Chương 2911: Bị thu hút tới 1
SS Hà Thần
10/11/2023
- Lâm Thiên.
Hai tiếng kêu vang lên, hai thân ảnh mềm mại giống như tiên tử rơi xuống bên người Lục Lâm Thiên. Hai người này đều đẹp như tiên nữ, không nhiễm bụi trần, tuyệt mỹ không giống lẽ thường, hai người này chính là Bắc Cung Vô Song và Độc CÔ Cảnh Văn.
- Lão đại.
Thanh âm của Tiểu Long vang vọng, thân ảnh mặc hoàng bào loe lên nhanh như thiểm điện xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, tất cả mọi người không gặp nguy hiểm gì là tốt rồi.
- Lão đại, thu hoạch của huynh thế nào?
Tiểu Long dùng vẻ mặt chờ mong hỏi Lục Lâm Thiên, hắn biết rõ vận khí của lão đại mình luôn luôn không tệ.
- Cũng không quá kém.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói.
Ầm ầm.
Khi Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, quần phong khổng lồ trước mắt ầm ầm run rẩy, khiến cho bước chân mọi người lảo đảo.
Quần phong run rẩy, từng đạo ánh mắt nhìn vào trên đỉnh, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
- Xem ra nơi này có chút quỷ dị a.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Lục Lâm Thiên, các ngươi sao lại tới đây?
Bên trong đám người Hiên Viên gia tộc, Hiên Viên Triệt có chút do dự, lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi.
Nghe Hiên Viên Triệt hỏi, không ít ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, đều có vẻ nghi hoặc.
- Các ngươi có thể tới chẳng lẽ ta không thể tới sao?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, hắn cũng không biết ý tứ chân chính trong lời của Hiên Viên Triệt, lúc này thấy người có thể tới đều là Thập đại Hoàng tộc, trong lòng hắn lúc này cũng mơ hồ có thể cảm giác được chuyện này dường như có liên quan tới Thập đại Hoàng tộc.
- Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ác ý gì. Chỉ là ta chỉ muốn biêt rõ có phải ngươi có một tấm địa đồ của Hư Không Bí Cảnh hay không mà thôi.
Hiên Viên Triệt nhìn Lục Lâm Thiên, trong tay đồng thời xuất hiện một tấm địa đồ cổ, nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Nếu ta suy đoán không sai, trên người của ngươi hẳn có một tấm địa đồ giống như của ta.
Lục Lâm Thiên nhìn vào tấm địa đồ trong tay Hiên Viên Triệt, vô luận là chất liệu hay là khí tức đều cực kỳ giống tấm địa đồ trong tay hắn. Điều này chứng minh cả hai vốn cùng một thể.
- Có thì như thế nào, không thì như thế nào?
Lục Lâm Thiên nói, tuy rằng sự cảnh giác trong lòng ít đi một chút, thế nhưng cũng không quá để ý. Lúc này thực lực của bản thân hắn cũng không cần e ngại những Hoàng tộc này.
- Xem ra trên người ngươi có một phần địa đồ.
Hiên Viên Triệt nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Ngươi không cần cảnh giác, dùng thực lực của ngươi hiện tại ta căn bản cũng không có cách nào làm gì được ngươi. Ta chỉ muốn xác định trong tay ngươi có địa đồ hay không, cũng không phải là vì ta là vì tất cả mọi người.
- Lâm Thiên, Hiên Viên Triệt nói không sai, địa đồ này trong tay Độc Cô gia của thϊếp cũng có. Bắc Cung gia của Vô Song tỷ cũng có. Thanh Long Hoàng tộc của Tiểu Long, Huyền Vũ Hoàng tộc đều có.
Độc Cô Cảnh Văn bên người Lục Lâm Thiên nói.
- Đúng vậy, trong tay ta quả thực có một tấm.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, cũng không dấu diếm nữa mà móc ra địa đồ trong lòng.
- Quả thực là có.
Từng ánh mắt nhìn vào địa đồ trong tay Lục Lâm Thiên, vốn không ít ánh mắt nghi ngờ lúc này nhìn thấy tàn đồ trong tay Lục Lâm Thiên bắt đầu có chút thoải mái.
- Lâm Thiên, khó trách con không đi cùng chúng ta, hóa ra con đã sớm có chuẩn bị.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói, nhìn địa đồ trong tay, khẽ cười.
- Bà ngoại, tiểu tử bất đắc dĩ mới cự tuyệt ý tốt của bà ngoại, mong người đừng để ý.
Lục Lâm Thiên nói, Thanh Long Hoàng tộc vốn có ý tốt, bản thân hắn lại cự tuyệt khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên lúc này có chút băn khoăn.
