Chương 1909: Đánh một trận (1)
SS Hà Thần
10/11/2023
Sắc trời vừa mới tảng sáng trong nháy mắt lại đen kịt giống như đêm tối trước bình minh vậy. Mọi người lần nữa chờ mong, bởi vì giờ mão sắp tới rồi.
Chỉ trong chốc lát sắc trời lập tức có biến hóa, phía đông có ánh sáng hiện lên.
Rống.
Lúc này xa trong không trung vang lên một tiếng thú rống, tức thì mấy vạn ánh mắt lập tức nhìn về phía xa. Trong không trung phía xa lúc này có một đầu yêu thú phi hành màu trắng khổng lồ đang gấp rút bay tới.
- Là Thiên Sí Tuyết Sư Lục Lâm Thiên sư huynh đã tới.
Hít.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi. Trường bào run lên, chắp tay mà đứng, nhìn Hỏa Long đỉnh trước mắt, chiến ý bắt đầu tràn ra.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư run lên, tạo thành một cơn gió xoáy lướn xuất hiện trên bầu trời, trực tiếp xoay quanh tầng trời thấp.
Nam tử áo xanh nhanh chóng mang theo mấy người nhảy xuống, thế nhưng ngay cả một chút bụi bặm cũng không bốc lên, thân ảnh người này đáp xuống đất vừa vặn đừng bên cạnh chúng trưởng lão.
- La Lan phu nhân cũng tới sao?
Nhìn thấy La Lan thị, tức thì có không ít trưởng lão tiến lên bắt chuyện. Thực lực La Lan thị không mạnh, thế nhưng có ba người trong thập đại cường giả là con của nàng. Chỉ bằng thân phận này cũng đủ để cho tất cả trưởng lão trên Vân Dương Tông nể mặt nàng vài phần.
- Ra mắt sư phụ, chư vị trưởng lão.
Lục Lâm Thiên đi tới trước mặt Vũ trưởng lão rồi hành lễ.
- Lâm Thiên, thua cũng không sao, thắng thì càng tốt.
Vũ Ngọc Tiền vỗ vai Lục Lâm Thiên nói.
- Đệ tử đã biết.
Lục Lâm Thiên cung kính gật đầu.
Nhìn thầy trò hai người, không ít trưởng lão chung quanh không khỏi thở dài. Thật không biết khi trước Vũ trưởng lão thu đệ tử thế nào, hết lần này tới lần khác lại thu một yêu nghiệt như vậy.
- Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Ba đạo thân ảnh bất phàm đi tới bên người Lục Lâm Thiên, chính là ba người Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
- Được.
Lục Lâm Thiên gật đầu, bốn người chạm tay, để cho chiến ý Lục Lâm Thiên càng tăng lên.
- Dường như hắn thành thục hơn một chút...
Trong đoàn người, Dương Diệu nhìn thân ảnh quen thuộc kia, trong mắt hiện lên sự phức tạp.
Sưu.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt lóe, tiếp đó đã xuất hiện ở giữa sân rồi lập tức nhắm mắt dưỡng thần. Đối chiến với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên, Lục Lâm Thiên không dám sơ ý một chút nào. Bởi vì việc này liên quan tới Địa Tâm Linh Ngọc.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới giữa sân, bầu không khí trên Địa Long đỉnh bắt đầu có chút căng thẳng. Cường giả đứng đầu thập đại cường giả và cường giả thứ hai trong thập đại cường giả ba mươi năm trước đánh một trận. Đối với kết quả này trong lòng mọi người vô cùng chờ mong không gì sánh được.
Bầu trời bắt đầu sáng rõ, ánh sáng chiếu rọi. Tầm nhìn bắt đầu sáng lên, trên Vân Dương Tông, biển mây cuồn cuộn giống như tiên cảnh.
- Tới rồi..
Cũng không có bao lâu, Lục Lâm Thiên nhíu mày, trên không trung phía xa lúc này đã có ba động.
