Chương 27: Dạo phố
KuroCatRin
20/09/2016
Dạo này ai cũng bận việc riêng của mình, Vũ Thiên với Nhã Uyên vừa đi biển
về xong, hai người họ sắp xếp mọi chuyện ổn thoả rồi lại đi chơi tiếp.
Mộc Thành thì ở Black World phụ việc thay cho Vũ Thiên. Bảo Ngọc thì bận ở Blue Rose với lại cô còn phải chăm sóc cho Thiên Ưng. Bạch Nhi thì dù bị sa thải nhưng bây giờ cô ấy cũng đã là một nhà thiết kế tài năng vậy nên sáng tối cứ thiết kế xong lại họp báo xong lại tiệc tùng. Hàn Phong thì điều tra xem lần trước ai đã đột nhập vào nhà tấn công Tuyết Linh
vì theo đặc điểm mà Linh nói lại thì đó không phải người của Uyên Nhi
càng không phải người của The Death. Chỉ còn lại cô nàng Tuyết Linh của
chúng ta rảnh rỗi chả có gì làm.
Sáng đi thăm bệnh Thiên Ưng xong lại về nhà, trưa với chiều chỉ có ăn và ngủ. Nếu tình trạng này kéo dài, cô nghĩ sau này Hàn Phong không gọi mình là mèo mà sẽ gọi mình là heo.
"Chán quá!!!"-Tuyết Linh một mình nằm trong phòng hét lớn hết cỡ.
Cô lấy hết sức ngồi dậy mò xuống bếp làm đồ ăn.
Sau khi lay hoay một hồi cuối cùng cũng có thành quả. Mấy cái bánh cupcake xinh xắn là thành quả mấy tiếng chật vật của Linh. Cô đem ra phòng khách vừa nhâm nhi vừa xem ti vi.
Ăn xong cô thay đồ đi ra ngoài, dù gì cũng chẳng thể nào cứ giam mình trong nhà.
Cô đi dạo trên những con phố, mọi người nhộn nhịp đi lại, đặc biệt là những khu trung tâm mua sắm có rất đông người ra vào.
Linh vào khu mua sắm trước đây cô tình cờ gặp Nhi lần thứ hai. Lướt một vòng quanh khu mua sắm cô lựa được vài món đồ ưng ý, xong lại tiếp tục dạo phố. Cô dừng lại trước một tòa cao ốc hồi lâu. Linh đang quan sát một cái gì đó mà với cô nó rất thú vị.
Tòa cao ốc này là một tòa nhà pakson, bao gồm có rạp phim, quán ăn, nơi mua sắm... Nhưng những cái đó không phải là thứ khiến Linh chú ý đến tòa cao ốc. Thứ hay nói đúng hơn là người khiến Linh chú ý hiện đang đứng trước toà nhà pakson.
Linh ngồi bên quán ăn vặt bên vệ đường nãy giờ cũng tầm ba chục phút vậy mà cô bé đứng trước pakson nãy giờ vẫn không di chuyển đi đâu cả.
Linh đi đến trước mặt cô bé chìa ra một cây kẹo -"Em đang đợi ai à?"
Cô bé đó rụt rè ngước mặt lên, nhận ra người quen cô bé mừng rỡ -"Chị có quen với anh hai của em phải không?"
"Anh hai em? Anh ấy tên gì?"-Linh ngạc nhiên hỏi lại.
"Anh ấy tên Gia Bảo!"-mắt cô bé rưng rưng.
"À!"-Linh đã hiểu chuyện, thảo nào nhìn bé gái này quen quen thì ra là Gia Nhi em của tên Gia Bảo.
"Vậy anh em đâu? Sao em lại đứng đây một mình?"-Linh tiếp tục hỏi.
"Anh ấy không biết em ra đây, hôm nay em hẹn với bạn."-Cô bé trả lời.
Nhìn bộ dạng con bé như vậy, Linh nghĩ chắc là bị bạn bè bắt nạt rồi.
"Vậy sao bây giờ em lại đứng đây một mình?"
Lúc này con bé khóc nấc lên-"Là vì... bạn ấy không đi chơi với em, bạn ấy đã hẹn với một bạn nữ khác... nên bạn ấy bỏ em ở đây một mình."
Ra vậy, cô bé Gia Nhi này được hơn anh trai của nó, tính tình lại nhút nhát, hiền lành. Vẻ ngoài nhìn cũng khá xinh vậy mà chả hiểu sao trong lớp đứa nào cũng thích bắt nạt con bé.
"Vậy... Chị đi chơi với em được không?"-Linh lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô bé.
