Chương 338: Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận
Tiểu Bảo Trùng Sinh
09/06/2018
Lâm Phong vừa tiến vào Hỏa Linh Mạch đã bị vô cùng vô tận hỏa linh khí
nồng nặc đến cực điểm ập tới thiêu đốt cơ thể, từng trận đau nhức không
ngừng kéo đến, nhưng đồng thời nguyên lực của hắn cũng được kích thích
dâng trào mãnh liệt.
Độ thuần túy của hỏa linh khí ở nơi đây là mạnh nhất từ trước đến giờ trong ấn tượng của Lâm Phong, nó chỉ thua bản nguyên thần đồng khiến Lâm Phong không nhịn được cảm thán:
-Quả là một nơi tốt để tu luyện.
Bất quá cảm thán xong Lâm Phong không lao vào tu luyện ngay, hắn dằn lại sự xúc động do nguyên lực dâng trào mà làm theo thói quen cẩn thận buông ra linh hồn chi lực thăm dò qua một lượt, sau một lúc Lâm Phong đột nhiên nhíu mày:
-Hửm, khí tức nơi này… có điểm giống Bách Hỏa Sơn, không chỉ vậy, phương thức che giấu linh mạch cũng khá tương tự với phong ấn Hỏa Linh Châu ở Bách Hỏa Sơn, chỉ khác là nơi đây không có Hỏa Thú sinh sống, chẳng lẽ giữa hai bên có mối liên hệ gì với nhau?
Đúng lúc này, Tang Thụ hiện ra tiếp lời Lâm Phong:
-Ngươi đoán không sai, nơi đây và Bách Hỏa Sơn kì thực có liên hệ với nhau, hơn nữa là do cùng một người dùng cùng một thủ đoạn tạo ra.
Nghe vậy Lâm Phong khá tò mò lên tiếng hỏi:
-Ồ, nói thế tức là ngươi biết về chuyện này?
Tang Thụ gật gù xác nhận:
-Lúc ở Bách Hỏa Sơn do có sự xuất hiện của Sinh Mệnh Lãnh Hỏa quấy nhiễu phong ấn nên ta không dám chắc, nhưng hiện tại ta có thể khẳng định có người bày ra Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận ở Ngũ Hành Tinh nhằm cản trở tu sĩ Ngũ Hành Tinh không tiến vào được Vấn Đạo.
Nhận được tin tức chấn động, Lâm Phong cả kinh nói:
-Làm sao có thể, không phải nói ở Nhân Giới thì Vấn Đạo là cảnh giới cao nhất sao? Vấn Đạo nào lại mạnh đến mức thao túng được cả một tinh cầu?
Tang Thụ giải thích:
-Đấy là trên lí thuyết thôi. Nhân Giới hiện tại đúng là có quy tắc hạn chế tu vi ở Vấn Đạo, nhưng dùng tu vi Vấn Đạo để bày ra thủ đoạn cao hơn Vấn Đạo không phải không được, thậm chí bí pháp trong thời gian ngắn qua mặt Nhân Giới bộc phát ra cảnh giới cao hơn Vấn Đạo cũng tồn tại một hai cái.
Lời Tang Thụ nói khiến Lâm Phong rơi vào trầm tư, trên thực tế không phải Lâm Phong không biết điều đó, điển hình là thông qua Thiên Lôi Tử hắn đã biết người khống chế Thông Thiên Chi Địa là tu sĩ đến từ Thiên Giới, mặc dù bị áp chế cảnh giới nhưng vẫn khó có Vấn Đạo nào vượt qua được người đó.
Đồng nghĩa đúng như Tang Thụ nói, ở Nhân Giới vẫn có người có thực lực vượt qua được Vấn Đạo.
Có điều theo Lâm Phong cái vượt qua đó chỉ là một chút chứ hắn chưa từng nghĩ có người chỉ dùng tu vi Vấn Đạo lại chặn được đường tiến của cả một tinh cầu, dù sao thủ đoạn mạnh vẫn cần cảnh giới cao gia trì, hắn không tin một đám Hợp Thể hợp lại không phá được thủ đoạn của “Vấn Đạo”.
