Chương 2895: Cấm chế của Đế giả
SS Hà Thần
10/11/2023
Lục Lâm Thiên cũng không có khách khí, lập tức thu hồi Hộ hồn đan. Ở trong Tam Thần Thiên Biến Quyết có ghi lại, lúc tu luyện Nhân hồn biến, dùng địa hỏa rèn linh hồn phải cần Hộ hồn đan này mới được. Tuy rằng phẩm giai không cao, thế nhưng Hộ hồn đan này lại có tác dụng vô cùng lớn. Vạn nhất gặp phải địa hỏa trên vạn năm đến lúc đó mới phát huy ra công dụng chính thức của nó.
- Sư huynh, đại trận này vượt thế nào?
Lục Lâm Thiên hỏi Khiên Bách Biến, lúc này lão phụ nhân cùng với lão giả của Huyền Sơn môn vẫn còn đang tiếp tục phá trận.
- Đây vốn không phải là đại trận bình thường, có lẽ đây căn bản không phải là trận pháp, căn bản không có cách nào phá được.
Sắc mặt trầm xuống, Khiên Bách Biến ngưng trọng nói với Lục Lâm Thiên.
- Đây không phải là trận pháp sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, không phải là trận pháp thì là cái gì?
Khiên Bách Biến nói:
- Ta tự nhận trên phương diện trận pháp có chút nghiên cứu, thế nhưng nơi này quả thực không giống như trận pháp. Nếu như ta suy đoán không sai đây chỉ là một đạo cấm chế do cường giả bố trí mà thôi. Người bố trí cấm chế này có lẽ ít nhất cũng phải là Đế giả. Đây là Hư Không Bí Cảnh cho nên người bố trí cấm ché này tất nhiên chính là Đế giả thượng cổ.
- Chỉ là một đạo cấm chế của Đế giả thượng cổ sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, không ngờ nơi này chỉ là một đạo cấm chế của Đế giả thượng cổ. Nếu là cấm chế vậy thì cũng chỉ có một loại biện pháp có thể phá, đó chính là cưỡng ép phá hủy.
Nghe Lục Lâm Thiên và Khiên Bách Biến nói vậy, người của Huyền Sơn môn và Nguyên Nhược Lan khẽ biến sắc. Lão giả và lão phụ nhân kia cũng dừng phá trận. Nhìn qua Khiên Bách Biến, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Tạo nghệ trên phương diện trận pháp của người này so với hai bọn họ còn mạnh hơn.
- Bằng hữu, ngươi có xác định đây là cấm chế do Đế giả thượng cổ lưu lại sao?
Mỹ phụ nhân của Huyền Sơn môn hỏi Khiên Bách Biến.
- Nếu như ngươi không tin thì có thể tiếp tục phá trận. Thế nhưng trong mắt ta tạo nghệ trên phương diện trận pháp của các ngươi cũng chỉ bình thường mà thôi. Nói nhiều lời với các ngươi quả thực tốn nước bọt.
Khiên Bách Biến lạnh nhạt nhìn hai người, trên phương diện thực lực hắn không có chỗ để tự hào, thế nhưng tạo nghệ trên phương diện trận pháp tuyệt đối hắn có vài phần tự tin. Nếu như không phải bởi vì hắn có tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết, không muốn để cho người khác chú ý thì chỉ riêng tạo nghệ trên phương diện trận pháp này cũng đủ để cho hắn tung hoành đại lục.
- Nếu như đã là cấm chế do Đế giả thượng cổ bố trí thì chúng ta đừng mong ra ngoài. Muốn mạnh mẽ phá vỡ cấm chế, ta thấy ít nhất cũng cần thực lực Đế giả mới được. Nếu không mà nói, chúng ta chỉ có thể chờ chết ở bên trong cấm chế này mà thôi.
Hỏa Sơn Tôn giả nói.
Nghe vậy vẻ mặt đám người Huyền Sơn môn bối rối, lão giả vừa mới phá trận trầm mặc một lát, nói:
- Trong này cũng không có Đế giả, muốn đi ra ngoài sợ rằng không dễ.
Lão giả kia vừa mới nói xong, Khiên Bách Biến đã nói:
- Vậy cũng chưa hẳn, cấm chế do Đế giả thượng cổ bố trí không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, đã sớm buông lỏng. Nếu như tất cả chúng ta liên thủ đánh ra một kích, có cơ hội cũng không nhất định.
Nghe Khiên Bách Biến nói vậy ánh mắt tất cả mọi người sáng ngời, như nhìn thấy hi vọng.
