Chương 1566: Con bài chưa lật cuối cùng (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
Sưu.
Lục Lâm Thiên vội vã thối lui, chân khí phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát ra. Cuối cùng rót vào trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ, tiếng sấm nổ mạnh vang lên, thế nhưng không thể thoát thân ra khỏi không gian này.
– Linh khí phi hành Địa cấp, đây chính là bảo vật tốt a.
Hỉ Vô Thường cười hì hì nói. Trong tay đánh ra một đạo trảo ấn hung hăng bắn về phía không gian nơi Lục Lâm Thiên đang đứng.
Phanh Phanh.
Trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp, không gian vặn vẹo quanh thân Lục Lâm Thiên trực tiếp nổ tung.
Khục Khục.
Trong không gian vặn vẹo, Lục Lâm Thiên không thể tránh được công kích. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ kia, thân thể giống như bị một đòn nghiêm trọng, cơ thể chấn động, khí huyết cuồn cuộn, miệng lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.
– Vũ Tôn nhất trọng, ngươi cho rằng có thể tùy ý bắt nạt bản công tử sao?
Ngay khi Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn lạnh lùng, bàn tay lau vết máu nơi khóe miệng. Bại lộ thì bạo lộ, dù sao so với chuyện hắn rơi vào trong tay Linh Vũ giới còn tốt hơn nhiều.
Nói xong, vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, quanh thân trong nháy mắt có một đạo quang mang màu tím bạo phát. Thủ ấn trong tay được kết, từ trong lòng bàn tay có một đạo lưu quang màu tím xoay tròn trong lòng bàn tay phải.
Đạo lưu quang màu tím này xuất hiện, toàn bộ không trung đột nhiên có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn. Hầu như là cùng một lúc, trong không trung bỗng nhiên run rẩy.
Lúc này Hỉ Vô Thường đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo. Một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ đang nhanh chóng lan tràn ra trong đầu hắn. Ngay cả hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương phía xa lúc này cũng phải biến sắc. Ánh mắt lập tức nhìn kỹ vào trong lòng bàn tay của Lục Lâm Thiên. Cỗ khí tức nguy hiểm khiến cho hai người cảm thấy lạnh lẽo là đến từ trên cỗ năng lượng ba động của đạo lưu quang màu tím kia.
Lúc này khóe miệng Lục Lâm Thiên hiện lên nụ cười quỷ dị. Tới lúc này hắn cũng chỉ có thể bại lộ con bài chưa lật cuối cùng của bản thân mình. Nụ cười vừa dứt, Lục Lâm Thiên đem đạo lưu quang màu tím trong tay ném về phía trước.
– Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Đạo lưu quang màu tím này xẹt qua không gian, trực tiếp xuyên qua không gian vặn vẹo chung quanh Lục Lâm Thiên rồi xoay quanh trên bầu trời.
Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương, Lăng Thanh Tuyền đột nhiên kinh hãi. Trong hải vực lúc này đột nhiên có một đám lôi vân kéo tới. Trong lôi vân không ngừng có tia lửa bắn ra. Một cỗ khí tức khiến cho tim mấy người đập nhanh truyền tới. Ba người lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng áp chế.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, thủ ấn liên tục kết xuất. Đạo lưu quang màu tím trong bầu trời trong nháy mắt mở rộng, bành trướng tới mấy trăm thước. Đây là một đại đỉnh ba chân màu tím, bên trên có bí văn lôi điện dày đặc. Quang mang ngập tràn khiến cho thiên địa chung quanh run rẩy.
– Đây là…
Ba người hít sâu một hơi, nhìn lôi vân đột nhiên xuất hiện trong bầu trời, cả không gian lập tức phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, từng tiếng sấm ì ùng vang vọng khiến cho tim mọi người đập nhanh. Toàn bộ bầu trời giống như trong nháy mắt từ bình minh chuyển thành ban đêm vậy.
Lôi vân màu tím hiện ra bao phủ toàn bộ bầu trời hải vực. Sắc trời lúc này đột nhiên ảm đạm, khí tức ngập trời từ trong lôi vân tràn ra khiến cho cả không gian rộng lớn không ngừng run rẩy.
Ong Ong.
