Chương 17: Cứ ngỡ là nhẹ nhàng nhưng lại hoá thú
Đan Hy
07/03/2024
Trên đường về nhà thì Tống Dực cảm thấy rất là bí bách khó chịu nhưng anh cũng phải ráng nhịn và đè nén xuống mà chú tâm lái xe.Từ lúc lên xe đến giờ cô không dám nhìn anh nữa,nói thật là cô rất là ngại,gương mặt cũng đỏ ửng,mang tai cũng đỏ không kém.
Tống Dực quay qua thì thấy cô đang ngại,bất giác anh lại nở một nụ cười rồi đưa tay mình qua nắm lấy bàn tay của Mộng Ninh.Cô có chút bất ngờ khi anh nắm lấy bàn tay của mình,anh nắm rất chặt khiến cho cô không thể nào buông ra được.
" Tống Dực,anh lái xe đoàng hoàng đi,như vậy có chút nguy hiểm"
" Anh muốn nắm tay của em thôi mà, Tống Dực anh là ông hoàng tốc độ đó cho nên em cứ yên tâm đi "
" Anh...anh đúng là cái gì cũng nói được mà "
Gì chứ ông hoàng tốc độ sao,chắc có lẽ có rượu ở trong ngôi cho nên muốn nói gì thì nói.Tống Dực vẫn không chịu buông ra mà nắm lấy bàn tay trắng nõn của Mộng Ninh,các đốt ngón tay xen kẽ vào nhau.Bàn tay anh rất dài và thô to còn bàn tay của cô thì khá là mềm mại và nhỏ nhắn.
" Ưm..anh tập trung lái xe đi "
" Anh đang tập trung mà "
Tống Dực miết nhẹ bàn tay của cô rồi buông ra,hơn 7 phút sau thì xe cũng rẻ vào tiểu khu. Giờ đây thì cũng sắp đến nhà,Mộng Ninh thu người mình lại rồi tháo dây an toàn ra.Khi mà anh bước xuống xe thì đã thấy cô chạy vào trong nhà rồi. Nhưng cô thì sao đi nhanh bằng anh được chứ,Tống Dực sải mấy bước thì đã đuổi kịp được cô rồi.
" Em định chạy đi đâu,tính trốn sao "
" Không có mà "
" Vậy sao lại chạy nhanh thế "
Tống Dực nắm lấy bàn tay của cô thật chặt,sau đó thì bế cô đi lên lầu.Quả thật là anh đi rất là nhanh chỉ mới một phút mà đã lên tới phòng ngủ của cả hai rồi...
" Cạch "
Tống Dực đẩy cửa phòng vào rồi đặt Mộng Ninh nằm ở trên giường còn anh thì đứng dậy cởi quần áo.Trong phòng bây giờ chỉ còn ánh đèn mờ ở đầu giường mà thôi,anh cởi hết tất cả xuống và đồng hồ cũng đặt xuống bàn. Phải nói đây là lần đầu tiên cô thấy Tống Dực nhẹ nhàng như thế chứ còn mấy lần trước là toàn phát tiết mà thôi.
Quần áo đã cởi xong,anh cúi người xuống hôn lên môi của đối phương,bàn tay thì sờ soạn khắp cơ thể.Ở phía dưới Tống Dực cứ cọ xát vào váy khiến cho cô có chút khó chịu mà ưởng người lên..
" Khó chịu sao,có muốn anh giúp em không"
" Ưm..a.có.."
" Vậy mau gọi chồng đi "
" Chồng yêu...anh cho em đi "
Chồng yêu sao! Mộng Ninh đêm nay anh không làm chết em thì anh sẽ theo họ Kiều.Tống Dực kéo váy của cô xuống, đồng thời đưa một ngón tay vào trong..
" Ưm..a...ưm..nhẹ...ưm..đau.."
" Ngoan nào,lát nữa em sẽ thoải mái thôi"
Ngón tay anh cứ ngoáy vào âm đ*o của cô không ngừng,ở phía trên thì xoa nắn bầu ngực,đầu ti cũng bị anh cắn đến phát trướng. Khoái cảm mà anh mang đe đến nó quá là lớn khiến cho cô đạt cao trào rồi lên đỉnh...
" Ưm..a..ưm.."
