Định Mệnh Trái Ngang: Anh Yêu Em!
Chương 32
Thanh Tuyên
09/05/2023
Khoảng cách của hai người chưa đến 0,25 cm.Bất chợt gần nhau thế này,
hơi hở nam tính phả ngay vào mặt cô khiến cô đỏ mặt dù gì từ trước đến
nay cô cũng chưa từng tiếp xúc qua gần với cơ thể đàn ông.
Ý thức nơi này là nhà họ Lý cũng như cô cũng không phải là Lý Thiên Nguyệt sao có thể sơi đồ của người khác nên cô nhanh chóng đẩy Mạc Thiên Nhật Dạ ra.
Kết quả chưa kịp đẩy thì đã bị một cánh tay mạnh mẽ kéo lại giường.
Mạc Thiên Nhật Dạ bế Lý Thiên Nguyệt lên đùi mình nói" Chẳng phải lúc nãy trong điện thoại luôn miệng muốn cởi quần áo anh sao? Bây giờ anh ở trước mặt em rồi đấy, thế nào ngay cả đầu cũng không dám ngẩn lên sao?"
Lý Thiên Nguyệt tim đập thình thịch thật gần rất rất gần luôn cô cảm thấy rất nóng và cũng khó thở làm sao.
Lý Thiên Nguyệt đẩy tay anh ra.Chẳng biết sự can đảm dám chọc anh lúc nãy tiêu tan từ lúc nào rồi.Khiều tay anh nãy giờ nhưng lại chả thấy anh nhúc nhích nên quay mặt chỗ khác hờn dỗi nói" Ai mượn anh đến đột xuất chi.Em còn chưa chuẩn bị tâm lí gì cả"
Mạc Thiên Nhật Dạ thấp giọng cười bên tay cô nói" Vậy là em không chào đón anh? Vậy bây giờ anh về để em ôm ngài gấu mất ngủ cho đến sáng nhá"
Mạc Thiên Nhật Dạ đồng thời liếc sang con gấu trắng tinh đang nằm lăn lóc một mình mỉm cười tươi.
Dù Mạc Thiên Nhật Dạ không có một tư thế muốn di chyển nhưng Lý Thiên Nguyệt vẫn vô thức nắm lấy cổ áo anh như sợ anh đi mất.
Mạc Thiên Nhật Dạ ôm eo cô dí sát khuôn mặt anh tuấn càng ngày càng sát lại mặt cô hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô" Không lẽ người vừa nãy nhắn tin cho anh không phải là em?"
Ui trời! Má cái cảm giác này không biết phải diễn tả làm sao cả sống trên đời được hai mươi mấy năm mà đây là lần đầu tiên cô gần đàn ông đến như vậy đấy.Thật lạ cảm giác khác lạ mà!
Thấy từ nãy đến giờ Lý Thiên Nguyệt vẫn không trả lời Mạc Thiên Nhật Dạ hỏi tiếp" Nếu em không trả lời vậy anh hôn em nhá?" Mạc Thiên Nhật Dạ sát lại gần tai Lý Thiên Nguyệt hỏi nhỏ đầy ám muội.
Lý Thiên Nguyệt định mở miệng thì Mạc Thiên Nhật Dạ đã tiến tới hôn sâu vào môi cô.
Mạc Thiên Nhật Dạ càng ngày càng hôn đắm đuối đang định mở mắt để đáp lại anh thì thấy Mạc Thiên Nhật Dạ cầm tay mình nâng lên.
Thì ra Mạc Thiên Nhật Dạ đang đặt tay cô lên cổ áo của mình ánh mắt lúc hôn cô đang lạnh lẽ khiêu khích.
Ánh mắt đó như muốn nói: nếu giỏi thì cởi đi.
Ánh mắt của Mạc Thiên Nhật Dạ lúc này đã làm cho xương cốt của Lý Thiên Nguyệt muốn nhũn ra.
Tay cô từ trượt lên trượt xuống nhưng quyết định không cởi cứ mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Mạc Thiên Nhật Dạ càng lúc càng ôm cô chặt hơn khiến cho cơ thể của hai người như muốn gắn chặt vào nhau.
Đột nhiên Mạc Thiên Nhật Dạ luồn tay vào áo cô đôi bàn tay ấm áp của Mạc Thiên Nhật Dạ áp vào da Lý Thiên Nguyệt khiến cơ thể cô còn nóng hơn lúc nãy rất nhiều.
Cả căn phòng đều tràn ngập trong không khí ám muội nỏng bỏng đến lạ thường.
Mẹ nó!Cái cảm giác này thật kích thích làm sao!
Nhưng chợt nhớ người Mạc Thiên Nhật Dạ muốn kết hôn là Lý Thiên Nguyệt chứ không phải cô khiến cho cảm xúc dâng trào bị hạ xuống phần nào.
Mở mắt ra cô thấy đôi mắt đen láy sâu như biển thái bình của anh đang tràn đầy tình yêu nhưng không phải là cho cô mà là cho một kẻ khác.
