Chương 1391: An bài hết thảy
SS Hà Thần
10/11/2023
Nếu muốn có thể hoàn toàn khống chế được hết địa bàn của Song Đao Môn, hiện tại cách tốt nhất chính là để cho đám người của Song Đao Môn được tồn tại, đây cũng là cách nhanh nhất để có thể khống chế được Song Đao Môn, để cho Song Đao Môn tiếp tục duy trì, sau đó đợi người của Phi Linh Môn đuổi tới thì sẽ tiếp tục khống chế.
Nếu như hoàn toàn tiêu diệt Song Đao Môn thì sẽ gây ra hỗn loạn với quy mô lớn, địa bàn của Song Đao Môn nhất định cũng sẽ hỗn loạn, các đại thế lực khác sẽ đυ.c nước béo cò, cho dù tới lúc đó Phi Linh Môn có tới tiếp nhận thì cũng khó mà có thể khống chế hoàn toàn, sợ là sẽ phải trả một cái giá lớn hơn nữa.
Những vấn đề này, sau khi Lục Lâm Thiên suy tư một phen xong thì hắn lập tức quyết định thu phục người trong Song Đao Môn trước cái đã, đây quả thực là giảm bớt tổn thất và công sức cho Phi Linh Môn tới mức thấp nhất rồi, cho dù tới lúc đó người của Song Đao Môn có âm thầm động tay động chân hay không thật lòng thần phục đi nữa thì Phi Linh Môn cũng có đủ thời gian để xử lý, còn khoảng thời gian mấu chốt thế này thì nếu Phi Linh Môn muốn chiếm được địa bàn của Song Đao Môn, Ma Tâm Cốc, còn cả Bách Linh Tông sắp tới nữa thì phải hoàn thành trong thời gian nhanh nhất, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhận được tin tức thì tới lúc đó nhất định sẽ nhúng tay vào cho bằng được, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn triệt để chiếm cứ những địa bàn này sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.
Thời gian, Lục Lâm Thiên biết rõ thời gian chính là thứ quan trọng nhất lúc này, đám người Công Tôn Hoá Nhai, Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh đều đang trở về từ Thành Cự Giang, đợi sau khi bọn họ quay về thì nhất định sẽ tiến hành một ít hành động nhằm kềm hãm Phi Linh Môn, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn gây ra mấy động tác lớn quả thực sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Tất cả mọi người ăn độc đan vào, Lục Lâm Thiên cũng không có ý tứ giải khai cho An Cát Tú Na và hai vị Vũ Vương Linh Vương khác, từ chỗ Đông Vô Mệnh Lục Lâm Thiên đã biết được, phó chưởng môn của Song Đao Môn chính là Linh Vương nhị trọng kia, còn Vũ Vương nhất trọng thì chính là đại trưởng lão, địa vị của ba người bọn họ ở Song Đao Môn là cao nhất, lúc này mình muốn khống chế được Song Đao Môn thì nhất định không thể giữ ba người này lại được, giữ ba người bọn họ lại, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra tai hoạ, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì phiền toái to, Lục Lâm Thiên cũng không muốn tự tìm phiền toái cho chính mình.
– Đỗ trưởng lão, gia nhập Phi Linh Môn rồi, ngươi vẫn sẽ giữ chức trưởng lão của Phi Linh Môn, Song Đao Môn sẽ thành Song đao phân đà của Phi Linh Môn, Đỗ trưởng lão đồng thời cũng sẽ tiếp tục đảm nhiệm chức đà chủ.
Lục Lâm Thiên nói với Đỗ Thiên Thành đã nuốt độc đan đầu tiên.
– Đa tạ chưởng môn.
Đỗ Thiên Thành này dường như cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, lập tức hành lễ.
– Đỗ trưởng lão, Song Đao phân đà ta sẽ giao cho ngươi, nếu xảy ra bất kỳ sai lầm nào thì ta sẽ tìm ngươi hỏi.
Lục Lâm Thiên nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí thì lại vô cùng nghiêm khắc, rõ ràng là đang cảnh cáo tên Đỗ Thiên Thành này.
– Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh.
Đỗ Thiên Thành cảm giác được khí tức của Lục Lâm Thiên lúc này, toàn thân không khỏi run nhẹ lên, ý tứ trong lời của Lục Lâm Thiên, hắn đương nhiên là hiểu rõ.