Khoảng cách giữa Vấn Đạo với Hợp Thể đúng là lớn, nhưng không phải không thể vượt qua.
Lại nói cái tự nhiên trận pháp ở đây rất cao minh kém chút qua mặt được cả thần đồng trong truyền thuyết, nghĩa là nếu có người lợi dụng được cái trận pháp này thì người đó chắc chắn có thể điều động được năng lực mạnh hơn Vấn Đạo rất rất nhiều.
Mạnh đến mức hắn của hiện tại còn không có cơ sở để tưởng tượng ra, bởi vì còn một điểm đáng sợ nữa là Vấn Đạo Chi Chiến đã bị khóa lại mười mấy vạn năm, nói cách khác nếu người nọ còn sống thì người ta đã sống ít nhất mười mấy vạn năm rồi.
Trên hết là, Tang Thụ không nói rõ về Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận nhưng một cái đại trận khóa được cả ý chí của tinh cầu không cho mở ra Vấn Đạo Chi Chiến sẽ đáng sợ đến mức nào?
Nghĩ tới đây Lâm Phong đưa ra kết luận rằng người bày ra cục này… cực kì khủng khiếp, sợ rằng hắn có đạt tới Vấn Đạo cũng chưa chắc đấu lại người ta.
Thế nhưng sau một lúc suy tư ánh mắt Lâm Phong bỗng lóe lên hàn mang chứ không phải sợ hãi, bởi vì… Lâm Phong đã xác định người nọ chắc chắn là người tính kế Phượng, dù tên kia có mạnh bao nhiêu hắn cũng nhất định không bỏ qua.
Lâm Phong nhìn về phương xa nói:
-Ngươi… rửa cổ mà chờ đó.
Nói xong Lâm Phong không quan tâm tới vấn đề này nữa ngồi xuống vận chuyển Thủy Hỏa Ngưng Thể Công và Thiên Biến Vạn Hóa Pháp cùng một lúc, chuyện tương lai cứ để tương lai tính, còn bây giờ quan trọng nhất là phải đề thăng tu vi.
Cứ như thế Lâm Phong rất nhanh đã chìm vào trạng thái tu luyện sâu, một bên không ngừng rèn luyện thân thể một bên không ngừng hấp thu hỏa linh khí chuyển hóa thành nguyên lực, mỗi khi mạnh hơn một chút Lâm Phong lại xuống sâu hơn, tốc độ tu luyện cũng càng ngày càng nhanh hơn.
Cho đến một năm sau, khi năng lượng trong Hỏa Linh Mạch bị Lâm Phong hút mất một thành đắp lên nhục thân lẫn tu vi chạm đến cánh cửa Hợp Thể sơ kì cũng là lúc Lâm Phong chìm đến nơi sâu nhất của Hỏa Linh Mạch.
Nơi đó, có một viên ngọc màu đỏ sẫm trôi nổi tỏa ra ba động cực kì nóng bỏng, đồng thời dưới cái nhìn của thần đồng xung quanh viên ngọc đó là chi chít những sợi tơ mỏng kéo ra bên ngoài, có lẽ đây là thứ Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận dùng để khóa ý chí tinh cầu.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào viên ngọc hỏi Tang Thụ:
-Đây là Hỏa Nguyên Châu ngươi đề cập đến?
Tang Thụ nói:
-Đúng vậy, căn cơ của Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận là dùng năm viên Bản Nguyên Châu làm thành trận cơ, tuy nhiên Bản Nguyên Châu cực kì hiếm thấy, ở đây có thể coi là bản yếu hơn của Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận được xây dựng trên năm viên Nguyên Châu tiến hóa từ Linh Châu cấp chín.