- Ta thấy vị bằng hữu kia nói có đạo lý, bằng không tất cả chúng ta liên thủ đánh một kích toàn lực. Nếu không cũng chỉ có thể bị vây khốn tới chết ở nơi này.
Nguyên Nhược Lan lên tiếng, ánh mắt đảo qua trên người của Huyền Sơn môn, cuối cùng nhìn vào Lục Lâm Thiên. Nàng biết rõ trong đám người có mặt hiện tại thì thực lực của Lục Lâm Thiên là cường hãn nhất.
Đám người Huyền Sơn môn nghe vậy lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Hỏa Sơn Tôn giả nheo mắt, lạnh nhạt nhìn vào Lục Lâm Thiên, chờ câu trả lời của Lục Lâm Thiên.
- Tốt, vậy thì liên thủ.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói, thân ảnh chậm rãi di ra khỏi đại điện.
- Lục Lâm Thiên, mọi người liên thủ phá cấm chế này thì có thể. Thế nhưng ngươi phải cam đoan một việc, bằng không Huyền Sơn môn ta tình nguyện bị vây chết ở chỗ này cũng không liên thủ phá vỡ cấm chế với ngươi.
Hỏa Sơn Tôn giả nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Nói đi, muốn ta cam đoan điều gì?
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt hỏi, ánh mắt nhìn qua Hỏa Sơn Tôn giả.
Khuôn mặt Hỏa Sơn Tôn giả trầm xuống, hắn phải nghĩ biện pháp giữ lại tính mạng cho đệ tử Huyền Sơn môn, Lục Lâm Thiên này quá mức khủng bố, hắn nói:
- Ngươi phải cam đoan sau khi phá vỡ cấm chế không thể ra tay với chúng ta. Bằng không ta tình nguyện bị vây ở bên trong cũng không phá trận với ngươi.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn đám người Huyền Sơn môn, nhẹ nhàng cười nói:
- Đương nhiên, hiện tại chúng ta đang ngồi chung một chiếc thuyền, coi như ta muốn gϊếŧ các ngươi thì cũng sẽ đợi tới khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh, Thiên Địa minh và Đế Đạo minh đại chiến. Có lẽ ở Đông Hải mà không phải là trong hưu không bí cảnh.
- Ngươi nói thật chứ?
Hỏa Sơn Tôn giả hỏi.
- Đương nhiên, ta cũng không vô sỉ như đám người Thiên Địa minh các ngươi.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói.
- Tốt, chúng ta có thể liên thủ phá vỡ cấm chế.
Cơ mặt Hỏa Sơn Tôn giả co rúm một chút, nói với Lục Lâm Thiên.
- Được.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, quay đầu nhìn Khiên Bách Biến hỏi:
- Sư huynh, cái cấm chế này nên phá như thế nào?
Sưu
Khiên Bách Biến đi lại trên quảng trường một hồi, trong tay đột nhiên có một đạo chưởng ấn bằng linh lực phóng lên trên không trung. Giữa không trung đột nheien có gợn sóng nhàn nhạt lóe lên rồi biến mất.
- Nhìn thấy gợn sóng trong không gian vừa rồi không? Nếu như ta suy đoán không sai mọi người liên thủ một kích toàn lực có lẽ có thể xé rách cấm chế.
Khiên Bách Biến nói với mọi người.
- Hiểu rồi.
Mọi người gật đầu.
Sưu Sưu.
Cùng lúc, Nguyên Nhược Lan và Hỏa Sơn Tôn giả có động tác đầu tiên, chân khí phô thiên cái địa lan tràn ra. Chân khí mênh mông kéo tới năng lượng trong thiên địa khiến cho cả phiến không gian này lung lay giống như sắp đổ.
Ngay sau đó từng đạo thân ảnh phóng lên trời, chân khí linh lực cùng lúc bộc phát.
- Ô.
Đế Khôi dưới sự khống chế tâm thần của Lục Lâm Thiên, khí tức sát phạt tán loạn khiến cho lòng người rung động. Khí tức trên người Đế Khôi lúc này khiến cho tất cẳ mọi người rung động, một đạo trảo ấn xé rách không gian lập tức đánh lên trên trời.
- Chuẩn bị, phá.
Hỏa Sơn Tôn giả hét lớn một tiếng, thanh âm giống như tiếng sấm giận dữ trong không gian này, hắn cũng không muốn bị vây ở trong cấm chế này.
Tiếng quát vừa dứt, chân khí thuộc tính hỏa phô thiên cái địa của Hỏa Sơn Tôn giả lan tràn ra kéo theo năng lượng thuộc tính ngưng tụ thành một đạo quyền ấn. Quyền ấn lập tức hóa thành một đạo hư ảnh đỏ thẫm giống như tia chớp đánh về phía trước.
