Chương 76: Là anh ấy
Đan Hy
12/04/2024
Hơn 1 tuần nay thì Mộng Ninh cũng có đi xin việc làm nhưng mà không có chỗ nào nhận cô cả, ngày nào cũng như vậy riết rồi cô cũng cảm thấy chán nản vài phần.
Ngày hôm nay trở về nhà vẫn như thế,cô để hồ sơ xin việc ở trên bàn rồi đi vào trong tắm rửa.Nếu làm công việc văn phòng không được thì cô đành phải làm mấy công việc part-time tay chân mà thôi.
Giờ này cũng là đầu giờ chiều rồi,từ sáng đến giờ cô chưa có ăn uống gì cả cho nên bây giờ cũng khá là đói bụng.Mộng Ninh mặc áo khoác vào rồi sau đó đi ra đầu đường mua cơm ăn,có thực thì mới dựt được đạo cho nên cô phải ăn no trước thì mới tính …
Mua cơm xong thì cô cũng ghé mua nước cam rồi sau đó thì đi về nhà của mình,trọ của cô nằm trong con hẻm nhỏ nhưng mà an ninh cũng rất là tốt nó không có trộm cướp gì cả.
Về đến nhà Mộng Ninh liền ngồi xuống ghế rồi bắt đầu ăn cơm,cô vừa ăn và xem tivi.Vừa mở lên xem thì thấy Tống Dực rồi,anh ấy đang được người ta phỏng vấn.Đúng là người đàn ông thành công có khác,có những lúc cô thấy anh ấy còn hơn là những người ở trong showbiz nữa, một tháng không biết là phỏng vấn biết bao nhiêu lần.
Còn về phần của Hà Uyển sau khi cô rời đi thì chắc chắn cô ta sẽ thực hiện lời hứa mà,sau này cô chỉ cần một cuộc sống bình yên là đủ rồi.
[ Reng …reng …] _ Là số điện thoại của mẹ,Mộng Ninh nuốt cơm xuống rồi cũng nhanh tay bắt máy.
[ Alo,con nghe nè mẹ …]
[ Mộng Ninh,sau tháng này con gửi cho mẹ nhiều tiền quá vậy, rồi còn ở trên đó có đủ tiền xài hay không…]
Gì chứ cô đâu có gửi tiền đâu,tháng này cô còn chưa đi làm nữa mà.Vậy có khi nào là anh ấy hay không đây.
[ Dạ con đủ mà mẹ,mẹ cứ an tâm nha …]
[ Ừm, nhưng dù gì cũng làm việc ít thôi,con nhớ chú ý đến sức khỏe của mình…]
Hai mẹ con nói chuyện một hồi thì cũng cúp máy,vậy người gửi tiền cho mẹ mình là Tống Dực rồi.Bởi vì ngoài anh ấy ra thì chẳng còn ai nữa đâu,bạn bè của cô cũng đâu có dư giả gì đâu.Với lại họ cũng không có bổn phận hay trách nhiệm gì mà phải gửi tiền cho mẹ của mình cả …
Nhưng mà anh ấy càng làm như vậy thì cô lại cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với người đàn ông này,anh ấy quá tốt với cô. Không biết là sau này cô nên trả như thế nào cho anh ấy nữa,cô đã nợ anh ấy rất là nhiều rồi.
Sau khi ăn xong thì Mộng Ninh cũng đi dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ,do là căn nhà này cũng không quá rộng cho nên cô làm rất là nhanh. Chỉ hơn 20 phút thì đã xong,dọn nhà xong thì cô đi giặt quần áo …
Buổi tối Mộng Ninh vẫn tiếp tục lên mạng tìm việc,bây giờ đa số toàn là tuyển phục vụ mà thôi.Cô đánh dấu lại vài nơi rồi ngày mai sẽ đến đó xin việc,bây giờ cứ tính tạm như vậy đi chứ cô cũng không muốn ngồi lì ở nhà mãi đâu.Như vậy chẳng khác nào là một người vô tích sự,cô còn phải tìm tiền để tự nuôi sống bản thân mình nữa,lúc trước khi không có Tống Dực ở bên cạnh thì cô cũng có thể làm được mà và bây giờ thì cũng phải như vậy.
