Đỉnh Núi Nhà Tôi Thông Niên Đại
Chương 6: Bắt Nạt
Hương Tô Lật
11/11/2021
Bảo Sơn dùng sức túm chặt Điền Cẩu Tử, lập tức há miệng cắn một ngụm trên cánh tay tên nhóc kia, ngay sau đó một nắm tay liền chưởng vào ngực của Điền Cẩu Tử.
“Đánh nhau, đánh nhau kìa!”
“Ngôi sao chổi cùng Điền Cẩu Tử đánh nhau…”
Một cậu nhóc hét to lên, cô bé đang định chạy lên phía trước, lại bị một bé gái giữ chặt lại rồi ngăn cản: “Cậu đừng tới đó, đừng đi đánh nhau!”
Điền Bảo Châu vội vàng lắc người thoát ra: “Tớ muốn giúp anh trai!”
Cô mới không sợ đánh nhau đâu!
“Làm gì vậy! Đang làm cái gì vậy!”
“A, con trai tôi, cái đồ sao chổi kia, dám bắt nạt con trai tao à, tao đánh chết mày!” Con dâu thứ hai nhà họ Điền vừa thấy người bị đánh chính là con trai mình, nhanh chóng chạy đến bênh vực, nhưng mà mọi người không thể để cho cô ta làm loạn thêm nữa.
Chủ nhiệm hội phụ nữ đang đứng gần đó liền giữ lấy cô ta: “Cô đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa.”
Ngay sau đó lập tức đi tới tách hai đứa trẻ ra, mỗi tay giữ một đứa, không có cảm tình nói: “Cho hai đứa cơ hội, còn muốn đánh nhau nữa không?”
“Chủ nhiệm, cô phải làm chủ cho chúng tôi, thằng nhóc này không phải đang khi dễ người làng chúng ta sao, cô xem, cái đồ sao chổi này từ nơi khác tới mà còn dám bắt nạt con trai tôi, chúng ta mau đuổi nó đi đi, đừng để đồ sao chổi…… A! Mẹ nó!” Con dâu thứ hai nhà họ Điền bỗng nhiên bị xách lên, trực tiếp ném sang bên vệ đường.
Bộp một tiếng, chỉ thấy người ban nãy còn đứng gào thét đã ngã lăn xuống con mương ở bên bờ ruộng thẳng tắp.
Không khí trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía người phụ nữ vừa động thủ, nữ đồng chí sắc mặt đen nhẻm như than, nói năng rành mạch hỏi: “Ai dám bắt nạt con trai con gái tôi?”
Cô vén tay áo lên nói: “Các người nói mau! Là ai!”
Mấy người phụ nữ vừa rồi còn ở sau lưng cô nói ra nói vào, dường như lập tức bị nghẹn họng, một câu cũng không thốt ra.
Ai cũng không dám chọc vào nhà Điền Đại.
Lúc này, không biết là ai, ha hả cười hai tiếng, giơ tay lên nói: “…… Tôi, tôi còn có việc……”
“Đánh nhau, đánh nhau kìa!”
“Ngôi sao chổi cùng Điền Cẩu Tử đánh nhau…”
Một cậu nhóc hét to lên, cô bé đang định chạy lên phía trước, lại bị một bé gái giữ chặt lại rồi ngăn cản: “Cậu đừng tới đó, đừng đi đánh nhau!”
Điền Bảo Châu vội vàng lắc người thoát ra: “Tớ muốn giúp anh trai!”
Cô mới không sợ đánh nhau đâu!
“Làm gì vậy! Đang làm cái gì vậy!”
“A, con trai tôi, cái đồ sao chổi kia, dám bắt nạt con trai tao à, tao đánh chết mày!” Con dâu thứ hai nhà họ Điền vừa thấy người bị đánh chính là con trai mình, nhanh chóng chạy đến bênh vực, nhưng mà mọi người không thể để cho cô ta làm loạn thêm nữa.
Chủ nhiệm hội phụ nữ đang đứng gần đó liền giữ lấy cô ta: “Cô đừng gây thêm phiền phức cho tôi nữa.”
Ngay sau đó lập tức đi tới tách hai đứa trẻ ra, mỗi tay giữ một đứa, không có cảm tình nói: “Cho hai đứa cơ hội, còn muốn đánh nhau nữa không?”
“Chủ nhiệm, cô phải làm chủ cho chúng tôi, thằng nhóc này không phải đang khi dễ người làng chúng ta sao, cô xem, cái đồ sao chổi này từ nơi khác tới mà còn dám bắt nạt con trai tôi, chúng ta mau đuổi nó đi đi, đừng để đồ sao chổi…… A! Mẹ nó!” Con dâu thứ hai nhà họ Điền bỗng nhiên bị xách lên, trực tiếp ném sang bên vệ đường.
Bộp một tiếng, chỉ thấy người ban nãy còn đứng gào thét đã ngã lăn xuống con mương ở bên bờ ruộng thẳng tắp.
Không khí trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.
Mọi người đồng loạt đưa mắt nhìn về phía người phụ nữ vừa động thủ, nữ đồng chí sắc mặt đen nhẻm như than, nói năng rành mạch hỏi: “Ai dám bắt nạt con trai con gái tôi?”
Cô vén tay áo lên nói: “Các người nói mau! Là ai!”
Mấy người phụ nữ vừa rồi còn ở sau lưng cô nói ra nói vào, dường như lập tức bị nghẹn họng, một câu cũng không thốt ra.
Ai cũng không dám chọc vào nhà Điền Đại.
Lúc này, không biết là ai, ha hả cười hai tiếng, giơ tay lên nói: “…… Tôi, tôi còn có việc……”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.