Chương 11: Không đồng ý
KuroCatRin
20/09/2016
"Lão gia!
Black World đang có ý nhắm đến Blue Stone ạ!" Một người phụ nữ trung
niên đứng sau tấm rèm đang báo cáo sự việc lại cho người ngồi trong.
"Thằng nhóc đó đâu rồi?" Giọng của người đàn ông đứng tuổi vang lên.
Không có tiếng trả lời, người đàn ông đó lại nói tiếp "Gọi thằng nhóc với con nhỏ đó về đây!" Giọng nói ông ta tràn đầy sự nóng giận.
"Vâng!"-Người phụ nữ kia cuối người rồi quay lưng đi ra ngoài.
Thằng nhóc này không quản không được! Cứ đà này tổ chức sẽ sụp đổ vì nó mất!
"A! Đau!"-Linh khẽ la lên.
Phong không nói gì vẫn cứ tiếp tục thoa thuốc sát trùng lên chân của Linh.
"Rát!"- đã đến giới hạn chịu đựng của Linh. Cô bắt đầu cựa nguậy cái chân đang được thoa thuốc.
"Em còn nhúch nhích nữa thì đừng trách tôi!"-Phong dọa Linh.
Linh bặm môi cố gắng chịu đựng cho đến khi Phong sơ cứu vết xong vết thương cho Linh.
Đến lúc Phong làm xong thấy Linh mắt ngân ngấn nước mắt nhìn trông như một đứa trẻ, anh thuận tay xoa đầu Linh "Đau lắm à?"
"Anh đang hỏi thừa đó! Đương nhiên là đau rồi!"-Linh ngước mặt lên nói, lúc này nhìn cô càng giống trẻ con hơn.
Phong thở dài "Tôi không nghĩ lại đau như vậy! Xin... Lỗi!"
"Hửm?! Anh cũng biết xin lỗi à?"
Phong lườm Linh "Em có tin là từ nay cho đến khi vết thương lành tôi sẽ cho em ăn cháo trắng liên tục không?"
Linh lè lưỡi, biễu môi "Không - đời - nào - tôi - ăn!"
Linh nói xong thì nhanh chóng đi lên phòng để tránh con người khó tính kia.
"Cái tên lần trước bế Tuyết Linh là ai vậy?"-Thiên Ưng hỏi Bảo Ngọc.
"Tự đi hỏi cậu ấy, tôi không biết!"-Bảo Ngọc đến phát bực vì cái tên ăn vạ này.
Thiên Ưng biết Bảo Ngọc đang bực nên đành im lặng.
Lát sau...
Leng keng!
Tuyết Linh khập khiễng đi vào, vẫn như thường lệ cô gọi một capuchino và lựa một góc vắng người để ngồi.
"Không sao chứ?"-Thiên Ưng ngồi xuống chỗ đối diện Linh.
"Chưa chết được!"-Linh lạnh lùng trả lời.
"Cái tên tóc bạch kim tối qua là ai thế?"-Ưng hỏi tiếp.
"Hỏi làm gì?"
"Để biết!"
Linh bây giờ mới ngước lên nhìn Ưng "Anh có bị sửu nhi không? Người ta là ai thì liên quan gì đến anh? Chuyện của tôi mà anh quan tâm làm gì?"
Ưng điếng người...
"Tớ cũng thắc mắc!"-Bảo Ngọc cũng ngồi xuống đối diện Linh.
"Cả cậu?"-Linh nhìn Bảo Ngọc, cô thở dài ngao ngán.
"Nếu em không nói sau này mọi chuyện sẽ phức tạp hơn!"-không biết Phong đã vào quán từ lúc nào, anh điềm đạm đi đến ngồi xuống bên cạnh Linh.
"Tôi không muốn hai kẻ ngốc này dính vào cái tổ chức của cha anh!"- Linh lườm Phong ý bảo anh ngồi cách xa cô ra.
