Chương 1087: Đi vê�? Thành Cự Giang (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
Mí mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên rồi lập tức mỉm cười. Không nghĩ tới lúc này Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh cũng bắt đầu đột phá. Sau khi đột phá thì chính là Vũ Vương nhị trọng.
…
Trong đình viện ở hậu sơn. Lúc này trong một căn phòng nhỏ, Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng đều có mặt. Sau khi mấy người nghe Lục Lâm Thiên nói Băng Mộc Tôn giả gia nhập Phi Linh môn, cả đám lập tức nhìn nhau vô cùng kinh ngạc. Sau đó vô cùng vui mừng. Có cường giả Vũ Tôn tọa trấn, thực lực Phi Linh môn tăng lên không chỉ một chút.
– Đông lão, Oánh tỷ, ta có ý định đi tới Thiên Địa các một chuyến.
Lục Lâm Thiên nói.
Mọi người nhìn nhau, sau đó cả đám lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên vô cùng nghi hoặc. Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên rồi hỏi:
– Lâm Thiên, chẳng lẽ ngươi muốn gia nhập Thiên Địa các sao?
– Ta định đi xem xét trước, thế nhưng không biết Thiên Địa các ở nơi nào.
Lục Lâm Thiên nói.
– Gia nhập Thiên Địa các cũng không sao. Nhưng ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn, sợ rằng cũng có nhiều bất tiện. Nếu như muốn gia nhập Thiên Địa các thì phải che giấu thân phận đi một chút.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Trong lúc bất tri bất giác lúc này đã vào giữa hạ. Sáng sớm ánh mặt trời mang theo nhiệt độ nóng bỏng chiếu rọi mặt đất. Những cơn gió buổi sáng cũng mang theo một chút nhiệt khí.
Ngay thứ ba, trong hậu sơn Phi Linh môn. Thiên Sí Tuyết Sư lập tức vỗ cánh bay lên rồi biến mất giữa không trung.
Thành Cự Giang, đây chính là thành thị nằm ở phía Tây Cổ Vực. Thành Cự Giang này có diện tích cực kỳ lớn. Mà khoảng cách từ thành Cự Giang tới Phi Linh môn cũng không gần. Dùng tốc độ hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư mà nói, sợ rằng ít nhất cũng mất hai tháng.
Phía chân trời xa xa lúc này có một đạo quang mang màu trắng nhanh chóng xuyên qua tầng mây. Tốc độ này cực cao, yêu thú căn bản không thể lên tới độ cao này, cho nên người ở phía dưới cũng không thể nhìn thấy được.
Lúc này trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư cũng chỉ có ba đạo thân ảnh. Ngoại trừ Lục Lâm Thiên ra cũng chỉ có Bạch Linh cùng với Tiểu Long.
Lần này đi tới thành Cự Giang Lục Lâm Thiên dự định chỉ đem theo Bạch Linh và Tiểu Long bên người. Mà Thiên Độc Yêu Long cùng với Lục Tâm Đồng muốn đi theo cũng bị Lục Lâm Thiên ngăn cản. Nghịch Lân Yêu Bằng cùng chúng yêu thú cũng được an bài ở trong Phi Linh môn tu luyện.
Lần này tiến về thành Cự Giang là bởi vì từ trong miệng Đông Vô Mệnh Lục Lâm Thiên biết được trong thành Cự Giang có thể tìm được Thiên Địa các. Lục Lâm Thiên có ý định gia nhập Thiên Địa các kiến thức một phen đương nhiên hiểu rõ. Có Thiên Độc Yêu Long cùng mấy người Lục Tâm Đồng và chúng yêu thú bên cạnh rất dễ làm bại lộ thân phận của hắn.
Thiên Sí Tuyết Sư xuyên qua tầng mây. Trên thân hình khổng lồ hai cánh chấn động khiến cho không gian hơi vặn vẹo, không khí rít gào, tạo ra một đám thanh âm trầm thấp.
Lúc này trên cánh Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên đang khoanh chân ngồi đó. Không khí rít gào cùng với cuồng phong gào thét bên cạnh lúc này không ảnh hưởng tới Lục Lâm Thiên chút nào, chỉ có áo bào xanh trên người hơi động một chút mà thôi. Quanh thân có một cỗ quang tráo vô hình bao phủ.
Lục Lâm Thiên nhắm chặt hai mắt, tâm thần chìm đắm trong việc lĩnh ngộ thuộc tính phong. Quanh thân thể tràn ngập khí tức thuộc tính phong.