Chúng cường giả Huyên Sơn môn sau lưng trong nháy mắt đánh ra từng đạo quang trụ bằng linh lực, chân khí về phía chân trời.
- Sư huynh, đại trận này vượt thế nào?
Lục Lâm Thiên hỏi Khiên Bách Biến, lúc này lão phụ nhân cùng với lão giả của Huyền Sơn môn vẫn còn đang tiếp tục phá trận.
- Đây vốn không phải là đại trận bình thường, có lẽ đây căn bản không phải là trận pháp, căn bản không có cách nào phá được.
Sắc mặt trầm xuống, Khiên Bách Biến ngưng trọng nói với Lục Lâm Thiên.
- Đây không phải là trận pháp sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, không phải là trận pháp thì là cái gì?
Khiên Bách Biến nói:
- Ta tự nhận trên phương diện trận pháp có chút nghiên cứu, thế nhưng nơi này quả thực không giống như trận pháp. Nếu như ta suy đoán không sai đây chỉ là một đạo cấm chế do cường giả bố trí mà thôi. Người bố trí cấm chế này có lẽ ít nhất cũng phải là Đế giả. Đây là Hư Không Bí Cảnh cho nên người bố trí cấm ché này tất nhiên chính là Đế giả thượng cổ.
- Chỉ là một đạo cấm chế của Đế giả thượng cổ sao?
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, không ngờ nơi này chỉ là một đạo cấm chế của Đế giả thượng cổ. Nếu là cấm chế vậy thì cũng chỉ có một loại biện pháp có thể phá, đó chính là cưỡng ép phá hủy.
Nghe Lục Lâm Thiên và Khiên Bách Biến nói vậy, người của Huyền Sơn môn và Nguyên Nhược Lan khẽ biến sắc. Lão giả và lão phụ nhân kia cũng dừng phá trận. Nhìn qua Khiên Bách Biến, ánh mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc. Tạo nghệ trên phương diện trận pháp của người này so với hai bọn họ còn mạnh hơn.
- Bằng hữu, ngươi có xác định đây là cấm chế do Đế giả thượng cổ lưu lại sao?
Mỹ phụ nhân của Huyền Sơn môn hỏi Khiên Bách Biến.
- Nếu như ngươi không tin thì có thể tiếp tục phá trận. Thế nhưng trong mắt ta tạo nghệ trên phương diện trận pháp của các ngươi cũng chỉ bình thường mà thôi. Nói nhiều lời với các ngươi quả thực tốn nước bọt.
Khiên Bách Biến lạnh nhạt nhìn hai người, trên phương diện thực lực hắn không có chỗ để tự hào, thế nhưng tạo nghệ trên phương diện trận pháp tuyệt đối hắn có vài phần tự tin. Nếu như không phải bởi vì hắn có tu luyện Tam Thần Thiên Biến Quyết, không muốn để cho người khác chú ý thì chỉ riêng tạo nghệ trên phương diện trận pháp này cũng đủ để cho hắn tung hoành đại lục.
- Nếu như đã là cấm chế do Đế giả thượng cổ bố trí thì chúng ta đừng mong ra ngoài. Muốn mạnh mẽ phá vỡ cấm chế, ta thấy ít nhất cũng cần thực lực Đế giả mới được. Nếu không mà nói, chúng ta chỉ có thể chờ chết ở bên trong cấm chế này mà thôi.
Hỏa Sơn Tôn giả nói.
Nghe vậy vẻ mặt đám người Huyền Sơn môn bối rối, lão giả vừa mới phá trận trầm mặc một lát, nói:
- Trong này cũng không có Đế giả, muốn đi ra ngoài sợ rằng không dễ.
Lão giả kia vừa mới nói xong, Khiên Bách Biến đã nói:
- Vậy cũng chưa hẳn, cấm chế do Đế giả thượng cổ bố trí không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, đã sớm buông lỏng. Nếu như tất cả chúng ta liên thủ đánh ra một kích, có cơ hội cũng không nhất định.
Nghe Khiên Bách Biến nói vậy ánh mắt tất cả mọi người sáng ngời, như nhìn thấy hi vọng.
- Ta thấy vị bằng hữu kia nói có đạo lý, bằng không tất cả chúng ta liên thủ đánh một kích toàn lực. Nếu không cũng chỉ có thể bị vây khốn tới chết ở nơi này.
Nguyên Nhược Lan lên tiếng, ánh mắt đảo qua trên người của Huyền Sơn môn, cuối cùng nhìn vào Lục Lâm Thiên. Nàng biết rõ trong đám người có mặt hiện tại thì thực lực của Lục Lâm Thiên là cường hãn nhất.