- Tới rồi.
Rống.
Một tiếng gầm gừ lớn vang lên, một đầu yêu thú phi hành khổng lồ tức thì xuất hiện, quanh thân được bao phủ bởi bộ lông màu vàng. Bộ lông này giống như hoàng kim, vô cùng chói mắt. Đôi mắt sắc bén giống như đao mang.
- Kim Sí Yêu ưng, là tông chủ tới.
- Là tông chủ tới.
- Ra mắt tông chủ.
Trên Địa Long đỉnh, mấy vạn đệ tử tức thì hành lễ, thanh âm quanh quẩn trên Địa Long đỉnh.
- Miễn lễ đi.
Thanh âm vừa dứt, trên Kim Sí Yêu Ưng, thân ảnh Vân Khiếu Thiên trực tiếp đáp xuống sân rộng. Trường bào màu xanh trên người run lên, chắp tay mà đứng, quanh thân có một cỗ khí phách tràn ra.
Lúc này bầu không khí trên sân rộng càng thêm khẩn trương. Nhìn hai người giữa sân, mấy vạn ánh mắt chăm chú nhìn vào, không dám có chút lơ là.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, một cỗ khí tức giống như cụ thú ngủ say thức tỉnh tràn ra, tinh quang trong mắt hiện lên, rốt cuộc cũng sắp bắt đầu.
- Tiểu tử, hiện tại ngươi hối hận còn kịp.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên mở miệng nói.
- Nhạc phụ đại nhân, ra tay đi.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, hắn không còn cách nào khác. Địa Tâm Linh Ngọc này hắn nhất định phải thu được, ánh mắt khẽ đổi, trong mắt hiện lên chiến ý nóng bỏng.
- Có dũng khí, nhưng mà ta nói cho ngươi biết. Một khi động thủ ta cũng sẽ không khách khí với ngươi.
Vân Khiếu Thiên nói xong, trường bào màu xanh quanh người không gió tự đọng bay, áo choàng rung động. Gợn sóng trong không gian dùng mắt thường khó có thể thấy được đang ba động.
- Một khi lên đài không còn là thân nhân nữa, tiểu tế cũng không khách khí.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên mỉm cười, lúc này cũng có một cỗ khí tức ba động, vô hình trung quanh quẩn chung quanh người hắn.
Hai người nhìn nhau, trong mắt có chút phức tạp.
- Ngươi ra tay trước đi, để ta nhìn xem thực lực hiện tại của ngươi rốt cuộc đã tới bước nào rồi.
Khí tức ngập trời của Vân Khiếu Thiên lan tràn, cỗ khí tức này khiến cho Lục Lâm Thiên vô hình trung đã bị ảnh hưởng.
Nghe vậy, tinh quang trong mắt Lục Lâm Thiên thu lại, Thanh Linh Khải Giáp hình thái thứ nhất lập tức bao trùm trên người, khí tức ầm ầm bạo phát.
Cảm nhận khí tức trên người Lục Lâm Thiên, ánh mắt Vân Khiếu Thiên khẽ đổi. Một cỗ khí tức chậm rãi lan tràn, hai người đứng ở phía xa dối diện, lúc này trong không gian đột nhiên có hai cỗ khí tức ba động. Hai cỗ khí tức vô hình này tràn ra chung quanh khiến cho hô hấp của mọi người chung quanh có chút khó khăn. Gợn sóng ở giữa hai người lúc này bắt đầu ba động.
- Thật mạnh mẽ.
Khí tức của hai người khiến cho chúng trưởng lão, hộ pháp than thở.
Trong khí tức ba động Lục Lâm Thiên vô hình trung cảm giác được có một cỗ khí tức đang bao vây hắn, khiến cho hắn có cảm giác giống như có cự thạch đè lên người. Thực lực của nhạc phụ Vân Khiếu Thiên quả nhiên không tầm thường, so với Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên còn mạnh hơn nhiều.
