Chương 452: Bị tập kích (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
– Nàng sao?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, Triệu Kình Hải này là Linh Tướng tam trọng, thứ nhất Long bảng, tuyệt đối là một cường giả. Thực lực của Thúy Ngọc tuy rằng rất mạnh thế nhưng đối phó với Triệu Kình Hải này có lẽ sẽ không dễ dàng một chút nào.
– Yên tâm đi. Giết hắn ta khó có thể làm được, thế nhưng chống lại hắn thì không thành vấn đề.
Thúy Ngọc nói.
– Vậy làm phiền nàng rồi.
Lục Lâm Thiên nói. Hắn cũng không cự tuyệt tấm lòng của nàng, hiện tại quả thực hắn cần Thúy Ngọc trợ giúp. Nếu như có thể ngăn cản được Triệu Kình Hải thì Triệu Kình Thiên và Tằng Sở Hùng kia, Tiểu Long và hắn mỗi người một tên tuyệt đối có thực lực chống lại.
– Vậy ngươi thiếu ta một cái nhân tình, sau này phải trả gấp bội.
Thúy Ngọc lãnh đạm nói.
– Không thành vấn đề.
Lục Lâm Thiên nói.
– Hừ. Thúy Ngọc. Tốt nhất ngươi nên lui ra, việc này không liên quan tới ngươi, hà tất phải giúp đỡ hắn.
Triệu Kình Hải nhìn Thúy Ngọc nói. Một kích vừa rồi Thúy Ngọc có thể chặn lại hắn khiến cho hắn chấn động, thực lực của Thúy Ngọc tuyệt đối bằng hắn bằng không sao hắn có thể phí nước bọt nói nhiều với nàng như vậy.
– Chuyện này ta cứ thích quản. Về phần ngươi, ta không để vào trong mắt.
Thúy Ngọc lạnh nhạt nói, trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra hàn mang.
– Hai người các ngươi đối phó với Lục Lâm Thiên, ta đối phó với Thúy Ngọc này.
Trên mặt Triệu Kình Hải tràn ngập hàn ý, vung tay lên nói:
– Tốc chiến tốc thắng, lưu lại nửa cái mạng cho Lục Lâm Thiên là được.
– Vâng.
Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng gật đầu, lập tức đi về phía Lục Lâm Thiên. Chân khí quanh thân tỏa ra, mỗi một bước đều tạo thành một dấu chân sâu trên mặt đất.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt cười, khóe miệng nhếch lên, hàn ý trong mắt ngày càng đậm
Sưu.
Ngay lúc này, Triệu Kình Hải dậm chân một cái, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo chưởng ấn bạch sắc được ngưng tụ, khiến cho không gian chung quanh gợn sóng, trong sát na đánh về phía Thúy Ngọc.
– Lâm Thiên, cẩn thận một chút.
Thúy Ngọc vừa nói xong, thân ảnh xinh đẹp đã biến mất tại chỗ. Lúc thân ảnh nàng xuất hiện thì hai người đã giao thủ cùng nhau. Linh lực tràn ngập trong sơn cốc, khiến cho năm người bàng quang đứng nhìn ngoài xa không khỏi chú ý.
– Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày này.
Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên cười lớn.
– Lẽ nào các ngươi nghĩ hai người các ngươi có thực lực này hay sao?
Tiếu ý thu liễm lại, trên người Lục Lâm Thiên chỉ còn hàn ý tràn ngập, sát khí vô hình tỏa ra chung quanh, đồng thời hắn phân phó Tiểu Long:
– Tiểu Long, đệ có thể xuất thủ.
– Lão đại, không thành vấn đề.
Sưu.
Tiểu Long nhảy khỏi vai Lục Lâm Thiên, thân thể trong nháy mắt tăng vọt tới ba trăm thước. Lân phiến quanh thân dựng đứng, trên người có hỏa diễm màu vàng quanh quẩn, một cỗ uy áp cực lớn tỏa ra chung quanh.