"Hừm! Vậy để tôi nói vậy!"-Phong đưa mắt nhìn Bảo Ngọc và Thiên Ưng "Hai người ai đã từng nghe đến cái tên The Death?"
"The Death một tổ chức phi chính phủ chuyên thực hiện các cuộc buôn bán vũ khí xuyên Quốc gia, ngoài ra còn là một tổ chức thí nghiệm các cuộc thí nghiệm bị tổ khoa học chính phủ phản đối. Tuy nhiên dù là phi chính phủ nhưng tổ chức này đang ngày càng lớn mạnh và có nguy cơ bành trướng cả khu vực Đông Nam Á. Gần đây họ đã thí nghiệm và thử thành công một loại thuốc lên con người. Phải không?"- Bạch Nhi khiến cho mọi người kinh ngạc. Mọi người vừa ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Nhi vừa ngạc nhiên về những gì Nhi vừa nói.
"The Death? Nó làm tôi liên tưởng đến một ông già họ Trần, già nhưng mưu mô, thủ đoạn vô cùng!"-Thiên Ưng xoa cằm vẻ đăm chiêu.
"Lão già họ Trần anh nói quả thực tôi không biết tên nhưng con trai của lão ta thì tôi biết!"- nói đến đây, Ngọc đưa mắt nhìn Hàn Phong "Là Trần Hàn Phong!"
Linh tròn mắt nhìn mọi người, ai cũng đều biết đến The Death, không những vậy mà còn biết đến cả người đứng đầu.
"Vậy không cần hỏi tên này là ai nữa chứ gì?"-Linh chỉ vào Hàn Phong.
"Bất ngờ thật!"-Bạch Nhi đột nhiên thốt lên.
"Bất ngờ gì cơ?"-Bảo Ngọc và Tuyết Linh đồng thanh.
"Giờ tớ mới để ý đến á! Thế giới ngầm đồn đại rằng tên Hàn Phong này không bao giờ giúp cha hắn và không bao giờ đụng vào nữ nhi dù chỉ một sợi tóc, vậy mà bây giờ hắn ta đang ngồi ở đây và ngồi sát vách Bảo Lam luôn!"
"Lời đồn này hình như sai!"-Linh ngồi ngẫm "Mà tên thật của tôi là Tuyết Linh không cần phải gọi là Bảo Lam nữa đâu." Linh nói.
"Ừm!"-Nhi gật đầu.
**********
"Làm ăn kiểu gì bây giờ nằm liệt đây?"
"Xin lỗi đại ca... Em chỉ nghĩ đó là một con nha đầu nhưng không ngờ nó là người của The Death!"
"The Death?"
Tên đầu sỏ trở nên suy tư khi nghe đến cái tên The Death. Dù có là băng đảng lớn nhưng Black World không bao giờ dám đụng đến những thứ liên quan đến tổ chức này. Một tổ chức chỉ có chết chóc.
**********
"Lão già gọi chúng ta về!" - Phong nãy giờ mắt cứ dán vào điện thoại, đột nhiên anh lên tiếng.
"Xem ra lần này khó qua rồi! Nhỉ?" - Linh cười, nhìn Hàn Phong.
Cả hai liền rời khỏi quán cà phê của Bảo Ngọc ngay sau đó mà không nói lời nào nữa.
The Death
"Ta với ngươi sẽ làm một cuộc trao đổi!"-Giọng khàn khàn của một người đàn ông trung niên vang lên.
"Trao đổi gì?"-Phong thờ ơ hỏi.
"Ta sẽ cho ngươi quyền quyết định mọi việc kể cả con bé đó với điều kiện ngươi phải chấp nhận cuộc hôn ước do ta quyết định."
"Ông muốn tôi cưới con nhỏ kia?"-Phong trầm giọng, khuôn mặt trở nên căng thẳng.
"Nếu ngươi không đồng ý không chỉ con bé đó, kể cả bà mẹ thực vật của ngươi... Ta nghĩ chắc ngươi hiểu!"
