Chương 1080: Điên cuồng đột phá
SS Hà Thần
10/11/2023
Một lát sau, Vân Khiếu Thiên thu hồi tâm thần, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.
– Tông chủ, Lục Lâm Thiên quả thực không đơn giản chút nào.
Ánh mắt Đại hộ pháp biến đổi, khẽ mỉm cười nói.
– Tiểu tử này quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Sau lưng quả nhiên có cường giả.
Hít sâu một hơi, Vân Khiếu Thiên nói:
– Động tĩnh gần đây tiểu tử này tạo ra cũng không nhỏ chút nào.
– Dựa theo tin tức trong đó mà nói, thực lực Phi Linh môn bây giờ sợ rằng đủ để bước vào hàng ngũ thế lực nhất lưu đỉnh tiêm trong Cổ Vực.
Đại hộ pháp nói.
– Không nghĩ tới Sát Phá Quân lại đột phá tới Vũ Tôn. Người này quả thực đúng là yêu nghiệt. Năm đó tạo thành động tĩnh như vậy, hiện tại lại trực tiếp đột phá tới Vũ Tôn. Thế nhưng không biết vì sao người này lại ở trong Phi Linh môn.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cực kỳ nghi hoặc.
– Sát Phá Quân này quả thực vô cùng yêu nghiệt. Lần trước một trận chiến thành danh, sau đó lại đánh chết mấy cường giả tuyệt đối rồi biến mất. Không nghĩ tới lần này xuất hiện đã là Vũ Tôn.
Đại hộ pháp cũng vô cùng khiếp sợ nói.
– Còn có Linh Tôn kia của Phi Linh môn, không biết thực lực tới đâu rồi. Phi Linh môn xuất hiện Vũ Tôn cùng với Linh Tôn, lại thêm số đông yêu thú lục giai. Sợ rằng hiện tại Hóa Vũ Tông, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang cũng không còn ngồi yên được nữa. Nhất định sẽ chú ý tới Phi Linh môn. Linh Thiên môn tuy rằng có thể không để ý tới Phi Linh môn, thế nhưng sợ rằng đối với Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông mà nói không tạo thành chấn nhiếp mạnh nhất. Mà Phi Linh môn hiện tại lại có thêm Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp, chỉ sợ sẽ có một ít lão gia hỏa chú ý tới.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe lên bất định, dường như đang suy nghĩ cái gì.
– Tông chủ chẳng lẽ có ý định…
Đại hộ pháp nhìn vẻ mặt Vân Khiếu Thiên, dùng sự lý giải bao nhiêu năm nay của hắn đối với tông chủ, đương nhiên lúc này cũng đoán được tông chủ có ý định nào đó.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức nói:
– Tạm thời không cần tính toán gì. Hiện tại chúng ta cũng không giúp được cái gì. Một khi Vân Dương Tông ta tiến vào Cổ Vực chỉ sợ sẽ dẫn tới đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, còn có Hắc Sát giáo vây công. Mà ngay cả Linh Thiên môn kia cũng sẽ đối phó Vân Dương Tông chúng ta. Tiểu tử kia luôn khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Hiện tại trong môn lại có cường giả như thế kia, để cho hắn hỗn trong đó đi. Cổ Vực càng loạn càng tốt.
– Tông chủ, Phi Linh môn lớn mạnh quá nhanh, sợ rằng khó tránh khỏi sự chèn ép của Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo. Đến lúc đó chỉ sợ đối với Phi Linh môn vô cùng bất lợi.
Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.
– Thực lực Phi Linh môn bây giờ còn chưa đạt tới mức độ đó. Đợi đến lúc mấu chốt, coi như đã có thực lực đó, có Linh Thiên môn ở đó, Hóa Vũ tông cùng mấy sơn môn khác cũng có chút cố kỵ. Huống chi lại có tầng quan hệ giữa Lục Lâm Thiên và Vân Dương Tông ta. Đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo chắc hẳn cũng sớm biết rõ, cho nên càng thêm cố kỵ. Về phần cuối cùng thế nào, tốt nhất là phải xem chính bản thân Lục Lâm Thiên. Dù sao Vân Dương Tông tham dự vào sẽ khiến cho Cổ Vực náo động vô cùng lớn. Linh Thiên môn cũng không tương trợ Phi Linh môn nữa.
Vân Khiếu Thiên nói.