Trong không gian có một cỗ năng lượng thuộc tính phong quanh quẩn quanh Lục Lâm Thiên. Cứ như thế trong lĩnh ngộ Lục Lâm Thiên tiến vào một trạng thái huyền diệu. Lúc này tuy rằng lĩnh ngộ vô cùng chậm chạp, thế nhưng cũng có thể khiến cho Lục Lâm Thiên đạt được không ít chỗ tốt.
Bạch Linh, Tiểu Long lúc này cũng đang tu luyện. Hiện tại khoảng cách với thành Cự Giang cũng không gần. Thời gian hai tháng cũng không phải là ngắn.
Trong lúc phi hành, Lục Lâm Thiên chìm đắm trong lĩnh ngộ thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng.
Chìm đắm trong lĩnh ngộ, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư hai mắt Lục Lâm Thiên nhắm lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm chạp. Thế nhưng quang tráo vô hình quanh thân lúc này lại trở nên chói mắt. Không khó có thể cảm nhận được, năng lượng thuộc tính phong quanh thân hắn lúc này đậm đặc hơn không ít.
Trong một sơn mach bao la, những ngọn núi liên miên không ngớt, dáng dấp cũng thay đổi thất thường, kéo dài xuyên qua sơn mạch.
Phanh Phanh.
Trong sơn mạch yên ả lúc này đột nhiên vang lên từng thanh âm bạo liệt.
Trên không trung, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này thủ ấn Lục Lâm Thiên thu lại, khí tức thu liễm. Đôi mắt mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe.
– Có ba người đang giao thủ, đều là Vũ Suất.
Bạch Linh mở mắt, tâm thần tỏa ra bốn phía rồi nói.
– Chúng ta đi nhìn xem một chút.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, sau khi do dự một chút rồi nói. Ở nơi hoang dã này lại có Vũ Suất giao thủ, nói không chừng sẽ có thứ gì đó.
Thanh âm vừa dứt, Lục Lâm Thiên nhanh chóng móc ra một mặt nạ màu đen. Sau khi đeo chiếc mặt nạ vào cả khuôn mặt Lục Lâm Thiên lúc này chỉ có đôi mắt hiện ra, ngay cả mái tóc ngắn màu đen lúc này cũng được thay bằng mái tóc dài màu đen. Bộ dáng như thế, sợ rằng ngay cả người quen thuộc Lục Lâm Thiên muốn nhận ra hắn cũng vô cùng khó khăn.
– Ngươi hóa trang cũng không tệ, sợ rằng rất khó có ai nhận được ra ngươi.
Bạch Linh nói, ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên. Lập tức trong tay nàng cũng xuất hiện một mặt nạ màu trắng. Trên mặt nạ có một đóa hoa sen. Đeo mặt nạ vào lại càng khiến cho tư thái linh lung của nàng hiện lên vô cùng rõ ràng.
– Tiểu Long.
Lục Lâm Thiên đưa mắt mỉm cười Tiểu Long.
– Đệ không thích như vậy nhất.
Tiểu Long vô cùng bất đắc dĩ, lập tức thu nhỏ thân thể chui vào trong tay áo Lục Lâm Thiên.
– Ai bảo đệ theo ta tới đây làm gì.
Lục Lâm Thiên vỗ ống tay áo của mình rồi mỉm cười. Tiểu Long hiện tại chính là bảng hiệu cho thân phận của hắn. Nếu như Tiểu Long hiện thân, có lẽ hắn muốn che giấu thế nào cũng vô dụng.
Phanh Phanh.
Trong sơn mạch, thanh âm bạo liệt vang lên vô cùng lớn. Giữa không trung lúc này có ba đạo thân ảnh đang chiến đấu kịch liệt. Ba người đều là vũ giả Vũ Suất, hai người đang vây công một người, trình độ chiến đấu vô cùng kịch liệt.
– Khặc Khặc. Bạch Dịch, giao ra chìa khóa kia, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Ba người một lần nữa tách ra. Một đại hán mặc áo bào xám cùng một đại hán áo lam đem một nam tử trung niên có chút mập mạp vây vào giữa.
– Đừng hòng. Ta đã nói cho các ngươi, chìa khóa hiện tại không nằm trên người ta.
Nam tử trung niên nói, ánh mắt giờ phút này cực kỳ ngưng trọng. Đôi mắt không ngừng quét qua chung quanh, dường như đang tìm cơ hội chạy trốn.
– Bạch Dịch. Ngươi cho chúng ta là kẻ đần sao? Vậy thì đem nhẫn trữ vật giao cho ta.
Đại hán áo bào xám cười hắc hắc, vẻ giễu cợt trong mắt biến mất. Ánh mắt biến thành lạnh lẽo nhìn thẳng về phía nam tử trung niên kia.