- Chuyện này không trách con, con tự mình sắp xếp là được rồi.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Lục Lâm Thiên, làm sao ngươi tìm được địa đồ này?
Thác Bạt Đỉnh nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Chuyện này ngươi không cần phải biết.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.
- Hư, ngươi có biết địa đồ này liên quan tới cái gì không? bằng vào ngươi há có thể biết được.
Thác Bạt Đỉnh run rẩy, nhìn Lục Lâm Thiên trầm giọng nói.
- Hoàng tộc thì giỏi lắm sao? Ta phi.
Cùng Kỳ Tôn giả khẽ quát một tiếng, nếu là lúc trước tuyệt đối hắn sẽ cố kỵ Hoàng tộc, thế nhưng bây giờ cũng không giống vậy. Mấy người Hoàng tộc có mặt ở đây hiện tại cũng không có mấy người quá mạnh mẽ. Uy áp của Hoàng tộc đối với hắn cũng không lớn. Huống chi hắn biết Lục Lâm Thiên cũng không coi Hoàng tộc vào đâu.
- Ngươi là người phương nào? Ở trước mặt Thác Bạt Hoàng tộc ta ngươi nên thành thật một chút thì tốt hơn.
Nhìn thấy Cùng Kỳ Tôn giả không đặt Đại trưởng lão Thác Bạt Đỉnh vào trong mắt, Thác Bạt Thanh Vũ quát lớn.
- Thác Bạt Hoàng tộc chó má, ngươi ngứa da có phải không? Để xem ngươi có bị ăn đòn hay không.
Tiểu Long trừng mắt nhìn Thác Bạt Thanh Vũ, không có một chút khách khí nào.
- Ngươi...
Thác Bạt Thanh Vũ nhìn Tiểu Long, có giận cũng không dám phát tác, thực lực của Tiểu Long hắn biết rõ, đủ để chà đạp hắn trăm lần. Huống chi luận gia tộc Thanh Long Hoàng tộc tuyệt đối không sợ Thác Bạt Hoàng tộc hắn. Cho nên hắn biết rõ có giận thì cũng phải nén xuống, Tiểu Long này hắn trêu không nổi.
- Được rồi chư vị, mọi người không nên làm tổn thương hòa khí. Ở thời thượng cổ Lục đại Nhân Hoàng tộc chúng ta và Tứ đại Thú Hoàng tộc liên thủ kháng địch ở trong Hư Không Bí Cảnh này. Cho nên ta tin, những tiền bối cũng không muốn chúng ta tổn thương hòa khí.
Hiên Viên Triệt nhìn chúng nhân Thanh Long Hoàng tộc cao ngất nói.
- Thời điểm thượng cổ Thú Hoàng tộc chúng ta liên thủ với Nhân tộc các ngươi, thế nhưng ở thời điểm xa xưa, Thú Hoàng tộc chúng ta đối với Nhân tộc các ngươi lại có thù sâu như biển.
Đại trưởng lão Hổ Lỗ của Bạch Hổ Hoàng Tộc lạnh lẽo nói, dường như cũng không vừa mắt với Lục đại Nhân Hoàng tộc.
- Được rồi, ở trong Hư Không Bí Cảnh chúng ta cũng không nên làm rộn. Khi trước chúng ta đều không thể đặt chân vào phiến hư không này. Thế nhưng lúc này lại có thể tiến vào đây. Ta cảm giác bên trong dường như có chút không quá bình thường.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Đúng vậy, trước đây khu vực này chúng ta không có cách nào đặt chân vào. Còn có năng lượng mênh mông mà quỷ dị mấy ngày trước có lẽ là ở chỗ này truyền ra. Ta cảm giác việc này không quá bình thường.
Đại trưởng lão Độc Cô Phàm Vân của Độc Cô gia tộc nói.
Hiên Viên Triệt nheo mắt, nhìn tất cả mọi người nói:
- Có phải lần này chư vị tới đây đều là do địa đồ thu hút đúng không?
- Không sai.
Thái Công Tĩnh Nhiễm do dự một chút rồi gật đầu nói.
Lập tức các Hoàng tộc còn lại gật đầu, cả đám đều bị địa đồ thu hút tới, cho nên mới tới nơi này.
- Lục Lâm Thiên, còn ngươi thì sao?
Hiên Viên Triệt nhìn qua Lục Lâm Thiên hỏi.
Lục Lâm Thiên gật đầu, xem ra tất cả mọi người đều bị địa đồ thu hút cho nên mới tới đây, có lẽ bên trong địa đồ có bí mật gì đó, hắn nói:
- Ta cũng như vậy. Đến trong biển mây này địa đồ đột nhiên có chấn động cho nên ta mới tới đây.