Khi thủ ấn của Lục Lâm Thiên lần nữa được kết, đại đỉnh ba chân màu tím lớn vài trăm thước trên bầu trời trong nháy mắt chụp ở giữa không trung. Đại đỉnh xoay tròn, không gian chung quanh vặn vẹo. Phía dưới đại đỉnh xuất hiện một hắc động lớn, chu vi chung quanh có vô số lôi vân màu tím. Dường như lôi vân và đại đỉnh ba chân này đã hòa thành một thể, giống như đem không gian hòa tan tạo thành một thể, tuy hai mà một.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, lôi vân màu tím kéo tới, trong bầu trời tràn ngập lôi điện màu tím, giống như là có một thác nước lôi điện màu tím ở trong bầu trời.
Toàn bộ hải vực bị một mảnh lôi vân màu tím bao phủ mang theo khí tức khiến tim người khác đập nhanh. Uy áp cường hãn từ bên trong tràn ngập ra khiến cho ba người Lăng Thanh Tuyền, Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương nổi da gà.
Trong nháy mắt lôi vân màu tím mang theo lôi điện đánh xuống. Từng đạo lôi điện mang theo khí tức khiến tim đập nhanh bắn xuống. Lôi điện xuyên qua không gian khiến cho tim càng ngày đập càng nhanh. Dưới cỗ uy áp kinh người kinh, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường trùng xuống, nếu như để lôi điện màu tím này đánh xuống, trong ba người không có một ai có thể chống lại.
– Vũ linh khí Thiên cấp, đây là thần khí, trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí.
Hỉ Vô Thường dù sao cũng là người có kiến thúc rộng rãi. Cảm nhận uy áp kinh người này, ngoại trừ thần khí ra sợ rằng không có vật nào có khả năng có nó. Trong lòng hắn hiện tại khϊếp sợ tới cực điểm. Thần khí a, đây chính là linh khí mạnh nhất trên toàn bộ Đại lục. Trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí. Trong lòng hắn vô cùng kinh hãi đồng thời trong lòng Hỉ Vô Thường cũng hiện lên sự tham lam. Trước mặt thần khí không ai có thể che giấu được sự tham lam trong lòng mình.
Mà lúc này bầu trời hải vực dưới lôi điện màu tím không ngừng run rẩy. Năng lượng ba động đáng sợ từ trong lôi vân truyền ra khiến cho trong không gian không ngừng vang lên thanh âm trầm thấp.
Dưới khí tức cường hãn này toàn bộ hải vực phía dưới chấn động, giống như là mặt đất địa chấn. Ở chỗ sâu trong hải vực không ngừng có yêu thú rít gào.
Lôi điện lóe lên trên bầu trời, trong nháy mắt hóa thành từng tia sấm sét lao ra khỏi lôi vân. Sấm sét chói mắt từ trên trời giáng xuống, đem hải vực rộng lớn chung quanh bao phủ.
– Không tốt.
GIờ phút này, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường, Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương cảm thấy lạnh lẽo. Dưới lôi vân kinh người này, ngay cả linh hồn bọn họ cũng phải run rẩy.
– Chạy.
Sắc mặt Hỉ Vô Thường đại biến. Đồng thời chân khí quanh người tràn ra, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh chóng chạy đi. Trong không gian này hắn đã cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm tuyệt đối.
Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương lúc này tuy rằng cách nhau khá xa thế nhưng cũng nhanh chóng chạy trốn, căn bản không dám ở lại gần.
– Còn muốn chạy sao? Chậm rồi.
Phía dưới, sắc mặt Lục Lâm Thiên trắng bệch tới cực điểm. Khóe miệng chảy ra máu tươi, miệng lạnh lùng quát lên một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm:
– Tử Kim Huyền Lôi.
Chỉ trong nháy mắt lôi điện phô thiên cái địa trong bầu trời đánh xuống. Toàn bộ không gian bạo liệt, thanh âm bạo liệt sắc bén vang lên liên tục. Nơi sấm sét đi qua, không gian ầm ầm sụp đổ. Sấm sét mang theo lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh về phía Hỉ Vô Thường. Thanh thế này hoàn toàn có thể đem Vũ Vương trực tiếp đánh thành từng mảnh nhỏ.
– Thủy Năng Toàn Cương Tráo.
Lục Lâm Thiên vội vã thối lui, chân khí phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát ra. Cuối cùng rót vào trên Huyễn Ảnh Thanh Vũ, tiếng sấm nổ mạnh vang lên, thế nhưng không thể thoát thân ra khỏi không gian này.
