Chương 3178: Bễ nghễ thiên hạ 3
SS Hà Thần
10/11/2023
- Linh Thiên môn tới bái phỏng Phi Linh môn.
- Vân Dương Tông tới bái phỏng Phi Linh môn.
Từng đạo âm thanh vang lên, cường giả của Linh Thiên môn và Vân Dương Tông đã tới nơi.
- Chúng ta đi nghênh đón cường giả Linh Thiên môn và Vân Dương Tông thôi.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, khóe miệng mỉm cười, trường bào màu xanh vung lên, thân ảnh lập tức rời khỏi đại điện.
- Thiên Vân đảo tới bái phỏng Phi Linh môn.
- Nhật Sát các tới bái phỏng Phi Linh môn.
Trong Phi Linh môn, trong hai tòa đình viện nối tiếp nhau, bên trong có gần hai mươi cường giả Thiên Vân đảo. Trong tòa đình viện tinh xảo bên trái lúc này có mấy đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng. Trong phòng còn bố trí cấm chế của Đế giả.
Nhị nữ Kính Hoa, Thủy Nguyệt cũng ở bên trong. Kính Hoa mặc cung trang màu trắng nhạt, mái tóc búi lên cao, khí chất bất phàm. Thủy Nguyệt mặc một thân sa y, mái tóc xõa tung xuống vai, nhìn qua có vẻ ôn nhu, ưu nhã.
Bên người nhị nữ lúc này còn có Mộ Dung Lan Lan, Đạm Đài Tuyết Vi, Thanh Quán Tôn giả cùng với Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt màu đỏ.
- Ài, ta thật không ngờ phụ thân Lục Kinh Vân lại là Lục Lâm Thiên. Khó trách ngươi lại nghĩ biện pháp đưa Lục Kinh Vân tới Phi Linh môn.
Thanh Quán Tôn giả mặc một bộ váy dài màu trắng, mái tóc đen như mực, làn da trắng như tuyết. Ánh mắt nhìn vào trên người Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt khẽ than. Hai mắt sáng như nước, nhìn qua có chút vũ mị. Công pháp chủ yếu của Thiên Vân đảo chỉ thích hợp cho nữ tử tu luyện.
Cũng bởi vì nguyên nhân công pháp cho nên nữ tử Thiên Vân đảo nhìn qua đều vũ mị, hấp dẫn bất phàm, khiến cho tất cả nam tử trên đại lục theo đuổi không ít, đều cam nguyện quỳ gối dưới váy nữ đệ tử Thiên Vân đảo. Chỉ tiếc Thiên Vân đảo có đảo quy, người bên ngoài đừng mong có cơ hội yêu đương với đệ tử Thiên Vân đảo. Đặc biệt là đảo chủ thì càng không có bất kỳ cơ hội nào.
Cho nên lúc đầu Mộ Dung Lan Lan mang theo, vì giữ gìn hình tượng của Thiên Vân đảo, tăng thêm Mộ Dung Lan Lan được hai vị sư phụ yêu thương cho nên mới có thể tạo thành cục diện như ngày hôm nay. Người biết rõ việc này chỉ có mấy trưởng lão của Thiên Vân đảo mà thôi.
- Sư phụ...
Mộ Dung Lan Lan nhìn hai vị sư phụ, ánh mắt buồn rầu, không biết nên nói như thế nào. Lục Kinh Vân chính là con ruột của Lục Lâm Thiên, chuyện này đã không còn là bí mật trên đại lục. Chuyện lúc trước nàng dấu diếm Lục Kinh Vân cũng đã không thể che dấu mọi người được nữa.
Trong sáu người lúc này chỉ có ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi âm thầm mờ mịt, mấy ngày trước khi nàng biết rõ việc này tâm tình không có cách nào nói nên lời. Nàng thật không ngờ Lục Kinh Vân là cốt nhục của hắn, mà sư phụ và hắn lại...
Trong lòng nàng đã sớm khắc ghi thân ảnh nam tử mặc áo bào xanh kia. Bắt đầu từ lúc còn ở trên Bình Nham đảo, thân ảnh này càng ngày càng in sâu trong lòng nàng. Nàng biết rõ mình thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, nhất định không có cách nào ở cùng một chỗ với hắn. Thế nhưng cho dù trước kia nàng có nghĩ như thế nào cũng thật không ngờ sư phụ lại có quan hệ kia với hắn.
Âm thầm than thở, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra cảm giác tùy mị không nói nên lời. Dường như khiến cho người ta nhìn qua có cảm giác yêu thương, xinh đẹp mà không tầm thường. Nữ tử của Thiên Vân đảo mỗi một người đều bất phàm. Nàng thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, càng là người nổi bật trong đám người Thiên Vân đảo, không dưới sư phụ nàng một chút nào.