Trong bầu không khí khẩn trương này, ánh mắt Lục Trung cũng cực kỳ hồi hộp, hai tay nắm chặt, ánh mắt vừa khẩn trương vừa chờ mong.
- Nhạc phụ, tiểu tế đắc tội.
Khí tức áp xuống càng ngày càng nặng. Nói xong, thân ảnh Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhảy ra, bàn chân đạp mặt đất, quang mang chớp động.
Ngay khi bàn chân Lục Lâm Thiên đạp mặt đất, trong sát na khi quang mang dưới chân tiếp xúc với mặt đất, trên mặt đất đột nhiên có một cỗ lực lượng va chạm với nhau. Một thanh âm trầm muộn không hề có dấu hiệu báo trước nào nổi lên.
Cạch cạch.
Mặt đất rung chuyển, đá phiến cứng rắng trên mặt đát lập tức bị nghiền nát giống như đậu hũ. Đất đá bắn tứ tung. Giờ phút này bầu không khí khẩn trương, căng cứng kia rốt cuộc cũng nổ tung.
Tiếp theo, thân ảnh Lục Lâm Thiên giống như mũi tên rời cung giống như lợi tiễn bắn đi. Chân khí bạo phát, thân ảnh ầm ầm phóng lên cao. Chỉ trong nháy mắt năng lượng thuộc tính thổ hội tụ trên cao. Bỗng nhiên hai chân liên tiếp đá ra vô số cước ấn, từng đạo cước ấn thoáng chốc bắn ra.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, cước ấn ngập trời giống như một đóa hoa nở rộ, mỗi một đạo quang mang đều mang theo lực lượng ré rách không gian mang theo tư thế sấm sét hội tụ thành một cơn lốc. Năng lượng kinh khủng dưới vạn ánh mắt lập tức hung hăng bao phủ Vân Khiếu Thiên.
Chỉ trong chốc lát sắc trời lập tức có biến hóa, phía đông có ánh sáng hiện lên.
Rống.
Lúc này xa trong không trung vang lên một tiếng thú rống, tức thì mấy vạn ánh mắt lập tức nhìn về phía xa. Trong không trung phía xa lúc này có một đầu yêu thú phi hành màu trắng khổng lồ đang gấp rút bay tới.
- Là Thiên Sí Tuyết Sư Lục Lâm Thiên sư huynh đã tới.
Hít.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi. Trường bào run lên, chắp tay mà đứng, nhìn Hỏa Long đỉnh trước mắt, chiến ý bắt đầu tràn ra.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư run lên, tạo thành một cơn gió xoáy lướn xuất hiện trên bầu trời, trực tiếp xoay quanh tầng trời thấp.
Nam tử áo xanh nhanh chóng mang theo mấy người nhảy xuống, thế nhưng ngay cả một chút bụi bặm cũng không bốc lên, thân ảnh người này đáp xuống đất vừa vặn đừng bên cạnh chúng trưởng lão.
- La Lan phu nhân cũng tới sao?
Nhìn thấy La Lan thị, tức thì có không ít trưởng lão tiến lên bắt chuyện. Thực lực La Lan thị không mạnh, thế nhưng có ba người trong thập đại cường giả là con của nàng. Chỉ bằng thân phận này cũng đủ để cho tất cả trưởng lão trên Vân Dương Tông nể mặt nàng vài phần.
- Ra mắt sư phụ, chư vị trưởng lão.
Lục Lâm Thiên đi tới trước mặt Vũ trưởng lão rồi hành lễ.
- Lâm Thiên, thua cũng không sao, thắng thì càng tốt.
Vũ Ngọc Tiền vỗ vai Lục Lâm Thiên nói.
- Đệ tử đã biết.
Lục Lâm Thiên cung kính gật đầu.
