Chương 64: Giải Quyết...
Wind H
15/09/2015
Chương 64: Giải quyết…
Bệnh viện đông người qua lại, Nhật Hào đứng trước cửa phòng cấp cứu, bàn tay vo thành nắm đấm, gương mặt tối sầm lại. Bảo Anh ngồi ở hàng ghế chờ, hai tay nắm chặt lấy nhau cầu nguyện.
Nhật Hào bề ngoài tức giận nhưng lòng hoang mang. Hắn nghĩ Phương Thảo là một cô gái thông minh, không có cớ gì phải không dùng có biện pháp ngừa thai. Vậy cái thai không phải của hắn? Không đúng, vì hắn cảm thấy thời gian có chút trùng khớp.
-Chết tiệt! Cô ấy có con với ai?-Khó khan lắm Nhật Hào mới mở miệng hỏi Bảo Anh.
-Tôi nghĩ anh phải là người rõ nhất!-Bảo Anh nhìn Nhật Hào với thái độ khinh bỉ.
Nhật Hào hơi hoảng, hắn không hỏi nữa. Hắn không thể nào nghĩ được Phương Thảo là cô gái ngốc đến thế! Hai năm trước bị hắn đùa giỡn, mang thai rồi bị hắn ruồng rãy, ép cô gái này phải phá thai. Hai năm sau, Phương Thảo vẫn nguyện sinh con cho hắn.
-Ai là chồng của Nguyễn Phương Thảo?-Bác sĩ bước ra gỡ khẩu trang hỏi.
-Tôi là cha của đứa bé!-Nhật Hào nhanh chống nói.-Cô ấy có sao không?
-Vợ anh bị xuất huyết nhưng may mắn là đưa đến đây kịp thời và bây giờ tình hình mẹ và bé đều ổn!-Bác sĩ nói rồi rời đi.
Bảo Anh nghe bác sĩ nói vậy thì thở nhẹ nhõm. Nhật Hào sầm mặt lại. Lúc nãy hắn chỉ nhận là cha của đứa bé trong bụng Phương Thảo! Hắn không phải chồng của cô gái này? Chính xác hơn là hắn không xứng!
Nhật Hào đến tìm gặp trưởng khoa bệnh viện. Sau một hồi nói chuyện, Nhật Hào vào thẳng vấn đề.
-Bác sĩ Tô, tôi muốn phá bỏ đứa bé!
-Sao? Anh là cha của đứa bé mà!-Bác sĩ Tô nhìn hắn.
-Anh không cần phải biết! Nếu làm xong tôi sẽ gửi anh một tài khoản lớn!
Nói rồi Nhật Hào bước ra thì gặp Bảo Anh ở cửa. Gương măt Bảo Anh thất vọng.
“Chát…”
Bảo Anh dùng hết sức tát Nhật Hào một cái.
-Anh là thằng đàn ông khốn nạn nhất là tôi từng gặp! Thất vọng quá, có lẽ bạn tôi chọn sai người!
Nhật Hào im lặng, cái tát của Bảo Anh không thấm vào đâu với lại anh không chấp với phụ nữ mang thai.
-Anh có biết không? Lần trước Phương Thảo bị sẩy thai nên không còn khả năng có thai!-Bảo Anh gần như là thuề thào.-Xin anh! Đứa bé này rất quan trọng với cô ấy vì đữa bé này do may mắn! Vì có thể cả đời này cô ấy sẽ không mang thai được nữa!
Hắn hơi khựng người. Hắn muốn Phương Thảo phá thai vì nghĩ rằng Phương Thảo còn có thể bắt đầu một cuộc đời mới với người đàn ông khác. Nhưng có lẽ hắn đã sai! Từ mấy năm trước, hắn đã vô tình làm cho cô mất đi tất cả! Vô tình làm cho cô không thể nào bắt đầu cuộc đời mới! Phương Thảo không phòng ngừa vào ba tháng cũng là do Phương Thảo nghĩ rằng mình không thể mang thai được nữa nên chủ quan. Hắn thầm chửi mình, có lẽ không có một thằng đàn ông nào tệ bạc như hắn! Yêu không dám nói, chỉ biết làm cho người phụ nữ mình yêu đau khổ!
