Chương 33
phong linh
13/09/2023
Thời thế xoay vần theo hướng ít ai ngờ, còn không lâu lắm trước đây Akira
đối với cô không khác gì 1 hung thần, tra tấn hành hạ cô ngay cả trong
những giấc mơ, giờ thì lại là bạn đồng hành của cô.
Cô đã quay trở lại với công việc, không đi hát nữa mà cùng Akira làm thông ngôn. Với việc thông thạo đến mấy thứ tiếng liền: Anh, Pháp, Nhật, Ý cô thường nhận được những ca khó phiên dịch cùng lúc vài ngôn ngữ 1 lần. Khó và hiếm, do đó thù lao của cô cho mỗi buổi thường cao gấp 3, 4 lần so với giá chung, thậm chí là gấp 10, tiền kiếm ra khá dễ dàng. Tuy nhiên cô đã dự định bỏ chồng nên cô phải tích thật nhiều thật nhiều tiền phòng thân.
Dạo này cô và Akira thường xuyên đến các tụ điểm ăn chơi. Không phải ăn chơi theo kiểu chơi gái, cô không có hứng thú với phụ nữ mà ở thời này cũng chưa có trai bao thì phải, cô chưa gặp trường hợp nào, ăn chơi ở đây là mấy cái sòng bài, những nơi đánh bạc. Cô là tiến sỹ toán kinh tế kia mà, tính toán sao cho được bạc chỉ là trò trẻ con.
Cô và Akira áp dụng chiến thuật rất khôn khéo. Ở đâu thắng ít thua nhiều thì thắng trận nào phải ra trận đó, còn ở đâu thẳng nhiều thua ít thì mỗi trận thắng vừa phải thôi, không làm quá chủ sòng bài người ta ghét lại cạch mặt mình ra. Thắng cũng dễ mà thua cũng dễ, chỉ cần cô không mách nước là Akira thua liểng xiểng ngay.
Chẳng mất nhiều thời gian cho lắm cô đã trở thành 1 phú bà, giờ cô rất cần tiền nên lao vào làm việc điên cuồng, ngày 3 ca là chuyện bình thường. Cô cũng quá quen với cường độ làm việc cao rồi, hồi còn đi du học ngày nào cũng như ngày nào, làm việc liên tục 13, 14 tiếng có vấn đề gì đâu.
Chồng cô chấp nhận tất, dù biết cô ở cạnh Akira, dù biết cô bước chân vào những nơi hư hỏng, cô vốn dĩ rất ghét cờ bạc, anh vẫn cắn răng chịu đựng. Ngày nào cũng kiếm cớ để tới gặp cô, anh mang đủ thứ đến cho cô tẩm bổ rồi lại lủi thủi đi về. Nhìn theo dáng lưng cô đơn của anh cô cắn muốn bật cả máu môi để ngăn mình không khóc.
Đáng lẽ định chia tay anh thì cô phải có thái độ thật phũ phàng, nói ra những câu tuyệt tình gây tổn thương sâu sắc nhưng cô không làm nổi. Cô vẫn yêu anh, yêu nhiều lắm, chưa bao giờ hết yêu cả, nhưng mỗi lần nghĩ đến anh thì cô cũng nghĩ đến mẹ chồng và thế là không rét mà run, tình cảm trong cô cũng tự dưng nguội ngắt.
Cái quan trọng nhất với cô bây giờ là giữ được an toàn cho bản thân, đến mạng mình còn chẳng giữ nổi thì yêu đương nỗi gì. Rõ ràng vợ chồng cô có duyên mà không có phận, thôi đành vậy, tách nhau ra chắc sẽ hạnh phúc hơn.
Akira thì cứ đứng rình quan sát vợ chồng cô như xem phim trên truyền hình. Lắm lúc môi anh ta cong cong lên định nói gì rồi lại thôi. Tốt nhất là đừng có nói ra, miệng lưỡi anh ta cay độc vô cùng, dùng ngôn từ cũng đả thương người ta được, giết người không gươm dao.
Thời gian gần đây sức khỏe của vợ anh đã hồi phục dần dần khiến Francois thấy nhẹ cả lòng. Anh chỉ sợ những nỗi đau làm cô quị ngã nhưng có lẽ cô kiên cường mạnh mẽ hơn anh nghĩ. Việc cô ở cạnh Akira cũng có điều hay, vì anh không chắc mình có đảm bảo được an toàn cho cô không nếu 2 vợ chồng anh ở bên nhau.
