Định Mệnh Anh Yêu Em! Nhóc Àk!
Chương 17
Pơry Susu
21/05/2015
Giờ ra chơi , Minh Huy bước tới chỗ Chiêu Lam.
- Nào , vợ ơi , ta đi ăn nhé !- Minh Huy kéo tay Chiêu Lam
- Minh Huy..đừng kêu em nhé thế ở trường mà , mọi người sẽ chú ý đó!- Chiêu Lam nói nhẹ
- Em không thích sao ?- Minh Huy trùng xuống
- Không..không phải ! Thôi ta đi nhé !- Chiêu Lam cau tay Minh Huy đi
Nhật Vũ tức giận nắm chặt nấm đấm ,bước đi theo sau cùng cả bọn xuống căn teen.
- Nè..vợ ơi ! em ăn gì ?- Minh Huy hỏi
- Ăn gì..cũng được !- Chiêu Lam nói
- Anh Minh Huy !- Tuấn Kiệt bay tới
- Ôi nhóc, nhớ em quá đấy !- Minh Huy nói
- Em cũng nhớ anh mà ! Haha...lúc anh đi chị em đau lòng nhớ anh lắm đấy !- Tuấn Kiệt nói
- Tuấn Kiệt !- Chiêu Lam bừng bừng sát khí
- A...anh ơi cứu em !- Tuấn Kiệt chạy ra sau lưng Minh Huy
- Thôi nào, nhóc đi mua đồ với anh !- Minh Huy kéo Tuấn Kiệt đi
- Woa...Chiêu Lam , cậu ấy thương em quá nhỉ ?- Thế Nam nói
- Tất nhiên rồi ! Minh Huy lúc nào cũng chiều Chiêu Lam hết !- Linh Trân nói
- Em ganh tỵ sao ?- Thế Nam nói
- Không thèm !- Linh Trân nói
Nhật Vũ nhìn Chiêu Lam , tim anh nhói lên một chút , khó chịu vô cùng . Minh Huy lúc này bưng đồ ăn tới cho mọi người . 2 người ngồi cạnh nhau tình tứ vô cùng .
- Nào! A đi !- Minh Huy bảo
- Minh Huy...anh mau ăn đi ! - Chiêu Lam đỏ mặt
- Vậy em đút anh đi !- Minh Huy nói
Chiêu Lam lắc đầu đút cho Minh Huy .< Rầm > Nhật Vũ bật dậy bỏ đi.
- Ngứa mắt !- Cậu buông lời
Chiêu Lam nhìn theo mà đau lòng , Minh Huy khẽ nhìn cô rồi cũng im lặng dùng bữa . Tuấn Kiệt nhìn chị mình mà đau lòng khôn siết .
Nhật Vũ sau khi đi ra khỏi phòng ăn , cậu đi tới đâu ai cũng phải ngoái nhìn lại vì quá ư là đẹp .Bỗng,
- Xin chào !- Thảo My bước tới
- Gì ?- Nhật Vũ nói
- Anh có cần như thế với em không ? Dù sao em cũng từng là người yêu của anh mà !- Thảo My nói
- Đừng có nói nhảm với tôi !- Nhật Vũ bước ngang qua
- Có vẻ như cô ta và chồng tương lai đang hạnh phúc quá nhỉ ? - Thảo My ngó lại
Nhật Vũ khựng người lại , Thảo My bước tới bên cạnh anh .
- Nếu cô ta không cần anh thì anh ...hãy cho em một cơ hội nhé !- Thảo My ôm chặt lấy anh
Nhật Vũ nhìn thấy Minh Huy đang tay trong tay với Chiêu Lam , 2 người đang cười với nhau rất vui , tim anh đau quá , sao lại thế chứ ?. Anh chỉ có sứ mệnh bảo vệ cô thôi mà .
- Được ...tôi đồng ý ..buông ra được rồi !- Nhật Vũ lạnh lùng bỏ đi
Chiêu Lam quay sang nhìn thấy Nhật Vũ và Thảo My đang ôm anh , mà trong tim khó chịu , Minh Huy khẽ cười nhìn cô
- Nào , chiều nay anh qua nhà em nhé !- Minh Huy nói
- À..à..không được đâu !- Chiêu Lam nói
- Sao thế ? - Minh Huy nhìn
- Dạ...dạ ..tại em có việc đó mà !- Chiêu Lam nói
- Được rồi !- Minh Huy xoa đầu cô
Thở nhẹ ra , Chiêu Lam bước vào ngồi kế Nhật Vũ.