Hai tiếng kêu vang lên, hai thân ảnh mềm mại giống như tiên tử rơi xuống bên người Lục Lâm Thiên. Hai người này đều đẹp như tiên nữ, không nhiễm bụi trần, tuyệt mỹ không giống lẽ thường, hai người này chính là Bắc Cung Vô Song và Độc CÔ Cảnh Văn.
- Lão đại.
Thanh âm của Tiểu Long vang vọng, thân ảnh mặc hoàng bào loe lên nhanh như thiểm điện xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, tất cả mọi người không gặp nguy hiểm gì là tốt rồi.
- Lão đại, thu hoạch của huynh thế nào?
Tiểu Long dùng vẻ mặt chờ mong hỏi Lục Lâm Thiên, hắn biết rõ vận khí của lão đại mình luôn luôn không tệ.
- Cũng không quá kém.
Lục Lâm Thiên khẽ mỉm cười nói.
Ầm ầm.
Khi Lục Lâm Thiên vừa mới dứt lời, quần phong khổng lồ trước mắt ầm ầm run rẩy, khiến cho bước chân mọi người lảo đảo.
Quần phong run rẩy, từng đạo ánh mắt nhìn vào trên đỉnh, vẻ mặt có chút ngưng trọng.
- Xem ra nơi này có chút quỷ dị a.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Lục Lâm Thiên, các ngươi sao lại tới đây?
Bên trong đám người Hiên Viên gia tộc, Hiên Viên Triệt có chút do dự, lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên hỏi.
Nghe Hiên Viên Triệt hỏi, không ít ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, đều có vẻ nghi hoặc.
- Các ngươi có thể tới chẳng lẽ ta không thể tới sao?
Lục Lâm Thiên nhíu mày, hắn cũng không biết ý tứ chân chính trong lời của Hiên Viên Triệt, lúc này thấy người có thể tới đều là Thập đại Hoàng tộc, trong lòng hắn lúc này cũng mơ hồ có thể cảm giác được chuyện này dường như có liên quan tới Thập đại Hoàng tộc.
- Ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ác ý gì. Chỉ là ta chỉ muốn biêt rõ có phải ngươi có một tấm địa đồ của Hư Không Bí Cảnh hay không mà thôi.
Hiên Viên Triệt nhìn Lục Lâm Thiên, trong tay đồng thời xuất hiện một tấm địa đồ cổ, nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Nếu ta suy đoán không sai, trên người của ngươi hẳn có một tấm địa đồ giống như của ta.
Lục Lâm Thiên nhìn vào tấm địa đồ trong tay Hiên Viên Triệt, vô luận là chất liệu hay là khí tức đều cực kỳ giống tấm địa đồ trong tay hắn. Điều này chứng minh cả hai vốn cùng một thể.
- Có thì như thế nào, không thì như thế nào?
Lục Lâm Thiên nói, tuy rằng sự cảnh giác trong lòng ít đi một chút, thế nhưng cũng không quá để ý. Lúc này thực lực của bản thân hắn cũng không cần e ngại những Hoàng tộc này.
- Xem ra trên người ngươi có một phần địa đồ.
Hiên Viên Triệt nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Ngươi không cần cảnh giác, dùng thực lực của ngươi hiện tại ta căn bản cũng không có cách nào làm gì được ngươi. Ta chỉ muốn xác định trong tay ngươi có địa đồ hay không, cũng không phải là vì ta là vì tất cả mọi người.
- Lâm Thiên, Hiên Viên Triệt nói không sai, địa đồ này trong tay Độc Cô gia của thϊếp cũng có. Bắc Cung gia của Vô Song tỷ cũng có. Thanh Long Hoàng tộc của Tiểu Long, Huyền Vũ Hoàng tộc đều có.
Độc Cô Cảnh Văn bên người Lục Lâm Thiên nói.
- Đúng vậy, trong tay ta quả thực có một tấm.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, cũng không dấu diếm nữa mà móc ra địa đồ trong lòng.
- Quả thực là có.
Từng ánh mắt nhìn vào địa đồ trong tay Lục Lâm Thiên, vốn không ít ánh mắt nghi ngờ lúc này nhìn thấy tàn đồ trong tay Lục Lâm Thiên bắt đầu có chút thoải mái.
- Lâm Thiên, khó trách con không đi cùng chúng ta, hóa ra con đã sớm có chuẩn bị.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói, nhìn địa đồ trong tay, khẽ cười.
- Bà ngoại, tiểu tử bất đắc dĩ mới cự tuyệt ý tốt của bà ngoại, mong người đừng để ý.
Lục Lâm Thiên nói, Thanh Long Hoàng tộc vốn có ý tốt, bản thân hắn lại cự tuyệt khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên lúc này có chút băn khoăn.