Mẹ của anh thực sự là 1 mối đe dọa lớn, anh đau đầu nghĩ cách mà vẫn không biết làm sao khống chế được bà ấy. Sau những việc đã xảy ra anh mới nhận rõ bộ mặt thật của mẹ mình, nó làm anh choáng váng. Người mẹ dịu hiền luôn hết mực yêu chiều anh bỗng chốc biến thành ác quỉ tàn nhẫn độc ác làm anh nhất thời chẳng thể chấp nhận.
Cô là vợ anh, bây giờ và mãi mãi. Dù cô có đi đâu, làm gì, anh vẫn chấp nhận, ngay cả như lúc này cô đang ở bên người đàn ông khác thì anh vẫn mong 1 ngày kia cô quay về bên anh.
Có 1 điều làm anh băn khoăn đôi chút đấy là cô chơi cờ bạc lắm quá. Chẳng lẽ đó là cách cô chạy trốn nỗi đau? Anh nhớ cô cực ghét bài bạc, cô từng cấm tiệt anh không được mon men lại gần mấy nơi đánh bạc kia mà. Rõ ràng là Akira đã có ảnh hưởng xấu đến vợ anh rồi.
Chuyện của nhà Largarde thành đề tài bàn luận xôn xao của mọi người, hầu như đi đâu việc đầu tiên người ta nói với nhau lúc gặp mặt là về cái nhà đó. Anh con trai cả thì nổi tiếng lăng nhăng và tên tuổi gắn liền với những vụ đánh ghen. Không phải vợ đi tìm nhân tình của chồng để đánh ghen, đây là ghen ngược, nhân tình tìm đến dằn mặt vợ chính thức.
Anh con trai út lại ngược lại, vợ cắm cho cặp sừng dài cả mét trên đầu vẫn chấp nhận, thậm chí nghe ai nói xấu vợ mình còn xông vào hành hung người ta. Có kẻ độc mồm mới nói đùa rằng Francois là giám đốc Sở điện lực chuyên đi trồng cột điện nên giờ vợ nó mới trồng cho 2 cái cột điện trên đầu.
Cả tháng nay bà Clara chẳng dám ló mặt ra đường chứ đừng nói gì tới việc bước chân vào bất cứ cái phòng khách nào hay đến những nơi xã giao hội hè, những địa điểm mà bà cực kì ưa thích. Đi đâu người ta cũng đàm tiếu về chuyện gia đình bà, về việc thằng con út của bà bị vợ cắm sừng. Đã thế cô ta còn ngông nghênh đi cùng thằng nhân tình người Nhật khắp nơi chẳng biết xấu hổ.
Thằng con trai út của bà thật đáng thương, đến mức này rồi vẫn 1 mực bênh vực con kia. Không hiểu nó chài con bà bằng cái gì, rõ ràng Francois ăn phải bùa mê thuốc lú nên mới có lối hành xử ngu ngốc đến thế.
Nghe tin nhà của Francois bị cháy và cháu nội mất, ông Frédéric bỏ dở cuộc tranh cử ngay lập tức lên tàu về An nam. Chức phó toàn quyền tưởng như đã nằm gọn trong túi ai ngờ đến phút cuối bị người ta phỗng tay trên mất trong khi bà đã đi khoe khắp nơi rằng mình sắp là phu nhân ngài phó toàn quyền, thật là ê mặt hết sức.
Còn quá quắt hơn, vừa đặt chân tới Đông dương ông đã mắng bà 1 trận té tát, chưa bao giờ bà thấy ông tức giận đến như vậy, chồng bà luôn là 1 người rất giỏi kìm nén cảm xúc.
Qua đó bà mới ngộ ra 1 điều chồng bà ngầm hậu thuẫn cho cuộc hôn nhân của đứa con trai út với con bé da vàng kia, chẳng có miễn cưỡng chấp nhận hay mị dân cái gì sất.
Sao bà căm hận đứa con gái An nam ấy đến vậy chứ. Cô ta đúng là sao chổi quét qua gia đình bà làm tan nát hết cả. Đã vậy bà còn có cảm giác cô ta cướp con bà chưa thỏa còn định cướp chồng bà. Có bao nhiêu điều tốt đẹp cô ta nhảy vào cướp hết, cơm thừa canh cặn cũng chẳng chừa lại.