– Yêu thú của ngươi sao lại vào đây được….
Sắc mặt đám người Triệu Kình Thiên đại biến. Trong mật địa này không cho yêu thú tiến vào, thế nhưng bọn họ không ngờ được yêu thú của Lục Lâm Thiên tại sao lại có thể tiến vào trong này. Túi trữ vật, nhẫn trữ vật đều không thể đem vật còn sống thu vào được.
– Lão đại, đệ đối phó tên có thực lực yếu hơn kia không thành vấn đề, huynh phải cẩn thận một chút.
Tiểu Long lúc này dùng đôi mắt lớn hung hăng nhìn về phía hai người Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng nói.
– Đệ cũng cẩn thận một chút.
Lục Lâm Thiên nói, tuy rằng hắn biết Tiểu Long có lực phòng ngự cường hãn. Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng có chút lo lắng, Tiểu Long hiện tại dù sao cũng chỉ là yêu thú tam giai trung kỳ mà thôi.
– Ta đối phó với Lục Lâm Thiên, ngươi đối phó đầu yêu thú kia.
Lúc này Triệu Kình Thiên nhanh chóng triển khai công kích vừa nói với Tằng Sở hùng. Chân khí dưới chân chợt lóe, thân hình trực tiếp bắn về phía Lục Lâm Thiên, nắm tay tràn ngập hỏa diễm không chút hoa mỹ nào đánh về phía đầu Lục Lâm Thiên.
Sưu.
Đồng thời trong lúc đó Tằng Sở Hùng trong nháy mắt đánh về phía Tiểu Long, trong tay hắn không biết từ lúc nào đã có một thanh đại đao màu xanh mang theo hơi nước nhè nhẹ. Đao mang bổ ra xuyên thấu không gian khiến cho không gian gợn sóng.
Sưu.
Thân thể Tiểu Long tuy rằng to lớn thế nhưng cũng vô cùng nhanh nhẹn không gì sánh được, thân thể khổng lồ đánh về phía Tằng Sở Hùng.
Lúc Tiểu Long xuất thủ thì bên này Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng có hành động. Hàn ý trong mắt bắt ra, vòng xoáy dưới chân xuất hiện, đối mặt với đạo công kích cường hãn của Triệu Kình Thiên, ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng, thủ ấn trong tay nhanh như thiểm điện, một cỗ chân khí thổ hệ bạo phát, một đạo chưởng ấn hoàng sắc phóng lên cao.
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Chưởng ấn khiến cho không gian gợn sóng, giống như là phá vỡ không gian, quyền ấn của Triệu Kình Thiên vừa mới tới, hai cỗ kình khí khổng lồ va chạm với nhau.
Oanh.
Quyền chưởng va chạm, kình phong đáng sợ khiến cho mặt đất dưới chân hai người rung chuyển, vô số vết nứt dài xuất hiện, vô số đá vụn bắn tung tóe.
Mà thân hình Lục Lâm Thiên cũng trong nháy mắt dưới cỗ lực lượng này lui về phía sau mấy bước. Nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp. Cho dù là như vậy, khí huyết trong cơ thể cũng cuồn cuộn, hầu như tới tình trạng muốn phun ra một ngụm máu.
– Vũ Tướng nhị trọng quả nhiên mạnh mẽ.
Sắc mặt trắng bệch, Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, thực lực của Triệu Kình Thiên này so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn một chút.
– Chịu chết đi.
Lạnh lùng quát lên một tiếng, sắc mặt Triệu Kình Thiên tràn ngập hàn ý, thân hình chợt lóe. Một đạo quyền ấn trong nháy mắt được ngưng tụ, kình phong kinh khủng tàn sát chung quanh, không gian chung quanh lúc này chấn động.
– Khôi nhất.
Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng biến hóa, một thân ảnh màu đen trong nháy mắt nhảy ra, lập tức hóa thành một đạo lưu quang đánh về phía Triệu Kình Thiên.
Phanh.
Hai đạo lực lượng trực tiếp va chạm, năng lượng kinh khủng bạo liệt, một thân ảnh bị đánh văng ra ngoài vài trăm thước. Trên ngực có một quyền ấn.
– Khôi lỗi tứ giai hậu kỳ.
Trên khuôn mặt Triệu Kình Thiên hiện lên sự lạnh lẽo, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới, loại đồ vật thưa thớt này mà Lục Lâm Thiên cũng có.
Phanh Phanh….
Đất đá chung quanh bắn tán loạn, tiếng nổ vang lên không dứt. Tiểu Long và Tằng Sở Hùng không ngừng giao thủ với nhau. Đối mặt với công kích của Tằng Sở Hùng, tuy rằng Tiểu Long không thể chiếm thế thượng phong, thế nhưng bằng vào tốc độ và lực phòng ngự của mình Tiểu Long cũng khiến cho Tằng Sở Hùng không thể chiến thắng được nó.
Lúc này Triệu Kình Hải và Thúy Ngọc cũng giao thủ đã tới mức độ vô cùng kinh khủng. Đối mặt với đệ nhất cường giả trẻ tuổi trong Vân Dương Tông là Triệu Kình Hải này, thân ảnh Thúy Ngọc không ngừng chớp động, dưới chân xuất hiện quang mang không ngừng tạo ra đường vòng cung huyền ảo. Những công kích bằng linh lực của Triệu Kình Hải đều bị nàng nhẹ nhàng né đi, mà mỗi một lần khi linh lực của hai người va chạm vào nhau khiến cho không gian nổ tung, kình khí cuồng bạo bắn ra bốn phía.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, Triệu Kình Hải này là Linh Tướng tam trọng, thứ nhất Long bảng, tuyệt đối là một cường giả. Thực lực của Thúy Ngọc tuy rằng rất mạnh thế nhưng đối phó với Triệu Kình Hải này có lẽ sẽ không dễ dàng một chút nào.
– Yên tâm đi. Giết hắn ta khó có thể làm được, thế nhưng chống lại hắn thì không thành vấn đề.
Thúy Ngọc nói.
– Vậy làm phiền nàng rồi.
Lục Lâm Thiên nói. Hắn cũng không cự tuyệt tấm lòng của nàng, hiện tại quả thực hắn cần Thúy Ngọc trợ giúp. Nếu như có thể ngăn cản được Triệu Kình Hải thì Triệu Kình Thiên và Tằng Sở Hùng kia, Tiểu Long và hắn mỗi người một tên tuyệt đối có thực lực chống lại.
– Vậy ngươi thiếu ta một cái nhân tình, sau này phải trả gấp bội.
Thúy Ngọc lãnh đạm nói.
– Không thành vấn đề.
Lục Lâm Thiên nói.
– Hừ. Thúy Ngọc. Tốt nhất ngươi nên lui ra, việc này không liên quan tới ngươi, hà tất phải giúp đỡ hắn.
Triệu Kình Hải nhìn Thúy Ngọc nói. Một kích vừa rồi Thúy Ngọc có thể chặn lại hắn khiến cho hắn chấn động, thực lực của Thúy Ngọc tuyệt đối bằng hắn bằng không sao hắn có thể phí nước bọt nói nhiều với nàng như vậy.
– Chuyện này ta cứ thích quản. Về phần ngươi, ta không để vào trong mắt.
Thúy Ngọc lạnh nhạt nói, trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra hàn mang.
– Hai người các ngươi đối phó với Lục Lâm Thiên, ta đối phó với Thúy Ngọc này.
Trên mặt Triệu Kình Hải tràn ngập hàn ý, vung tay lên nói:
– Tốc chiến tốc thắng, lưu lại nửa cái mạng cho Lục Lâm Thiên là được.