-Có lẽ người kia chủ tu hỏa thuộc tính nên hắn dùng cả năm viên đều là Hỏa Nguyên Châu. Và cách duy nhất để phá vỡ Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận là phải phá hủy năm viên Nguyên Châu cùng một lúc, ngươi đừng nghĩ đến chuyện phá hoặc lấy trước một cái, rất nguy hiểm.
Nghe vậy Lâm Phong đành phải bỏ qua ý định thu Hỏa Nguyên Châu, hắn hỏi tiếp:
-Có cách nào làm suy yếu Hỏa Nguyên Châu không?
Tang Thụ cười như không cười nói:
-Biết ngay ngươi có suy nghĩ này, đổi lại là người khác thì không được nhưng ngươi có Nhật Phá Chi Đồng có thể hấp thu trực tiếp năng lượng của Hỏa Nguyên Châu, lại dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chuyển hóa một phần năng lượng sang Nguyệt Hư Chi Đồng giữ cân bằng hai bên là được.
-Tuy nói như thế không tạo ra được sự cân bằng hoàn mỹ nhưng tu vi của ngươi không thấp nên ảnh hưởng không phải quá lớn, sau này chỉ cần kiếm thêm nguồn năng lượng khác bù đắp cho Nguyệt Hư Chi Đồng hoặc đợi thần đồng hoàn toàn thức tỉnh sẽ không cần sợ bị chênh lệch nữa.
Thật, sở dĩ mỗi lần Lâm Phong sử dụng bản nguyên thần đồng chi lực ra chiêu đều là Siêu Cấp Cửu Dương Hàn Băng Chỉ không phải đơn giản chỉ nhằm mục đích gia tăng sát thương mà còn để giảm thiểu phản phệ, đây cũng là lí do Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng khó xuất hiện.
Thử nghĩ xem việc hai loại tiên thiên chi đồng xuất hiện trên cùng một người đã hiếm thấy rồi, càng hiếm thấy hơn là hai loại tiên thiên chi đồng đó phải có một sự cân bằng hài hòa lẫn nhau mới tạo ra được Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng, nếu không từ lúc sinh ra đã bị thần đồng phản phệ bạo thể.
Bỏ qua chuyện đó, có được phương pháp hành động Lâm Phong ngay lập tức câu thông với Nhật Phá Chi Đồng hấp thu năng lượng từ Hỏa Nguyên Châu.
Về phần Nhật Phá Chi Đồng đang trong giai đoạn được bồi dưỡng cảm nhận được khí tức Hỏa Nguyên Châu kích động hẳn lên, không cần Lâm Phong làm quá nhiều chuyện đã tự động hút lấy hút để, bằng mắt thường cũng thấy đang có một cầu nối màu đỏ giữa mắt phải Lâm Phong với Hỏa Nguyên Châu.
Tuy nhiên…. hấp thu được là một chuyện, còn ảnh hưởng do mắt phải phải tiếp nhận trực tiếp khí tức nóng bỏng lại là một chuyện khác, lúc này cảm giác của Lâm Phong không khác gì bị nước sôi tưới thẳng vào mắt phải, đau nhức vô cùng.
Đến mức Lâm Phong là người từng trải qua quá nhiều thống khổ thỉnh thoảng cũng phải hét lên vài tiếng để giải tỏa trong quá trình thần đồng hấp thu Hỏa Nguyên Châu.
Bất quá, đau nhức thì đau nhức, la hét thì la hét chứ Lâm Phong không quên vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp san bớt một nửa năng lượng qua cho Nguyệt Hư Chi Đồng, nếu không hắn căn bản khó chịu nổi sự phản phệ của thần đồng.
Tu vi càng cao, thần đồng càng mạnh, phản phệ đương nhiên sẽ càng mạnh.
Cũng may Thiên Biến Vạn Hóa Pháp là công pháp tùy thân do Lâm Phong tự sáng tạo ra và từng bước hoàn thiện nên việc vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp đã coi như một loại bản năng của Lâm Phong, từ đó giảm bớt được không ít gánh nặng.