Mắt con bé sáng rực lên -"Thật ạ?"
"Dĩ nhiên là thật!"-Linh liền chả lời không do dự, cô cũng không quên đưa cô bé cây kẹo lúc nãy.
___________
"Alô, Mộc Thành! Anh đang ở Black World phải không?"-Linh gọi cho Mộc Thành.
"Phải! Có chuyện gì?"
"Gia Bảo có ở đó không?"
"Có!"
"Anh nhắn với hắn dùm em là em gái hắn bị bạn bỏ ở pakson, hiện tại em đang đi chơi với em hắn."
"Chỉ vậy thôi?"
"Ừ!"
"Ngạc nhiên dữ nhỉ?! Nãy giờ anh để loa ngoài chắc cũng có người nghe được rồi!"-Mộc Thành khẽ liếc Gia Bảo.
"Vậy được rồi, em cúp máy đây!"
Tút tút tút....
"Cậu nghe rồi chứ?"-Mộc Thành hỏi người đang ngồi đối diện mình.
"Rồi!"
"Hừm! Cả em mình bị bắt nạt cậu cũng không quan tâm chút nào sao?"
"Quan tâm hay không anh cần phải biết sao?"-Gia Bảo thờ ơ trả lời.
Mộc Thành nén giận với kẻ bất cần đời trước mặt mình, anh tiếp tục làm việc.
_____________
"Chị ơi! Cái nào đẹp?"-con bé chìa ra hai cái móc hình cá heo một cái màu hồng, một cái màu xanh ra trước mặt Tuyết Linh.
Linh ngẫm nghĩ rồi chỉ vào cái màu hồng -"Cái này!"
"Vậy em sẽ lấy cái này!"-Con bé thích thú chạy ra quầy tính tiền.
Sau đó Linh dắt cô bé vào công viên vui chơi. Hai chị em chơi đã rồi tìm chỗ nghỉ chân.
"Em muốn ăn gì không?"-Linh hỏi.
"Ưm... Kem!"-Con bé trả lời.
Linh chạy đi mua hai cây kem...
Tối...
Linh dẫn con bé về nhà...
"Anh hai về sớm?"-Con bé nhìn vô nhà nói.
"Vậy em vào nhà đi!"-Linh mỉm cười.
Con bé lon ton chạy vào nhà, trước khi đóng cửa con bé không quên quay lại cám ơn Linh một tiếng -"Cám ơn chị nha! Hôm nay vui lắm! À mà chị tên gì?"
"Chị tên... Lam, Bảo Lam!"
"Em tên Gia Nhi, chào chị em vào nhà!"-con bé vui vẻ đóng cửa lại.
Linh thở dài một tiếng rồi quay lưng đi về...
Tôi không thích người con gái khác đụng vào người tôi, trừ em!
Sáng đi thăm bệnh Thiên Ưng xong lại về nhà, trưa với chiều chỉ có ăn và ngủ. Nếu tình trạng này kéo dài, cô nghĩ sau này Hàn Phong không gọi mình là mèo mà sẽ gọi mình là heo.
"Chán quá!!!"-Tuyết Linh một mình nằm trong phòng hét lớn hết cỡ.
Cô lấy hết sức ngồi dậy mò xuống bếp làm đồ ăn.
Sau khi lay hoay một hồi cuối cùng cũng có thành quả. Mấy cái bánh cupcake xinh xắn là thành quả mấy tiếng chật vật của Linh. Cô đem ra phòng khách vừa nhâm nhi vừa xem ti vi.
Ăn xong cô thay đồ đi ra ngoài, dù gì cũng chẳng thể nào cứ giam mình trong nhà.
Cô đi dạo trên những con phố, mọi người nhộn nhịp đi lại, đặc biệt là những khu trung tâm mua sắm có rất đông người ra vào.
Linh vào khu mua sắm trước đây cô tình cờ gặp Nhi lần thứ hai. Lướt một vòng quanh khu mua sắm cô lựa được vài món đồ ưng ý, xong lại tiếp tục dạo phố. Cô dừng lại trước một tòa cao ốc hồi lâu. Linh đang quan sát một cái gì đó mà với cô nó rất thú vị.
Tòa cao ốc này là một tòa nhà pakson, bao gồm có rạp phim, quán ăn, nơi mua sắm... Nhưng những cái đó không phải là thứ khiến Linh chú ý đến tòa cao ốc. Thứ hay nói đúng hơn là người khiến Linh chú ý hiện đang đứng trước toà nhà pakson.