Lát sau anh rút ngón tay ra rồi đưa cự vật của mình vào trong,mới đầu thì có chút khó khăn. Nhưng từ từ thì cũng đi vào được,anh đâm thẳng đến tử cung rồi bắn vào bên trong cơ thể của cô.
" Ưm....a..em mệt..anh đi ra đi.."
" Bảo bối,anh chưa mệt,anh muốn nữa "
Tống Dực hôn lên môi rồi hôn lên cần cổ của Mộng Ninh,bàn tay anh vuốt ve mái tóc dài của cô rồi hôn nhè nhẹ lên nó. Mái tóc của cô rất là thơm và khiến cho anh say mê không ngừng..
Sau đó thì anh vắt chân của Mộng Ninh lên vai của mình rồi tiếp tục đi vào bên trong hạ thân non mềm kia,âm thanh vang lên bạch bạch không ngừng,các bộ phận sinh dục thì dính vào nhau không có 1 kẻ hở.Cả hai thân thể cứ hoà làm một không thể tách rời..
" Ưm.a...sướng.."
Anh khẽ rên rỉ rồi ra vào mạnh hơn,khi được ở bên trong cô như thế này khiến cho anh rất là thoải mái và dễ chịu.Hơn nửa tiếng sau thì anh cũng rút ra rồi bế cô lại ghế sofa làm thêm mấy hiệp nữa. Mộng Ninh đã mệt đừ người,bàn tay chỉ biết bấu víu vào anh để không bị té. Giờ phút này thì mặc cho cô có cầu xin như thế nào thì anh cũng không chịu dừng lại mà ra vào người cô rất điều đặn..
2 giờ sáng Mộng Ninh đã ngất đi nhưng Tống Dực vẫn còn nằm đè trên người của cô mà cày cuốc,đôi môi thì cứ hôn và liếm láp khắp cơ thể của Mộng Ninh.Lát sau,khi thấy đã gần sáng thì anh mới chịu dừng lại rồi bế cô lại giường nằm xuống.Trên giường bây giờ có hai thân thể đang quấn lấy nhau,ở trên người chỉ có một chiếc chăn đắp hờ hững mà thôi.Đã vậy anh còn chiếm hữu đến mức mà ôm cô xiết chặt vào lòng ngực của mình,bàn tay thì vòng qua eo của đối phương khiến cho thân thể của cô cứ dính chặt vào người của anh.
Tống Dực quay qua thì thấy cô đang ngại,bất giác anh lại nở một nụ cười rồi đưa tay mình qua nắm lấy bàn tay của Mộng Ninh.Cô có chút bất ngờ khi anh nắm lấy bàn tay của mình,anh nắm rất chặt khiến cho cô không thể nào buông ra được.
" Tống Dực,anh lái xe đoàng hoàng đi,như vậy có chút nguy hiểm"
" Anh muốn nắm tay của em thôi mà, Tống Dực anh là ông hoàng tốc độ đó cho nên em cứ yên tâm đi "
" Anh...anh đúng là cái gì cũng nói được mà "
Gì chứ ông hoàng tốc độ sao,chắc có lẽ có rượu ở trong ngôi cho nên muốn nói gì thì nói.Tống Dực vẫn không chịu buông ra mà nắm lấy bàn tay trắng nõn của Mộng Ninh,các đốt ngón tay xen kẽ vào nhau.Bàn tay anh rất dài và thô to còn bàn tay của cô thì khá là mềm mại và nhỏ nhắn.
" Ưm..anh tập trung lái xe đi "
" Anh đang tập trung mà "
Tống Dực miết nhẹ bàn tay của cô rồi buông ra,hơn 7 phút sau thì xe cũng rẻ vào tiểu khu. Giờ đây thì cũng sắp đến nhà,Mộng Ninh thu người mình lại rồi tháo dây an toàn ra.Khi mà anh bước xuống xe thì đã thấy cô chạy vào trong nhà rồi. Nhưng cô thì sao đi nhanh bằng anh được chứ,Tống Dực sải mấy bước thì đã đuổi kịp được cô rồi.
" Em định chạy đi đâu,tính trốn sao "
" Không có mà "
" Vậy sao lại chạy nhanh thế "
Tống Dực nắm lấy bàn tay của cô thật chặt,sau đó thì bế cô đi lên lầu.Quả thật là anh đi rất là nhanh chỉ mới một phút mà đã lên tới phòng ngủ của cả hai rồi...