Đám người Huyền Sơn môn nghe vậy lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên. Hỏa Sơn Tôn giả nheo mắt, lạnh nhạt nhìn vào Lục Lâm Thiên, chờ câu trả lời của Lục Lâm Thiên.
- Tốt, vậy thì liên thủ.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói, thân ảnh chậm rãi di ra khỏi đại điện.
- Lục Lâm Thiên, mọi người liên thủ phá cấm chế này thì có thể. Thế nhưng ngươi phải cam đoan một việc, bằng không Huyền Sơn môn ta tình nguyện bị vây chết ở chỗ này cũng không liên thủ phá vỡ cấm chế với ngươi.
Hỏa Sơn Tôn giả nhìn Lục Lâm Thiên nói.
- Nói đi, muốn ta cam đoan điều gì?
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt hỏi, ánh mắt nhìn qua Hỏa Sơn Tôn giả.
Khuôn mặt Hỏa Sơn Tôn giả trầm xuống, hắn phải nghĩ biện pháp giữ lại tính mạng cho đệ tử Huyền Sơn môn, Lục Lâm Thiên này quá mức khủng bố, hắn nói:
- Ngươi phải cam đoan sau khi phá vỡ cấm chế không thể ra tay với chúng ta. Bằng không ta tình nguyện bị vây ở bên trong cũng không phá trận với ngươi.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nhìn đám người Huyền Sơn môn, nhẹ nhàng cười nói:
- Đương nhiên, hiện tại chúng ta đang ngồi chung một chiếc thuyền, coi như ta muốn gϊếŧ các ngươi thì cũng sẽ đợi tới khi rời khỏi Hư Không Bí Cảnh, Thiên Địa minh và Đế Đạo minh đại chiến. Có lẽ ở Đông Hải mà không phải là trong hưu không bí cảnh.
- Ngươi nói thật chứ?
Hỏa Sơn Tôn giả hỏi.
- Đương nhiên, ta cũng không vô sỉ như đám người Thiên Địa minh các ngươi.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói.
- Tốt, chúng ta có thể liên thủ phá vỡ cấm chế.
Cơ mặt Hỏa Sơn Tôn giả co rúm một chút, nói với Lục Lâm Thiên.
- Được.
Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, quay đầu nhìn Khiên Bách Biến hỏi:
- Sư huynh, cái cấm chế này nên phá như thế nào?
Sưu
Khiên Bách Biến đi lại trên quảng trường một hồi, trong tay đột nhiên có một đạo chưởng ấn bằng linh lực phóng lên trên không trung. Giữa không trung đột nheien có gợn sóng nhàn nhạt lóe lên rồi biến mất.
- Nhìn thấy gợn sóng trong không gian vừa rồi không? Nếu như ta suy đoán không sai mọi người liên thủ một kích toàn lực có lẽ có thể xé rách cấm chế.
Khiên Bách Biến nói với mọi người.
- Hiểu rồi.
Mọi người gật đầu.
Sưu Sưu.
Cùng lúc, Nguyên Nhược Lan và Hỏa Sơn Tôn giả có động tác đầu tiên, chân khí phô thiên cái địa lan tràn ra. Chân khí mênh mông kéo tới năng lượng trong thiên địa khiến cho cả phiến không gian này lung lay giống như sắp đổ.
Ngay sau đó từng đạo thân ảnh phóng lên trời, chân khí linh lực cùng lúc bộc phát.
- Ô.
Đế Khôi dưới sự khống chế tâm thần của Lục Lâm Thiên, khí tức sát phạt tán loạn khiến cho lòng người rung động. Khí tức trên người Đế Khôi lúc này khiến cho tất cẳ mọi người rung động, một đạo trảo ấn xé rách không gian lập tức đánh lên trên trời.
- Chuẩn bị, phá.
Hỏa Sơn Tôn giả hét lớn một tiếng, thanh âm giống như tiếng sấm giận dữ trong không gian này, hắn cũng không muốn bị vây ở trong cấm chế này.
Tiếng quát vừa dứt, chân khí thuộc tính hỏa phô thiên cái địa của Hỏa Sơn Tôn giả lan tràn ra kéo theo năng lượng thuộc tính ngưng tụ thành một đạo quyền ấn. Quyền ấn lập tức hóa thành một đạo hư ảnh đỏ thẫm giống như tia chớp đánh về phía trước.
Chúng cường giả Huyên Sơn môn sau lưng trong nháy mắt đánh ra từng đạo quang trụ bằng linh lực, chân khí về phía chân trời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.