Hoàng hôn, trong dãy núi như tranh vẻ, cảnh sắc vô cùng tú lệ. Cơn gió nhè nhẹ thổi qua. Lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp đang ngồi trên mọt tảng đá. Hai người một người thanh nhã cao quý, tựa như tiên tử ở trần gian. Một người tuyệt mỹ, mang theo chút cao ngạo. Hai người lúc này đang chống tay vào cằm nhìn về phía trước.
– Vô Song tỷ, tiểu tặc kia không biết thế nào rồi a.
Vân Hồng Lăng mặc một bộ váy xanh, trên ống tay áo thêu mấy đóa thủy tiên, bao bọc thân thể linh lung.
– Chắc hẳn sẽ không có việc gì.
Lục Vô Song khẽ mở miệng cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nàng đứng dậy, khẽ duỗi lưng một cái, thân thể thướt tha lúc này tạo thành một đường cong hoàn mỹ, khiến cho nam nhân nhìn vào trong lòng không khỏi xuất hiện một cỗ lửa nóng.
– Hơn hai năm rồi, còn không trở lại đây.
Vân Hồng Lăng đứng dậy, chu miệng nói, dường như vô cùng bất mãn.
– Yên tâm đi. Không phải muội sợ hắn không để ý tới muội đó chứ?
Lục Vô Song cười nói.
– Hắn dám.
Vân Hồng Lăng khẽ hừ một tiếng.
***
Thời gian tiếp tục trôi qua, công đoạn sửa chữa trong Phi Linh môn cũng đã tới khâu cuối cùng. Hiện tại Phi Linh môn đã được mở rộng hơn mười lần. Bên trong Phi Linh môn lúc này có một quảng trường vô cùng lớn được xây dựng. Đủ để dung nạp trên ba vạn người. Hai bên có không ít kiến trúc to lớn nữa.
Mà trước Phi Linh môn lúc này còn có một tấm bia đám cực lớn, cao chừng mấy trượng, rộng mấy thước. Hai bên có hai cột đá, bên trên có điêu khắc mấy đồ án.
Bên trong Cổ Vực lúc này tin tức trong Phi Linh môn có cường giả Vũ Tôn xuất hiện truyền khắp ngóc ngách. Tin tức này không thể nghi ngờ giống như một quả bom ném vào trong mặt hồ tĩnh lặng. Hiện tại toàn bộ Cổ Vực chỉ sợ không có ai không biết tới Phi Linh môn.
Tất cả thế lực lớn hiện tại vì Phi Linh môn cường hãn xuất hiện mà sứt đầu mẻ trán, mỗi thế lực đều đang có tính toán của riêng mình.
Tóm lại, hiện tại toàn bộ Cổ Vực khắp nơi đều đang đàm luận về Phi Linh môn, liên tục nhắc tới chưởng môn Phi Linh môn. Thế nhưng người bình thường chỉ biết được chưởng môn Phi Linh môn là một thanh niên trẻ tuổi, nghe nói là con rể của Linh Thiên môn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đặc biệt là trong lúc Lục Lâm Thiên tu luyện. Thời gian hai tháng qua đối với Lục Lâm Thiên mà nói chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Mà lúc này, trong mật thất nơi Lục Lâm Thiên đang khoanh chân ngồi đó. Sáu Vũ Suất cùng với ba Linh Suất đều đã hóa thành tro tàn, toàn bộ bị Lục Lâm Thiên thôn phệ.
Bên ngoài mật thất không biết từ khi nào một lần nữa có không ít năng lượng trong thiên địa hội tụ. Trong mật thất, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi trên Linh Ngọc sàng. Quanh thân truyền đến chấn động khác thường.
Một cỗ năng lượng trong thiên địa nhanh chóng khuếch tán tới, khiến cho không gian chấn động mãnh liệt. Sau đó lượn lờ quanh người Lục Lâm Thiên rồi nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn tạo thành một vòng tuần hoàn liên tục. Lúc này cỗ quang tráo quanh người hắn càng thêm chói mắt.
Hậu sơn, năng lượng chấn động như vậy đương nhiên tạo thành động tĩnh không nhỏ. Bất quá đối với loại động tĩnh này, một ít đệ tử trong Phi Linh môn đã vô cùng quen thuộc. Trong thời gian hai tháng này, đây đã là lần thứ mấy năng lượng chấn động rồi.
Thời gian châm rãi trôi qua, trong mật thất, năng lượng quanh người Lục Lâm Thiên lúc này đã tới tình trạng vô cùng khủng bố. Trên đỉnh đầu hắn năng lượng vô hình trong thiên địa hội tụ lại hình thành một vòng xoáy cuồng bạo. Năng lượng trong sơn động lúc này ngày càng kịch liệt.