***
Hồ Chí Minh, Việt Nam
Khắc Huy trở về căn biệt thự mà lúc trước sống cùng Lan Nhi, anh không dám ở lại căn biệt thự này, vì bóng dáng của cô vẫn còn. Anh láy xe về, cảm giác nhà có người vào anh hơi nhíu mày lại.
-Con đã về sao?-Một người phụ nữ đứng tuổi cười hiền hậu với anh.
Người đàn ông ngồi cạnh bà ngước lên nhìn anh như chào hỏi.
-Mẹ sao lại ở đây?-Anh hơi nhíu mày.
Âu Khả Hân, là em gái bà con xa của Âu Khánh Duy. Quan hệ giữa Âu Khả Hân và Âu Khánh Duy không tốt do bất đồng quan điểm, nhất là từ khi Âu Khánh Duy ruồng bỏ mẹ anh, Trương Hạ Lan. Khi mẹ anh rời bỏ Âu gia thì gặp được người đàn ông rất tốt tên Hạo Thiên, nhưng bà không yêu ông ấy, rồi bà cũng qua đời do bạo bệnh. Hạo Thiên gặp được Âu Khả Hân do bà rất thường xuyên đến thăm anh. Hai người dần dần có tình cảm sau đó kết hôn. Anh từ nhỏ đã gọi Âu Khả Hân là mẹ nên khi lớn cũng không sửa đổi, còn Hạo Thiên thì chỉ gọi là dượng.
Âu Khả Hân đối xử với anh rất tốt, tốt hơn cha ruột anh rất nhiều. Lúc anh trong cô nhi viện, Âu Khả Hân đã muốn đón anh về nhưng anh không muốn làm phiền cuộc sống bà. Năm năm trước khi anh bị tai nạn, bà đã đến chăm sóc cho anh. Từ nhỏ anh đã rất mang ơn bà. Âu Khả Hân và Hạo Thiên gặp nhau trễ và bà không thể mang thai, nhưng hai người vẫn sống bên nhau hạnh phúc và xem anh là con trai.
-Mẹ về thăm con!-Âu Khả Hân cười cười.-Dượng con lo lắng cho Royal!
-Royal đang khủng hoảng! Tin này lan cả ra ngoài nước, các chi nhánh ở Royal ở trong và ngoài nước đang dần dần đi xuống!-Hạo Thiên nói.-Ta không tin là con không thể quản lí Royal! Nhưng có vẻ con có chút lơ là!
Anh im lặng bình thản ngồi xuống ghế. Đúng thật anh có lơ là, đã hai ngày anh không đến Royal vì chuyện riêng
-Con gặp khó khăn sao không nói?-Bà quở trách.
-Con sẽ vượt qua được!-Anh đứng dậy.-Con lên lầu!
-Diệu Phương là cô gái tốt! Con hãy nắm chặt lấy tay cô ấy!-Khả Hân lên tiếng nói.
-Mẹ biết cô ấy?-Anh quay lại hơi nhíu mày.
-Biết! Biết rất rõ!
Âu Khả Hân kể lại những gì bà biết về cô. Có những chuyện cả anh cũng không rõ. Năm năm trước, chính mắt Âu Khả Hân đã nhìn thấy Diệp Vân đuổi cô ra khỏi bệnh viện khi bà ra về sau khi thăm anh. Qua tìm hiểu bà biết được anh và cô yêu nhau, nhưng do Diệp Vân đã bày kế, áp bức cha mẹ cô để cô rời khỏi anh.
Anh hơi khựng người, người ngoài còn rõ hơn cả anh. Anh cười khổ.
-Muộn rồi!
Anh bước lên tầng trên. Trong lòng anh nặng nề. Liệu anh có sai không?
***
Hôm sau, anh đến Royal, công việc ở Royal đang đến hồi nhạy cảm, không đến không ổn. Chỉ không đến Royal hai ngày mà công việc chồng chất. Anh gọi Gia
Minh và Dương Thắng vào phòng.
-Cậu đến thật tốt quá! Công việc nhiều quá!-Gia Minh nói.