- Chẳng lẽ Lục Lâm Thiên không biết Lục Kinh Vân là cốt nhục của ngươi sao?
Đông Cung Huyên nhìn Mộ Dung Lan Lan nói. Đôi mắt trên lớp khăn đỏ che mặt dường như có quang mang tràn ra, giống như có thể nhìn thấu linh hồn người khác, âm thanh lại có chút già nua.
- Hắn không biết, lúc trước hắn đang ở trong ảo cảnh mà đệ tử thi triển, thế nhưng không biết vì sao đệ tử cũng bị ảnh hưởng.
Đến bây giờ, Mộ Dung Lan Lan không có cách nào dấu diếm được nữa. Vốn bí mật này nàng định cả đời này không nói ra. Thế nhưng thật không ngờ hắn lại lĩnh ngộ thuộc tính mới tới đại thành. Trở thành Hoàng tộc, bí mật của Lục Kinh Vân cũng không có cách nào tiếp tục dấu diếm được nữa.
- Chuyện này cũng không trách ngươi được.
Ánh mắt Đông Cung Huyên dường như thoáng than thở một chút.
- Linh Vũ song tu, vũ giả sáu hệ, huyết mạch đời thứ hai của Hoàng tộc. Mới mười sáu tám tuổi mà đã là Vũ Tôn, Linh Tôn cửu trọng. Thiên phú và kỳ ngộ như vậy, nếu như lúc trước có thể ở lại Thiên Vân đảo có lẽ Thiên Vân đảo ta sẽ hưng thịnh.
Ánh mắt Kính Hoa trưởng lão cũng có chút cảm thán.
Nghe vậy Thanh Quán Tôn giả nhìn về phía Đông Cung Huyên, ánh mắt trầm xuống, Đông Cung Huyên không nói lời nào, khiến cho mọi người không có cách nào biết rõ suy nghĩ trong lòng nàng.
Thanh Quán Tôn giả bất đắc dĩ, lập tức nhìn qua Mộ Dung Lan Lan nói:
- Ngươi định làm như thế nào?
- Việc này dừng ở đây đi.
Thanh Quán Tôn giả vừa mới dứt lời, Đông Cung Huyên nói nhỏ. Dứt lời nàng cởi bỏ cấm chế Đế giả, thân ảnh rời khỏi đình viện.
Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan khẽ đổi, hàm răng cắn cặp môi đỏ mọng. Đôi môi đỏ mọng so với hoa đào còn mê người hơn. Có lẽ đây đã là kết quả tốt nhất. Ít nhất Kinh Vân biết rõ phụ thân nó là ai, hắn cũng sắp sửa thành hôn.
Sáng sớm hôm sau, trong Phi Linh môn, tất cả cường giả của các sơn môn lớn hội tụ. Trong đại điện, lúc này người có thể tiến vào đại điện chỉ có thể là Tông chủ, Môn chủ các sơn môn lớn cùng cường giả Tôn cấp. Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Đạm Đài Tuyết Vi, Dạ Vị Ương, Lạc Kiến Hồng, Kỷ Diệu Tông, Tiêu Dao VƯơng, Thiên Ưng câu tử đều ở bên trong.
Đương nhiên, lúc này cũng có người ngoài ở trong đại điện này. Giờ phút này ngồi ở trong hàng đầu Vân Dương Tông chính là Vũ trưởng lão Vũ Ngọc Tiền.
Nhìn thấy Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, Linh Thiên môn cùng các sơn môn lớn lập tức dùng ánh mắt mang theo sự khinh bỉ nhìn về phía Vân Khiếu Thiên. Mục đích ngày hôm nay tới đây mọi người đều biết rõ ràng. Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, mục đích đã vô cùng rõ ràng.
Mà tất cả các sơn môn lớn đều có cường giả Đế cấp tọa trấn. Người của Vân Dương Tông là Vân Thủy Đế Tiên, Linh Thiên môn là Linh Hạo Đại Đế. Thiên Vân đảo là Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt kia.
Trong Phi Linh môn, lúc này người ngồi trong đại điện ngoại trừ Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Dương Quá, Lục Tâm Đồng ra còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Thiên Địa nhị lão, Kim Huyền. Bách Biến Tôn giả Khiên Bách BIến. Hắc Vũ, Long Linh, Bàn Hủy, Độc Long, Hỏa Sí Tôn giả, hơn chục siêu cấp cường giả.
Có thể nói thực lực của Phi Linh môn hiện tại có thể quét ngang cả Đế Đạo minh cũng không phải nói suông. Huống chi lúc này còn có cường giả Thánh Linh giáo như Bạch Long Đại đế, Khổng Tước Tôn giả, Thánh Pháp Thiên Tôn TIết Linh Phượng, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cùng với mấy cường giả Tôn cấp khác.
