Chương 15: Cạnh tranh(2)
thỏ đáng yêu
22/08/2014
Nó buồn bã bước vào lớp nhưng vẫn giữ vẻ lạnh lùng.
- Cô xin lỗi, đúng ra lúc nãy cô không nên làm như vậy, xin lỗi em- Nó vừa bước vào lớp thì cô giáo đã đến xin lỗi nó làm nó rất ngạc nhiên
- Hì hì, cuối cùng cũng không sao, con Dung đó thật xấu xa, dám bỏ tài liệu vào bàn của Ngọc- Mi
- Thưa cô, cô nên cho Ngọc ra khỏi hội học sinh- Dung từ ngoài bước vào, cô cứ tưởng đã loại bỏ được nó
- Ừ, cô sẽ cho ra khỏi hội học sinh-* Dung cười đắc thắng*- Nhưng người cô cho ra khỏi đây là em, Dung- Cô giáo nói làm Dung ngạc nhiên vô cùng
- Nhưng... tại........tại.............sao??- Cô hỏi lo lắng. Cô giáo quay xuống nhìn hắn, nhưng thật sự nó cũng không hiểu gì. Hắn lên bảng, liếc mắt qua nhìn nó rồi mở 1 cuộn ghi âm.
"- Có phải chính cô là người bỏ tài liệu đó vào thoại bàn của tôi
- AAAA, đúng đó thì sao, đó là tại cô ngu thôi, bây giờ mới nhận ra thì quá trễ rồi
- Tại sao??
- Vì sao hả??? Cô không biết hay đang giả nai vậy
- Tại vì tất cả của tôi đều hơn cô"
Dung liếc mắt nhìn nó trông thật đáng sợ. Bây giờ thì nó đã hiểu, thì ra bước chân đó là của hắn. Từ lúc nó ra khỏi lớp đã cảm thấy được có ai đó đang đi theo nó nhưng nó cũng không để ý, lúc nó và Dung nói chuyện cũng vậy. Và hắn cũng là người ghi âm lại và đưa cho cô giáo
Giờ tan trường
- Lên tôi chở về- Hắn thấy nó đi bộ nên đến chở nó đi
Nó nhìn hắn rồi mở cửa bước lên xe. Cả 2 người đều im lặng....im lặng.....và............chỉ im lặng...................cho đến khi đến trước cửa nhà hắn.Nó mở cửa xe bước ra
- Cô vào đi, tôi có việc bận, tôi đi trước- Hắn nói nhìn nó cười. Nó bĩu môi bước vào nhà
- Nè, không cảm ơn tôi sao, tôi giúp cô cơ mà- Hắn
- Ừ thì cảm ơn, được chưa- Nói rồi bước vô luôn
Hôm sau
Bài kiểm tra xử lí tình huống nó cũng qua được dễ dàng và được điểm tối đa. Chiều hôm đó sẽ là cuộc bầu chọn của toàn trường. Giáo viên giõng dạc lên tiếng:
- Cũng như hằng năm, năm nay chúng ta sẽ bầu chọn thành viên vào hội học sinh do học sinh bầu chọn, bây giờ các em bắt đầu bỏ phiếu vào thùng, trên phiếu bình chọn phải ghi tên của mình và tên người bình chọn trong mẫu có sẵn. Bây giờ các em có thể bỏ phiếu.
Giáo viên vừa dứt lời thì số phiếu của nó và hắn tăng vùn vụt. 100.......200..........300...........400 cứ tăng dần lên đến không nhìn thấy rõ, vượt xa những người còn lại. Kể cả Mi cũng chỉ có 127 phiếu, còn hắn và nó đang cân bằng nhau, nó vượt hơn hắn 1 phiếu. Giờ thì số phiếu của hắn là 764, còn của nó là 765. Cứ tưởng như dừng lại ở đó bỗng số phiếu của nó tụt xuống 1 phiếu, hắn thì lên 1 phiếu. Lạ thật, từ trước tới giờ số phiếu chỉ có tăng sao lại giảm được cơ chứ, chắc chắn ai đó bỏ nó 2 phiếu nên sẽ bị bỏ. Nó chạy ra khu vực bỏ phiếu, thì ra là Dung, chính cô ta giở trò.
- Đã có kết quả rồi nhỉ, Dương sẽ đảm nhận chức vị hội trưởng và Ngọc sẽ là hội phó- Cô giáo bước vào nói
Nó liếc nhìn nhìn hắn, nếu nhỏ Dung đó không bày trò thì nó đã thắng rồi, nó buồn bã bước ra vườn hoa, mặt ủ rũ.
