chính đạo trở thành đế bị tắc nghẽn, đây là điều phải công nhận!
“Đúng, ý chí đại đạo căn bản không hề bị thương tới can nguyên, nó cố tình ngụy tạo nên trò dối trá thấu trời này”, thiên nữ Tạo Hóa lại hít sâu, trong lòng có chút kinh ngạc, trước đó cô ta chưa từng để nền văn minh xương này vào mắt, thậm chí hàng trăm triệu năm trước, khi du ngoạn tới thế giới Đại Thiên, cũng lười để ý tới cái gọi lại là ý chí đại đạo này, cũng chỉ là thứ rác rưởi bất cứ lúc nào cũng có thể bị cô ta bóp chết trong nháy mắt, chẳng ngờ tới…
Tô Minh rơi vào trầm mặc.
Không hiểu sao máu nóng đang chảy trong người có chút lạnh lẽo.
Thông thường những gì thiên nữ Tạo Hóa nói đều không sai.
Như vậy thực sự theo lời của Thiên nữ tiền bối, căn nauvên đai c5acH
căn nguyên đại đạo không hề bị thương tổn, hơn nữa vẫn luôn giở trò gian dối, là vì điều gì?
Ngoài ra, tất cả các Đại Đế, bán Đế trong thế giới Đại Thiên kia đều đã đi đâu rồi?
Dường như không có chút dấu tích.
Chết sao?
Chết thế nào?
Dường như là một bí ẩn.
Mà những bí ấn đó sẽ là âm mưu của ý chí đại đạo chăng?
Tô Minh nghiêm túc suy nghĩ.
“Nhóc Tô, tiếp theo anh phải dựa vào chính mình thôi, mà trọng điểm là, kho tàng huyết mạch trong người anh, bổn cung có một dự cảm mạnh mẽ rằng dường như ý chí đại đạo này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh, mà trên người anh, thứ đáng giá để nó có hứng thú thậm chí là không tiếc lộ ra một vài sơ hở.
Bỗng nhiên.
Thiên nữ Tạo Hóa ngạc nhiên kêu lên: “Thì ra là nó?!!!”
“Ai?”
“Ý chí thế giới đại đạo của nền vẫn minh xươna!” trona ãĩõncHK?^LJ^fiĩẽrHĩu’ Tao Hóa
xương!”, trong giọng nói của thiên nữ Tạo Hóa nhiều thêm một tia sát ý tiêu điều: “Ý chí đại đạo của nền văn minh xương nhỏ bé này, nếu tôi đoán không sai thì hàng tỷ năm trước đây, khi đó bổn cung du lịch tới thế giới Đại Thiên, nó liền chú ý tới bổn cung rồi, hơn nữa còn trong tối ngoài sáng sử dụng phương pháp gì đó để điều tra lai lịch của bổn cung, nó hẳn là qua hàng triệu năm nay đã có thu hoạch, còn thực sự bị nó điều tra ra rồi…”
“Thiên nữ tiền bối, ý của cô là, là ý chí đại đạo của nền văn minh xương đã dùng một biện pháp nào đó để truyền tin cô ẩn náu tại nơi đây cho kẻ thù của mình sao?” Tô Minh gần như hiểu ra.
“Có lẽ vậy, chỉ có khả năng này thôi. Trừ ý chí đại đạo, trong phạm vi nền văn minh xương, bất kỳ tu giả võ đạo nào khác, cho dù là đã đạt tới Đại Đế đỉnh cấp cũng đều không có tư cách thăm dò được một chút tin tức về bổn cung”, thiên nữ Tạo Hóa khẳng định.
“Nhưng, đó chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao? Theo như cách nói của tiền bối, kẻ địch của cô chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể phá hủy toàn bộ nền văn minh xương, lỡ như thu hút kẻ thù của cô tới đây, không phải bản thân nền văn minh xương cùng ý chí đại đạo thê giới cũng sẽ rơi vào nguy hiểm sao?”, Tô Minh khó hiểu hỏi.
“Nói thì là như vậy, trên thực tế, bổn cung trước đó cũng luôn tưởng vậy, nhưng khoảnh
thiên nữ Tạo Hóa hít một hơi thật sâu: “Ý chí đại đạo của nền văn minh xương này che giấu quá sâu!!! Nếu như vừa rồi bổn cung không cảm giác sai, thì ý chí đại đạo trên chín tầng xanh kia rõ ràng không bị tổn hại tới căn nguyên!”
“Hả?” Tô Minh sững sờ.
Trời ạ.
Làm sao có thể?
Căn nguyên của đại đạo chịu thương tổn do đó dẫn tới đại đạo không biểu hiện ra ngoài, con đường chính đạo trở thành đế bị tắc nghẽn, đây là điều phải công nhận!
“Đúng, ý chí đại đạo căn bản không hề bị thương tới can nguyên, nó cố tình ngụy tạo nên trò dối trá thấu trời này”, thiên nữ Tạo Hóa lại hít sâu, trong lòng có chút kinh ngạc, trước đó cô ta chưa từng để nền văn minh xương này vào mắt, thậm chí hàng trăm triệu năm trước, khi du ngoạn tới thế giới Đại Thiên, cũng lười để ý tới cái gọi lại là ý chí đại đạo này, cũng chỉ là thứ rác rưởi bất cứ lúc nào cũng có thể bị cô ta bóp chết trong nháy mắt, chẳng ngờ tới…
Tô Minh rơi vào trầm mặc.
Không hiểu sao máu nóng đang chảy trong người có chút lạnh lẽo.
Thông thường những gì thiên nữ Tạo Hóa nói đều không sai.
Như vậy thực sự theo lời của Thiên nữ tiền bối, căn nauvên đai c5acH
căn nguyên đại đạo không hề bị thương tổn, hơn nữa vẫn luôn giở trò gian dối, là vì điều gì?
Ngoài ra, tất cả các Đại Đế, bán Đế trong thế giới Đại Thiên kia đều đã đi đâu rồi?
Dường như không có chút dấu tích.
Chết sao?
Chết thế nào?
Dường như là một bí ẩn.
Mà những bí ấn đó sẽ là âm mưu của ý chí đại đạo chăng?
Tô Minh nghiêm túc suy nghĩ.
“Nhóc Tô, tiếp theo anh phải dựa vào chính mình thôi, mà trọng điểm là, kho tàng huyết mạch trong người anh, bổn cung có một dự cảm mạnh mẽ rằng dường như ý chí đại đạo này vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh, mà trên người anh, thứ đáng giá để nó có hứng thú thậm chí là không tiếc lộ ra một vài sơ hở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.