Cứ thế lại qua thêm ba tháng, ở bên ngoài linh mạch, Vũ Ngưng đang say sưa tu luyện bỗng cảm nhận được một cỗ chấn động không hề nhỏ đến từ linh mạch, nàng lập tức chấm dứt tu luyện gọi Hiên Phượng dậy:
-Mau tỉnh lại, huynh ấy sắp đột phá rồi.
Ở bên cạnh, Hiên Phượng trải qua hơn một năm tu luyện cực kì thư sướng một mạch leo lên tới Hóa Thần sơ kì đỉnh phong khiến nàng có chút không nỡ đứng dậy, nhưng nàng nhớ lời Lâm Phong căn dặn trước đó cũng không dám chậm trễ nữa cùng Vũ Ngưng chạy ra xa.
Khi hai người đã đứng ở một khoảng cách an toàn, chấn động từ linh mạch tản ra đã trở nên khủng bố, đất đá nứt vỡ, hỏa linh khí nồng nặc phun thẳng lên trời, cảnh tượng giống hệt núi lửa phun trào, chỉ khác ở chỗ không có dung nham mà thay vào đó là bầu trời bị nhuộm thành màu đỏ.
Màu đỏ của hỏa linh khí quá dày đặc.
Theo đó, từ một vùng đất vốn thiếu thốn linh khí bỗng chốc biến thành một vùng đất tràn ngập hỏa linh khí.
Mà hỏa linh khí lại mang theo khí tức nóng bỏng và cuồng bạo là chủ yếu khiến đất đai lập tức trở nên khô cằn, thực vật héo úa, độ ẩm trong không khí giảm mạnh, chỉ hít thở thôi cũng giống như cổ họng bị thiêu đốt, nếu có người bình thường ở gần khu vực này sẽ không chịu nổi.
Nhưng đồng thời bản chất của linh khí là một loại khí tức cao cấp trong thiên địa, mặc kệ khung cảnh biến thành điêu linh hoang tàn thì trong khu vực này vẫn nhiều hơn một thứ gì đó vô cùng “tươi mới” thu hút sinh vật sống, có thể thấy một vài con thú đã bắt đầu mon men lại gần.
Chỉ là, những con thú đó không chịu nổi sự khắc nghiệt của hỏa linh khí nồng nặc quá lâu đã ngã xuống, nhưng cảnh tượng đó vẫn không ngừng lại, ngày càng nhiều sinh vật sống hướng tới khu vực Lâm Phong đang đột phá hơn, và cũng ngày càng nhiều sinh vật sống ngã xuống.
Có thể nói đây chính là một màn thiêu thân lao vào lửa, biết sẽ chết nhưng thú vật không đủ lí trí để kiềm lại bản năng giống như con người, thậm chí nếu có người ở đây có khi cũng sẽ đánh mất lí trí giống đám thú vật này lao vào tìm kiếm kì ngộ.
Dù sao… sức hấp dẫn của linh khí đối với sinh vật sống quá lớn, bởi vì thú vật sống trong môi trường có linh khí sẽ có thể mở ra linh trí trở thành linh thú rồi bắt đầu tu luyện, còn con người đã có trí tuệ lâu ngày sẽ tự động đạt được khả năng tu luyện nếu tư chất đủ tốt.
Đột nhiên, Vũ Ngưng khẽ nhíu mày:
-Không ổn, linh mạch bộc phát quá mãnh liệt, ngươi mau cùng ta ra tay áp chế lại, nếu không Hỏa Hoa Thôn sẽ gặp nguy hiểm.
Hiên Phượng không có được sự mẫn cảm như Vũ Ngưng, nhưng nghe Vũ Ngưng chỉ đạo nàng không hỏi nhiều đã cùng Vũ Ngưng thi triển tu vi tới cực hạn, hai người tạo ra một màn sáng phong bế không để linh khí tiếp tục tràn ra nữa.