Nhìn thầy trò hai người, không ít trưởng lão chung quanh không khỏi thở dài. Thật không biết khi trước Vũ trưởng lão thu đệ tử thế nào, hết lần này tới lần khác lại thu một yêu nghiệt như vậy.
- Lâm Thiên, chúng ta ủng hộ ngươi.
Ba đạo thân ảnh bất phàm đi tới bên người Lục Lâm Thiên, chính là ba người Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
- Được.
Lục Lâm Thiên gật đầu, bốn người chạm tay, để cho chiến ý Lục Lâm Thiên càng tăng lên.
- Dường như hắn thành thục hơn một chút...
Trong đoàn người, Dương Diệu nhìn thân ảnh quen thuộc kia, trong mắt hiện lên sự phức tạp.
Sưu.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên chợt lóe, tiếp đó đã xuất hiện ở giữa sân rồi lập tức nhắm mắt dưỡng thần. Đối chiến với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên, Lục Lâm Thiên không dám sơ ý một chút nào. Bởi vì việc này liên quan tới Địa Tâm Linh Ngọc.
Thân ảnh Lục Lâm Thiên đi tới giữa sân, bầu không khí trên Địa Long đỉnh bắt đầu có chút căng thẳng. Cường giả đứng đầu thập đại cường giả và cường giả thứ hai trong thập đại cường giả ba mươi năm trước đánh một trận. Đối với kết quả này trong lòng mọi người vô cùng chờ mong không gì sánh được.
Bầu trời bắt đầu sáng rõ, ánh sáng chiếu rọi. Tầm nhìn bắt đầu sáng lên, trên Vân Dương Tông, biển mây cuồn cuộn giống như tiên cảnh.
- Tới rồi..
Cũng không có bao lâu, Lục Lâm Thiên nhíu mày, trên không trung phía xa lúc này đã có ba động.
- Tới rồi.
Rống.
Một tiếng gầm gừ lớn vang lên, một đầu yêu thú phi hành khổng lồ tức thì xuất hiện, quanh thân được bao phủ bởi bộ lông màu vàng. Bộ lông này giống như hoàng kim, vô cùng chói mắt. Đôi mắt sắc bén giống như đao mang.
- Kim Sí Yêu ưng, là tông chủ tới.
- Là tông chủ tới.
- Ra mắt tông chủ.
Trên Địa Long đỉnh, mấy vạn đệ tử tức thì hành lễ, thanh âm quanh quẩn trên Địa Long đỉnh.
- Miễn lễ đi.
Thanh âm vừa dứt, trên Kim Sí Yêu Ưng, thân ảnh Vân Khiếu Thiên trực tiếp đáp xuống sân rộng. Trường bào màu xanh trên người run lên, chắp tay mà đứng, quanh thân có một cỗ khí phách tràn ra.
Lúc này bầu không khí trên sân rộng càng thêm khẩn trương. Nhìn hai người giữa sân, mấy vạn ánh mắt chăm chú nhìn vào, không dám có chút lơ là.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, một cỗ khí tức giống như cụ thú ngủ say thức tỉnh tràn ra, tinh quang trong mắt hiện lên, rốt cuộc cũng sắp bắt đầu.
- Tiểu tử, hiện tại ngươi hối hận còn kịp.
Nhìn Lục Lâm Thiên, Vân Khiếu Thiên mở miệng nói.
- Nhạc phụ đại nhân, ra tay đi.
Lục Lâm Thiên lắc đầu, hắn không còn cách nào khác. Địa Tâm Linh Ngọc này hắn nhất định phải thu được, ánh mắt khẽ đổi, trong mắt hiện lên chiến ý nóng bỏng.
- Có dũng khí, nhưng mà ta nói cho ngươi biết. Một khi động thủ ta cũng sẽ không khách khí với ngươi.
Vân Khiếu Thiên nói xong, trường bào màu xanh quanh người không gió tự đọng bay, áo choàng rung động. Gợn sóng trong không gian dùng mắt thường khó có thể thấy được đang ba động.