-Gia Minh, cậu tìm cách sa khải Cao Ngọc Yến cho tôi!-Khắc Huy nghiêm túc.-Dương Thắng, cuộc đấu thầu khu đất Hoa Đôn, cậu sẵn sàng rồi chứ!
-Được! Cậu xem xét thêm!-Dương Thắng đưa ra một bản văn thư.
Khắc Huy xem rồi gật đầu, đến một vài chỗ không hài lòng anh lại dừng lại và nói rồi chỉnh sữa. Gia Minh và Dương Thắng có cảm giác như tinh thần của anh được phục hồi.
Xế chiều, anh bước ra đứng trước cổng Royal như đợi ai đó. Ngọc Yến đi ra, anh kéo tay lại đẩy vào xe. Anh đưa Ngọc Yến đến quán rượu. Ngọc Yến mừng ra mặt vì cứ nghĩ rằng anh đã đổi ý. Bụng Ngọc Yến đã lớn, định sẽ không đụng đến rượu nhưng do thấy anh không vui nên đành uống. Uống một ly, Ngọc Yến thấy choáng voáng và ngất xỉu ngay trên bàn. Môi anh nhếch lên. Người phụ nữ được phép mang thai con của anh chỉ có một người. Ngọc Yến chẳng những làm trái lời anh mà còn làm gián điệp cho King. Ngọc Yến đã gửi những bức thư kia cho Diệu Phương, trong USB là những bằng chứng giả, nhưng được làm rất khéo, bằng chứng rằng mấy tháng trước anh đã thâu tóm công ty của gia đình cô, nhưng may mắn là nó rơi vào tay anh.
Anh đưa Ngọc Yến đến bệnh viện phụ sản, yêu cầu các bán sĩ phá cái thai không một chút thương tiếc.
***
Phiên toà ly hôn của anh và cô tiến hành như do được miễn bỏ phần hoà giải. Cô uỷ thác cho một luật sư là bạn của cô đến, sau khi phiên toà luật sư tuyên bố hai người hoàn toàn độc thân. Lòng anh hơi sót, đây là điều mà anh cố tình sắp đặt, nhưng sao khi nó đến, anh vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Cô và anh chỉ đến đây là hết!
Bệnh viện đông người qua lại, Nhật Hào đứng trước cửa phòng cấp cứu, bàn tay vo thành nắm đấm, gương mặt tối sầm lại. Bảo Anh ngồi ở hàng ghế chờ, hai tay nắm chặt lấy nhau cầu nguyện.
Nhật Hào bề ngoài tức giận nhưng lòng hoang mang. Hắn nghĩ Phương Thảo là một cô gái thông minh, không có cớ gì phải không dùng có biện pháp ngừa thai. Vậy cái thai không phải của hắn? Không đúng, vì hắn cảm thấy thời gian có chút trùng khớp.
-Chết tiệt! Cô ấy có con với ai?-Khó khan lắm Nhật Hào mới mở miệng hỏi Bảo Anh.
-Tôi nghĩ anh phải là người rõ nhất!-Bảo Anh nhìn Nhật Hào với thái độ khinh bỉ.
Nhật Hào hơi hoảng, hắn không hỏi nữa. Hắn không thể nào nghĩ được Phương Thảo là cô gái ngốc đến thế! Hai năm trước bị hắn đùa giỡn, mang thai rồi bị hắn ruồng rãy, ép cô gái này phải phá thai. Hai năm sau, Phương Thảo vẫn nguyện sinh con cho hắn.
-Ai là chồng của Nguyễn Phương Thảo?-Bác sĩ bước ra gỡ khẩu trang hỏi.
-Tôi là cha của đứa bé!-Nhật Hào nhanh chống nói.-Cô ấy có sao không?
-Vợ anh bị xuất huyết nhưng may mắn là đưa đến đây kịp thời và bây giờ tình hình mẹ và bé đều ổn!-Bác sĩ nói rồi rời đi.
Bảo Anh nghe bác sĩ nói vậy thì thở nhẹ nhõm. Nhật Hào sầm mặt lại. Lúc nãy hắn chỉ nhận là cha của đứa bé trong bụng Phương Thảo! Hắn không phải chồng của cô gái này? Chính xác hơn là hắn không xứng!