Lời nói của lão già khiến Hàn Phong tức điên, chỉ vì ông ta là người nắm quyền và bắt anh phải tuân theo mọi quyết định của ông ta. Lúc nào cũng lấy mẹ ra để uy hiếp anh, nay lại có thêm Tuyết Linh, ông ta trở thành kẻ có lợi thế nhiều hơn, dù anh có làm gì đi nữa cũng không thể phản kháng.
"Tôi không đồng ý!"-Tuyết Linh đột ngột xông vào.
"Mèo con!"-Phong ngạc nhiên nhìn Linh.
"Lão già! Ván cờ này ông thua rồi!"
"Nhóc con! Ngươi định tiếp tục làm chuột bạch ư?"
"Ngưng ảo tưởng!"-Tuyết Linh biễu môi "Tôi đang muốn nói đến đứa con dâu mà ông chọn cho Hàn Phong."
"Làm sao ngươi biết?"-Lão già ngạc nhiên, ông quay ghế ra nhìn Linh.
"Phương Uyên Nhi, đúng không?"
Ông ta im lặng, tiếp tục nghe Linh nói.
"Kẻ bắt cá hai tay trước giờ Tuyết Linh tôi không thích, nếu ông muốn Hàn Phong cưới cô ta thì..." -Linh ngập ngừng vẻ bí ẩn.
"Như thế nào?"-Ông ta nhíu mày.
"Ăn đám tang của cô ta trước!"-Linh đanh giọng, khuôn mặt lạnh lùng.
"Một đứa nhóc như ngươi dám uy hiếp ta?"
"Tôi là đứa luôn thích làm liều!"
"Hừm!"-Ông ta lại quay vào trong "Coi như lần này các ngươi thắng!"
Phong trợn mắt ngạc nhiên, không ngờ mèo con lại gan lì đến vậy.
"Đi đi!" - Ông ta phẩy tay.
******
"Chúng ta chia tay đi?"
"Vì sao?"
"Người yêu cũ cần anh!"
...
Bốp! Choang!
Sau đó là tiếng va chạm giữa hai vật, một vật bằng thủy tinh vật còn lại không xác định.
"Lâm Tuyết Linh!"-Hàn Phong nói từ trong bếp vọng ra.
"Gì?!"
"Em đập nát hai cái ti vi rồi đó!"
Linh lè lưỡi, rồi chạy lên phòng trốn. Phong lắc đầu quay sang nhìn cái ti vi bị cô nàng ném đồ vào làm cho vỡ nát.
Sống với cô nàng này đến rõ khổ, nàng ta thích coi phim tình cảm nhưng đến lúc nam chính và nữ chính chia tay thì nàng ta lại ném đồ vào ti vi và sau đó... Làm gì còn sau đó nữa chứ.
"Nhà có vẻ ồn ào nhỉ?"-Thiên Ưng đã đứng ngoài cửa từ lúc nào.
"Haiz~ đừng nghĩ cô nhóc đó lạnh lùng, lầm lì. Sai lầm lớn!"-Phong quay trở vào trong bếp.
"Vậy mà anh vẫn sống chung với cô ấy được?"-Bạch Nhi theo sau, tiếp theo là Bảo Ngọc.
Cảm thấy có gì đó hơi lạ Phong lại đi ra "Sao ba người biết Linh sống ở đây?"
"Lần trước tôi uống say, là Tuyết Linh đưa tôi về!"-Thiên Ưng trả lời.
"Hàn Phong! Trong tủ lạnh còn sữa không?"-Linh lại chạy xuống.
"Không sợ tôi cho em ăn đòn à hay biết nhà có khách nên chạy xuống?"
"Tôi không phải con nít đừng có lúc nào cũng nói cho tôi ăn đòn."-Linh trề môi.
"Vậy ra cậu sợ tên này à?"-Bạch Nhi hỏi.
"Không phải!"-Linh lắc đầu.
"Vậy chứ sao?"-Nhi hỏi dồn.
Linh phồng má, dậm chân đi vào bếp.
Cả bọn phì cười trước vẻ trẻ con của cô.
