Chương 636: Tôi còn có việc
Tô Minh
22/10/2021
Cũng chính vào lúc này.
Không cần Giả Viêm truyền tin tới, Tô Ương cùng Tô Ưng đang đánh cờ, liền có thể cảm nhận được!!!
"Cậu ta xuất hiện rồi", Tô Ương cười nhạt, sát ý trong đáy mắt chấn động kịch liệt.
"Quả nhiên là trên người cậu Tô Minh có khí tức của gia chủ và gia mẫu", ánh mắt Tô Ưng cực kỳ phức tạp.
Nam Cung Cấn cũng phá không mà đến.
"Anh Tô Ương, Tứ chấp sự, là Tô Minh!", Nam Cung Cẩn có chút phấn khích cùng mong đợi, cô ta cũng cảm nhận được huyết mạch của chú Tô và dì Từ ngay giây phút đầu tiên khi Tô Minh xuất hiện.
Quả nhiên là con trai ruột của chú Tô và dì Từ.
Giả Viêm cũng mang theo người nhà họ Giả, vội vã đi tới.
Giả Viêm chưa kịp mở miệng, Tô Ương đã lên tiếng:
"Tôi biết rồi”.
Sau đó.
Nhóm người do Tô Ương đứng đầu, đột nhiên biến mất.
Sau đó lại xuất hiện ở đỉnh núi Thủ Hộ Sơn, kỳ quái xuất hiện ở trước mặt Tô Minh cách đó không xa.
Tô Minh vốn dĩ muốn lục soát Hoàng Cực cung một lát sau đó mới rời Thủ Hộ Sơn trở về hạ giới, nhưng không ngờ liền bị một đám người ngăn cản.
Ánh mắt của Tô Minh khẽ nheo lại.
"Hai người cảnh giới Động Hư, một người cảnh giới bán bộ Động Hư?", anh nhìn chằm chằm về phía Tô Ương, Tô Ưng và Nam Cung Cẩn, trong lòng chấn động cực lớn, đặc biệt là Tô Ương cũng chỉ lớn hơn mình vài tuổi, lại có thể đạt cảnh giới như thế, hơn nữa, cảnh giới của đối phương tương đối vững chắc, cũng không phải là loại đốt cháy giai đoạn tu luyện, mà chính là tu luyện từng bước tạo thành.
Tô Minh liền xác định được, ba người trước mặt là người đến
từ nơi khác, có cấp bậc võ đạo cao hơn.
"Tô Minh, chúng tôi đến từ nhà họ Tô, anh ấy là anh trai của anh Tô ương", Nam Cung Cẩn là người đầu tiên lên tiếng, giọng nói vô cùng dịu dàng, có lẽ là bời vì Tô Minh là con trai của chú Tô và dì Từ, mặc dù cô ta cảm thấy Tô Minh còn kém xa anh Tô ương, cũng lo lắng Tô Minh trong tương lai sẽ cạnh tranh với Tô ương vị trí tộc trưởng của nhà họ Tô, nhưng vẫn không nhịn được có chút gần gũi với Tô Minh, nhà họ Nam Cung từ xưa đến nay có mối quan hệ rất thân thiết với nhà họ Tô.
Hơi thở của Tô Minh hơi dồn
Nhà họ Tô?
Đó là nhà họ Tô thật sao???
"Cậu hai, gia chủ và gia mẫu nếu nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ rất hạnh phúc", Tô ưng cũng lên tiếng: "Tôi là Tứ chấp sự của nhà họ Tô".
Tô Minh liếc nhìn Nam Cung Cẩn và Tô ưng, và gật đầu.
Cuối cùng đối mặt với Tô ương.
Anh cả?
Không phải chứ.
Tô Minh không hề ngửi được một tia khí tức nào tương đồng với mình từ trên của Tô Ương.
Mặt khác, tuy là đối phương che giấu rất tốt, nhưng Tô Minh có thể cảm nhận được sát ý ấn giấu bên trong của đối phương.
Người anh trai này muốn giết chết mình.
"Em trai, anh là anh của em, mấy năm nay em ở tầng trái đất chịu khổ rồi", Tô Ương mở miệng nói, đi tới trước mặt Tô Minh, ôm chầm lấy anh.
Khuôn mặt Tô Minh hiện lên một tia coi thường.
Diễn viên đạt giải Oscar à?
"ờm, có thể bỏ ra được không?", Tô Minh đấy Tô Ương ra: "Tôi còn có việc".
Tuy là anh không ngại cùng Tô Ương diễn tiếp.
Nhưng không cần thiết...
Vẻ mặt Tô Ương cứng lại, sát ý được che giấu trong lòng khẽ nổi lên một chút.
Cho mặt mũi mà không cần!!!
Vốn dĩ, bởi vì Nam Cung Cẩn ở đây, nên mới ra vẻ một chút, sau đó tìm một lý do để động thủ, cuối cùng lấy lý do mình không cẩn thận lỡ tay đánh chết Tô Minh.
tại đây có hình ảnh
***
Không cần Giả Viêm truyền tin tới, Tô Ương cùng Tô Ưng đang đánh cờ, liền có thể cảm nhận được!!!