" Cạch "
Tống Dực đẩy cửa phòng vào rồi đặt Mộng Ninh nằm ở trên giường còn anh thì đứng dậy cởi quần áo.Trong phòng bây giờ chỉ còn ánh đèn mờ ở đầu giường mà thôi,anh cởi hết tất cả xuống và đồng hồ cũng đặt xuống bàn. Phải nói đây là lần đầu tiên cô thấy Tống Dực nhẹ nhàng như thế chứ còn mấy lần trước là toàn phát tiết mà thôi.
Quần áo đã cởi xong,anh cúi người xuống hôn lên môi của đối phương,bàn tay thì sờ soạn khắp cơ thể.Ở phía dưới Tống Dực cứ cọ xát vào váy khiến cho cô có chút khó chịu mà ưởng người lên..
" Khó chịu sao,có muốn anh giúp em không"
" Ưm..a.có.."
" Vậy mau gọi chồng đi "
" Chồng yêu...anh cho em đi "
Chồng yêu sao! Mộng Ninh đêm nay anh không làm chết em thì anh sẽ theo họ Kiều.Tống Dực kéo váy của cô xuống, đồng thời đưa một ngón tay vào trong..
" Ưm..a...ưm..nhẹ...ưm..đau.."
" Ngoan nào,lát nữa em sẽ thoải mái thôi"
Ngón tay anh cứ ngoáy vào âm đ*o của cô không ngừng,ở phía trên thì xoa nắn bầu ngực,đầu ti cũng bị anh cắn đến phát trướng. Khoái cảm mà anh mang đe đến nó quá là lớn khiến cho cô đạt cao trào rồi lên đỉnh...
" Ưm..a..ưm.."
Lát sau anh rút ngón tay ra rồi đưa cự vật của mình vào trong,mới đầu thì có chút khó khăn. Nhưng từ từ thì cũng đi vào được,anh đâm thẳng đến tử cung rồi bắn vào bên trong cơ thể của cô.
" Ưm....a..em mệt..anh đi ra đi.."
" Bảo bối,anh chưa mệt,anh muốn nữa "
Tống Dực hôn lên môi rồi hôn lên cần cổ của Mộng Ninh,bàn tay anh vuốt ve mái tóc dài của cô rồi hôn nhè nhẹ lên nó. Mái tóc của cô rất là thơm và khiến cho anh say mê không ngừng..
Sau đó thì anh vắt chân của Mộng Ninh lên vai của mình rồi tiếp tục đi vào bên trong hạ thân non mềm kia,âm thanh vang lên bạch bạch không ngừng,các bộ phận sinh dục thì dính vào nhau không có 1 kẻ hở.Cả hai thân thể cứ hoà làm một không thể tách rời..
" Ưm.a...sướng.."
Anh khẽ rên rỉ rồi ra vào mạnh hơn,khi được ở bên trong cô như thế này khiến cho anh rất là thoải mái và dễ chịu.Hơn nửa tiếng sau thì anh cũng rút ra rồi bế cô lại ghế sofa làm thêm mấy hiệp nữa. Mộng Ninh đã mệt đừ người,bàn tay chỉ biết bấu víu vào anh để không bị té. Giờ phút này thì mặc cho cô có cầu xin như thế nào thì anh cũng không chịu dừng lại mà ra vào người cô rất điều đặn..
2 giờ sáng Mộng Ninh đã ngất đi nhưng Tống Dực vẫn còn nằm đè trên người của cô mà cày cuốc,đôi môi thì cứ hôn và liếm láp khắp cơ thể của Mộng Ninh.Lát sau,khi thấy đã gần sáng thì anh mới chịu dừng lại rồi bế cô lại giường nằm xuống.Trên giường bây giờ có hai thân thể đang quấn lấy nhau,ở trên người chỉ có một chiếc chăn đắp hờ hững mà thôi.Đã vậy anh còn chiếm hữu đến mức mà ôm cô xiết chặt vào lòng ngực của mình,bàn tay thì vòng qua eo của đối phương khiến cho thân thể của cô cứ dính chặt vào người của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.