– Hai vị trưởng lão Linh Vũ, các ngươi ở lại Song Đao phân đà phụ giúp cho Đỗ trưởng lão đi, đợi tới khi người trong môn tới rồi, an bài xong bên này thì hãy nhanh chóng trở về Phi Linh Môn. Trương Minh Đào, các ngươi dẫn theo năm mươi đệ tử Phi Linh Môn ở lại đợi lệnh của hai vị trưởng lão Linh Vũ đi.
Lục Lâm Thiên nói với Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào.
– Vâng.
Ba người đáp lời, ai cũng hiểu rõ, muốn Linh Vũ Song Quái ở lại chính là để giám thị Đỗ Thiên Thành và khống chế người của Song Đao Môn.
Sau một lát, bên trong một căn phòng ở Song Đao Môn, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Sát Phá Quân, Lục Lâm Thiên và Lục Tâm Đồng cùng với Khoái Kiếm Vương ngồi đó.
Lần này đối phó với Song Đao Môn, Khoái Kiếm Vương cũng vô cùng gắng sức, điều này Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy rõ ràng, thực lực của Khoái Kiếm Vương cũng không tệ, nếu như có thể thật lòng thần phục Phi Linh Môn thì từ nay về sau mình cũng có thể đưa hắn vào hàng ngũ thế lực hạch tâm của Phi Linh Môn, hết thảy còn phải xem tự bản thân hắn tranh thủ.
– Hai vị trưởng lão Linh Vũ, nếu như người của Song Đao Môn có dị động gì thì cứ trực tiếp gϊếŧ chết, đợi người trong môn tới thì phải dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế Song Đao Môn.
Lục Lâm Thiên nói.
– Chưởng môn cứ yên tâm, ta biết phải làm gì.
Linh quái nói.
– Chưởng môn, An Cát Tú Na cùng hai người khác thì phải xử lý thế nào.
Thanh Hoả Lão Quỷ hỏi.
– Cứ cấm chế, mang theo bên người, tới lúc đó ta sẽ có an bài.
Lục Lâm Thiên nói.
– Lâm Thiên, vẫn là nên mau mau tới Bách Linh Tông đi thôi, nếu chậm thì sẽ có biến, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhúng tay vào thì sẽ có phiền phức đó.
Ánh mắt của Sát Phá Quân loé lên, nói với Lục Lâm Thiên, đây cũng là lần đầu tiên hắn mở miệng thảo luận việc của Phi Linh Môn.
– Sư huynh, hai canh giờ sau chúng ta sẽ xuất phát tới Bách Linh Tông.
Lục Lâm Thiên nói xong, lập tức quay sang nói với mọi người:
– Các vị, đợi xong việc này rồi, tới lúc trở về Phi Linh Môn. Ta sẽ luận công ban thưởng, tuyệt đối không phải phàm vật, chư vị đã cố hết sức thì Phi Linh Môn, Phi Linh Môn cũng sẽ không bạc đãi mọi người.
– Đa tạ chưởng môn.
Mọi người hành lễ, chưởng môn đã nói luận công ban thưởng thì nhất định sẽ có đồ tốt rồi.
Bên trong một căn phòng của Song Đao Môn, Linh Vương nhị trọng bị Lục Lâm Thiên mang vào trong phòng, sau khi bố trí cấm chế xong, trong ánh mắt kinh hãi của Linh Vương nhị trọng kia, Lục Lâm Thiên liền cười lạnh, thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ, linh lực bên trong cơ thể của vị Linh Vương nhị trọng này lập tức bị thôn phệ sạch sẽ, ngay cả hồn anh bên trong não hải cũng bị thôn phệ vào, cuối cùng cũng bị đại hồn anh bên trong não hải của Lục Lâm Thiên thôn phệ.
Hoàng hôn, bên trong Song Đao Môn, Thiên Sí Tuyết Sư và Cửu Đầu Yêu Giao lại vỗ cánh bay lên, Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào thì ở lại trong Song Đao Môn khống chế hết thảy.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi, bắt đầu luyện hoá linh lực do thôn phệ mà có bên trong cơ thể, sau một lát liền tiến nhập trạng thái luyện hoá, quanh thân bắt đầu được một đạo quang quyển trong suốt bao phủ.
Mọi người cũng bắt đầu ngồi xuống tu luyện, khoảng cách từ Song Đao Môn tới Bách Linh Tông cũng không gần lắm, ở giữa còn cách vài toà thành lớn của Lan Lăng Sơn Trang, sợ là lấy tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư thì cũng cần nửa tháng.
