Định Mệnh Trái Ngang: Anh Yêu Em!
Chương 162
Thanh Tuyên
11/09/2023
Nghe cách nói của Ánh Nguyệt Lý Thiên Như liền biết cô gái dám tát cho
mình mấy bạt tai tàn nhẫn đó là ai,Lý Thiên Như nghiến răng nói" Cô
chính là người dám tát tôi ở nhà họ Mạc à? Cô là ai? Sao dám hành động
lỗ mãng như vậy? À...cô giả danh thành Lý Thiên Nguyệt để kết hôn với
anh Nhật Dạ.Cô đúng là kẻ không biết xấu hổ.Dám giả thân phận em gái của mình lấy em rể bây giờ còn dám lớn giọng cảnh cáo tôi.Lý Thiên Như này
chưa bao giờ sợ cái gì nhất là loại người trơ trẽn như cô!"
Lý Thiên Nguyệt nhìn ả ta,lạnh lùng nhíu mày nói" Cô nói ai là trơ trẽn? Không phải chính là cô Lý Thiên Như đây mới hợp với mấy từ miêu tả đó sao? Lý Thiên Như dù chị tôi có giả thân phận của tôi đi chăng nữa thì cũng không tới lượt cô lên tiếng.Dù gì cô cũng là người âm mưu muốn cướp anh rể của mình mà nhỉ? Lý Thiên Như ba còn đang đứng ở đây nên tôi mới không muốn tác động vật lí với cô.Những tuyệt chiêu trong Lâm bang dạy tôi cũng đã đủ cho cô xuống âm phủ rồi.Đừng nghĩ tôi không dám làm gì cô Lý Thiên Như"
Lý Nhật Trường nãy giờ im lặng bỗng nhìn Lý Thiên Nguyệt nói" Con mới nói cái gì? Mấy năm nay con ở Lâm....bang? Sao con lại đến đó!Thiên Nguyệt ba năm nay con ở đâu,con mau nói thật cho ta biết."
Biết mọi chuyện đã bại lộ Ánh Nguyệt giương mắt nhìn ông nói" Lúc nhỏ con được người đứng đầu Lâm bang là Lâm Hữu Kỳ mua và đưa về Lâm bang.Từ lúc đó con xem Lâm bang như nhà con và lao đầu vào tập luyện.Ngoài cái tên Ánh Nguyệt trong giới hắc đạo thường gọi con là sát thủ Rose siêu sát thủ."
Nghe xong Lý Nhật Trường suýt chút nữa ngất xỉu còn Lý Thiên Như thì trợn mắt nhìn cô lắp bắp nói" Cô...cô nói cái gì? Cô là sát thủ? Là sát thủ Rose là huyền thoại trong giới sát thủ?!"
Bây giờ Lý Thiên Như bỗng cảm thấy mình đã phạm một lỗi rất lớn và nghĩ đến vài bạt tai đó thật sự quá nhẹ so với cái chết.
Như nhận ra suy nghĩ của cô ta Ánh Nguyệt lại gần cô ta lạnh lùng nói" Cô yên tâm,nếu như muốn cô chết thì tôi đã làm việc đó từ ba năm trước rồi!"
Nghe vậy khuôn mặt Lý Thiên Như càng biến sắc hơn.Cô ta run rẩy lùi lại phía sau có chút hoảng sợ và sợ hãi thấy rõ.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy thì bật cười nhìn qua Lý Nhật Trường nói với giọng quan tâm" Ba,sao con gái của ba lại hèn nhát như vậy? Lúc nãy còn hùng hồn dọa nạt con mà.Con bé Thiên Như này ba phải dạy dỗ lại đi."
Lý Nhật Trường nhìn cô rồi lại nhìn sang Lý Thiên Như tức giận nói" Thiên Như con mau đi lên lầu cho ta.Chút nữa ta sẽ tính sổ con sau.Đã lớn rồi mà cư xử như mấy đứa trẻ năm tuổi.Đây là chị của con không phài là người để con gọi tên hù dọa làm gì thì làm.Ánh Nguyệt và Thiên Nguyệt cũng được xem là con của ta,nhà họ Lý này cũng là nhà của hai con không phải của mình ai!"
Câu nói này càng làm sắc mặt Lý Thiên Như biến sắc.Cô ta giận dỗi dậm chân mấy cái thì ủy khuất đi lên lầu.Nhìn cảnh tượng này Ánh Nguyệt và Lý Thiên Nguyệt có chút hứng thú xem cô ta diễn trò.