Đáng tiếc, sức lực của hai nàng không đủ phong bế tất cả đành phải chuyển sang kế hoạch dời hướng đi của linh khí qua một hướng khác tránh Hỏa Hoa Thôn, đương nhiên hướng đó cũng tránh các thôn khác, nhưng đành ủy khuất những sinh vật sống khác rồi.
Độ thuần túy của hỏa linh khí ở nơi đây là mạnh nhất từ trước đến giờ trong ấn tượng của Lâm Phong, nó chỉ thua bản nguyên thần đồng khiến Lâm Phong không nhịn được cảm thán:
-Quả là một nơi tốt để tu luyện.
Bất quá cảm thán xong Lâm Phong không lao vào tu luyện ngay, hắn dằn lại sự xúc động do nguyên lực dâng trào mà làm theo thói quen cẩn thận buông ra linh hồn chi lực thăm dò qua một lượt, sau một lúc Lâm Phong đột nhiên nhíu mày:
-Hửm, khí tức nơi này… có điểm giống Bách Hỏa Sơn, không chỉ vậy, phương thức che giấu linh mạch cũng khá tương tự với phong ấn Hỏa Linh Châu ở Bách Hỏa Sơn, chỉ khác là nơi đây không có Hỏa Thú sinh sống, chẳng lẽ giữa hai bên có mối liên hệ gì với nhau?
Đúng lúc này, Tang Thụ hiện ra tiếp lời Lâm Phong:
-Ngươi đoán không sai, nơi đây và Bách Hỏa Sơn kì thực có liên hệ với nhau, hơn nữa là do cùng một người dùng cùng một thủ đoạn tạo ra.
Nghe vậy Lâm Phong khá tò mò lên tiếng hỏi:
-Ồ, nói thế tức là ngươi biết về chuyện này?
Tang Thụ gật gù xác nhận:
-Lúc ở Bách Hỏa Sơn do có sự xuất hiện của Sinh Mệnh Lãnh Hỏa quấy nhiễu phong ấn nên ta không dám chắc, nhưng hiện tại ta có thể khẳng định có người bày ra Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận ở Ngũ Hành Tinh nhằm cản trở tu sĩ Ngũ Hành Tinh không tiến vào được Vấn Đạo.
Nhận được tin tức chấn động, Lâm Phong cả kinh nói:
-Làm sao có thể, không phải nói ở Nhân Giới thì Vấn Đạo là cảnh giới cao nhất sao? Vấn Đạo nào lại mạnh đến mức thao túng được cả một tinh cầu?
Tang Thụ giải thích:
-Đấy là trên lí thuyết thôi. Nhân Giới hiện tại đúng là có quy tắc hạn chế tu vi ở Vấn Đạo, nhưng dùng tu vi Vấn Đạo để bày ra thủ đoạn cao hơn Vấn Đạo không phải không được, thậm chí bí pháp trong thời gian ngắn qua mặt Nhân Giới bộc phát ra cảnh giới cao hơn Vấn Đạo cũng tồn tại một hai cái.
Lời Tang Thụ nói khiến Lâm Phong rơi vào trầm tư, trên thực tế không phải Lâm Phong không biết điều đó, điển hình là thông qua Thiên Lôi Tử hắn đã biết người khống chế Thông Thiên Chi Địa là tu sĩ đến từ Thiên Giới, mặc dù bị áp chế cảnh giới nhưng vẫn khó có Vấn Đạo nào vượt qua được người đó.
Đồng nghĩa đúng như Tang Thụ nói, ở Nhân Giới vẫn có người có thực lực vượt qua được Vấn Đạo.
Có điều theo Lâm Phong cái vượt qua đó chỉ là một chút chứ hắn chưa từng nghĩ có người chỉ dùng tu vi Vấn Đạo lại chặn được đường tiến của cả một tinh cầu, dù sao thủ đoạn mạnh vẫn cần cảnh giới cao gia trì, hắn không tin một đám Hợp Thể hợp lại không phá được thủ đoạn của “Vấn Đạo”.
Khoảng cách giữa Vấn Đạo với Hợp Thể đúng là lớn, nhưng không phải không thể vượt qua.