"Cậu ta xuất hiện rồi", Tô Ương cười nhạt, sát ý trong đáy mắt chấn động kịch liệt.
"Quả nhiên là trên người cậu Tô Minh có khí tức của gia chủ và gia mẫu", ánh mắt Tô Ưng cực kỳ phức tạp.
Nam Cung Cấn cũng phá không mà đến.
"Anh Tô Ương, Tứ chấp sự, là Tô Minh!", Nam Cung Cẩn có chút phấn khích cùng mong đợi, cô ta cũng cảm nhận được huyết mạch của chú Tô và dì Từ ngay giây phút đầu tiên khi Tô Minh xuất hiện.
Quả nhiên là con trai ruột của chú Tô và dì Từ.
Giả Viêm cũng mang theo người nhà họ Giả, vội vã đi tới.
Giả Viêm chưa kịp mở miệng, Tô Ương đã lên tiếng:
"Tôi biết rồi”.
Sau đó.
Nhóm người do Tô Ương đứng đầu, đột nhiên biến mất.
Sau đó lại xuất hiện ở đỉnh núi Thủ Hộ Sơn, kỳ quái xuất hiện ở trước mặt Tô Minh cách đó không xa.
Tô Minh vốn dĩ muốn lục soát Hoàng Cực cung một lát sau đó mới rời Thủ Hộ Sơn trở về hạ giới, nhưng không ngờ liền bị một đám người ngăn cản.
Ánh mắt của Tô Minh khẽ nheo lại.
"Hai người cảnh giới Động Hư, một người cảnh giới bán bộ Động Hư?", anh nhìn chằm chằm về phía Tô Ương, Tô Ưng và Nam Cung Cẩn, trong lòng chấn động cực lớn, đặc biệt là Tô Ương cũng chỉ lớn hơn mình vài tuổi, lại có thể đạt cảnh giới như thế, hơn nữa, cảnh giới của đối phương tương đối vững chắc, cũng không phải là loại đốt cháy giai đoạn tu luyện, mà chính là tu luyện từng bước tạo thành.
Tô Minh liền xác định được, ba người trước mặt là người đến
từ nơi khác, có cấp bậc võ đạo cao hơn.
"Tô Minh, chúng tôi đến từ nhà họ Tô, anh ấy là anh trai của anh Tô ương", Nam Cung Cẩn là người đầu tiên lên tiếng, giọng nói vô cùng dịu dàng, có lẽ là bời vì Tô Minh là con trai của chú Tô và dì Từ, mặc dù cô ta cảm thấy Tô Minh còn kém xa anh Tô ương, cũng lo lắng Tô Minh trong tương lai sẽ cạnh tranh với Tô ương vị trí tộc trưởng của nhà họ Tô, nhưng vẫn không nhịn được có chút gần gũi với Tô Minh, nhà họ Nam Cung từ xưa đến nay có mối quan hệ rất thân thiết với nhà họ Tô.
Hơi thở của Tô Minh hơi dồn
Nhà họ Tô?
Đó là nhà họ Tô thật sao???
"Cậu hai, gia chủ và gia mẫu nếu nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ rất hạnh phúc", Tô ưng cũng lên tiếng: "Tôi là Tứ chấp sự của nhà họ Tô".
Tô Minh liếc nhìn Nam Cung Cẩn và Tô ưng, và gật đầu.
Cuối cùng đối mặt với Tô ương.
Anh cả?
Không phải chứ.
Tô Minh không hề ngửi được một tia khí tức nào tương đồng với mình từ trên của Tô Ương.
Mặt khác, tuy là đối phương che giấu rất tốt, nhưng Tô Minh có thể cảm nhận được sát ý ấn giấu bên trong của đối phương.
Người anh trai này muốn giết chết mình.
"Em trai, anh là anh của em, mấy năm nay em ở tầng trái đất chịu khổ rồi", Tô Ương mở miệng nói, đi tới trước mặt Tô Minh, ôm chầm lấy anh.
Khuôn mặt Tô Minh hiện lên một tia coi thường.
Diễn viên đạt giải Oscar à?
"ờm, có thể bỏ ra được không?", Tô Minh đấy Tô Ương ra: "Tôi còn có việc".
Tuy là anh không ngại cùng Tô Ương diễn tiếp.
Nhưng không cần thiết...
Vẻ mặt Tô Ương cứng lại, sát ý được che giấu trong lòng khẽ nổi lên một chút.
Cho mặt mũi mà không cần!!!
Vốn dĩ, bởi vì Nam Cung Cẩn ở đây, nên mới ra vẻ một chút, sau đó tìm một lý do để động thủ, cuối cùng lấy lý do mình không cẩn thận lỡ tay đánh chết Tô Minh.
tại đây có hình ảnh
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.