- Cô xin lỗi, đúng ra lúc nãy cô không nên làm như vậy, xin lỗi em- Nó vừa bước vào lớp thì cô giáo đã đến xin lỗi nó làm nó rất ngạc nhiên
- Hì hì, cuối cùng cũng không sao, con Dung đó thật xấu xa, dám bỏ tài liệu vào bàn của Ngọc- Mi
- Thưa cô, cô nên cho Ngọc ra khỏi hội học sinh- Dung từ ngoài bước vào, cô cứ tưởng đã loại bỏ được nó
- Ừ, cô sẽ cho ra khỏi hội học sinh-* Dung cười đắc thắng*- Nhưng người cô cho ra khỏi đây là em, Dung- Cô giáo nói làm Dung ngạc nhiên vô cùng
- Nhưng... tại........tại.............sao??- Cô hỏi lo lắng. Cô giáo quay xuống nhìn hắn, nhưng thật sự nó cũng không hiểu gì. Hắn lên bảng, liếc mắt qua nhìn nó rồi mở 1 cuộn ghi âm.
"- Có phải chính cô là người bỏ tài liệu đó vào thoại bàn của tôi
- AAAA, đúng đó thì sao, đó là tại cô ngu thôi, bây giờ mới nhận ra thì quá trễ rồi
- Tại sao??
- Vì sao hả??? Cô không biết hay đang giả nai vậy
- Tại vì tất cả của tôi đều hơn cô"
Dung liếc mắt nhìn nó trông thật đáng sợ. Bây giờ thì nó đã hiểu, thì ra bước chân đó là của hắn. Từ lúc nó ra khỏi lớp đã cảm thấy được có ai đó đang đi theo nó nhưng nó cũng không để ý, lúc nó và Dung nói chuyện cũng vậy. Và hắn cũng là người ghi âm lại và đưa cho cô giáo
Giờ tan trường
- Lên tôi chở về- Hắn thấy nó đi bộ nên đến chở nó đi
Nó nhìn hắn rồi mở cửa bước lên xe. Cả 2 người đều im lặng....im lặng.....và............chỉ im lặng...................cho đến khi đến trước cửa nhà hắn.Nó mở cửa xe bước ra
- Cô vào đi, tôi có việc bận, tôi đi trước- Hắn nói nhìn nó cười. Nó bĩu môi bước vào nhà
- Nè, không cảm ơn tôi sao, tôi giúp cô cơ mà- Hắn
- Ừ thì cảm ơn, được chưa- Nói rồi bước vô luôn
Hôm sau
Bài kiểm tra xử lí tình huống nó cũng qua được dễ dàng và được điểm tối đa. Chiều hôm đó sẽ là cuộc bầu chọn của toàn trường. Giáo viên giõng dạc lên tiếng:
- Cũng như hằng năm, năm nay chúng ta sẽ bầu chọn thành viên vào hội học sinh do học sinh bầu chọn, bây giờ các em bắt đầu bỏ phiếu vào thùng, trên phiếu bình chọn phải ghi tên của mình và tên người bình chọn trong mẫu có sẵn. Bây giờ các em có thể bỏ phiếu.
Giáo viên vừa dứt lời thì số phiếu của nó và hắn tăng vùn vụt. 100.......200..........300...........400 cứ tăng dần lên đến không nhìn thấy rõ, vượt xa những người còn lại. Kể cả Mi cũng chỉ có 127 phiếu, còn hắn và nó đang cân bằng nhau, nó vượt hơn hắn 1 phiếu. Giờ thì số phiếu của hắn là 764, còn của nó là 765. Cứ tưởng như dừng lại ở đó bỗng số phiếu của nó tụt xuống 1 phiếu, hắn thì lên 1 phiếu. Lạ thật, từ trước tới giờ số phiếu chỉ có tăng sao lại giảm được cơ chứ, chắc chắn ai đó bỏ nó 2 phiếu nên sẽ bị bỏ. Nó chạy ra khu vực bỏ phiếu, thì ra là Dung, chính cô ta giở trò.
- Đã có kết quả rồi nhỉ, Dương sẽ đảm nhận chức vị hội trưởng và Ngọc sẽ là hội phó- Cô giáo bước vào nói
Nó liếc nhìn nhìn hắn, nếu nhỏ Dung đó không bày trò thì nó đã thắng rồi, nó buồn bã bước ra vườn hoa, mặt ủ rũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.