__
9 giờ tối Tống Dực ngồi ở thư phòng làm việc,mấy ngày qua không có Mộng Ninh ở bên cạnh khiến cho anh khó chịu vô cùng, ngủ cũng không được nữa.
“ Cốc …cốc …”
“ Cậu chủ chuyện cậu giao tôi đã làm xong rồi,cổ phiếu của Hà thị nay mai sẽ đi xuống,chậm nhất có thể là ngày mốt …”
“ Ừm,tốt lắm …”
“ Vẫn chưa tìm được cô ấy sao …”
“ Dạ chưa,xin lỗi cậu chủ “
“ Không sao,cậu ra ngoài đi …”
“ Dạ vâng “
Mộng Ninh thật ra thì bây giờ em đang ở đâu,anh rất nhớ em.Đã hơn 1 tuần trôi qua rồi nhưng mà anh chẳng có tin tức gì từ cô gái này cả..
Còn về chuyện của Hà Uyển thì anh cũng đã giải quyết xong rồi,anh đã từng nói với cô ta nhưng mà cô ta vẫn không chịu nghe,cho nên bây giờ nhận lại hậu quả như thế này thì cũng đáng đời mà thôi…
Người anh thương nhất thì anh sẽ bảo vệ đến cùng còn người mà anh ghét và hận nhất thì anh sẽ hủy diệt bọn họ cho dù đó là người yêu cũ đi chăng nữa. Nhưng mà đã cũ thì chúng ta phải nên vứt đi,cô ta chẳng xứng đáng gì mà để cho anh giúp đỡ thêm một lần nào nữa.
Đêm về Tống Dực trở về phòng ngủ của mình,căn phòng không có ánh đèn mà chỉ có ánh trăng chiếu vào mà thôi.Anh cũng không quan tâm là sáng hay tối nữa rồi,bởi vì mấy cái này đối với anh nó không còn quan trọng nữa rồi.
Anh nằm cuộn người ở trên giường rồi sau đó thì đưa tay sờ qua vị trí ở bên cạnh,lúc trước là cô ấy ngủ cùng anh mà. Nhưng tại sao bây giờ chỉ có một mình anh mà thôi,cô đơn bủa vây khắp căn phòng này và có cả người đàn ông đang nằm một mình ở trên giường này nữa.
Ngày hôm nay trở về nhà vẫn như thế,cô để hồ sơ xin việc ở trên bàn rồi đi vào trong tắm rửa.Nếu làm công việc văn phòng không được thì cô đành phải làm mấy công việc part-time tay chân mà thôi.
Giờ này cũng là đầu giờ chiều rồi,từ sáng đến giờ cô chưa có ăn uống gì cả cho nên bây giờ cũng khá là đói bụng.Mộng Ninh mặc áo khoác vào rồi sau đó đi ra đầu đường mua cơm ăn,có thực thì mới dựt được đạo cho nên cô phải ăn no trước thì mới tính …
Mua cơm xong thì cô cũng ghé mua nước cam rồi sau đó thì đi về nhà của mình,trọ của cô nằm trong con hẻm nhỏ nhưng mà an ninh cũng rất là tốt nó không có trộm cướp gì cả.
Về đến nhà Mộng Ninh liền ngồi xuống ghế rồi bắt đầu ăn cơm,cô vừa ăn và xem tivi.Vừa mở lên xem thì thấy Tống Dực rồi,anh ấy đang được người ta phỏng vấn.Đúng là người đàn ông thành công có khác,có những lúc cô thấy anh ấy còn hơn là những người ở trong showbiz nữa, một tháng không biết là phỏng vấn biết bao nhiêu lần.
Còn về phần của Hà Uyển sau khi cô rời đi thì chắc chắn cô ta sẽ thực hiện lời hứa mà,sau này cô chỉ cần một cuộc sống bình yên là đủ rồi.
[ Reng …reng …] _ Là số điện thoại của mẹ,Mộng Ninh nuốt cơm xuống rồi cũng nhanh tay bắt máy.
[ Alo,con nghe nè mẹ …]
[ Mộng Ninh,sau tháng này con gửi cho mẹ nhiều tiền quá vậy, rồi còn ở trên đó có đủ tiền xài hay không…]
Gì chứ cô đâu có gửi tiền đâu,tháng này cô còn chưa đi làm nữa mà.Vậy có khi nào là anh ấy hay không đây.