Nếu như hoàn toàn tiêu diệt Song Đao Môn thì sẽ gây ra hỗn loạn với quy mô lớn, địa bàn của Song Đao Môn nhất định cũng sẽ hỗn loạn, các đại thế lực khác sẽ đυ.c nước béo cò, cho dù tới lúc đó Phi Linh Môn có tới tiếp nhận thì cũng khó mà có thể khống chế hoàn toàn, sợ là sẽ phải trả một cái giá lớn hơn nữa.
Những vấn đề này, sau khi Lục Lâm Thiên suy tư một phen xong thì hắn lập tức quyết định thu phục người trong Song Đao Môn trước cái đã, đây quả thực là giảm bớt tổn thất và công sức cho Phi Linh Môn tới mức thấp nhất rồi, cho dù tới lúc đó người của Song Đao Môn có âm thầm động tay động chân hay không thật lòng thần phục đi nữa thì Phi Linh Môn cũng có đủ thời gian để xử lý, còn khoảng thời gian mấu chốt thế này thì nếu Phi Linh Môn muốn chiếm được địa bàn của Song Đao Môn, Ma Tâm Cốc, còn cả Bách Linh Tông sắp tới nữa thì phải hoàn thành trong thời gian nhanh nhất, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhận được tin tức thì tới lúc đó nhất định sẽ nhúng tay vào cho bằng được, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn triệt để chiếm cứ những địa bàn này sẽ trở nên khó khăn hơn nhiều.
Thời gian, Lục Lâm Thiên biết rõ thời gian chính là thứ quan trọng nhất lúc này, đám người Công Tôn Hoá Nhai, Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh đều đang trở về từ Thành Cự Giang, đợi sau khi bọn họ quay về thì nhất định sẽ tiến hành một ít hành động nhằm kềm hãm Phi Linh Môn, tới lúc đó thì Phi Linh Môn muốn gây ra mấy động tác lớn quả thực sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Tất cả mọi người ăn độc đan vào, Lục Lâm Thiên cũng không có ý tứ giải khai cho An Cát Tú Na và hai vị Vũ Vương Linh Vương khác, từ chỗ Đông Vô Mệnh Lục Lâm Thiên đã biết được, phó chưởng môn của Song Đao Môn chính là Linh Vương nhị trọng kia, còn Vũ Vương nhất trọng thì chính là đại trưởng lão, địa vị của ba người bọn họ ở Song Đao Môn là cao nhất, lúc này mình muốn khống chế được Song Đao Môn thì nhất định không thể giữ ba người này lại được, giữ ba người bọn họ lại, sớm muộn gì cũng sẽ gây ra tai hoạ, vạn nhất xảy ra chuyện gì thì phiền toái to, Lục Lâm Thiên cũng không muốn tự tìm phiền toái cho chính mình.
– Đỗ trưởng lão, gia nhập Phi Linh Môn rồi, ngươi vẫn sẽ giữ chức trưởng lão của Phi Linh Môn, Song Đao Môn sẽ thành Song đao phân đà của Phi Linh Môn, Đỗ trưởng lão đồng thời cũng sẽ tiếp tục đảm nhiệm chức đà chủ.
Lục Lâm Thiên nói với Đỗ Thiên Thành đã nuốt độc đan đầu tiên.
– Đa tạ chưởng môn.
Đỗ Thiên Thành này dường như cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, lập tức hành lễ.
– Đỗ trưởng lão, Song Đao phân đà ta sẽ giao cho ngươi, nếu xảy ra bất kỳ sai lầm nào thì ta sẽ tìm ngươi hỏi.
Lục Lâm Thiên nói rất nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí thì lại vô cùng nghiêm khắc, rõ ràng là đang cảnh cáo tên Đỗ Thiên Thành này.
– Vâng, thuộc hạ lĩnh mệnh.
Đỗ Thiên Thành cảm giác được khí tức của Lục Lâm Thiên lúc này, toàn thân không khỏi run nhẹ lên, ý tứ trong lời của Lục Lâm Thiên, hắn đương nhiên là hiểu rõ.
– Hai vị trưởng lão Linh Vũ, các ngươi ở lại Song Đao phân đà phụ giúp cho Đỗ trưởng lão đi, đợi tới khi người trong môn tới rồi, an bài xong bên này thì hãy nhanh chóng trở về Phi Linh Môn. Trương Minh Đào, các ngươi dẫn theo năm mươi đệ tử Phi Linh Môn ở lại đợi lệnh của hai vị trưởng lão Linh Vũ đi.