Nếu không giúp tôi xong việc, còn lâu tôi mới cho anh cưới vợ!
"Thằng nhóc đó đâu rồi?" Giọng của người đàn ông đứng tuổi vang lên.
Không có tiếng trả lời, người đàn ông đó lại nói tiếp "Gọi thằng nhóc với con nhỏ đó về đây!" Giọng nói ông ta tràn đầy sự nóng giận.
"Vâng!"-Người phụ nữ kia cuối người rồi quay lưng đi ra ngoài.
Thằng nhóc này không quản không được! Cứ đà này tổ chức sẽ sụp đổ vì nó mất!
"A! Đau!"-Linh khẽ la lên.
Phong không nói gì vẫn cứ tiếp tục thoa thuốc sát trùng lên chân của Linh.
"Rát!"- đã đến giới hạn chịu đựng của Linh. Cô bắt đầu cựa nguậy cái chân đang được thoa thuốc.
"Em còn nhúch nhích nữa thì đừng trách tôi!"-Phong dọa Linh.
Linh bặm môi cố gắng chịu đựng cho đến khi Phong sơ cứu vết xong vết thương cho Linh.
Đến lúc Phong làm xong thấy Linh mắt ngân ngấn nước mắt nhìn trông như một đứa trẻ, anh thuận tay xoa đầu Linh "Đau lắm à?"
"Anh đang hỏi thừa đó! Đương nhiên là đau rồi!"-Linh ngước mặt lên nói, lúc này nhìn cô càng giống trẻ con hơn.
Phong thở dài "Tôi không nghĩ lại đau như vậy! Xin... Lỗi!"
"Hửm?! Anh cũng biết xin lỗi à?"
Phong lườm Linh "Em có tin là từ nay cho đến khi vết thương lành tôi sẽ cho em ăn cháo trắng liên tục không?"
Linh lè lưỡi, biễu môi "Không - đời - nào - tôi - ăn!"
Linh nói xong thì nhanh chóng đi lên phòng để tránh con người khó tính kia.
"Cái tên lần trước bế Tuyết Linh là ai vậy?"-Thiên Ưng hỏi Bảo Ngọc.
"Tự đi hỏi cậu ấy, tôi không biết!"-Bảo Ngọc đến phát bực vì cái tên ăn vạ này.
Thiên Ưng biết Bảo Ngọc đang bực nên đành im lặng.
Lát sau...
Leng keng!
Tuyết Linh khập khiễng đi vào, vẫn như thường lệ cô gọi một capuchino và lựa một góc vắng người để ngồi.
"Không sao chứ?"-Thiên Ưng ngồi xuống chỗ đối diện Linh.
"Chưa chết được!"-Linh lạnh lùng trả lời.
"Cái tên tóc bạch kim tối qua là ai thế?"-Ưng hỏi tiếp.
"Hỏi làm gì?"
"Để biết!"
Linh bây giờ mới ngước lên nhìn Ưng "Anh có bị sửu nhi không? Người ta là ai thì liên quan gì đến anh? Chuyện của tôi mà anh quan tâm làm gì?"
Ưng điếng người...
"Tớ cũng thắc mắc!"-Bảo Ngọc cũng ngồi xuống đối diện Linh.
"Cả cậu?"-Linh nhìn Bảo Ngọc, cô thở dài ngao ngán.
"Nếu em không nói sau này mọi chuyện sẽ phức tạp hơn!"-không biết Phong đã vào quán từ lúc nào, anh điềm đạm đi đến ngồi xuống bên cạnh Linh.
"Tôi không muốn hai kẻ ngốc này dính vào cái tổ chức của cha anh!"- Linh lườm Phong ý bảo anh ngồi cách xa cô ra.
"Hừm! Vậy để tôi nói vậy!"-Phong đưa mắt nhìn Bảo Ngọc và Thiên Ưng "Hai người ai đã từng nghe đến cái tên The Death?"