Lý Thiên Nguyệt không chịu nổi cảm xúc của mình dùng hết sức đẩy Mạc Thiên Nhật Dạ ra.
" Em…em còn chưa tắm nữa để em đi tắm cái đã"
Ý thức nơi này là nhà họ Lý cũng như cô cũng không phải là Lý Thiên Nguyệt sao có thể sơi đồ của người khác nên cô nhanh chóng đẩy Mạc Thiên Nhật Dạ ra.
Kết quả chưa kịp đẩy thì đã bị một cánh tay mạnh mẽ kéo lại giường.
Mạc Thiên Nhật Dạ bế Lý Thiên Nguyệt lên đùi mình nói" Chẳng phải lúc nãy trong điện thoại luôn miệng muốn cởi quần áo anh sao? Bây giờ anh ở trước mặt em rồi đấy, thế nào ngay cả đầu cũng không dám ngẩn lên sao?"
Lý Thiên Nguyệt tim đập thình thịch thật gần rất rất gần luôn cô cảm thấy rất nóng và cũng khó thở làm sao.
Lý Thiên Nguyệt đẩy tay anh ra.Chẳng biết sự can đảm dám chọc anh lúc nãy tiêu tan từ lúc nào rồi.Khiều tay anh nãy giờ nhưng lại chả thấy anh nhúc nhích nên quay mặt chỗ khác hờn dỗi nói" Ai mượn anh đến đột xuất chi.Em còn chưa chuẩn bị tâm lí gì cả"
Mạc Thiên Nhật Dạ thấp giọng cười bên tay cô nói" Vậy là em không chào đón anh? Vậy bây giờ anh về để em ôm ngài gấu mất ngủ cho đến sáng nhá"
Mạc Thiên Nhật Dạ đồng thời liếc sang con gấu trắng tinh đang nằm lăn lóc một mình mỉm cười tươi.
Dù Mạc Thiên Nhật Dạ không có một tư thế muốn di chyển nhưng Lý Thiên Nguyệt vẫn vô thức nắm lấy cổ áo anh như sợ anh đi mất.
Mạc Thiên Nhật Dạ ôm eo cô dí sát khuôn mặt anh tuấn càng ngày càng sát lại mặt cô hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô" Không lẽ người vừa nãy nhắn tin cho anh không phải là em?"
Ui trời! Má cái cảm giác này không biết phải diễn tả làm sao cả sống trên đời được hai mươi mấy năm mà đây là lần đầu tiên cô gần đàn ông đến như vậy đấy.Thật lạ cảm giác khác lạ mà!
Thấy từ nãy đến giờ Lý Thiên Nguyệt vẫn không trả lời Mạc Thiên Nhật Dạ hỏi tiếp" Nếu em không trả lời vậy anh hôn em nhá?" Mạc Thiên Nhật Dạ sát lại gần tai Lý Thiên Nguyệt hỏi nhỏ đầy ám muội.
Lý Thiên Nguyệt định mở miệng thì Mạc Thiên Nhật Dạ đã tiến tới hôn sâu vào môi cô.
Mạc Thiên Nhật Dạ càng ngày càng hôn đắm đuối đang định mở mắt để đáp lại anh thì thấy Mạc Thiên Nhật Dạ cầm tay mình nâng lên.
Thì ra Mạc Thiên Nhật Dạ đang đặt tay cô lên cổ áo của mình ánh mắt lúc hôn cô đang lạnh lẽ khiêu khích.
Ánh mắt đó như muốn nói: nếu giỏi thì cởi đi.
Ánh mắt của Mạc Thiên Nhật Dạ lúc này đã làm cho xương cốt của Lý Thiên Nguyệt muốn nhũn ra.
Tay cô từ trượt lên trượt xuống nhưng quyết định không cởi cứ mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Mạc Thiên Nhật Dạ càng lúc càng ôm cô chặt hơn khiến cho cơ thể của hai người như muốn gắn chặt vào nhau.
Đột nhiên Mạc Thiên Nhật Dạ luồn tay vào áo cô đôi bàn tay ấm áp của Mạc Thiên Nhật Dạ áp vào da Lý Thiên Nguyệt khiến cơ thể cô còn nóng hơn lúc nãy rất nhiều.
Cả căn phòng đều tràn ngập trong không khí ám muội nỏng bỏng đến lạ thường.
Mẹ nó!Cái cảm giác này thật kích thích làm sao!
Nhưng chợt nhớ người Mạc Thiên Nhật Dạ muốn kết hôn là Lý Thiên Nguyệt chứ không phải cô khiến cho cảm xúc dâng trào bị hạ xuống phần nào.
Mở mắt ra cô thấy đôi mắt đen láy sâu như biển thái bình của anh đang tràn đầy tình yêu nhưng không phải là cho cô mà là cho một kẻ khác.
Lý Thiên Nguyệt không chịu nổi cảm xúc của mình dùng hết sức đẩy Mạc Thiên Nhật Dạ ra.
" Em…em còn chưa tắm nữa để em đi tắm cái đã"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.