Linh ngồi bên quán ăn vặt bên vệ đường nãy giờ cũng tầm ba chục phút vậy mà cô bé đứng trước pakson nãy giờ vẫn không di chuyển đi đâu cả.
Linh đi đến trước mặt cô bé chìa ra một cây kẹo -"Em đang đợi ai à?"
Cô bé đó rụt rè ngước mặt lên, nhận ra người quen cô bé mừng rỡ -"Chị có quen với anh hai của em phải không?"
"Anh hai em? Anh ấy tên gì?"-Linh ngạc nhiên hỏi lại.
"Anh ấy tên Gia Bảo!"-mắt cô bé rưng rưng.
"À!"-Linh đã hiểu chuyện, thảo nào nhìn bé gái này quen quen thì ra là Gia Nhi em của tên Gia Bảo.
"Vậy anh em đâu? Sao em lại đứng đây một mình?"-Linh tiếp tục hỏi.
"Anh ấy không biết em ra đây, hôm nay em hẹn với bạn."-Cô bé trả lời.
Nhìn bộ dạng con bé như vậy, Linh nghĩ chắc là bị bạn bè bắt nạt rồi.
"Vậy sao bây giờ em lại đứng đây một mình?"
Lúc này con bé khóc nấc lên-"Là vì... bạn ấy không đi chơi với em, bạn ấy đã hẹn với một bạn nữ khác... nên bạn ấy bỏ em ở đây một mình."
Ra vậy, cô bé Gia Nhi này được hơn anh trai của nó, tính tình lại nhút nhát, hiền lành. Vẻ ngoài nhìn cũng khá xinh vậy mà chả hiểu sao trong lớp đứa nào cũng thích bắt nạt con bé.
"Vậy... Chị đi chơi với em được không?"-Linh lấy khăn giấy lau nước mắt cho cô bé.
Mắt con bé sáng rực lên -"Thật ạ?"
"Dĩ nhiên là thật!"-Linh liền chả lời không do dự, cô cũng không quên đưa cô bé cây kẹo lúc nãy.
___________
"Alô, Mộc Thành! Anh đang ở Black World phải không?"-Linh gọi cho Mộc Thành.
"Phải! Có chuyện gì?"
"Gia Bảo có ở đó không?"
"Có!"
"Anh nhắn với hắn dùm em là em gái hắn bị bạn bỏ ở pakson, hiện tại em đang đi chơi với em hắn."
"Chỉ vậy thôi?"
"Ừ!"
"Ngạc nhiên dữ nhỉ?! Nãy giờ anh để loa ngoài chắc cũng có người nghe được rồi!"-Mộc Thành khẽ liếc Gia Bảo.
"Vậy được rồi, em cúp máy đây!"
Tút tút tút....
"Cậu nghe rồi chứ?"-Mộc Thành hỏi người đang ngồi đối diện mình.
"Rồi!"
"Hừm! Cả em mình bị bắt nạt cậu cũng không quan tâm chút nào sao?"
"Quan tâm hay không anh cần phải biết sao?"-Gia Bảo thờ ơ trả lời.
Mộc Thành nén giận với kẻ bất cần đời trước mặt mình, anh tiếp tục làm việc.
_____________
"Chị ơi! Cái nào đẹp?"-con bé chìa ra hai cái móc hình cá heo một cái màu hồng, một cái màu xanh ra trước mặt Tuyết Linh.
Linh ngẫm nghĩ rồi chỉ vào cái màu hồng -"Cái này!"
"Vậy em sẽ lấy cái này!"-Con bé thích thú chạy ra quầy tính tiền.
Sau đó Linh dắt cô bé vào công viên vui chơi. Hai chị em chơi đã rồi tìm chỗ nghỉ chân.
"Em muốn ăn gì không?"-Linh hỏi.
"Ưm... Kem!"-Con bé trả lời.
Linh chạy đi mua hai cây kem...
Tối...
Linh dẫn con bé về nhà...
"Anh hai về sớm?"-Con bé nhìn vô nhà nói.
"Vậy em vào nhà đi!"-Linh mỉm cười.
Con bé lon ton chạy vào nhà, trước khi đóng cửa con bé không quên quay lại cám ơn Linh một tiếng -"Cám ơn chị nha! Hôm nay vui lắm! À mà chị tên gì?"
"Chị tên... Lam, Bảo Lam!"
"Em tên Gia Nhi, chào chị em vào nhà!"-con bé vui vẻ đóng cửa lại.
Linh thở dài một tiếng rồi quay lưng đi về...
Tôi không thích người con gái khác đụng vào người tôi, trừ em!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.