"The Death một tổ chức phi chính phủ chuyên thực hiện các cuộc buôn bán vũ khí xuyên Quốc gia, ngoài ra còn là một tổ chức thí nghiệm các cuộc thí nghiệm bị tổ khoa học chính phủ phản đối. Tuy nhiên dù là phi chính phủ nhưng tổ chức này đang ngày càng lớn mạnh và có nguy cơ bành trướng cả khu vực Đông Nam Á. Gần đây họ đã thí nghiệm và thử thành công một loại thuốc lên con người. Phải không?"- Bạch Nhi khiến cho mọi người kinh ngạc. Mọi người vừa ngạc nhiên vì sự xuất hiện của Nhi vừa ngạc nhiên về những gì Nhi vừa nói.
"The Death? Nó làm tôi liên tưởng đến một ông già họ Trần, già nhưng mưu mô, thủ đoạn vô cùng!"-Thiên Ưng xoa cằm vẻ đăm chiêu.
"Lão già họ Trần anh nói quả thực tôi không biết tên nhưng con trai của lão ta thì tôi biết!"- nói đến đây, Ngọc đưa mắt nhìn Hàn Phong "Là Trần Hàn Phong!"
Linh tròn mắt nhìn mọi người, ai cũng đều biết đến The Death, không những vậy mà còn biết đến cả người đứng đầu.
"Vậy không cần hỏi tên này là ai nữa chứ gì?"-Linh chỉ vào Hàn Phong.
"Bất ngờ thật!"-Bạch Nhi đột nhiên thốt lên.
"Bất ngờ gì cơ?"-Bảo Ngọc và Tuyết Linh đồng thanh.
"Giờ tớ mới để ý đến á! Thế giới ngầm đồn đại rằng tên Hàn Phong này không bao giờ giúp cha hắn và không bao giờ đụng vào nữ nhi dù chỉ một sợi tóc, vậy mà bây giờ hắn ta đang ngồi ở đây và ngồi sát vách Bảo Lam luôn!"
"Lời đồn này hình như sai!"-Linh ngồi ngẫm "Mà tên thật của tôi là Tuyết Linh không cần phải gọi là Bảo Lam nữa đâu." Linh nói.
"Ừm!"-Nhi gật đầu.
**********
"Làm ăn kiểu gì bây giờ nằm liệt đây?"
"Xin lỗi đại ca... Em chỉ nghĩ đó là một con nha đầu nhưng không ngờ nó là người của The Death!"
"The Death?"
Tên đầu sỏ trở nên suy tư khi nghe đến cái tên The Death. Dù có là băng đảng lớn nhưng Black World không bao giờ dám đụng đến những thứ liên quan đến tổ chức này. Một tổ chức chỉ có chết chóc.
**********
"Lão già gọi chúng ta về!" - Phong nãy giờ mắt cứ dán vào điện thoại, đột nhiên anh lên tiếng.
"Xem ra lần này khó qua rồi! Nhỉ?" - Linh cười, nhìn Hàn Phong.
Cả hai liền rời khỏi quán cà phê của Bảo Ngọc ngay sau đó mà không nói lời nào nữa.
The Death
"Ta với ngươi sẽ làm một cuộc trao đổi!"-Giọng khàn khàn của một người đàn ông trung niên vang lên.
"Trao đổi gì?"-Phong thờ ơ hỏi.
"Ta sẽ cho ngươi quyền quyết định mọi việc kể cả con bé đó với điều kiện ngươi phải chấp nhận cuộc hôn ước do ta quyết định."
"Ông muốn tôi cưới con nhỏ kia?"-Phong trầm giọng, khuôn mặt trở nên căng thẳng.
"Nếu ngươi không đồng ý không chỉ con bé đó, kể cả bà mẹ thực vật của ngươi... Ta nghĩ chắc ngươi hiểu!"