Lại nói cái tự nhiên trận pháp ở đây rất cao minh kém chút qua mặt được cả thần đồng trong truyền thuyết, nghĩa là nếu có người lợi dụng được cái trận pháp này thì người đó chắc chắn có thể điều động được năng lực mạnh hơn Vấn Đạo rất rất nhiều.
Mạnh đến mức hắn của hiện tại còn không có cơ sở để tưởng tượng ra, bởi vì còn một điểm đáng sợ nữa là Vấn Đạo Chi Chiến đã bị khóa lại mười mấy vạn năm, nói cách khác nếu người nọ còn sống thì người ta đã sống ít nhất mười mấy vạn năm rồi.
Trên hết là, Tang Thụ không nói rõ về Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận nhưng một cái đại trận khóa được cả ý chí của tinh cầu không cho mở ra Vấn Đạo Chi Chiến sẽ đáng sợ đến mức nào?
Nghĩ tới đây Lâm Phong đưa ra kết luận rằng người bày ra cục này… cực kì khủng khiếp, sợ rằng hắn có đạt tới Vấn Đạo cũng chưa chắc đấu lại người ta.
Thế nhưng sau một lúc suy tư ánh mắt Lâm Phong bỗng lóe lên hàn mang chứ không phải sợ hãi, bởi vì… Lâm Phong đã xác định người nọ chắc chắn là người tính kế Phượng, dù tên kia có mạnh bao nhiêu hắn cũng nhất định không bỏ qua.
Lâm Phong nhìn về phương xa nói:
-Ngươi… rửa cổ mà chờ đó.
Nói xong Lâm Phong không quan tâm tới vấn đề này nữa ngồi xuống vận chuyển Thủy Hỏa Ngưng Thể Công và Thiên Biến Vạn Hóa Pháp cùng một lúc, chuyện tương lai cứ để tương lai tính, còn bây giờ quan trọng nhất là phải đề thăng tu vi.
Cứ như thế Lâm Phong rất nhanh đã chìm vào trạng thái tu luyện sâu, một bên không ngừng rèn luyện thân thể một bên không ngừng hấp thu hỏa linh khí chuyển hóa thành nguyên lực, mỗi khi mạnh hơn một chút Lâm Phong lại xuống sâu hơn, tốc độ tu luyện cũng càng ngày càng nhanh hơn.
Cho đến một năm sau, khi năng lượng trong Hỏa Linh Mạch bị Lâm Phong hút mất một thành đắp lên nhục thân lẫn tu vi chạm đến cánh cửa Hợp Thể sơ kì cũng là lúc Lâm Phong chìm đến nơi sâu nhất của Hỏa Linh Mạch.
Nơi đó, có một viên ngọc màu đỏ sẫm trôi nổi tỏa ra ba động cực kì nóng bỏng, đồng thời dưới cái nhìn của thần đồng xung quanh viên ngọc đó là chi chít những sợi tơ mỏng kéo ra bên ngoài, có lẽ đây là thứ Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận dùng để khóa ý chí tinh cầu.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào viên ngọc hỏi Tang Thụ:
-Đây là Hỏa Nguyên Châu ngươi đề cập đến?
Tang Thụ nói:
-Đúng vậy, căn cơ của Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận là dùng năm viên Bản Nguyên Châu làm thành trận cơ, tuy nhiên Bản Nguyên Châu cực kì hiếm thấy, ở đây có thể coi là bản yếu hơn của Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận được xây dựng trên năm viên Nguyên Châu tiến hóa từ Linh Châu cấp chín.
-Có lẽ người kia chủ tu hỏa thuộc tính nên hắn dùng cả năm viên đều là Hỏa Nguyên Châu. Và cách duy nhất để phá vỡ Ngũ Tuyệt Phong Thần Trận là phải phá hủy năm viên Nguyên Châu cùng một lúc, ngươi đừng nghĩ đến chuyện phá hoặc lấy trước một cái, rất nguy hiểm.