- Chuyện này không trách con, con tự mình sắp xếp là được rồi.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Lục Lâm Thiên, làm sao ngươi tìm được địa đồ này?
Thác Bạt Đỉnh nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Chuyện này ngươi không cần phải biết.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.
- Hư, ngươi có biết địa đồ này liên quan tới cái gì không? bằng vào ngươi há có thể biết được.
Thác Bạt Đỉnh run rẩy, nhìn Lục Lâm Thiên trầm giọng nói.
- Hoàng tộc thì giỏi lắm sao? Ta phi.
Cùng Kỳ Tôn giả khẽ quát một tiếng, nếu là lúc trước tuyệt đối hắn sẽ cố kỵ Hoàng tộc, thế nhưng bây giờ cũng không giống vậy. Mấy người Hoàng tộc có mặt ở đây hiện tại cũng không có mấy người quá mạnh mẽ. Uy áp của Hoàng tộc đối với hắn cũng không lớn. Huống chi hắn biết Lục Lâm Thiên cũng không coi Hoàng tộc vào đâu.
- Ngươi là người phương nào? Ở trước mặt Thác Bạt Hoàng tộc ta ngươi nên thành thật một chút thì tốt hơn.
Nhìn thấy Cùng Kỳ Tôn giả không đặt Đại trưởng lão Thác Bạt Đỉnh vào trong mắt, Thác Bạt Thanh Vũ quát lớn.
- Thác Bạt Hoàng tộc chó má, ngươi ngứa da có phải không? Để xem ngươi có bị ăn đòn hay không.
Tiểu Long trừng mắt nhìn Thác Bạt Thanh Vũ, không có một chút khách khí nào.
- Ngươi...
Thác Bạt Thanh Vũ nhìn Tiểu Long, có giận cũng không dám phát tác, thực lực của Tiểu Long hắn biết rõ, đủ để chà đạp hắn trăm lần. Huống chi luận gia tộc Thanh Long Hoàng tộc tuyệt đối không sợ Thác Bạt Hoàng tộc hắn. Cho nên hắn biết rõ có giận thì cũng phải nén xuống, Tiểu Long này hắn trêu không nổi.
- Được rồi chư vị, mọi người không nên làm tổn thương hòa khí. Ở thời thượng cổ Lục đại Nhân Hoàng tộc chúng ta và Tứ đại Thú Hoàng tộc liên thủ kháng địch ở trong Hư Không Bí Cảnh này. Cho nên ta tin, những tiền bối cũng không muốn chúng ta tổn thương hòa khí.
Hiên Viên Triệt nhìn chúng nhân Thanh Long Hoàng tộc cao ngất nói.
- Thời điểm thượng cổ Thú Hoàng tộc chúng ta liên thủ với Nhân tộc các ngươi, thế nhưng ở thời điểm xa xưa, Thú Hoàng tộc chúng ta đối với Nhân tộc các ngươi lại có thù sâu như biển.
Đại trưởng lão Hổ Lỗ của Bạch Hổ Hoàng Tộc lạnh lẽo nói, dường như cũng không vừa mắt với Lục đại Nhân Hoàng tộc.
- Được rồi, ở trong Hư Không Bí Cảnh chúng ta cũng không nên làm rộn. Khi trước chúng ta đều không thể đặt chân vào phiến hư không này. Thế nhưng lúc này lại có thể tiến vào đây. Ta cảm giác bên trong dường như có chút không quá bình thường.
Đại trưởng lão Long Nguyệt nói.
- Đúng vậy, trước đây khu vực này chúng ta không có cách nào đặt chân vào. Còn có năng lượng mênh mông mà quỷ dị mấy ngày trước có lẽ là ở chỗ này truyền ra. Ta cảm giác việc này không quá bình thường.
Đại trưởng lão Độc Cô Phàm Vân của Độc Cô gia tộc nói.
Hiên Viên Triệt nheo mắt, nhìn tất cả mọi người nói:
- Có phải lần này chư vị tới đây đều là do địa đồ thu hút đúng không?
- Không sai.
Thái Công Tĩnh Nhiễm do dự một chút rồi gật đầu nói.
Lập tức các Hoàng tộc còn lại gật đầu, cả đám đều bị địa đồ thu hút tới, cho nên mới tới nơi này.
- Lục Lâm Thiên, còn ngươi thì sao?
Hiên Viên Triệt nhìn qua Lục Lâm Thiên hỏi.
Lục Lâm Thiên gật đầu, xem ra tất cả mọi người đều bị địa đồ thu hút cho nên mới tới đây, có lẽ bên trong địa đồ có bí mật gì đó, hắn nói:
- Ta cũng như vậy. Đến trong biển mây này địa đồ đột nhiên có chấn động cho nên ta mới tới đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.