Định Mệnh Trái Ngang: Anh Yêu Em!
Chương 177
Thanh Tuyên
02/02/2024
Sáng hôm sau,khi trời còn chưa lên cao.Lưu Mộ Hàn và Lục Nghị Phàm đã lần lượt đến Lâm bang.
Cả hai bọn họ khi biết mình được mời tham gia nhiệm vụ này thì cũng không nói lời nào nhanh chóng phi đến đây.
Hình như cả hai cũng rất hào hứng.
Lục Nghị Phàm vừa mới thực hiện xong ca phẫu thuật vào lúc ba giờ sáng.Khi nhận được tin nhắn của anh thì liền bay như tên lửa đến đây.Còn Lưu Mộ Hàn vừa mới vận chuyển một lô hàng vũ khí sang Thụy Điển.Vừa mới đáp chuyến bay cũng chạy đến đây.
Tuy bọn họ chẳng biết làm việc này mình được gì nhưng nghĩ đến giúp được Mạc Thiên Nhật Dạ tán đỗ vợ thì hai ông bạn già này cũng gáng.
…
Tất cả mọi người đều đông đủ.Ngay cả Hàn Triết Viễn cũng đã có mặt dù lịch trình có bận rộn đến nhường nào.
Tuy Hàn Triết Viễn và Chu Lộ Khiết lần đầu gặp Lưu Mộ Hàn cùng Lục Nghị Phàm nhưng rất nhanh đã làm quen.
Bước đầu là chào hỏi xong mới bắt đầu bàn kế hoạnh.
Muốn dụ Lâm Tất Vỹ vào bẫy là một chuyện rất khó khăn và mạo hiểm.Sở dĩ cả FBI cũng chưa bắt được ông ta thì chuyện này cũng xem như là bất khả thi.
Tuy nhiên,bọn họ là ai chứ?
Toàn là con ông cháu cha hàng đầu Trung Quốc và còn có lớp ẩn danh là sát thủ,trùm buôn vũ khí thì chuyện này xem như là khả thi đi.
Nghe được đâu đuôi câu chuyện,cả Lưu Mộ Hàn Lục Nghị Phàm đồng loạt im lặng,ngồi im trên sô pha không bình luận ý kiến gì.
Nghĩ rằng cả hai người họ cảm thấy việc này khó thực hiện,Chu Lộ Khiết bèn nhỏ giọng nói với Lý Ánh Nguyệt" Rose,hai bọn họ có đáng tin cậy không vậy?"
Rất không may cho Chu Lộ Khiết hai người họ mà cô nàng đang nhắc tới lại là người rất thính.Tuy nói rất nhỏ nhưng cả căn phòng đều nghe thấy hết mà còn không sót một chữ.
“…”
Lục Nghị Phàm nhíu mày,gương mặt tràn đầy vẻ bất mãn nói với Chu Lộ Khiết" Sát thủ Lyan,cô đừng nhìn người mà bắt hình vong.Chúng ta chưa thử mà sao biết được hai chúng tôi có đáng tin cậy hay không?"
Ha…
Còn dám nghi ngờ ông đây?
Đúng là không biết tự lượng sức mình.
Lưu Mộ Hàn mặc kệ Lục Nghị Phàm,quay sang bàn bạc với Mạc Thiên Nhật Dạ:
" Người đàn ông này tôi cũng từng nghe qua.Muốn nhìn thấy ông ta đã khó rồi chứ đừng nói là bắt người" Lưu Mộ Hàn với khuôn mặt lạnh lùng,hờ hững phun ra từng chữ không có ý tiết chế lại,mấy chữ" không biết tự lượng sức mình" như viết đầy trên mặt" Nhưng có điều nếu cô vợ của cậu muốn chơi trò thử trải nghiệm loại cảm giác’ trùng sinh ra tử’ với cậu thì tôi cũng chẳng có ý kiến gì"
Mạc Thiên Nhật Dạ lườm anh ta một cái,tỏ ý bảo Lưu Mộ Hàn ngậm mồm,cấm anh ta muốn nói thêm điều xằng bậy,giọng nói trầm khẽ vang lên:
" Tôi nhờ hai cậu đến đây để giúp tôi mau được việc.Không phải nhờ đến để phá đám"
" Được được,cậu đúng cậu đúng"
" Chứ không lẽ cậu đúng?"
“…”
…
Do là một tay buôn bán vũ khí đã lâu,Lưu Mộ Hàn quen biết không ít thương gia hay các ông trùm ở nhiều lĩnh vực khác.Tuy không gọi là buôn bán trái phép nhưng cũng chẳng được ai khuyến khích.
Thật ra khi bắt Lâm Tất Vỹ thành công thì chắc chắn sẽ náo động không ít giới hắc đạo.Dù gì đó cũng là hệ tư tưởng phạm pháp của những kẻ tội phạm khét tiếng.
Nói như vậy,nhưng nghĩ đến được một lần đối đầu với Lâm Tất Vỹ,Lưu Mộ Hàn cũng có chút mong chờ.