Lục Lâm Thiên nói với Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào.
– Vâng.
Ba người đáp lời, ai cũng hiểu rõ, muốn Linh Vũ Song Quái ở lại chính là để giám thị Đỗ Thiên Thành và khống chế người của Song Đao Môn.
Sau một lát, bên trong một căn phòng ở Song Đao Môn, đám người Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thiên Độc Yêu Long, Linh Vũ Song Quái, Tả Thiên Khung, Sát Phá Quân, Lục Lâm Thiên và Lục Tâm Đồng cùng với Khoái Kiếm Vương ngồi đó.
Lần này đối phó với Song Đao Môn, Khoái Kiếm Vương cũng vô cùng gắng sức, điều này Lục Lâm Thiên cũng nhìn thấy rõ ràng, thực lực của Khoái Kiếm Vương cũng không tệ, nếu như có thể thật lòng thần phục Phi Linh Môn thì từ nay về sau mình cũng có thể đưa hắn vào hàng ngũ thế lực hạch tâm của Phi Linh Môn, hết thảy còn phải xem tự bản thân hắn tranh thủ.
– Hai vị trưởng lão Linh Vũ, nếu như người của Song Đao Môn có dị động gì thì cứ trực tiếp gϊếŧ chết, đợi người trong môn tới thì phải dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế Song Đao Môn.
Lục Lâm Thiên nói.
– Chưởng môn cứ yên tâm, ta biết phải làm gì.
Linh quái nói.
– Chưởng môn, An Cát Tú Na cùng hai người khác thì phải xử lý thế nào.
Thanh Hoả Lão Quỷ hỏi.
– Cứ cấm chế, mang theo bên người, tới lúc đó ta sẽ có an bài.
Lục Lâm Thiên nói.
– Lâm Thiên, vẫn là nên mau mau tới Bách Linh Tông đi thôi, nếu chậm thì sẽ có biến, nếu như đợi Hoá Vũ Tông, Lan Lăng Sơn Trang và Hắc Sát Giáo nhúng tay vào thì sẽ có phiền phức đó.
Ánh mắt của Sát Phá Quân loé lên, nói với Lục Lâm Thiên, đây cũng là lần đầu tiên hắn mở miệng thảo luận việc của Phi Linh Môn.
– Sư huynh, hai canh giờ sau chúng ta sẽ xuất phát tới Bách Linh Tông.
Lục Lâm Thiên nói xong, lập tức quay sang nói với mọi người:
– Các vị, đợi xong việc này rồi, tới lúc trở về Phi Linh Môn. Ta sẽ luận công ban thưởng, tuyệt đối không phải phàm vật, chư vị đã cố hết sức thì Phi Linh Môn, Phi Linh Môn cũng sẽ không bạc đãi mọi người.
– Đa tạ chưởng môn.
Mọi người hành lễ, chưởng môn đã nói luận công ban thưởng thì nhất định sẽ có đồ tốt rồi.
Bên trong một căn phòng của Song Đao Môn, Linh Vương nhị trọng bị Lục Lâm Thiên mang vào trong phòng, sau khi bố trí cấm chế xong, trong ánh mắt kinh hãi của Linh Vương nhị trọng kia, Lục Lâm Thiên liền cười lạnh, thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết thôn phệ, linh lực bên trong cơ thể của vị Linh Vương nhị trọng này lập tức bị thôn phệ sạch sẽ, ngay cả hồn anh bên trong não hải cũng bị thôn phệ vào, cuối cùng cũng bị đại hồn anh bên trong não hải của Lục Lâm Thiên thôn phệ.
Hoàng hôn, bên trong Song Đao Môn, Thiên Sí Tuyết Sư và Cửu Đầu Yêu Giao lại vỗ cánh bay lên, Linh Vũ Song Quái và Trương Minh Đào thì ở lại trong Song Đao Môn khống chế hết thảy.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi, bắt đầu luyện hoá linh lực do thôn phệ mà có bên trong cơ thể, sau một lát liền tiến nhập trạng thái luyện hoá, quanh thân bắt đầu được một đạo quang quyển trong suốt bao phủ.
Mọi người cũng bắt đầu ngồi xuống tu luyện, khoảng cách từ Song Đao Môn tới Bách Linh Tông cũng không gần lắm, ở giữa còn cách vài toà thành lớn của Lan Lăng Sơn Trang, sợ là lấy tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư thì cũng cần nửa tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.