– Vâng.
Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng gật đầu, lập tức đi về phía Lục Lâm Thiên. Chân khí quanh thân tỏa ra, mỗi một bước đều tạo thành một dấu chân sâu trên mặt đất.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt cười, khóe miệng nhếch lên, hàn ý trong mắt ngày càng đậm
Sưu.
Ngay lúc này, Triệu Kình Hải dậm chân một cái, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo chưởng ấn bạch sắc được ngưng tụ, khiến cho không gian chung quanh gợn sóng, trong sát na đánh về phía Thúy Ngọc.
– Lâm Thiên, cẩn thận một chút.
Thúy Ngọc vừa nói xong, thân ảnh xinh đẹp đã biến mất tại chỗ. Lúc thân ảnh nàng xuất hiện thì hai người đã giao thủ cùng nhau. Linh lực tràn ngập trong sơn cốc, khiến cho năm người bàng quang đứng nhìn ngoài xa không khỏi chú ý.
– Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày này.
Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên cười lớn.
– Lẽ nào các ngươi nghĩ hai người các ngươi có thực lực này hay sao?
Tiếu ý thu liễm lại, trên người Lục Lâm Thiên chỉ còn hàn ý tràn ngập, sát khí vô hình tỏa ra chung quanh, đồng thời hắn phân phó Tiểu Long:
– Tiểu Long, đệ có thể xuất thủ.
– Lão đại, không thành vấn đề.
Sưu.
Tiểu Long nhảy khỏi vai Lục Lâm Thiên, thân thể trong nháy mắt tăng vọt tới ba trăm thước. Lân phiến quanh thân dựng đứng, trên người có hỏa diễm màu vàng quanh quẩn, một cỗ uy áp cực lớn tỏa ra chung quanh.
– Yêu thú của ngươi sao lại vào đây được….
Sắc mặt đám người Triệu Kình Thiên đại biến. Trong mật địa này không cho yêu thú tiến vào, thế nhưng bọn họ không ngờ được yêu thú của Lục Lâm Thiên tại sao lại có thể tiến vào trong này. Túi trữ vật, nhẫn trữ vật đều không thể đem vật còn sống thu vào được.
– Lão đại, đệ đối phó tên có thực lực yếu hơn kia không thành vấn đề, huynh phải cẩn thận một chút.
Tiểu Long lúc này dùng đôi mắt lớn hung hăng nhìn về phía hai người Triệu Kình Thiên, Tằng Sở Hùng nói.
– Đệ cũng cẩn thận một chút.
Lục Lâm Thiên nói, tuy rằng hắn biết Tiểu Long có lực phòng ngự cường hãn. Thế nhưng lúc này Lục Lâm Thiên cũng có chút lo lắng, Tiểu Long hiện tại dù sao cũng chỉ là yêu thú tam giai trung kỳ mà thôi.
– Ta đối phó với Lục Lâm Thiên, ngươi đối phó đầu yêu thú kia.
Lúc này Triệu Kình Thiên nhanh chóng triển khai công kích vừa nói với Tằng Sở hùng. Chân khí dưới chân chợt lóe, thân hình trực tiếp bắn về phía Lục Lâm Thiên, nắm tay tràn ngập hỏa diễm không chút hoa mỹ nào đánh về phía đầu Lục Lâm Thiên.
Sưu.
Đồng thời trong lúc đó Tằng Sở Hùng trong nháy mắt đánh về phía Tiểu Long, trong tay hắn không biết từ lúc nào đã có một thanh đại đao màu xanh mang theo hơi nước nhè nhẹ. Đao mang bổ ra xuyên thấu không gian khiến cho không gian gợn sóng.
Sưu.
Thân thể Tiểu Long tuy rằng to lớn thế nhưng cũng vô cùng nhanh nhẹn không gì sánh được, thân thể khổng lồ đánh về phía Tằng Sở Hùng.