Bọn họ nếu không phải sát thủ thì cũng là những người tàn nhẫn,từ lâu đã bị tính cách tàn nhẫn của những người hắc đạo ngấm vào máu.
Nói qua nói lại thì cũng chỉ có hai cách chính để bắt Lâm Tất Vỹ:
Một là nghe ngóng thông tin của hắn ta rồi tìm cách dẫn hắn vào bẫy.
Hai là đột kích vào nơi ở của hắn không cần nghĩ ngợi!
Bọn họ nghĩ ngợi một lúc nhưng không ai lên tiếng.Vì bọn họ biết rằng dù bọn họ chọn cách nào xác xuất thành công cũng rất thấp.
" Chọn cách thứ hai đi!" Lý Ánh Nguyệt dõng dạc nói,không chút e dè.
Chu Lộ Khiết nhìn Lý Ánh Nguyệt,lập tức phản đối" Rose,cậu đừng quên mấy năm trước cậu bị mắc kẹt ở nơi tuyết lỡ đó cũng là do vụ đến nơi ẩn náu của Lâm Tất Vỹ mà ra!"
Lúc này không chỉ có Lý Ánh Nguyệt mà cả Mạc Thiên Nhật Dạ hay tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Chu Lộ Khiết.
" Có chuyện gì xảy ra sao?" Lục Nghị Phàm là người nắm bắt thông tin nhanh nhất,lên tiếng hỏi.
" Thì Rose cậu ấy…"
" Lyan…" Lý Ánh Nguyệt khẽ gọi tên cô,ánh mắt như uy quyền lập tức khiến cô im bật.
" Nếu hai người không kể được thì để tôi kể" Hàn Triết Viễn bỗng nói,ánh mắt buồn bã nhìn về hướng Lý Ánh Nguyệt:
" Vào mấy năm trước tôi cùng Rose hợp sức tìm cách bắt Lâm Tất Vỹ nhưng không may lại bị hắn ta phát hiện rồi dẫn vào bẫy từ lúc nào.Lúc đó còn quá trẻ tính tôi hấp tấp nên kéo quân lao vào giải cứu Rose nhưng lại bị hắn bắt lại.Người của Lâm bang chúng tôi cũng bị hắn giết sạch.Rose bị trọng thương nghiêm trọng nên được gửi sang Mỹ điều trị và theo học một ngôi trường danh giá ở bên đó.Khoảng chừng mấy năm sau mới quay về Lâm bang,tiếp tục được huấn luyện.Tuy nhiên,Rose càng ngày càng mạnh cũng có nghĩa là ý định trả thù Lâm Tất Vỹ ngày càng lớn hơn…"
Cả hai bọn họ khi biết mình được mời tham gia nhiệm vụ này thì cũng không nói lời nào nhanh chóng phi đến đây.
Hình như cả hai cũng rất hào hứng.
Lục Nghị Phàm vừa mới thực hiện xong ca phẫu thuật vào lúc ba giờ sáng.Khi nhận được tin nhắn của anh thì liền bay như tên lửa đến đây.Còn Lưu Mộ Hàn vừa mới vận chuyển một lô hàng vũ khí sang Thụy Điển.Vừa mới đáp chuyến bay cũng chạy đến đây.
Tuy bọn họ chẳng biết làm việc này mình được gì nhưng nghĩ đến giúp được Mạc Thiên Nhật Dạ tán đỗ vợ thì hai ông bạn già này cũng gáng.
…
Tất cả mọi người đều đông đủ.Ngay cả Hàn Triết Viễn cũng đã có mặt dù lịch trình có bận rộn đến nhường nào.
Tuy Hàn Triết Viễn và Chu Lộ Khiết lần đầu gặp Lưu Mộ Hàn cùng Lục Nghị Phàm nhưng rất nhanh đã làm quen.
Bước đầu là chào hỏi xong mới bắt đầu bàn kế hoạnh.
Muốn dụ Lâm Tất Vỹ vào bẫy là một chuyện rất khó khăn và mạo hiểm.Sở dĩ cả FBI cũng chưa bắt được ông ta thì chuyện này cũng xem như là bất khả thi.
Tuy nhiên,bọn họ là ai chứ?
Toàn là con ông cháu cha hàng đầu Trung Quốc và còn có lớp ẩn danh là sát thủ,trùm buôn vũ khí thì chuyện này xem như là khả thi đi.
Nghe được đâu đuôi câu chuyện,cả Lưu Mộ Hàn Lục Nghị Phàm đồng loạt im lặng,ngồi im trên sô pha không bình luận ý kiến gì.
Nghĩ rằng cả hai người họ cảm thấy việc này khó thực hiện,Chu Lộ Khiết bèn nhỏ giọng nói với Lý Ánh Nguyệt" Rose,hai bọn họ có đáng tin cậy không vậy?"
Rất không may cho Chu Lộ Khiết hai người họ mà cô nàng đang nhắc tới lại là người rất thính.Tuy nói rất nhỏ nhưng cả căn phòng đều nghe thấy hết mà còn không sót một chữ.