…
Trong đình viện ở hậu sơn. Lúc này trong một căn phòng nhỏ, Lục Lâm Thiên, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lưu Tinh Hà, Ngô Dũng đều có mặt. Sau khi mấy người nghe Lục Lâm Thiên nói Băng Mộc Tôn giả gia nhập Phi Linh môn, cả đám lập tức nhìn nhau vô cùng kinh ngạc. Sau đó vô cùng vui mừng. Có cường giả Vũ Tôn tọa trấn, thực lực Phi Linh môn tăng lên không chỉ một chút.
– Đông lão, Oánh tỷ, ta có ý định đi tới Thiên Địa các một chuyến.
Lục Lâm Thiên nói.
Mọi người nhìn nhau, sau đó cả đám lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên vô cùng nghi hoặc. Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn vào trên người Lục Lâm Thiên rồi hỏi:
– Lâm Thiên, chẳng lẽ ngươi muốn gia nhập Thiên Địa các sao?
– Ta định đi xem xét trước, thế nhưng không biết Thiên Địa các ở nơi nào.
Lục Lâm Thiên nói.
– Gia nhập Thiên Địa các cũng không sao. Nhưng ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn, sợ rằng cũng có nhiều bất tiện. Nếu như muốn gia nhập Thiên Địa các thì phải che giấu thân phận đi một chút.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Trong lúc bất tri bất giác lúc này đã vào giữa hạ. Sáng sớm ánh mặt trời mang theo nhiệt độ nóng bỏng chiếu rọi mặt đất. Những cơn gió buổi sáng cũng mang theo một chút nhiệt khí.
Ngay thứ ba, trong hậu sơn Phi Linh môn. Thiên Sí Tuyết Sư lập tức vỗ cánh bay lên rồi biến mất giữa không trung.
Thành Cự Giang, đây chính là thành thị nằm ở phía Tây Cổ Vực. Thành Cự Giang này có diện tích cực kỳ lớn. Mà khoảng cách từ thành Cự Giang tới Phi Linh môn cũng không gần. Dùng tốc độ hiện tại của Thiên Sí Tuyết Sư mà nói, sợ rằng ít nhất cũng mất hai tháng.
Phía chân trời xa xa lúc này có một đạo quang mang màu trắng nhanh chóng xuyên qua tầng mây. Tốc độ này cực cao, yêu thú căn bản không thể lên tới độ cao này, cho nên người ở phía dưới cũng không thể nhìn thấy được.
Lúc này trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư cũng chỉ có ba đạo thân ảnh. Ngoại trừ Lục Lâm Thiên ra cũng chỉ có Bạch Linh cùng với Tiểu Long.
Lần này đi tới thành Cự Giang Lục Lâm Thiên dự định chỉ đem theo Bạch Linh và Tiểu Long bên người. Mà Thiên Độc Yêu Long cùng với Lục Tâm Đồng muốn đi theo cũng bị Lục Lâm Thiên ngăn cản. Nghịch Lân Yêu Bằng cùng chúng yêu thú cũng được an bài ở trong Phi Linh môn tu luyện.
Lần này tiến về thành Cự Giang là bởi vì từ trong miệng Đông Vô Mệnh Lục Lâm Thiên biết được trong thành Cự Giang có thể tìm được Thiên Địa các. Lục Lâm Thiên có ý định gia nhập Thiên Địa các kiến thức một phen đương nhiên hiểu rõ. Có Thiên Độc Yêu Long cùng mấy người Lục Tâm Đồng và chúng yêu thú bên cạnh rất dễ làm bại lộ thân phận của hắn.
Thiên Sí Tuyết Sư xuyên qua tầng mây. Trên thân hình khổng lồ hai cánh chấn động khiến cho không gian hơi vặn vẹo, không khí rít gào, tạo ra một đám thanh âm trầm thấp.
Lúc này trên cánh Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên đang khoanh chân ngồi đó. Không khí rít gào cùng với cuồng phong gào thét bên cạnh lúc này không ảnh hưởng tới Lục Lâm Thiên chút nào, chỉ có áo bào xanh trên người hơi động một chút mà thôi. Quanh thân có một cỗ quang tráo vô hình bao phủ.
Lục Lâm Thiên nhắm chặt hai mắt, tâm thần chìm đắm trong việc lĩnh ngộ thuộc tính phong. Quanh thân thể tràn ngập khí tức thuộc tính phong.
Trong không gian có một cỗ năng lượng thuộc tính phong quanh quẩn quanh Lục Lâm Thiên. Cứ như thế trong lĩnh ngộ Lục Lâm Thiên tiến vào một trạng thái huyền diệu. Lúc này tuy rằng lĩnh ngộ vô cùng chậm chạp, thế nhưng cũng có thể khiến cho Lục Lâm Thiên đạt được không ít chỗ tốt.