- Vân Dương Tông tới bái phỏng Phi Linh môn.
Từng đạo âm thanh vang lên, cường giả của Linh Thiên môn và Vân Dương Tông đã tới nơi.
- Chúng ta đi nghênh đón cường giả Linh Thiên môn và Vân Dương Tông thôi.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, khóe miệng mỉm cười, trường bào màu xanh vung lên, thân ảnh lập tức rời khỏi đại điện.
- Thiên Vân đảo tới bái phỏng Phi Linh môn.
- Nhật Sát các tới bái phỏng Phi Linh môn.
Trong Phi Linh môn, trong hai tòa đình viện nối tiếp nhau, bên trong có gần hai mươi cường giả Thiên Vân đảo. Trong tòa đình viện tinh xảo bên trái lúc này có mấy đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng. Trong phòng còn bố trí cấm chế của Đế giả.
Nhị nữ Kính Hoa, Thủy Nguyệt cũng ở bên trong. Kính Hoa mặc cung trang màu trắng nhạt, mái tóc búi lên cao, khí chất bất phàm. Thủy Nguyệt mặc một thân sa y, mái tóc xõa tung xuống vai, nhìn qua có vẻ ôn nhu, ưu nhã.
Bên người nhị nữ lúc này còn có Mộ Dung Lan Lan, Đạm Đài Tuyết Vi, Thanh Quán Tôn giả cùng với Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt màu đỏ.
- Ài, ta thật không ngờ phụ thân Lục Kinh Vân lại là Lục Lâm Thiên. Khó trách ngươi lại nghĩ biện pháp đưa Lục Kinh Vân tới Phi Linh môn.
Thanh Quán Tôn giả mặc một bộ váy dài màu trắng, mái tóc đen như mực, làn da trắng như tuyết. Ánh mắt nhìn vào trên người Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt khẽ than. Hai mắt sáng như nước, nhìn qua có chút vũ mị. Công pháp chủ yếu của Thiên Vân đảo chỉ thích hợp cho nữ tử tu luyện.
Cũng bởi vì nguyên nhân công pháp cho nên nữ tử Thiên Vân đảo nhìn qua đều vũ mị, hấp dẫn bất phàm, khiến cho tất cả nam tử trên đại lục theo đuổi không ít, đều cam nguyện quỳ gối dưới váy nữ đệ tử Thiên Vân đảo. Chỉ tiếc Thiên Vân đảo có đảo quy, người bên ngoài đừng mong có cơ hội yêu đương với đệ tử Thiên Vân đảo. Đặc biệt là đảo chủ thì càng không có bất kỳ cơ hội nào.
Cho nên lúc đầu Mộ Dung Lan Lan mang theo, vì giữ gìn hình tượng của Thiên Vân đảo, tăng thêm Mộ Dung Lan Lan được hai vị sư phụ yêu thương cho nên mới có thể tạo thành cục diện như ngày hôm nay. Người biết rõ việc này chỉ có mấy trưởng lão của Thiên Vân đảo mà thôi.
- Sư phụ...
Mộ Dung Lan Lan nhìn hai vị sư phụ, ánh mắt buồn rầu, không biết nên nói như thế nào. Lục Kinh Vân chính là con ruột của Lục Lâm Thiên, chuyện này đã không còn là bí mật trên đại lục. Chuyện lúc trước nàng dấu diếm Lục Kinh Vân cũng đã không thể che dấu mọi người được nữa.
Trong sáu người lúc này chỉ có ánh mắt Đạm Đài Tuyết Vi âm thầm mờ mịt, mấy ngày trước khi nàng biết rõ việc này tâm tình không có cách nào nói nên lời. Nàng thật không ngờ Lục Kinh Vân là cốt nhục của hắn, mà sư phụ và hắn lại...
Trong lòng nàng đã sớm khắc ghi thân ảnh nam tử mặc áo bào xanh kia. Bắt đầu từ lúc còn ở trên Bình Nham đảo, thân ảnh này càng ngày càng in sâu trong lòng nàng. Nàng biết rõ mình thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, nhất định không có cách nào ở cùng một chỗ với hắn. Thế nhưng cho dù trước kia nàng có nghĩ như thế nào cũng thật không ngờ sư phụ lại có quan hệ kia với hắn.
Âm thầm than thở, trong đôi mắt xinh đẹp toát ra cảm giác tùy mị không nói nên lời. Dường như khiến cho người ta nhìn qua có cảm giác yêu thương, xinh đẹp mà không tầm thường. Nữ tử của Thiên Vân đảo mỗi một người đều bất phàm. Nàng thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, càng là người nổi bật trong đám người Thiên Vân đảo, không dưới sư phụ nàng một chút nào.
- Chẳng lẽ Lục Lâm Thiên không biết Lục Kinh Vân là cốt nhục của ngươi sao?