“…”
Lục Nghị Phàm nhíu mày,gương mặt tràn đầy vẻ bất mãn nói với Chu Lộ Khiết" Sát thủ Lyan,cô đừng nhìn người mà bắt hình vong.Chúng ta chưa thử mà sao biết được hai chúng tôi có đáng tin cậy hay không?"
Ha…
Còn dám nghi ngờ ông đây?
Đúng là không biết tự lượng sức mình.
Lưu Mộ Hàn mặc kệ Lục Nghị Phàm,quay sang bàn bạc với Mạc Thiên Nhật Dạ:
" Người đàn ông này tôi cũng từng nghe qua.Muốn nhìn thấy ông ta đã khó rồi chứ đừng nói là bắt người" Lưu Mộ Hàn với khuôn mặt lạnh lùng,hờ hững phun ra từng chữ không có ý tiết chế lại,mấy chữ" không biết tự lượng sức mình" như viết đầy trên mặt" Nhưng có điều nếu cô vợ của cậu muốn chơi trò thử trải nghiệm loại cảm giác’ trùng sinh ra tử’ với cậu thì tôi cũng chẳng có ý kiến gì"
Mạc Thiên Nhật Dạ lườm anh ta một cái,tỏ ý bảo Lưu Mộ Hàn ngậm mồm,cấm anh ta muốn nói thêm điều xằng bậy,giọng nói trầm khẽ vang lên:
" Tôi nhờ hai cậu đến đây để giúp tôi mau được việc.Không phải nhờ đến để phá đám"
" Được được,cậu đúng cậu đúng"
" Chứ không lẽ cậu đúng?"
“…”
…
Do là một tay buôn bán vũ khí đã lâu,Lưu Mộ Hàn quen biết không ít thương gia hay các ông trùm ở nhiều lĩnh vực khác.Tuy không gọi là buôn bán trái phép nhưng cũng chẳng được ai khuyến khích.
Thật ra khi bắt Lâm Tất Vỹ thành công thì chắc chắn sẽ náo động không ít giới hắc đạo.Dù gì đó cũng là hệ tư tưởng phạm pháp của những kẻ tội phạm khét tiếng.
Nói như vậy,nhưng nghĩ đến được một lần đối đầu với Lâm Tất Vỹ,Lưu Mộ Hàn cũng có chút mong chờ.
Bọn họ nếu không phải sát thủ thì cũng là những người tàn nhẫn,từ lâu đã bị tính cách tàn nhẫn của những người hắc đạo ngấm vào máu.
Nói qua nói lại thì cũng chỉ có hai cách chính để bắt Lâm Tất Vỹ:
Một là nghe ngóng thông tin của hắn ta rồi tìm cách dẫn hắn vào bẫy.
Hai là đột kích vào nơi ở của hắn không cần nghĩ ngợi!
Bọn họ nghĩ ngợi một lúc nhưng không ai lên tiếng.Vì bọn họ biết rằng dù bọn họ chọn cách nào xác xuất thành công cũng rất thấp.
" Chọn cách thứ hai đi!" Lý Ánh Nguyệt dõng dạc nói,không chút e dè.
Chu Lộ Khiết nhìn Lý Ánh Nguyệt,lập tức phản đối" Rose,cậu đừng quên mấy năm trước cậu bị mắc kẹt ở nơi tuyết lỡ đó cũng là do vụ đến nơi ẩn náu của Lâm Tất Vỹ mà ra!"
Lúc này không chỉ có Lý Ánh Nguyệt mà cả Mạc Thiên Nhật Dạ hay tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Chu Lộ Khiết.
" Có chuyện gì xảy ra sao?" Lục Nghị Phàm là người nắm bắt thông tin nhanh nhất,lên tiếng hỏi.
" Thì Rose cậu ấy…"
" Lyan…" Lý Ánh Nguyệt khẽ gọi tên cô,ánh mắt như uy quyền lập tức khiến cô im bật.
" Nếu hai người không kể được thì để tôi kể" Hàn Triết Viễn bỗng nói,ánh mắt buồn bã nhìn về hướng Lý Ánh Nguyệt:
" Vào mấy năm trước tôi cùng Rose hợp sức tìm cách bắt Lâm Tất Vỹ nhưng không may lại bị hắn ta phát hiện rồi dẫn vào bẫy từ lúc nào.Lúc đó còn quá trẻ tính tôi hấp tấp nên kéo quân lao vào giải cứu Rose nhưng lại bị hắn bắt lại.Người của Lâm bang chúng tôi cũng bị hắn giết sạch.Rose bị trọng thương nghiêm trọng nên được gửi sang Mỹ điều trị và theo học một ngôi trường danh giá ở bên đó.Khoảng chừng mấy năm sau mới quay về Lâm bang,tiếp tục được huấn luyện.Tuy nhiên,Rose càng ngày càng mạnh cũng có nghĩa là ý định trả thù Lâm Tất Vỹ ngày càng lớn hơn…"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.