Bạch Linh, Tiểu Long lúc này cũng đang tu luyện. Hiện tại khoảng cách với thành Cự Giang cũng không gần. Thời gian hai tháng cũng không phải là ngắn.
Trong lúc phi hành, Lục Lâm Thiên chìm đắm trong lĩnh ngộ thời gian trôi qua cực kỳ nhanh chóng.
Chìm đắm trong lĩnh ngộ, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư hai mắt Lục Lâm Thiên nhắm lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm chạp. Thế nhưng quang tráo vô hình quanh thân lúc này lại trở nên chói mắt. Không khó có thể cảm nhận được, năng lượng thuộc tính phong quanh thân hắn lúc này đậm đặc hơn không ít.
Trong một sơn mach bao la, những ngọn núi liên miên không ngớt, dáng dấp cũng thay đổi thất thường, kéo dài xuyên qua sơn mạch.
Phanh Phanh.
Trong sơn mạch yên ả lúc này đột nhiên vang lên từng thanh âm bạo liệt.
Trên không trung, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này thủ ấn Lục Lâm Thiên thu lại, khí tức thu liễm. Đôi mắt mở ra, tinh quang trong mắt chợt lóe.
– Có ba người đang giao thủ, đều là Vũ Suất.
Bạch Linh mở mắt, tâm thần tỏa ra bốn phía rồi nói.
– Chúng ta đi nhìn xem một chút.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, sau khi do dự một chút rồi nói. Ở nơi hoang dã này lại có Vũ Suất giao thủ, nói không chừng sẽ có thứ gì đó.
Thanh âm vừa dứt, Lục Lâm Thiên nhanh chóng móc ra một mặt nạ màu đen. Sau khi đeo chiếc mặt nạ vào cả khuôn mặt Lục Lâm Thiên lúc này chỉ có đôi mắt hiện ra, ngay cả mái tóc ngắn màu đen lúc này cũng được thay bằng mái tóc dài màu đen. Bộ dáng như thế, sợ rằng ngay cả người quen thuộc Lục Lâm Thiên muốn nhận ra hắn cũng vô cùng khó khăn.
– Ngươi hóa trang cũng không tệ, sợ rằng rất khó có ai nhận được ra ngươi.
Bạch Linh nói, ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn Lục Lâm Thiên. Lập tức trong tay nàng cũng xuất hiện một mặt nạ màu trắng. Trên mặt nạ có một đóa hoa sen. Đeo mặt nạ vào lại càng khiến cho tư thái linh lung của nàng hiện lên vô cùng rõ ràng.
– Tiểu Long.
Lục Lâm Thiên đưa mắt mỉm cười Tiểu Long.
– Đệ không thích như vậy nhất.
Tiểu Long vô cùng bất đắc dĩ, lập tức thu nhỏ thân thể chui vào trong tay áo Lục Lâm Thiên.
– Ai bảo đệ theo ta tới đây làm gì.
Lục Lâm Thiên vỗ ống tay áo của mình rồi mỉm cười. Tiểu Long hiện tại chính là bảng hiệu cho thân phận của hắn. Nếu như Tiểu Long hiện thân, có lẽ hắn muốn che giấu thế nào cũng vô dụng.
Phanh Phanh.
Trong sơn mạch, thanh âm bạo liệt vang lên vô cùng lớn. Giữa không trung lúc này có ba đạo thân ảnh đang chiến đấu kịch liệt. Ba người đều là vũ giả Vũ Suất, hai người đang vây công một người, trình độ chiến đấu vô cùng kịch liệt.
– Khặc Khặc. Bạch Dịch, giao ra chìa khóa kia, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Ba người một lần nữa tách ra. Một đại hán mặc áo bào xám cùng một đại hán áo lam đem một nam tử trung niên có chút mập mạp vây vào giữa.
– Đừng hòng. Ta đã nói cho các ngươi, chìa khóa hiện tại không nằm trên người ta.
Nam tử trung niên nói, ánh mắt giờ phút này cực kỳ ngưng trọng. Đôi mắt không ngừng quét qua chung quanh, dường như đang tìm cơ hội chạy trốn.
– Bạch Dịch. Ngươi cho chúng ta là kẻ đần sao? Vậy thì đem nhẫn trữ vật giao cho ta.
Đại hán áo bào xám cười hắc hắc, vẻ giễu cợt trong mắt biến mất. Ánh mắt biến thành lạnh lẽo nhìn thẳng về phía nam tử trung niên kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.