"Cứ đợi đấy, mọi chuyện chưa dừng lại đâu, bà Clara vừa nghĩ vừa nghiến răng kèn kẹt, tốt nhất là đừng có để ta nhìn thấy cái mặt của cô không thì ta chẳng đảm bảo được là sẽ không xé xác cô ra."
Cô đã quay trở lại với công việc, không đi hát nữa mà cùng Akira làm thông ngôn. Với việc thông thạo đến mấy thứ tiếng liền: Anh, Pháp, Nhật, Ý cô thường nhận được những ca khó phiên dịch cùng lúc vài ngôn ngữ 1 lần. Khó và hiếm, do đó thù lao của cô cho mỗi buổi thường cao gấp 3, 4 lần so với giá chung, thậm chí là gấp 10, tiền kiếm ra khá dễ dàng. Tuy nhiên cô đã dự định bỏ chồng nên cô phải tích thật nhiều thật nhiều tiền phòng thân.
Dạo này cô và Akira thường xuyên đến các tụ điểm ăn chơi. Không phải ăn chơi theo kiểu chơi gái, cô không có hứng thú với phụ nữ mà ở thời này cũng chưa có trai bao thì phải, cô chưa gặp trường hợp nào, ăn chơi ở đây là mấy cái sòng bài, những nơi đánh bạc. Cô là tiến sỹ toán kinh tế kia mà, tính toán sao cho được bạc chỉ là trò trẻ con.
Cô và Akira áp dụng chiến thuật rất khôn khéo. Ở đâu thắng ít thua nhiều thì thắng trận nào phải ra trận đó, còn ở đâu thẳng nhiều thua ít thì mỗi trận thắng vừa phải thôi, không làm quá chủ sòng bài người ta ghét lại cạch mặt mình ra. Thắng cũng dễ mà thua cũng dễ, chỉ cần cô không mách nước là Akira thua liểng xiểng ngay.
Chẳng mất nhiều thời gian cho lắm cô đã trở thành 1 phú bà, giờ cô rất cần tiền nên lao vào làm việc điên cuồng, ngày 3 ca là chuyện bình thường. Cô cũng quá quen với cường độ làm việc cao rồi, hồi còn đi du học ngày nào cũng như ngày nào, làm việc liên tục 13, 14 tiếng có vấn đề gì đâu.
Chồng cô chấp nhận tất, dù biết cô ở cạnh Akira, dù biết cô bước chân vào những nơi hư hỏng, cô vốn dĩ rất ghét cờ bạc, anh vẫn cắn răng chịu đựng. Ngày nào cũng kiếm cớ để tới gặp cô, anh mang đủ thứ đến cho cô tẩm bổ rồi lại lủi thủi đi về. Nhìn theo dáng lưng cô đơn của anh cô cắn muốn bật cả máu môi để ngăn mình không khóc.
Đáng lẽ định chia tay anh thì cô phải có thái độ thật phũ phàng, nói ra những câu tuyệt tình gây tổn thương sâu sắc nhưng cô không làm nổi. Cô vẫn yêu anh, yêu nhiều lắm, chưa bao giờ hết yêu cả, nhưng mỗi lần nghĩ đến anh thì cô cũng nghĩ đến mẹ chồng và thế là không rét mà run, tình cảm trong cô cũng tự dưng nguội ngắt.
Cái quan trọng nhất với cô bây giờ là giữ được an toàn cho bản thân, đến mạng mình còn chẳng giữ nổi thì yêu đương nỗi gì. Rõ ràng vợ chồng cô có duyên mà không có phận, thôi đành vậy, tách nhau ra chắc sẽ hạnh phúc hơn.
Akira thì cứ đứng rình quan sát vợ chồng cô như xem phim trên truyền hình. Lắm lúc môi anh ta cong cong lên định nói gì rồi lại thôi. Tốt nhất là đừng có nói ra, miệng lưỡi anh ta cay độc vô cùng, dùng ngôn từ cũng đả thương người ta được, giết người không gươm dao.
Thời gian gần đây sức khỏe của vợ anh đã hồi phục dần dần khiến Francois thấy nhẹ cả lòng. Anh chỉ sợ những nỗi đau làm cô quị ngã nhưng có lẽ cô kiên cường mạnh mẽ hơn anh nghĩ. Việc cô ở cạnh Akira cũng có điều hay, vì anh không chắc mình có đảm bảo được an toàn cho cô không nếu 2 vợ chồng anh ở bên nhau.