– Tông chủ, Lục Lâm Thiên quả thực không đơn giản chút nào.
Ánh mắt Đại hộ pháp biến đổi, khẽ mỉm cười nói.
– Tiểu tử này quả thực khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Sau lưng quả nhiên có cường giả.
Hít sâu một hơi, Vân Khiếu Thiên nói:
– Động tĩnh gần đây tiểu tử này tạo ra cũng không nhỏ chút nào.
– Dựa theo tin tức trong đó mà nói, thực lực Phi Linh môn bây giờ sợ rằng đủ để bước vào hàng ngũ thế lực nhất lưu đỉnh tiêm trong Cổ Vực.
Đại hộ pháp nói.
– Không nghĩ tới Sát Phá Quân lại đột phá tới Vũ Tôn. Người này quả thực đúng là yêu nghiệt. Năm đó tạo thành động tĩnh như vậy, hiện tại lại trực tiếp đột phá tới Vũ Tôn. Thế nhưng không biết vì sao người này lại ở trong Phi Linh môn.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên cực kỳ nghi hoặc.
– Sát Phá Quân này quả thực vô cùng yêu nghiệt. Lần trước một trận chiến thành danh, sau đó lại đánh chết mấy cường giả tuyệt đối rồi biến mất. Không nghĩ tới lần này xuất hiện đã là Vũ Tôn.
Đại hộ pháp cũng vô cùng khiếp sợ nói.
– Còn có Linh Tôn kia của Phi Linh môn, không biết thực lực tới đâu rồi. Phi Linh môn xuất hiện Vũ Tôn cùng với Linh Tôn, lại thêm số đông yêu thú lục giai. Sợ rằng hiện tại Hóa Vũ Tông, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang cũng không còn ngồi yên được nữa. Nhất định sẽ chú ý tới Phi Linh môn. Linh Thiên môn tuy rằng có thể không để ý tới Phi Linh môn, thế nhưng sợ rằng đối với Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông mà nói không tạo thành chấn nhiếp mạnh nhất. Mà Phi Linh môn hiện tại lại có thêm Hồn Linh Khải Giáp Địa cấp, chỉ sợ sẽ có một ít lão gia hỏa chú ý tới.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên lóe lên bất định, dường như đang suy nghĩ cái gì.
– Tông chủ chẳng lẽ có ý định…
Đại hộ pháp nhìn vẻ mặt Vân Khiếu Thiên, dùng sự lý giải bao nhiêu năm nay của hắn đối với tông chủ, đương nhiên lúc này cũng đoán được tông chủ có ý định nào đó.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức nói:
– Tạm thời không cần tính toán gì. Hiện tại chúng ta cũng không giúp được cái gì. Một khi Vân Dương Tông ta tiến vào Cổ Vực chỉ sợ sẽ dẫn tới đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, còn có Hắc Sát giáo vây công. Mà ngay cả Linh Thiên môn kia cũng sẽ đối phó Vân Dương Tông chúng ta. Tiểu tử kia luôn khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn. Hiện tại trong môn lại có cường giả như thế kia, để cho hắn hỗn trong đó đi. Cổ Vực càng loạn càng tốt.
– Tông chủ, Phi Linh môn lớn mạnh quá nhanh, sợ rằng khó tránh khỏi sự chèn ép của Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo. Đến lúc đó chỉ sợ đối với Phi Linh môn vô cùng bất lợi.
Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.
– Thực lực Phi Linh môn bây giờ còn chưa đạt tới mức độ đó. Đợi đến lúc mấu chốt, coi như đã có thực lực đó, có Linh Thiên môn ở đó, Hóa Vũ tông cùng mấy sơn môn khác cũng có chút cố kỵ. Huống chi lại có tầng quan hệ giữa Lục Lâm Thiên và Vân Dương Tông ta. Đám người Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo chắc hẳn cũng sớm biết rõ, cho nên càng thêm cố kỵ. Về phần cuối cùng thế nào, tốt nhất là phải xem chính bản thân Lục Lâm Thiên. Dù sao Vân Dương Tông tham dự vào sẽ khiến cho Cổ Vực náo động vô cùng lớn. Linh Thiên môn cũng không tương trợ Phi Linh môn nữa.
Vân Khiếu Thiên nói.
Hoàng hôn, trong dãy núi như tranh vẻ, cảnh sắc vô cùng tú lệ. Cơn gió nhè nhẹ thổi qua. Lúc này có hai thân ảnh xinh đẹp đang ngồi trên mọt tảng đá. Hai người một người thanh nhã cao quý, tựa như tiên tử ở trần gian. Một người tuyệt mỹ, mang theo chút cao ngạo. Hai người lúc này đang chống tay vào cằm nhìn về phía trước.