Nói xong Lý Nhật Trường mới nhìn sang hai cô dịu dàng nói" Hai đứa đã ăn gì chưa? Vào nhà ba cha con chúng ta cùng ăn cơm trò chuyện.Hôm nay ta còn nhiều chuyện muốn nói với hai đứa."
Vào trong bàn ăn,từng món ăn nhanh chóng được dọn lên.Lý Nhật Trường cùng với hai cô cùng ngồi trên bàn ăn.Đối với Lý Thiên Nguyệt đã quá quen thuộc với cảnh này còn Ánh Nguyệt cũng đã được ngồi ăn cùng Lý Nhật Trường.Nhưng không khí bây giờ lại không giống ba năm trước.Giờ cô đã có thể tự lấy thân phận của chính cô và cũng không cần phải che giấu điều gì.
Còn Lý Thiên Như ở phòng không thấy bóng dáng ở đâu.
Lý Nhật Trường nhìn cô và Lý Thiên Nguyệt cất giọng nói" Thiên Nguyệt,mấy năm nay ở trong Lâm Bang ăn uống có tốt không?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn ông,chầm chậm nói" Vâng,cũng tạm"
Thấy được ánh mắt lạnh nhạt của Lý Thiên Nguyệt Lý Nhật Trường chỉ gật gật đầu rồi chuyển dời sang cô nói" Ba năm nay nghe nói con qua Pháp định cư.Cuộc sống bên đó tốt không? Nghe đâu con còn là nữ doanh nhân quốc tế mà."
Ánh Nguyệt gật đầu,nhẹ giọng nói" Vâng,cuộc sống của con cũng khá tốt.Ba năm nay cũng thu về được nhiều thành tựu nhưng không đáng để khoe khoang."
Trong suốt bữa ăn Lý Nhật Trường là người hỏi còn cô và Lý Thiên Nguyệt là người trả lời.Cả hai cô lạnh nhạt trả lời Lý Nhật Trường hỏi gì đáp nấy không có ý định nói thêm câu nào.
Thấy không khí càng ngày càng trầm xuống Ánh Nguyệt bèn lên tiếng" Ba năm trước hình như ba đang bị bệnh tim đã đỡ hơn chưa.Nếu như trong công việc của công ty cần giúp gì mà còn có thể làm được thì sẽ liền giúp ba ạ."
Lý Nhật Trường gật đầu dịu dàng nói" Ừ,hai đứa con về đây ăn với ta mỗi cuối tuần thì đã vui lắm rồi.À mà Thiên Nguyệt bây giờ đang ở đâu?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn ả ta,lạnh lùng nhíu mày nói" Cô nói ai là trơ trẽn? Không phải chính là cô Lý Thiên Như đây mới hợp với mấy từ miêu tả đó sao? Lý Thiên Như dù chị tôi có giả thân phận của tôi đi chăng nữa thì cũng không tới lượt cô lên tiếng.Dù gì cô cũng là người âm mưu muốn cướp anh rể của mình mà nhỉ? Lý Thiên Như ba còn đang đứng ở đây nên tôi mới không muốn tác động vật lí với cô.Những tuyệt chiêu trong Lâm bang dạy tôi cũng đã đủ cho cô xuống âm phủ rồi.Đừng nghĩ tôi không dám làm gì cô Lý Thiên Như"
Lý Nhật Trường nãy giờ im lặng bỗng nhìn Lý Thiên Nguyệt nói" Con mới nói cái gì? Mấy năm nay con ở Lâm....bang? Sao con lại đến đó!Thiên Nguyệt ba năm nay con ở đâu,con mau nói thật cho ta biết."
Biết mọi chuyện đã bại lộ Ánh Nguyệt giương mắt nhìn ông nói" Lúc nhỏ con được người đứng đầu Lâm bang là Lâm Hữu Kỳ mua và đưa về Lâm bang.Từ lúc đó con xem Lâm bang như nhà con và lao đầu vào tập luyện.Ngoài cái tên Ánh Nguyệt trong giới hắc đạo thường gọi con là sát thủ Rose siêu sát thủ."
Nghe xong Lý Nhật Trường suýt chút nữa ngất xỉu còn Lý Thiên Như thì trợn mắt nhìn cô lắp bắp nói" Cô...cô nói cái gì? Cô là sát thủ? Là sát thủ Rose là huyền thoại trong giới sát thủ?!"