Lúc Tiểu Long xuất thủ thì bên này Lục Lâm Thiên rốt cuộc cũng có hành động. Hàn ý trong mắt bắt ra, vòng xoáy dưới chân xuất hiện, đối mặt với đạo công kích cường hãn của Triệu Kình Thiên, ánh mắt hắn vẫn lạnh lùng, thủ ấn trong tay nhanh như thiểm điện, một cỗ chân khí thổ hệ bạo phát, một đạo chưởng ấn hoàng sắc phóng lên cao.
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Chưởng ấn khiến cho không gian gợn sóng, giống như là phá vỡ không gian, quyền ấn của Triệu Kình Thiên vừa mới tới, hai cỗ kình khí khổng lồ va chạm với nhau.
Oanh.
Quyền chưởng va chạm, kình phong đáng sợ khiến cho mặt đất dưới chân hai người rung chuyển, vô số vết nứt dài xuất hiện, vô số đá vụn bắn tung tóe.
Mà thân hình Lục Lâm Thiên cũng trong nháy mắt dưới cỗ lực lượng này lui về phía sau mấy bước. Nhanh chóng bố trí Thanh Linh Khải Giáp. Cho dù là như vậy, khí huyết trong cơ thể cũng cuồn cuộn, hầu như tới tình trạng muốn phun ra một ngụm máu.
– Vũ Tướng nhị trọng quả nhiên mạnh mẽ.
Sắc mặt trắng bệch, Lục Lâm Thiên thầm nghĩ trong lòng, thực lực của Triệu Kình Thiên này so với trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn một chút.
– Chịu chết đi.
Lạnh lùng quát lên một tiếng, sắc mặt Triệu Kình Thiên tràn ngập hàn ý, thân hình chợt lóe. Một đạo quyền ấn trong nháy mắt được ngưng tụ, kình phong kinh khủng tàn sát chung quanh, không gian chung quanh lúc này chấn động.
– Khôi nhất.
Thủ ấn trong tay Lục Lâm Thiên nhanh chóng biến hóa, một thân ảnh màu đen trong nháy mắt nhảy ra, lập tức hóa thành một đạo lưu quang đánh về phía Triệu Kình Thiên.
Phanh.
Hai đạo lực lượng trực tiếp va chạm, năng lượng kinh khủng bạo liệt, một thân ảnh bị đánh văng ra ngoài vài trăm thước. Trên ngực có một quyền ấn.
– Khôi lỗi tứ giai hậu kỳ.
Trên khuôn mặt Triệu Kình Thiên hiện lên sự lạnh lẽo, ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên có chút kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới, loại đồ vật thưa thớt này mà Lục Lâm Thiên cũng có.
Phanh Phanh….
Đất đá chung quanh bắn tán loạn, tiếng nổ vang lên không dứt. Tiểu Long và Tằng Sở Hùng không ngừng giao thủ với nhau. Đối mặt với công kích của Tằng Sở Hùng, tuy rằng Tiểu Long không thể chiếm thế thượng phong, thế nhưng bằng vào tốc độ và lực phòng ngự của mình Tiểu Long cũng khiến cho Tằng Sở Hùng không thể chiến thắng được nó.
Lúc này Triệu Kình Hải và Thúy Ngọc cũng giao thủ đã tới mức độ vô cùng kinh khủng. Đối mặt với đệ nhất cường giả trẻ tuổi trong Vân Dương Tông là Triệu Kình Hải này, thân ảnh Thúy Ngọc không ngừng chớp động, dưới chân xuất hiện quang mang không ngừng tạo ra đường vòng cung huyền ảo. Những công kích bằng linh lực của Triệu Kình Hải đều bị nàng nhẹ nhàng né đi, mà mỗi một lần khi linh lực của hai người va chạm vào nhau khiến cho không gian nổ tung, kình khí cuồng bạo bắn ra bốn phía.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.