Chương 101: Thiên Tự Vệ
Tô Minh
15/09/2021
Họ đều là những vệ sĩ tinh nhuệ. Trong 50 người thì có ít nhất 30 người đang ở tụ khí sơ kỳ, đều là những người có tố chất.
50 người này đứng ở đó, không làm gì cả mà cứ đứng vậy, dường như ngọn núi sừng sững khiến người khác thấy khó thở.
Ngay cả không khí trong phòng cũng lưu động chậm lại.
Sắc mặt Tống Cẩm Phồn tái nhợt đi, còn Cao Tinh sợ đến nỗi không đứng vững, nửa quỳ trên đất.
"Chị Mộ Cấn! Đám thằng Tiết Hưng chơi lớn quá! Đám vệ sĩ này không đơn giản đâu", Diêu Chân nhỏ giọng nói, trong giọng nói cũng có chút sốt sắng.
Những vệ sĩ bình thường thì kể cả gọi đến 500 người thì cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng những vệ sĩ mà Tiết Hưng gọi đến đều vô cùng chất lượng, chắc là những người tinh nhuệ nhất của nhà họ Tiết, nhà họ Lý, nhà họ Phó và nhà họ Dương chăng. Biết đâu lại là vệ sĩ sát sườn bảo vệ những gia chủ danh tiếng thì sao?
50 người này mà ra tay thì chỉ e toàn bộ Đế Thành sẽ đều không yên.
"Cô Diệp! Chúng tôi không làm khó cô nhưng nếu thằng nhóc này mà hôm nay không tự đánh gãy chân tay của nó thì nó đừng hòng ra được khỏi đây", Tiết Hưng lớn tiếng nói, giọng nói đầy vẻ tự tin.
Hắn vẫn chưa ra lệnh cho 50 vệ sĩ này ra tay, bởi vì hắn muốn không chiến mà thắng.
Tiết Hưng nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng sát khí.
Hắn không tin trong hoàn cảnh này mà Tô Minh có thể lật ngược tình thế được.
Kể cả là có Diệp Mộ Cẩn giúp đỡ thì cô ta có thể giúp được đến mức nào?
Lúc này, Tống Cấm Phồn cảm thấy có chút căng thẳng, thân người không ngừng run rẩy.
Tô Minh giơ tay lên vỗ nhẹ vào vai cô ta để cô ta yên tâm hơn.
"Đồ ngu xuấn!”, Diệp Mộ Cẩn thấy vẻ đắc ý của Tiết Hưng mà chỉ thốt ra mấy chữ.
Một giây sau, đột nhiên có bốn người đàn ông trung niên mặc võ phục chậm rãi từ bên ngoài lối đi của nhà hàng Thiên Niên Nhân Gia đi vào trong.
Bốn người đàn ông trung niên này nếu luận về ngoại hình thì không có gì đặc biệt. Nếu đứng trong đám đông thì không nhìn ra có gì nổi bật.
Mỗi người đều mặc võ phục với màu khác nhau, có đen, trắng, xanh và tím.
Họ đều với vẻ bình tĩnh, cười nhạt đi đến bên cạnh Diệp Mộ Cẩn.
"Cô chủ!"
Họ thốt ra hai chữ 'cô chủ' mà khiến cả căn phòng yên tĩnh lạ thường, thậm chí mọi người còn không dám thở mạnh.
Đặc biệt là Tiết Hưng lúc này mặt không còn giọt máu, con ngươi như sắp rơi ra ngoài.
Bốn... Bốn người này... Nếu như hắn nhìn không nhầm thì đây chính là bốn người trong Thiên Tự Vệ vô cùng thần bí trong truyền thuyết của nhà họ Diệp.
50 người này đứng ở đó, không làm gì cả mà cứ đứng vậy, dường như ngọn núi sừng sững khiến người khác thấy khó thở.
Ngay cả không khí trong phòng cũng lưu động chậm lại.
Sắc mặt Tống Cẩm Phồn tái nhợt đi, còn Cao Tinh sợ đến nỗi không đứng vững, nửa quỳ trên đất.
"Chị Mộ Cấn! Đám thằng Tiết Hưng chơi lớn quá! Đám vệ sĩ này không đơn giản đâu", Diêu Chân nhỏ giọng nói, trong giọng nói cũng có chút sốt sắng.
Những vệ sĩ bình thường thì kể cả gọi đến 500 người thì cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng những vệ sĩ mà Tiết Hưng gọi đến đều vô cùng chất lượng, chắc là những người tinh nhuệ nhất của nhà họ Tiết, nhà họ Lý, nhà họ Phó và nhà họ Dương chăng. Biết đâu lại là vệ sĩ sát sườn bảo vệ những gia chủ danh tiếng thì sao?
50 người này mà ra tay thì chỉ e toàn bộ Đế Thành sẽ đều không yên.
"Cô Diệp! Chúng tôi không làm khó cô nhưng nếu thằng nhóc này mà hôm nay không tự đánh gãy chân tay của nó thì nó đừng hòng ra được khỏi đây", Tiết Hưng lớn tiếng nói, giọng nói đầy vẻ tự tin.
Hắn vẫn chưa ra lệnh cho 50 vệ sĩ này ra tay, bởi vì hắn muốn không chiến mà thắng.
Tiết Hưng nhìn chằm chằm vào Tô Minh, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng sát khí.
Hắn không tin trong hoàn cảnh này mà Tô Minh có thể lật ngược tình thế được.
Kể cả là có Diệp Mộ Cẩn giúp đỡ thì cô ta có thể giúp được đến mức nào?
Lúc này, Tống Cấm Phồn cảm thấy có chút căng thẳng, thân người không ngừng run rẩy.
Tô Minh giơ tay lên vỗ nhẹ vào vai cô ta để cô ta yên tâm hơn.
"Đồ ngu xuấn!”, Diệp Mộ Cẩn thấy vẻ đắc ý của Tiết Hưng mà chỉ thốt ra mấy chữ.
Một giây sau, đột nhiên có bốn người đàn ông trung niên mặc võ phục chậm rãi từ bên ngoài lối đi của nhà hàng Thiên Niên Nhân Gia đi vào trong.
Bốn người đàn ông trung niên này nếu luận về ngoại hình thì không có gì đặc biệt. Nếu đứng trong đám đông thì không nhìn ra có gì nổi bật.
Mỗi người đều mặc võ phục với màu khác nhau, có đen, trắng, xanh và tím.
Họ đều với vẻ bình tĩnh, cười nhạt đi đến bên cạnh Diệp Mộ Cẩn.
"Cô chủ!"
Họ thốt ra hai chữ 'cô chủ' mà khiến cả căn phòng yên tĩnh lạ thường, thậm chí mọi người còn không dám thở mạnh.
Đặc biệt là Tiết Hưng lúc này mặt không còn giọt máu, con ngươi như sắp rơi ra ngoài.
Bốn... Bốn người này... Nếu như hắn nhìn không nhầm thì đây chính là bốn người trong Thiên Tự Vệ vô cùng thần bí trong truyền thuyết của nhà họ Diệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.