Lời nói của lão già khiến Hàn Phong tức điên, chỉ vì ông ta là người nắm quyền và bắt anh phải tuân theo mọi quyết định của ông ta. Lúc nào cũng lấy mẹ ra để uy hiếp anh, nay lại có thêm Tuyết Linh, ông ta trở thành kẻ có lợi thế nhiều hơn, dù anh có làm gì đi nữa cũng không thể phản kháng.
"Tôi không đồng ý!"-Tuyết Linh đột ngột xông vào.
"Mèo con!"-Phong ngạc nhiên nhìn Linh.
"Lão già! Ván cờ này ông thua rồi!"
"Nhóc con! Ngươi định tiếp tục làm chuột bạch ư?"
"Ngưng ảo tưởng!"-Tuyết Linh biễu môi "Tôi đang muốn nói đến đứa con dâu mà ông chọn cho Hàn Phong."
"Làm sao ngươi biết?"-Lão già ngạc nhiên, ông quay ghế ra nhìn Linh.
"Phương Uyên Nhi, đúng không?"
Ông ta im lặng, tiếp tục nghe Linh nói.
"Kẻ bắt cá hai tay trước giờ Tuyết Linh tôi không thích, nếu ông muốn Hàn Phong cưới cô ta thì..." -Linh ngập ngừng vẻ bí ẩn.
"Như thế nào?"-Ông ta nhíu mày.
"Ăn đám tang của cô ta trước!"-Linh đanh giọng, khuôn mặt lạnh lùng.
"Một đứa nhóc như ngươi dám uy hiếp ta?"
"Tôi là đứa luôn thích làm liều!"
"Hừm!"-Ông ta lại quay vào trong "Coi như lần này các ngươi thắng!"
Phong trợn mắt ngạc nhiên, không ngờ mèo con lại gan lì đến vậy.
"Đi đi!" - Ông ta phẩy tay.
******
"Chúng ta chia tay đi?"
"Vì sao?"
"Người yêu cũ cần anh!"
...
Bốp! Choang!
Sau đó là tiếng va chạm giữa hai vật, một vật bằng thủy tinh vật còn lại không xác định.
"Lâm Tuyết Linh!"-Hàn Phong nói từ trong bếp vọng ra.
"Gì?!"
"Em đập nát hai cái ti vi rồi đó!"
Linh lè lưỡi, rồi chạy lên phòng trốn. Phong lắc đầu quay sang nhìn cái ti vi bị cô nàng ném đồ vào làm cho vỡ nát.
Sống với cô nàng này đến rõ khổ, nàng ta thích coi phim tình cảm nhưng đến lúc nam chính và nữ chính chia tay thì nàng ta lại ném đồ vào ti vi và sau đó... Làm gì còn sau đó nữa chứ.
"Nhà có vẻ ồn ào nhỉ?"-Thiên Ưng đã đứng ngoài cửa từ lúc nào.
"Haiz~ đừng nghĩ cô nhóc đó lạnh lùng, lầm lì. Sai lầm lớn!"-Phong quay trở vào trong bếp.
"Vậy mà anh vẫn sống chung với cô ấy được?"-Bạch Nhi theo sau, tiếp theo là Bảo Ngọc.
Cảm thấy có gì đó hơi lạ Phong lại đi ra "Sao ba người biết Linh sống ở đây?"
"Lần trước tôi uống say, là Tuyết Linh đưa tôi về!"-Thiên Ưng trả lời.
"Hàn Phong! Trong tủ lạnh còn sữa không?"-Linh lại chạy xuống.
"Không sợ tôi cho em ăn đòn à hay biết nhà có khách nên chạy xuống?"
"Tôi không phải con nít đừng có lúc nào cũng nói cho tôi ăn đòn."-Linh trề môi.
"Vậy ra cậu sợ tên này à?"-Bạch Nhi hỏi.
"Không phải!"-Linh lắc đầu.
"Vậy chứ sao?"-Nhi hỏi dồn.
Linh phồng má, dậm chân đi vào bếp.
Cả bọn phì cười trước vẻ trẻ con của cô.
Nếu không giúp tôi xong việc, còn lâu tôi mới cho anh cưới vợ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.