Chương 17: Đi chơi
thỏ đáng yêu
22/08/2014
- Chúc mừng Ngọc nha, lúc nãy nhìn bộ dạng con Dung sao thấy vui quá đi mất- Mi kéo tay nó vừa đi vừa cười.
- Hì hì, ai bảo nó lần trước dám chơi xấu mình cơ chứ, lần này coi như trả được thù- Nó nói như vừa được trút giận
- Để ăn mừng Ngọc lên chức hotgirl lần thứ 3 chiều nay mình đi chơi đi- Mi mắt sáng lên, nói đến đi chơi thì vui lắm cơ
- Ơ.................OK luôn, chiều nay qua nhà tên Dương đón mình nhá- Ngọc cười nhí nhảnh
- Ác chưa kìa, sao lại bắt Mi qua chở chứ, Ngọc qua nhà Mi đi, đi đi mà- Mi nũng nịu ( học từ nó đấy)
- Ừ- Mắt nó sáng lên như nảy ra ý tưởng gì đó- Bye, chiều nay gặp
- OK
Buổi chiều
- Con chào bác, hi, chào bé con- Nó từ trên phòng đi xuống thì gặp bà Hoa đang nói chuyện với Phương
- Em thế này mà chị gọi em là bé con, em có còn nhỏ đâu- Phương chu mỏ
- Không gọi được thì thôi, khó tính thế, gọi bé con mà cũng không được-Nó đáp lại
- Thôi, mà con đi đâu vậy- Bà Hoa hỏi chứ cứ để thế này thì tụi nó nói tới mai cũng chưa xong
- Con đi chơi ạ, Phương có muốn đi không- Nó cười gian xảo nhìn qua phía Phương
- Đi nhưng mặt chị gian quá à, đừng có bày trò với em nha- Phương nói vẻ hơi lo lo- Á, hay là rủ anh hai đi chung dù sao hai ở nhà cũng chán lắm
- Ừ,được đó, rủ luôn anh hai con đi đi- Bà Hoa lên tiếng. Thế là hai đứa tụi nó kéo nhau lên phòng hắn
Vừa lên tới nơi, nó với Phương đẩy nhẹ cửa bước vào thấy hắn đang ngồi trên nền nhà, tay cầm vài tấm ảnh của 1 cô gái, và điều làm nó và Phương ngạc nhiên hơn nữa là hắn đang khóc
- Anh hai- Phương nhẹ kêu hắn. Hắn ngước mặt lên thấy nó và PHương đang đứng đó, nước mắt hắn dường như lại càng ra nhiều hơn
- ĐI RA NGOÀI, 2 NGƯỜI RA NGOÀI CHO TÔI, ĐI ĐI- Hắn mặt lạnh như tản băng đẩy Phương và NÓ ra ngoài
- Thôi mình đi đi- Nó kéo Phương đi, nó hiểu tâm trạng của hắn bởi vì nó cũng từng như vậy
Phương đi ra gara lấy xe rồi 2 người cùng nhau đi đến nhà Mi , không khí vô cùng tĩnh lặng, Phương thì đang suy nghĩ về hắn, cô có thể nhận ra được người trong tấm ảnh đó là Hằng, thời gian trôi qua lâu như vậy mà hắn vẫn thật sự chưa quên được hình bóng của Hằng, và cô cũng nhận thấy được chỉ có 1 người mới có thể giúp hắn quên đi Hằng, chính là nó, còn nó thì cũng đang nghĩ về hắn, không biết tại sao thấy hắn như vậy nó rất đau, tại sao nó lại như vậy chứ, có khi nào nó đã yêu hắn rôi chăng, không không thể được, dù đã bị mất đi kí ức nhưng nó vẫn biết rằng con tim nó đã có hình bóng của 1 người. 2 người mỗi người 1 tâm trạng, những cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm cho nó lạnh cả người.
- Hì hì, ai bảo nó lần trước dám chơi xấu mình cơ chứ, lần này coi như trả được thù- Nó nói như vừa được trút giận
- Để ăn mừng Ngọc lên chức hotgirl lần thứ 3 chiều nay mình đi chơi đi- Mi mắt sáng lên, nói đến đi chơi thì vui lắm cơ
- Ơ.................OK luôn, chiều nay qua nhà tên Dương đón mình nhá- Ngọc cười nhí nhảnh
- Ác chưa kìa, sao lại bắt Mi qua chở chứ, Ngọc qua nhà Mi đi, đi đi mà- Mi nũng nịu ( học từ nó đấy)
- Ừ- Mắt nó sáng lên như nảy ra ý tưởng gì đó- Bye, chiều nay gặp
- OK
Buổi chiều
- Con chào bác, hi, chào bé con- Nó từ trên phòng đi xuống thì gặp bà Hoa đang nói chuyện với Phương
- Em thế này mà chị gọi em là bé con, em có còn nhỏ đâu- Phương chu mỏ
- Không gọi được thì thôi, khó tính thế, gọi bé con mà cũng không được-Nó đáp lại
- Thôi, mà con đi đâu vậy- Bà Hoa hỏi chứ cứ để thế này thì tụi nó nói tới mai cũng chưa xong
- Con đi chơi ạ, Phương có muốn đi không- Nó cười gian xảo nhìn qua phía Phương
- Đi nhưng mặt chị gian quá à, đừng có bày trò với em nha- Phương nói vẻ hơi lo lo- Á, hay là rủ anh hai đi chung dù sao hai ở nhà cũng chán lắm
- Ừ,được đó, rủ luôn anh hai con đi đi- Bà Hoa lên tiếng. Thế là hai đứa tụi nó kéo nhau lên phòng hắn
Vừa lên tới nơi, nó với Phương đẩy nhẹ cửa bước vào thấy hắn đang ngồi trên nền nhà, tay cầm vài tấm ảnh của 1 cô gái, và điều làm nó và Phương ngạc nhiên hơn nữa là hắn đang khóc
- Anh hai- Phương nhẹ kêu hắn. Hắn ngước mặt lên thấy nó và PHương đang đứng đó, nước mắt hắn dường như lại càng ra nhiều hơn
- ĐI RA NGOÀI, 2 NGƯỜI RA NGOÀI CHO TÔI, ĐI ĐI- Hắn mặt lạnh như tản băng đẩy Phương và NÓ ra ngoài
- Thôi mình đi đi- Nó kéo Phương đi, nó hiểu tâm trạng của hắn bởi vì nó cũng từng như vậy
Phương đi ra gara lấy xe rồi 2 người cùng nhau đi đến nhà Mi , không khí vô cùng tĩnh lặng, Phương thì đang suy nghĩ về hắn, cô có thể nhận ra được người trong tấm ảnh đó là Hằng, thời gian trôi qua lâu như vậy mà hắn vẫn thật sự chưa quên được hình bóng của Hằng, và cô cũng nhận thấy được chỉ có 1 người mới có thể giúp hắn quên đi Hằng, chính là nó, còn nó thì cũng đang nghĩ về hắn, không biết tại sao thấy hắn như vậy nó rất đau, tại sao nó lại như vậy chứ, có khi nào nó đã yêu hắn rôi chăng, không không thể được, dù đã bị mất đi kí ức nhưng nó vẫn biết rằng con tim nó đã có hình bóng của 1 người. 2 người mỗi người 1 tâm trạng, những cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm cho nó lạnh cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.