- Nào , vợ ơi , ta đi ăn nhé !- Minh Huy kéo tay Chiêu Lam
- Minh Huy..đừng kêu em nhé thế ở trường mà , mọi người sẽ chú ý đó!- Chiêu Lam nói nhẹ
- Em không thích sao ?- Minh Huy trùng xuống
- Không..không phải ! Thôi ta đi nhé !- Chiêu Lam cau tay Minh Huy đi
Nhật Vũ tức giận nắm chặt nấm đấm ,bước đi theo sau cùng cả bọn xuống căn teen.
- Nè..vợ ơi ! em ăn gì ?- Minh Huy hỏi
- Ăn gì..cũng được !- Chiêu Lam nói
- Anh Minh Huy !- Tuấn Kiệt bay tới
- Ôi nhóc, nhớ em quá đấy !- Minh Huy nói
- Em cũng nhớ anh mà ! Haha...lúc anh đi chị em đau lòng nhớ anh lắm đấy !- Tuấn Kiệt nói
- Tuấn Kiệt !- Chiêu Lam bừng bừng sát khí
- A...anh ơi cứu em !- Tuấn Kiệt chạy ra sau lưng Minh Huy
- Thôi nào, nhóc đi mua đồ với anh !- Minh Huy kéo Tuấn Kiệt đi
- Woa...Chiêu Lam , cậu ấy thương em quá nhỉ ?- Thế Nam nói
- Tất nhiên rồi ! Minh Huy lúc nào cũng chiều Chiêu Lam hết !- Linh Trân nói
- Em ganh tỵ sao ?- Thế Nam nói
- Không thèm !- Linh Trân nói
Nhật Vũ nhìn Chiêu Lam , tim anh nhói lên một chút , khó chịu vô cùng . Minh Huy lúc này bưng đồ ăn tới cho mọi người . 2 người ngồi cạnh nhau tình tứ vô cùng .
- Nào! A đi !- Minh Huy bảo
- Minh Huy...anh mau ăn đi ! - Chiêu Lam đỏ mặt
- Vậy em đút anh đi !- Minh Huy nói
Chiêu Lam lắc đầu đút cho Minh Huy .< Rầm > Nhật Vũ bật dậy bỏ đi.
- Ngứa mắt !- Cậu buông lời
Chiêu Lam nhìn theo mà đau lòng , Minh Huy khẽ nhìn cô rồi cũng im lặng dùng bữa . Tuấn Kiệt nhìn chị mình mà đau lòng khôn siết .
Nhật Vũ sau khi đi ra khỏi phòng ăn , cậu đi tới đâu ai cũng phải ngoái nhìn lại vì quá ư là đẹp .Bỗng,
- Xin chào !- Thảo My bước tới
- Gì ?- Nhật Vũ nói
- Anh có cần như thế với em không ? Dù sao em cũng từng là người yêu của anh mà !- Thảo My nói
- Đừng có nói nhảm với tôi !- Nhật Vũ bước ngang qua
- Có vẻ như cô ta và chồng tương lai đang hạnh phúc quá nhỉ ? - Thảo My ngó lại
Nhật Vũ khựng người lại , Thảo My bước tới bên cạnh anh .
- Nếu cô ta không cần anh thì anh ...hãy cho em một cơ hội nhé !- Thảo My ôm chặt lấy anh
Nhật Vũ nhìn thấy Minh Huy đang tay trong tay với Chiêu Lam , 2 người đang cười với nhau rất vui , tim anh đau quá , sao lại thế chứ ?. Anh chỉ có sứ mệnh bảo vệ cô thôi mà .
- Được ...tôi đồng ý ..buông ra được rồi !- Nhật Vũ lạnh lùng bỏ đi
Chiêu Lam quay sang nhìn thấy Nhật Vũ và Thảo My đang ôm anh , mà trong tim khó chịu , Minh Huy khẽ cười nhìn cô
- Nào , chiều nay anh qua nhà em nhé !- Minh Huy nói
- À..à..không được đâu !- Chiêu Lam nói
- Sao thế ? - Minh Huy nhìn
- Dạ...dạ ..tại em có việc đó mà !- Chiêu Lam nói
- Được rồi !- Minh Huy xoa đầu cô
Thở nhẹ ra , Chiêu Lam bước vào ngồi kế Nhật Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.