Bây giờ Lý Thiên Như bỗng cảm thấy mình đã phạm một lỗi rất lớn và nghĩ đến vài bạt tai đó thật sự quá nhẹ so với cái chết.
Như nhận ra suy nghĩ của cô ta Ánh Nguyệt lại gần cô ta lạnh lùng nói" Cô yên tâm,nếu như muốn cô chết thì tôi đã làm việc đó từ ba năm trước rồi!"
Nghe vậy khuôn mặt Lý Thiên Như càng biến sắc hơn.Cô ta run rẩy lùi lại phía sau có chút hoảng sợ và sợ hãi thấy rõ.
Lý Thiên Nguyệt nhìn thấy thì bật cười nhìn qua Lý Nhật Trường nói với giọng quan tâm" Ba,sao con gái của ba lại hèn nhát như vậy? Lúc nãy còn hùng hồn dọa nạt con mà.Con bé Thiên Như này ba phải dạy dỗ lại đi."
Lý Nhật Trường nhìn cô rồi lại nhìn sang Lý Thiên Như tức giận nói" Thiên Như con mau đi lên lầu cho ta.Chút nữa ta sẽ tính sổ con sau.Đã lớn rồi mà cư xử như mấy đứa trẻ năm tuổi.Đây là chị của con không phài là người để con gọi tên hù dọa làm gì thì làm.Ánh Nguyệt và Thiên Nguyệt cũng được xem là con của ta,nhà họ Lý này cũng là nhà của hai con không phải của mình ai!"
Câu nói này càng làm sắc mặt Lý Thiên Như biến sắc.Cô ta giận dỗi dậm chân mấy cái thì ủy khuất đi lên lầu.Nhìn cảnh tượng này Ánh Nguyệt và Lý Thiên Nguyệt có chút hứng thú xem cô ta diễn trò.
Nói xong Lý Nhật Trường mới nhìn sang hai cô dịu dàng nói" Hai đứa đã ăn gì chưa? Vào nhà ba cha con chúng ta cùng ăn cơm trò chuyện.Hôm nay ta còn nhiều chuyện muốn nói với hai đứa."
Vào trong bàn ăn,từng món ăn nhanh chóng được dọn lên.Lý Nhật Trường cùng với hai cô cùng ngồi trên bàn ăn.Đối với Lý Thiên Nguyệt đã quá quen thuộc với cảnh này còn Ánh Nguyệt cũng đã được ngồi ăn cùng Lý Nhật Trường.Nhưng không khí bây giờ lại không giống ba năm trước.Giờ cô đã có thể tự lấy thân phận của chính cô và cũng không cần phải che giấu điều gì.
Còn Lý Thiên Như ở phòng không thấy bóng dáng ở đâu.
Lý Nhật Trường nhìn cô và Lý Thiên Nguyệt cất giọng nói" Thiên Nguyệt,mấy năm nay ở trong Lâm Bang ăn uống có tốt không?"
Lý Thiên Nguyệt nhìn ông,chầm chậm nói" Vâng,cũng tạm"
Thấy được ánh mắt lạnh nhạt của Lý Thiên Nguyệt Lý Nhật Trường chỉ gật gật đầu rồi chuyển dời sang cô nói" Ba năm nay nghe nói con qua Pháp định cư.Cuộc sống bên đó tốt không? Nghe đâu con còn là nữ doanh nhân quốc tế mà."
Ánh Nguyệt gật đầu,nhẹ giọng nói" Vâng,cuộc sống của con cũng khá tốt.Ba năm nay cũng thu về được nhiều thành tựu nhưng không đáng để khoe khoang."
Trong suốt bữa ăn Lý Nhật Trường là người hỏi còn cô và Lý Thiên Nguyệt là người trả lời.Cả hai cô lạnh nhạt trả lời Lý Nhật Trường hỏi gì đáp nấy không có ý định nói thêm câu nào.
Thấy không khí càng ngày càng trầm xuống Ánh Nguyệt bèn lên tiếng" Ba năm trước hình như ba đang bị bệnh tim đã đỡ hơn chưa.Nếu như trong công việc của công ty cần giúp gì mà còn có thể làm được thì sẽ liền giúp ba ạ."
Lý Nhật Trường gật đầu dịu dàng nói" Ừ,hai đứa con về đây ăn với ta mỗi cuối tuần thì đã vui lắm rồi.À mà Thiên Nguyệt bây giờ đang ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.