Nghe vậy Lâm Phong đành phải bỏ qua ý định thu Hỏa Nguyên Châu, hắn hỏi tiếp:
-Có cách nào làm suy yếu Hỏa Nguyên Châu không?
Tang Thụ cười như không cười nói:
-Biết ngay ngươi có suy nghĩ này, đổi lại là người khác thì không được nhưng ngươi có Nhật Phá Chi Đồng có thể hấp thu trực tiếp năng lượng của Hỏa Nguyên Châu, lại dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chuyển hóa một phần năng lượng sang Nguyệt Hư Chi Đồng giữ cân bằng hai bên là được.
-Tuy nói như thế không tạo ra được sự cân bằng hoàn mỹ nhưng tu vi của ngươi không thấp nên ảnh hưởng không phải quá lớn, sau này chỉ cần kiếm thêm nguồn năng lượng khác bù đắp cho Nguyệt Hư Chi Đồng hoặc đợi thần đồng hoàn toàn thức tỉnh sẽ không cần sợ bị chênh lệch nữa.
Thật, sở dĩ mỗi lần Lâm Phong sử dụng bản nguyên thần đồng chi lực ra chiêu đều là Siêu Cấp Cửu Dương Hàn Băng Chỉ không phải đơn giản chỉ nhằm mục đích gia tăng sát thương mà còn để giảm thiểu phản phệ, đây cũng là lí do Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng khó xuất hiện.
Thử nghĩ xem việc hai loại tiên thiên chi đồng xuất hiện trên cùng một người đã hiếm thấy rồi, càng hiếm thấy hơn là hai loại tiên thiên chi đồng đó phải có một sự cân bằng hài hòa lẫn nhau mới tạo ra được Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng, nếu không từ lúc sinh ra đã bị thần đồng phản phệ bạo thể.
Bỏ qua chuyện đó, có được phương pháp hành động Lâm Phong ngay lập tức câu thông với Nhật Phá Chi Đồng hấp thu năng lượng từ Hỏa Nguyên Châu.
Về phần Nhật Phá Chi Đồng đang trong giai đoạn được bồi dưỡng cảm nhận được khí tức Hỏa Nguyên Châu kích động hẳn lên, không cần Lâm Phong làm quá nhiều chuyện đã tự động hút lấy hút để, bằng mắt thường cũng thấy đang có một cầu nối màu đỏ giữa mắt phải Lâm Phong với Hỏa Nguyên Châu.
Tuy nhiên…. hấp thu được là một chuyện, còn ảnh hưởng do mắt phải phải tiếp nhận trực tiếp khí tức nóng bỏng lại là một chuyện khác, lúc này cảm giác của Lâm Phong không khác gì bị nước sôi tưới thẳng vào mắt phải, đau nhức vô cùng.
Đến mức Lâm Phong là người từng trải qua quá nhiều thống khổ thỉnh thoảng cũng phải hét lên vài tiếng để giải tỏa trong quá trình thần đồng hấp thu Hỏa Nguyên Châu.
Bất quá, đau nhức thì đau nhức, la hét thì la hét chứ Lâm Phong không quên vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp san bớt một nửa năng lượng qua cho Nguyệt Hư Chi Đồng, nếu không hắn căn bản khó chịu nổi sự phản phệ của thần đồng.
Tu vi càng cao, thần đồng càng mạnh, phản phệ đương nhiên sẽ càng mạnh.
Cũng may Thiên Biến Vạn Hóa Pháp là công pháp tùy thân do Lâm Phong tự sáng tạo ra và từng bước hoàn thiện nên việc vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp đã coi như một loại bản năng của Lâm Phong, từ đó giảm bớt được không ít gánh nặng.
Cứ thế lại qua thêm ba tháng, ở bên ngoài linh mạch, Vũ Ngưng đang say sưa tu luyện bỗng cảm nhận được một cỗ chấn động không hề nhỏ đến từ linh mạch, nàng lập tức chấm dứt tu luyện gọi Hiên Phượng dậy:
-Mau tỉnh lại, huynh ấy sắp đột phá rồi.