Nhật Hào đến tìm gặp trưởng khoa bệnh viện. Sau một hồi nói chuyện, Nhật Hào vào thẳng vấn đề.
-Bác sĩ Tô, tôi muốn phá bỏ đứa bé!
-Sao? Anh là cha của đứa bé mà!-Bác sĩ Tô nhìn hắn.
-Anh không cần phải biết! Nếu làm xong tôi sẽ gửi anh một tài khoản lớn!
Nói rồi Nhật Hào bước ra thì gặp Bảo Anh ở cửa. Gương măt Bảo Anh thất vọng.
“Chát…”
Bảo Anh dùng hết sức tát Nhật Hào một cái.
-Anh là thằng đàn ông khốn nạn nhất là tôi từng gặp! Thất vọng quá, có lẽ bạn tôi chọn sai người!
Nhật Hào im lặng, cái tát của Bảo Anh không thấm vào đâu với lại anh không chấp với phụ nữ mang thai.
-Anh có biết không? Lần trước Phương Thảo bị sẩy thai nên không còn khả năng có thai!-Bảo Anh gần như là thuề thào.-Xin anh! Đứa bé này rất quan trọng với cô ấy vì đữa bé này do may mắn! Vì có thể cả đời này cô ấy sẽ không mang thai được nữa!
Hắn hơi khựng người. Hắn muốn Phương Thảo phá thai vì nghĩ rằng Phương Thảo còn có thể bắt đầu một cuộc đời mới với người đàn ông khác. Nhưng có lẽ hắn đã sai! Từ mấy năm trước, hắn đã vô tình làm cho cô mất đi tất cả! Vô tình làm cho cô không thể nào bắt đầu cuộc đời mới! Phương Thảo không phòng ngừa vào ba tháng cũng là do Phương Thảo nghĩ rằng mình không thể mang thai được nữa nên chủ quan. Hắn thầm chửi mình, có lẽ không có một thằng đàn ông nào tệ bạc như hắn! Yêu không dám nói, chỉ biết làm cho người phụ nữ mình yêu đau khổ!
***
Hồ Chí Minh, Việt Nam
Khắc Huy trở về căn biệt thự mà lúc trước sống cùng Lan Nhi, anh không dám ở lại căn biệt thự này, vì bóng dáng của cô vẫn còn. Anh láy xe về, cảm giác nhà có người vào anh hơi nhíu mày lại.
-Con đã về sao?-Một người phụ nữ đứng tuổi cười hiền hậu với anh.
Người đàn ông ngồi cạnh bà ngước lên nhìn anh như chào hỏi.
-Mẹ sao lại ở đây?-Anh hơi nhíu mày.
Âu Khả Hân, là em gái bà con xa của Âu Khánh Duy. Quan hệ giữa Âu Khả Hân và Âu Khánh Duy không tốt do bất đồng quan điểm, nhất là từ khi Âu Khánh Duy ruồng bỏ mẹ anh, Trương Hạ Lan. Khi mẹ anh rời bỏ Âu gia thì gặp được người đàn ông rất tốt tên Hạo Thiên, nhưng bà không yêu ông ấy, rồi bà cũng qua đời do bạo bệnh. Hạo Thiên gặp được Âu Khả Hân do bà rất thường xuyên đến thăm anh. Hai người dần dần có tình cảm sau đó kết hôn. Anh từ nhỏ đã gọi Âu Khả Hân là mẹ nên khi lớn cũng không sửa đổi, còn Hạo Thiên thì chỉ gọi là dượng.
Âu Khả Hân đối xử với anh rất tốt, tốt hơn cha ruột anh rất nhiều. Lúc anh trong cô nhi viện, Âu Khả Hân đã muốn đón anh về nhưng anh không muốn làm phiền cuộc sống bà. Năm năm trước khi anh bị tai nạn, bà đã đến chăm sóc cho anh. Từ nhỏ anh đã rất mang ơn bà. Âu Khả Hân và Hạo Thiên gặp nhau trễ và bà không thể mang thai, nhưng hai người vẫn sống bên nhau hạnh phúc và xem anh là con trai.
-Mẹ về thăm con!-Âu Khả Hân cười cười.-Dượng con lo lắng cho Royal!