[ Dạ con đủ mà mẹ,mẹ cứ an tâm nha …]
[ Ừm, nhưng dù gì cũng làm việc ít thôi,con nhớ chú ý đến sức khỏe của mình…]
Hai mẹ con nói chuyện một hồi thì cũng cúp máy,vậy người gửi tiền cho mẹ mình là Tống Dực rồi.Bởi vì ngoài anh ấy ra thì chẳng còn ai nữa đâu,bạn bè của cô cũng đâu có dư giả gì đâu.Với lại họ cũng không có bổn phận hay trách nhiệm gì mà phải gửi tiền cho mẹ của mình cả …
Nhưng mà anh ấy càng làm như vậy thì cô lại cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với người đàn ông này,anh ấy quá tốt với cô. Không biết là sau này cô nên trả như thế nào cho anh ấy nữa,cô đã nợ anh ấy rất là nhiều rồi.
Sau khi ăn xong thì Mộng Ninh cũng đi dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ,do là căn nhà này cũng không quá rộng cho nên cô làm rất là nhanh. Chỉ hơn 20 phút thì đã xong,dọn nhà xong thì cô đi giặt quần áo …
Buổi tối Mộng Ninh vẫn tiếp tục lên mạng tìm việc,bây giờ đa số toàn là tuyển phục vụ mà thôi.Cô đánh dấu lại vài nơi rồi ngày mai sẽ đến đó xin việc,bây giờ cứ tính tạm như vậy đi chứ cô cũng không muốn ngồi lì ở nhà mãi đâu.Như vậy chẳng khác nào là một người vô tích sự,cô còn phải tìm tiền để tự nuôi sống bản thân mình nữa,lúc trước khi không có Tống Dực ở bên cạnh thì cô cũng có thể làm được mà và bây giờ thì cũng phải như vậy.
__
9 giờ tối Tống Dực ngồi ở thư phòng làm việc,mấy ngày qua không có Mộng Ninh ở bên cạnh khiến cho anh khó chịu vô cùng, ngủ cũng không được nữa.
“ Cốc …cốc …”
“ Cậu chủ chuyện cậu giao tôi đã làm xong rồi,cổ phiếu của Hà thị nay mai sẽ đi xuống,chậm nhất có thể là ngày mốt …”
“ Ừm,tốt lắm …”
“ Vẫn chưa tìm được cô ấy sao …”
“ Dạ chưa,xin lỗi cậu chủ “
“ Không sao,cậu ra ngoài đi …”
“ Dạ vâng “
Mộng Ninh thật ra thì bây giờ em đang ở đâu,anh rất nhớ em.Đã hơn 1 tuần trôi qua rồi nhưng mà anh chẳng có tin tức gì từ cô gái này cả..
Còn về chuyện của Hà Uyển thì anh cũng đã giải quyết xong rồi,anh đã từng nói với cô ta nhưng mà cô ta vẫn không chịu nghe,cho nên bây giờ nhận lại hậu quả như thế này thì cũng đáng đời mà thôi…
Người anh thương nhất thì anh sẽ bảo vệ đến cùng còn người mà anh ghét và hận nhất thì anh sẽ hủy diệt bọn họ cho dù đó là người yêu cũ đi chăng nữa. Nhưng mà đã cũ thì chúng ta phải nên vứt đi,cô ta chẳng xứng đáng gì mà để cho anh giúp đỡ thêm một lần nào nữa.
Đêm về Tống Dực trở về phòng ngủ của mình,căn phòng không có ánh đèn mà chỉ có ánh trăng chiếu vào mà thôi.Anh cũng không quan tâm là sáng hay tối nữa rồi,bởi vì mấy cái này đối với anh nó không còn quan trọng nữa rồi.
Anh nằm cuộn người ở trên giường rồi sau đó thì đưa tay sờ qua vị trí ở bên cạnh,lúc trước là cô ấy ngủ cùng anh mà. Nhưng tại sao bây giờ chỉ có một mình anh mà thôi,cô đơn bủa vây khắp căn phòng này và có cả người đàn ông đang nằm một mình ở trên giường này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.