Đông Cung Huyên nhìn Mộ Dung Lan Lan nói. Đôi mắt trên lớp khăn đỏ che mặt dường như có quang mang tràn ra, giống như có thể nhìn thấu linh hồn người khác, âm thanh lại có chút già nua.
- Hắn không biết, lúc trước hắn đang ở trong ảo cảnh mà đệ tử thi triển, thế nhưng không biết vì sao đệ tử cũng bị ảnh hưởng.
Đến bây giờ, Mộ Dung Lan Lan không có cách nào dấu diếm được nữa. Vốn bí mật này nàng định cả đời này không nói ra. Thế nhưng thật không ngờ hắn lại lĩnh ngộ thuộc tính mới tới đại thành. Trở thành Hoàng tộc, bí mật của Lục Kinh Vân cũng không có cách nào tiếp tục dấu diếm được nữa.
- Chuyện này cũng không trách ngươi được.
Ánh mắt Đông Cung Huyên dường như thoáng than thở một chút.
- Linh Vũ song tu, vũ giả sáu hệ, huyết mạch đời thứ hai của Hoàng tộc. Mới mười sáu tám tuổi mà đã là Vũ Tôn, Linh Tôn cửu trọng. Thiên phú và kỳ ngộ như vậy, nếu như lúc trước có thể ở lại Thiên Vân đảo có lẽ Thiên Vân đảo ta sẽ hưng thịnh.
Ánh mắt Kính Hoa trưởng lão cũng có chút cảm thán.
Nghe vậy Thanh Quán Tôn giả nhìn về phía Đông Cung Huyên, ánh mắt trầm xuống, Đông Cung Huyên không nói lời nào, khiến cho mọi người không có cách nào biết rõ suy nghĩ trong lòng nàng.
Thanh Quán Tôn giả bất đắc dĩ, lập tức nhìn qua Mộ Dung Lan Lan nói:
- Ngươi định làm như thế nào?
- Việc này dừng ở đây đi.
Thanh Quán Tôn giả vừa mới dứt lời, Đông Cung Huyên nói nhỏ. Dứt lời nàng cởi bỏ cấm chế Đế giả, thân ảnh rời khỏi đình viện.
Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan khẽ đổi, hàm răng cắn cặp môi đỏ mọng. Đôi môi đỏ mọng so với hoa đào còn mê người hơn. Có lẽ đây đã là kết quả tốt nhất. Ít nhất Kinh Vân biết rõ phụ thân nó là ai, hắn cũng sắp sửa thành hôn.
Sáng sớm hôm sau, trong Phi Linh môn, tất cả cường giả của các sơn môn lớn hội tụ. Trong đại điện, lúc này người có thể tiến vào đại điện chỉ có thể là Tông chủ, Môn chủ các sơn môn lớn cùng cường giả Tôn cấp. Đám người Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Đạm Đài Tuyết Vi, Dạ Vị Ương, Lạc Kiến Hồng, Kỷ Diệu Tông, Tiêu Dao VƯơng, Thiên Ưng câu tử đều ở bên trong.
Đương nhiên, lúc này cũng có người ngoài ở trong đại điện này. Giờ phút này ngồi ở trong hàng đầu Vân Dương Tông chính là Vũ trưởng lão Vũ Ngọc Tiền.
Nhìn thấy Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, Linh Thiên môn cùng các sơn môn lớn lập tức dùng ánh mắt mang theo sự khinh bỉ nhìn về phía Vân Khiếu Thiên. Mục đích ngày hôm nay tới đây mọi người đều biết rõ ràng. Vân Dương Tông mang theo Vũ Ngọc Tiền tới, mục đích đã vô cùng rõ ràng.
Mà tất cả các sơn môn lớn đều có cường giả Đế cấp tọa trấn. Người của Vân Dương Tông là Vân Thủy Đế Tiên, Linh Thiên môn là Linh Hạo Đại Đế. Thiên Vân đảo là Đông Cung Huyên đeo khăn che mặt kia.
Trong Phi Linh môn, lúc này người ngồi trong đại điện ngoại trừ Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Dương Quá, Lục Tâm Đồng ra còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Thiên Địa nhị lão, Kim Huyền. Bách Biến Tôn giả Khiên Bách BIến. Hắc Vũ, Long Linh, Bàn Hủy, Độc Long, Hỏa Sí Tôn giả, hơn chục siêu cấp cường giả.
Có thể nói thực lực của Phi Linh môn hiện tại có thể quét ngang cả Đế Đạo minh cũng không phải nói suông. Huống chi lúc này còn có cường giả Thánh Linh giáo như Bạch Long Đại đế, Khổng Tước Tôn giả, Thánh Pháp Thiên Tôn TIết Linh Phượng, Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cùng với mấy cường giả Tôn cấp khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.