- Một khi lên đài không còn là thân nhân nữa, tiểu tế cũng không khách khí.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên mỉm cười, lúc này cũng có một cỗ khí tức ba động, vô hình trung quanh quẩn chung quanh người hắn.
Hai người nhìn nhau, trong mắt có chút phức tạp.
- Ngươi ra tay trước đi, để ta nhìn xem thực lực hiện tại của ngươi rốt cuộc đã tới bước nào rồi.
Khí tức ngập trời của Vân Khiếu Thiên lan tràn, cỗ khí tức này khiến cho Lục Lâm Thiên vô hình trung đã bị ảnh hưởng.
Nghe vậy, tinh quang trong mắt Lục Lâm Thiên thu lại, Thanh Linh Khải Giáp hình thái thứ nhất lập tức bao trùm trên người, khí tức ầm ầm bạo phát.
Cảm nhận khí tức trên người Lục Lâm Thiên, ánh mắt Vân Khiếu Thiên khẽ đổi. Một cỗ khí tức chậm rãi lan tràn, hai người đứng ở phía xa dối diện, lúc này trong không gian đột nhiên có hai cỗ khí tức ba động. Hai cỗ khí tức vô hình này tràn ra chung quanh khiến cho hô hấp của mọi người chung quanh có chút khó khăn. Gợn sóng ở giữa hai người lúc này bắt đầu ba động.
- Thật mạnh mẽ.
Khí tức của hai người khiến cho chúng trưởng lão, hộ pháp than thở.
Trong khí tức ba động Lục Lâm Thiên vô hình trung cảm giác được có một cỗ khí tức đang bao vây hắn, khiến cho hắn có cảm giác giống như có cự thạch đè lên người. Thực lực của nhạc phụ Vân Khiếu Thiên quả nhiên không tầm thường, so với Thiên Dương Vương Dương Tề Thuyên còn mạnh hơn nhiều.
Trong bầu không khí khẩn trương này, ánh mắt Lục Trung cũng cực kỳ hồi hộp, hai tay nắm chặt, ánh mắt vừa khẩn trương vừa chờ mong.
- Nhạc phụ, tiểu tế đắc tội.
Khí tức áp xuống càng ngày càng nặng. Nói xong, thân ảnh Lục Lâm Thiên trong nháy mắt nhảy ra, bàn chân đạp mặt đất, quang mang chớp động.
Ngay khi bàn chân Lục Lâm Thiên đạp mặt đất, trong sát na khi quang mang dưới chân tiếp xúc với mặt đất, trên mặt đất đột nhiên có một cỗ lực lượng va chạm với nhau. Một thanh âm trầm muộn không hề có dấu hiệu báo trước nào nổi lên.
Cạch cạch.
Mặt đất rung chuyển, đá phiến cứng rắng trên mặt đát lập tức bị nghiền nát giống như đậu hũ. Đất đá bắn tứ tung. Giờ phút này bầu không khí khẩn trương, căng cứng kia rốt cuộc cũng nổ tung.
Tiếp theo, thân ảnh Lục Lâm Thiên giống như mũi tên rời cung giống như lợi tiễn bắn đi. Chân khí bạo phát, thân ảnh ầm ầm phóng lên cao. Chỉ trong nháy mắt năng lượng thuộc tính thổ hội tụ trên cao. Bỗng nhiên hai chân liên tiếp đá ra vô số cước ấn, từng đạo cước ấn thoáng chốc bắn ra.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, cước ấn ngập trời giống như một đóa hoa nở rộ, mỗi một đạo quang mang đều mang theo lực lượng ré rách không gian mang theo tư thế sấm sét hội tụ thành một cơn lốc. Năng lượng kinh khủng dưới vạn ánh mắt lập tức hung hăng bao phủ Vân Khiếu Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.