Mẹ của anh thực sự là 1 mối đe dọa lớn, anh đau đầu nghĩ cách mà vẫn không biết làm sao khống chế được bà ấy. Sau những việc đã xảy ra anh mới nhận rõ bộ mặt thật của mẹ mình, nó làm anh choáng váng. Người mẹ dịu hiền luôn hết mực yêu chiều anh bỗng chốc biến thành ác quỉ tàn nhẫn độc ác làm anh nhất thời chẳng thể chấp nhận.
Cô là vợ anh, bây giờ và mãi mãi. Dù cô có đi đâu, làm gì, anh vẫn chấp nhận, ngay cả như lúc này cô đang ở bên người đàn ông khác thì anh vẫn mong 1 ngày kia cô quay về bên anh.
Có 1 điều làm anh băn khoăn đôi chút đấy là cô chơi cờ bạc lắm quá. Chẳng lẽ đó là cách cô chạy trốn nỗi đau? Anh nhớ cô cực ghét bài bạc, cô từng cấm tiệt anh không được mon men lại gần mấy nơi đánh bạc kia mà. Rõ ràng là Akira đã có ảnh hưởng xấu đến vợ anh rồi.
Chuyện của nhà Largarde thành đề tài bàn luận xôn xao của mọi người, hầu như đi đâu việc đầu tiên người ta nói với nhau lúc gặp mặt là về cái nhà đó. Anh con trai cả thì nổi tiếng lăng nhăng và tên tuổi gắn liền với những vụ đánh ghen. Không phải vợ đi tìm nhân tình của chồng để đánh ghen, đây là ghen ngược, nhân tình tìm đến dằn mặt vợ chính thức.
Anh con trai út lại ngược lại, vợ cắm cho cặp sừng dài cả mét trên đầu vẫn chấp nhận, thậm chí nghe ai nói xấu vợ mình còn xông vào hành hung người ta. Có kẻ độc mồm mới nói đùa rằng Francois là giám đốc Sở điện lực chuyên đi trồng cột điện nên giờ vợ nó mới trồng cho 2 cái cột điện trên đầu.
Cả tháng nay bà Clara chẳng dám ló mặt ra đường chứ đừng nói gì tới việc bước chân vào bất cứ cái phòng khách nào hay đến những nơi xã giao hội hè, những địa điểm mà bà cực kì ưa thích. Đi đâu người ta cũng đàm tiếu về chuyện gia đình bà, về việc thằng con út của bà bị vợ cắm sừng. Đã thế cô ta còn ngông nghênh đi cùng thằng nhân tình người Nhật khắp nơi chẳng biết xấu hổ.
Thằng con trai út của bà thật đáng thương, đến mức này rồi vẫn 1 mực bênh vực con kia. Không hiểu nó chài con bà bằng cái gì, rõ ràng Francois ăn phải bùa mê thuốc lú nên mới có lối hành xử ngu ngốc đến thế.
Nghe tin nhà của Francois bị cháy và cháu nội mất, ông Frédéric bỏ dở cuộc tranh cử ngay lập tức lên tàu về An nam. Chức phó toàn quyền tưởng như đã nằm gọn trong túi ai ngờ đến phút cuối bị người ta phỗng tay trên mất trong khi bà đã đi khoe khắp nơi rằng mình sắp là phu nhân ngài phó toàn quyền, thật là ê mặt hết sức.
Còn quá quắt hơn, vừa đặt chân tới Đông dương ông đã mắng bà 1 trận té tát, chưa bao giờ bà thấy ông tức giận đến như vậy, chồng bà luôn là 1 người rất giỏi kìm nén cảm xúc.
Qua đó bà mới ngộ ra 1 điều chồng bà ngầm hậu thuẫn cho cuộc hôn nhân của đứa con trai út với con bé da vàng kia, chẳng có miễn cưỡng chấp nhận hay mị dân cái gì sất.
Sao bà căm hận đứa con gái An nam ấy đến vậy chứ. Cô ta đúng là sao chổi quét qua gia đình bà làm tan nát hết cả. Đã vậy bà còn có cảm giác cô ta cướp con bà chưa thỏa còn định cướp chồng bà. Có bao nhiêu điều tốt đẹp cô ta nhảy vào cướp hết, cơm thừa canh cặn cũng chẳng chừa lại.
"Cứ đợi đấy, mọi chuyện chưa dừng lại đâu, bà Clara vừa nghĩ vừa nghiến răng kèn kẹt, tốt nhất là đừng có để ta nhìn thấy cái mặt của cô không thì ta chẳng đảm bảo được là sẽ không xé xác cô ra."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.