Ở bên cạnh, Hiên Phượng trải qua hơn một năm tu luyện cực kì thư sướng một mạch leo lên tới Hóa Thần sơ kì đỉnh phong khiến nàng có chút không nỡ đứng dậy, nhưng nàng nhớ lời Lâm Phong căn dặn trước đó cũng không dám chậm trễ nữa cùng Vũ Ngưng chạy ra xa.
Khi hai người đã đứng ở một khoảng cách an toàn, chấn động từ linh mạch tản ra đã trở nên khủng bố, đất đá nứt vỡ, hỏa linh khí nồng nặc phun thẳng lên trời, cảnh tượng giống hệt núi lửa phun trào, chỉ khác ở chỗ không có dung nham mà thay vào đó là bầu trời bị nhuộm thành màu đỏ.
Màu đỏ của hỏa linh khí quá dày đặc.
Theo đó, từ một vùng đất vốn thiếu thốn linh khí bỗng chốc biến thành một vùng đất tràn ngập hỏa linh khí.
Mà hỏa linh khí lại mang theo khí tức nóng bỏng và cuồng bạo là chủ yếu khiến đất đai lập tức trở nên khô cằn, thực vật héo úa, độ ẩm trong không khí giảm mạnh, chỉ hít thở thôi cũng giống như cổ họng bị thiêu đốt, nếu có người bình thường ở gần khu vực này sẽ không chịu nổi.
Nhưng đồng thời bản chất của linh khí là một loại khí tức cao cấp trong thiên địa, mặc kệ khung cảnh biến thành điêu linh hoang tàn thì trong khu vực này vẫn nhiều hơn một thứ gì đó vô cùng “tươi mới” thu hút sinh vật sống, có thể thấy một vài con thú đã bắt đầu mon men lại gần.
Chỉ là, những con thú đó không chịu nổi sự khắc nghiệt của hỏa linh khí nồng nặc quá lâu đã ngã xuống, nhưng cảnh tượng đó vẫn không ngừng lại, ngày càng nhiều sinh vật sống hướng tới khu vực Lâm Phong đang đột phá hơn, và cũng ngày càng nhiều sinh vật sống ngã xuống.
Có thể nói đây chính là một màn thiêu thân lao vào lửa, biết sẽ chết nhưng thú vật không đủ lí trí để kiềm lại bản năng giống như con người, thậm chí nếu có người ở đây có khi cũng sẽ đánh mất lí trí giống đám thú vật này lao vào tìm kiếm kì ngộ.
Dù sao… sức hấp dẫn của linh khí đối với sinh vật sống quá lớn, bởi vì thú vật sống trong môi trường có linh khí sẽ có thể mở ra linh trí trở thành linh thú rồi bắt đầu tu luyện, còn con người đã có trí tuệ lâu ngày sẽ tự động đạt được khả năng tu luyện nếu tư chất đủ tốt.
Đột nhiên, Vũ Ngưng khẽ nhíu mày:
-Không ổn, linh mạch bộc phát quá mãnh liệt, ngươi mau cùng ta ra tay áp chế lại, nếu không Hỏa Hoa Thôn sẽ gặp nguy hiểm.
Hiên Phượng không có được sự mẫn cảm như Vũ Ngưng, nhưng nghe Vũ Ngưng chỉ đạo nàng không hỏi nhiều đã cùng Vũ Ngưng thi triển tu vi tới cực hạn, hai người tạo ra một màn sáng phong bế không để linh khí tiếp tục tràn ra nữa.
Đáng tiếc, sức lực của hai nàng không đủ phong bế tất cả đành phải chuyển sang kế hoạch dời hướng đi của linh khí qua một hướng khác tránh Hỏa Hoa Thôn, đương nhiên hướng đó cũng tránh các thôn khác, nhưng đành ủy khuất những sinh vật sống khác rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.