-Royal đang khủng hoảng! Tin này lan cả ra ngoài nước, các chi nhánh ở Royal ở trong và ngoài nước đang dần dần đi xuống!-Hạo Thiên nói.-Ta không tin là con không thể quản lí Royal! Nhưng có vẻ con có chút lơ là!
Anh im lặng bình thản ngồi xuống ghế. Đúng thật anh có lơ là, đã hai ngày anh không đến Royal vì chuyện riêng
-Con gặp khó khăn sao không nói?-Bà quở trách.
-Con sẽ vượt qua được!-Anh đứng dậy.-Con lên lầu!
-Diệu Phương là cô gái tốt! Con hãy nắm chặt lấy tay cô ấy!-Khả Hân lên tiếng nói.
-Mẹ biết cô ấy?-Anh quay lại hơi nhíu mày.
-Biết! Biết rất rõ!
Âu Khả Hân kể lại những gì bà biết về cô. Có những chuyện cả anh cũng không rõ. Năm năm trước, chính mắt Âu Khả Hân đã nhìn thấy Diệp Vân đuổi cô ra khỏi bệnh viện khi bà ra về sau khi thăm anh. Qua tìm hiểu bà biết được anh và cô yêu nhau, nhưng do Diệp Vân đã bày kế, áp bức cha mẹ cô để cô rời khỏi anh.
Anh hơi khựng người, người ngoài còn rõ hơn cả anh. Anh cười khổ.
-Muộn rồi!
Anh bước lên tầng trên. Trong lòng anh nặng nề. Liệu anh có sai không?
***
Hôm sau, anh đến Royal, công việc ở Royal đang đến hồi nhạy cảm, không đến không ổn. Chỉ không đến Royal hai ngày mà công việc chồng chất. Anh gọi Gia
Minh và Dương Thắng vào phòng.
-Cậu đến thật tốt quá! Công việc nhiều quá!-Gia Minh nói.
-Gia Minh, cậu tìm cách sa khải Cao Ngọc Yến cho tôi!-Khắc Huy nghiêm túc.-Dương Thắng, cuộc đấu thầu khu đất Hoa Đôn, cậu sẵn sàng rồi chứ!
-Được! Cậu xem xét thêm!-Dương Thắng đưa ra một bản văn thư.
Khắc Huy xem rồi gật đầu, đến một vài chỗ không hài lòng anh lại dừng lại và nói rồi chỉnh sữa. Gia Minh và Dương Thắng có cảm giác như tinh thần của anh được phục hồi.
Xế chiều, anh bước ra đứng trước cổng Royal như đợi ai đó. Ngọc Yến đi ra, anh kéo tay lại đẩy vào xe. Anh đưa Ngọc Yến đến quán rượu. Ngọc Yến mừng ra mặt vì cứ nghĩ rằng anh đã đổi ý. Bụng Ngọc Yến đã lớn, định sẽ không đụng đến rượu nhưng do thấy anh không vui nên đành uống. Uống một ly, Ngọc Yến thấy choáng voáng và ngất xỉu ngay trên bàn. Môi anh nhếch lên. Người phụ nữ được phép mang thai con của anh chỉ có một người. Ngọc Yến chẳng những làm trái lời anh mà còn làm gián điệp cho King. Ngọc Yến đã gửi những bức thư kia cho Diệu Phương, trong USB là những bằng chứng giả, nhưng được làm rất khéo, bằng chứng rằng mấy tháng trước anh đã thâu tóm công ty của gia đình cô, nhưng may mắn là nó rơi vào tay anh.
Anh đưa Ngọc Yến đến bệnh viện phụ sản, yêu cầu các bán sĩ phá cái thai không một chút thương tiếc.
***
Phiên toà ly hôn của anh và cô tiến hành như do được miễn bỏ phần hoà giải. Cô uỷ thác cho một luật sư là bạn của cô đến, sau khi phiên toà luật sư tuyên bố hai người hoàn toàn độc thân. Lòng anh hơi sót, đây là điều mà anh cố tình sắp đặt, nhưng sao khi nó đến, anh vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Cô và anh chỉ đến đây là hết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.