– Vô Song tỷ, tiểu tặc kia không biết thế nào rồi a.
Vân Hồng Lăng mặc một bộ váy xanh, trên ống tay áo thêu mấy đóa thủy tiên, bao bọc thân thể linh lung.
– Chắc hẳn sẽ không có việc gì.
Lục Vô Song khẽ mở miệng cười, nụ cười khuynh quốc khuynh thành. Nàng đứng dậy, khẽ duỗi lưng một cái, thân thể thướt tha lúc này tạo thành một đường cong hoàn mỹ, khiến cho nam nhân nhìn vào trong lòng không khỏi xuất hiện một cỗ lửa nóng.
– Hơn hai năm rồi, còn không trở lại đây.
Vân Hồng Lăng đứng dậy, chu miệng nói, dường như vô cùng bất mãn.
– Yên tâm đi. Không phải muội sợ hắn không để ý tới muội đó chứ?
Lục Vô Song cười nói.
– Hắn dám.
Vân Hồng Lăng khẽ hừ một tiếng.
***
Thời gian tiếp tục trôi qua, công đoạn sửa chữa trong Phi Linh môn cũng đã tới khâu cuối cùng. Hiện tại Phi Linh môn đã được mở rộng hơn mười lần. Bên trong Phi Linh môn lúc này có một quảng trường vô cùng lớn được xây dựng. Đủ để dung nạp trên ba vạn người. Hai bên có không ít kiến trúc to lớn nữa.
Mà trước Phi Linh môn lúc này còn có một tấm bia đám cực lớn, cao chừng mấy trượng, rộng mấy thước. Hai bên có hai cột đá, bên trên có điêu khắc mấy đồ án.
Bên trong Cổ Vực lúc này tin tức trong Phi Linh môn có cường giả Vũ Tôn xuất hiện truyền khắp ngóc ngách. Tin tức này không thể nghi ngờ giống như một quả bom ném vào trong mặt hồ tĩnh lặng. Hiện tại toàn bộ Cổ Vực chỉ sợ không có ai không biết tới Phi Linh môn.
Tất cả thế lực lớn hiện tại vì Phi Linh môn cường hãn xuất hiện mà sứt đầu mẻ trán, mỗi thế lực đều đang có tính toán của riêng mình.
Tóm lại, hiện tại toàn bộ Cổ Vực khắp nơi đều đang đàm luận về Phi Linh môn, liên tục nhắc tới chưởng môn Phi Linh môn. Thế nhưng người bình thường chỉ biết được chưởng môn Phi Linh môn là một thanh niên trẻ tuổi, nghe nói là con rể của Linh Thiên môn.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, đặc biệt là trong lúc Lục Lâm Thiên tu luyện. Thời gian hai tháng qua đối với Lục Lâm Thiên mà nói chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Mà lúc này, trong mật thất nơi Lục Lâm Thiên đang khoanh chân ngồi đó. Sáu Vũ Suất cùng với ba Linh Suất đều đã hóa thành tro tàn, toàn bộ bị Lục Lâm Thiên thôn phệ.
Bên ngoài mật thất không biết từ khi nào một lần nữa có không ít năng lượng trong thiên địa hội tụ. Trong mật thất, Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi trên Linh Ngọc sàng. Quanh thân truyền đến chấn động khác thường.
Một cỗ năng lượng trong thiên địa nhanh chóng khuếch tán tới, khiến cho không gian chấn động mãnh liệt. Sau đó lượn lờ quanh người Lục Lâm Thiên rồi nhanh chóng tiến vào trong cơ thể hắn tạo thành một vòng tuần hoàn liên tục. Lúc này cỗ quang tráo quanh người hắn càng thêm chói mắt.
Hậu sơn, năng lượng chấn động như vậy đương nhiên tạo thành động tĩnh không nhỏ. Bất quá đối với loại động tĩnh này, một ít đệ tử trong Phi Linh môn đã vô cùng quen thuộc. Trong thời gian hai tháng này, đây đã là lần thứ mấy năng lượng chấn động rồi.
Thời gian châm rãi trôi qua, trong mật thất, năng lượng quanh người Lục Lâm Thiên lúc này đã tới tình trạng vô cùng khủng bố. Trên đỉnh đầu hắn năng lượng vô hình trong thiên địa hội tụ lại hình thành một vòng xoáy cuồng bạo. Năng lượng trong sơn động lúc này ngày càng kịch liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.