– Linh khí phi hành Địa cấp, đây chính là bảo vật tốt a.
Hỉ Vô Thường cười hì hì nói. Trong tay đánh ra một đạo trảo ấn hung hăng bắn về phía không gian nơi Lục Lâm Thiên đang đứng.
Phanh Phanh.
Trong không gian vang lên thanh âm trầm thấp, không gian vặn vẹo quanh thân Lục Lâm Thiên trực tiếp nổ tung.
Khục Khục.
Trong không gian vặn vẹo, Lục Lâm Thiên không thể tránh được công kích. Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ kia, thân thể giống như bị một đòn nghiêm trọng, cơ thể chấn động, khí huyết cuồn cuộn, miệng lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng lập tức trắng bệch.
– Vũ Tôn nhất trọng, ngươi cho rằng có thể tùy ý bắt nạt bản công tử sao?
Ngay khi Lục Lâm Thiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt hắn lạnh lùng, bàn tay lau vết máu nơi khóe miệng. Bại lộ thì bạo lộ, dù sao so với chuyện hắn rơi vào trong tay Linh Vũ giới còn tốt hơn nhiều.
Nói xong, vẻ mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, quanh thân trong nháy mắt có một đạo quang mang màu tím bạo phát. Thủ ấn trong tay được kết, từ trong lòng bàn tay có một đạo lưu quang màu tím xoay tròn trong lòng bàn tay phải.
Đạo lưu quang màu tím này xuất hiện, toàn bộ không trung đột nhiên có một cỗ khí tức quỷ dị lan tràn. Hầu như là cùng một lúc, trong không trung bỗng nhiên run rẩy.
Lúc này Hỉ Vô Thường đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo. Một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ đang nhanh chóng lan tràn ra trong đầu hắn. Ngay cả hai người Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương phía xa lúc này cũng phải biến sắc. Ánh mắt lập tức nhìn kỹ vào trong lòng bàn tay của Lục Lâm Thiên. Cỗ khí tức nguy hiểm khiến cho hai người cảm thấy lạnh lẽo là đến từ trên cỗ năng lượng ba động của đạo lưu quang màu tím kia.
Lúc này khóe miệng Lục Lâm Thiên hiện lên nụ cười quỷ dị. Tới lúc này hắn cũng chỉ có thể bại lộ con bài chưa lật cuối cùng của bản thân mình. Nụ cười vừa dứt, Lục Lâm Thiên đem đạo lưu quang màu tím trong tay ném về phía trước.
– Tử Lôi Huyền Đỉnh.
Đạo lưu quang màu tím này xẹt qua không gian, trực tiếp xuyên qua không gian vặn vẹo chung quanh Lục Lâm Thiên rồi xoay quanh trên bầu trời.
Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương, Lăng Thanh Tuyền đột nhiên kinh hãi. Trong hải vực lúc này đột nhiên có một đám lôi vân kéo tới. Trong lôi vân không ngừng có tia lửa bắn ra. Một cỗ khí tức khiến cho tim mấy người đập nhanh truyền tới. Ba người lập tức cảm giác được một cỗ lực lượng áp chế.
Sắc mặt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, thủ ấn liên tục kết xuất. Đạo lưu quang màu tím trong bầu trời trong nháy mắt mở rộng, bành trướng tới mấy trăm thước. Đây là một đại đỉnh ba chân màu tím, bên trên có bí văn lôi điện dày đặc. Quang mang ngập tràn khiến cho thiên địa chung quanh run rẩy.
– Đây là…
Ba người hít sâu một hơi, nhìn lôi vân đột nhiên xuất hiện trong bầu trời, cả không gian lập tức phong vân biến sắc, lôi vân dày đặc, từng tiếng sấm ì ùng vang vọng khiến cho tim mọi người đập nhanh. Toàn bộ bầu trời giống như trong nháy mắt từ bình minh chuyển thành ban đêm vậy.
Lôi vân màu tím hiện ra bao phủ toàn bộ bầu trời hải vực. Sắc trời lúc này đột nhiên ảm đạm, khí tức ngập trời từ trong lôi vân tràn ra khiến cho cả không gian rộng lớn không ngừng run rẩy.
Ong Ong.
Khi thủ ấn của Lục Lâm Thiên lần nữa được kết, đại đỉnh ba chân màu tím lớn vài trăm thước trên bầu trời trong nháy mắt chụp ở giữa không trung. Đại đỉnh xoay tròn, không gian chung quanh vặn vẹo. Phía dưới đại đỉnh xuất hiện một hắc động lớn, chu vi chung quanh có vô số lôi vân màu tím. Dường như lôi vân và đại đỉnh ba chân này đã hòa thành một thể, giống như đem không gian hòa tan tạo thành một thể, tuy hai mà một.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy được, lôi vân màu tím kéo tới, trong bầu trời tràn ngập lôi điện màu tím, giống như là có một thác nước lôi điện màu tím ở trong bầu trời.
Toàn bộ hải vực bị một mảnh lôi vân màu tím bao phủ mang theo khí tức khiến tim người khác đập nhanh. Uy áp cường hãn từ bên trong tràn ngập ra khiến cho ba người Lăng Thanh Tuyền, Hỉ Vô Thường, Không Linh Vương nổi da gà.
Trong nháy mắt lôi vân màu tím mang theo lôi điện đánh xuống. Từng đạo lôi điện mang theo khí tức khiến tim đập nhanh bắn xuống. Lôi điện xuyên qua không gian khiến cho tim càng ngày đập càng nhanh. Dưới cỗ uy áp kinh người kinh, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường trùng xuống, nếu như để lôi điện màu tím này đánh xuống, trong ba người không có một ai có thể chống lại.
– Vũ linh khí Thiên cấp, đây là thần khí, trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí.
Hỉ Vô Thường dù sao cũng là người có kiến thúc rộng rãi. Cảm nhận uy áp kinh người này, ngoại trừ thần khí ra sợ rằng không có vật nào có khả năng có nó. Trong lòng hắn hiện tại khϊếp sợ tới cực điểm. Thần khí a, đây chính là linh khí mạnh nhất trên toàn bộ Đại lục. Trên người tiểu tử này không ngờ lại có thần khí. Trong lòng hắn vô cùng kinh hãi đồng thời trong lòng Hỉ Vô Thường cũng hiện lên sự tham lam. Trước mặt thần khí không ai có thể che giấu được sự tham lam trong lòng mình.
Mà lúc này bầu trời hải vực dưới lôi điện màu tím không ngừng run rẩy. Năng lượng ba động đáng sợ từ trong lôi vân truyền ra khiến cho trong không gian không ngừng vang lên thanh âm trầm thấp.
Dưới khí tức cường hãn này toàn bộ hải vực phía dưới chấn động, giống như là mặt đất địa chấn. Ở chỗ sâu trong hải vực không ngừng có yêu thú rít gào.
Lôi điện lóe lên trên bầu trời, trong nháy mắt hóa thành từng tia sấm sét lao ra khỏi lôi vân. Sấm sét chói mắt từ trên trời giáng xuống, đem hải vực rộng lớn chung quanh bao phủ.
– Không tốt.
GIờ phút này, trong lòng ba người Hỉ Vô Thường, Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương cảm thấy lạnh lẽo. Dưới lôi vân kinh người này, ngay cả linh hồn bọn họ cũng phải run rẩy.
– Chạy.
Sắc mặt Hỉ Vô Thường đại biến. Đồng thời chân khí quanh người tràn ra, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh chóng chạy đi. Trong không gian này hắn đã cảm nhận được một cảm giác nguy hiểm tuyệt đối.
Lăng Thanh Tuyền, Không Linh Vương lúc này tuy rằng cách nhau khá xa thế nhưng cũng nhanh chóng chạy trốn, căn bản không dám ở lại gần.
– Còn muốn chạy sao? Chậm rồi.
Phía dưới, sắc mặt Lục Lâm Thiên trắng bệch tới cực điểm. Khóe miệng chảy ra máu tươi, miệng lạnh lùng quát lên một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm:
– Tử Kim Huyền Lôi.
Chỉ trong nháy mắt lôi điện phô thiên cái địa trong bầu trời đánh xuống. Toàn bộ không gian bạo liệt, thanh âm bạo liệt sắc bén vang lên liên tục. Nơi sấm sét đi qua, không gian ầm ầm sụp đổ. Sấm sét mang theo lực lượng đáng sợ trực tiếp đánh về phía Hỉ Vô Thường. Thanh thế này hoàn toàn có thể đem Vũ Vương trực tiếp đánh thành từng mảnh nhỏ.
– Thủy Năng Toàn Cương Tráo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.