Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1636: Gặp vòng vây

SS Hà Thần

10/11/2023

Lục Lâm Thiên nhìn bóng người rậm rạp xa xa đang kết bè kết đội tìm kiếm trong Hỏa đảo, có lẽ là muốn đυ.c nước béo cò, nhìn thấy những thân ảnh kia, ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức nổi lên hàn ý.  

– Lục lão đệ, đó là Hỏa đảo, nhóm người lệnh muội phỏng chừng đang ở trung ương, khu vực chung quanh hẳn đã bị người tìm kiếm.  

Lạc Kiến Hồng nhìn phía trước nói.  

Lan trưởng lão nói:  

– Các chủ, bên ngoài Hỏa đảo đều đã bị cường giả Thiên Hạp đảo bao vây, đang hình thành vòng vây lục soát vào trong, lần này cường giả của Thiên Hạp đảo đều ra hết, Âm Hồn Vương Dương Liễu Phong tự mình ra trận, tổng cộng có chín Vũ Vương, bảy Linh Vương, đại trưởng lão Cự Sơn Vương, hắn cũng đã đột phá tới Vũ Vương cửu trọng, nhị trưởng lão Hốt Linh Vương đã tới Linh Vương bát trọng, hẳn là muốn đối phó nhóm người Lục Tâm Đồng lập uy Đông Hải.  

– Chín Vũ Vương, bảy Linh Vương sao!  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, sát khí lan tràn, lạnh lùng nói:  

– Nếu bọn họ thiếu sợi lông tơ, ta sẽ cho cả Thiên Hạp đảo thi cốt vô tồn!  

Nghe được lời nói của hắn, các cường giả Nhật Sát các đưa mắt nhìn nhau.  

– Lạc lão ca, ta đi tìm người, đi trước một bước!  

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nói, với thực lực của Thiên Hạp đảo, nhóm người Tiểu Long không có biện pháp làm được gì, chỉ có thể tự bảo vệ lấy mình.  

– Không thành vấn đề, chúng ta phân tán tìm kiếm, nếu tìm được sẽ bảo hộ an nguy của họ.  

Lạc Kiến Hồng nói.  

– Đa tạ Lạc lão ca!  

Dứt lời, thân hình Lục Lâm Thiên chợt động, trực tiếp bay về phía trước, vài lần lắc mình đã dừng bên ngoài Hỏa đảo.  

– Các chủ, nhóm người Lục Tâm Đồng cướp đi chín Chân Linh thánh quả, chúng ta…  

Nhìn theo bóng lưng Lục Lâm Thiên, Lan trưởng lão đang định nói chuyện…  

– Lan trưởng lão, truyền lệnh xuống, người của Nhật Sát các đi vào Hỏa đảo tìm kiếm nhóm người Lục Tâm Đồng!  

Lạc Kiến Hồng cắt đứt lời của hắn.  

– Các chủ, chúng ta đã thương nghị với Âm Hồn Vương, Nhật Sát các không nhúng tay, hết thảy giao cho Thiên Hạp đảo, tới lúc đó sẽ đem chín Chân Linh thánh quả trả lại cho chúng ta, cho nên ta mới cho họ tiến vào Hỏa đảo.  

Cục trưởng lão nói.  



– Từ giờ trở đi, Phi Linh môn là bằng hữu Nhật Sát các, các ngươi hiểu được chưa, toàn lực tìm kiếm nhóm người Lục Tâm Đồng, nếu cần thiết có thể giao thủ với Thiên Hạp đảo!  

Lạc Kiến Hồng nói.  

Bên ngoài lối vào Hỏa đảo lúc này hội tụ không ít thân ảnh, đều đang do dự có nên tiến vào bên trong hay không, chung quanh còn có không ít người kết bè kết đội đang tìm kiếm gì đó.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện tại lối vào, bên ngoài Hỏa đảo có không ít Vũ giả mặc áo ngắn, hơn mười người, đều có tu vi Vũ phách, cũng có không ít Vũ tướng đang cẩn thận kiểm tra người đi qua, chỉ cho phép đi vào mà không cho phép đi ra.  

Sắc mặt Lục Lâm Thiên trầm xuống, những người này hẳn là đệ tử Thiên Hạp đảo, hắn chậm rãi đi tới, không ít ánh mắt rơi lên người hắn, cảm giác chân khí của hắn, một tiếng quát chợt vang lên:  

– Đứng lại cho ta, là ai, đi vào Hỏa đảo làm gì?  

– Có chuyện gì sao?  

Lục Lâm Thiên dừng bước, nhìn nhóm đệ tử chặn đường, thản nhiên hỏi.  

– Đang hỏi ngươi đâu, muốn làm gì, thành thật một chút cho ta, hiện tại không ai được tùy tiện tiến vào Hỏa đảo!  

Gần năm mươi đệ tử Thiên Hạp đảo vây tới, mang theo vẻ hung hăng nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, người chung quanh cảm thấy tình huống không đúng, lập tức thối lui.  

– Các ngươi là người của Thiên Hạp đảo?  

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên không chút dao động, thản nhiên hỏi.  

– Không sai, chúng ta chính là người của Thiên Hạp đảo, hiện tại muốn vào Hỏa đảo phải nhận kiểm tra!  

Một Vũ tướng lục trọng nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên nói.  

– Vốn lười đối phó với những con kiến như các ngươi, là chính ngươi muốn tìm chết!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, một cỗ lãnh ý lan tràn, vốn không muốn đối phó những người này, nhưng nhớ tới Thiên Hạp đảo muốn đối phó Lục Tâm Đồng bọn họ, mà những người này còn muốn tới trêu chọc chính mình, vừa dứt lời thân ảnh hắn đã quỷ mị xuất hiện trước người Vũ tướng cửu trọng, trảo ấn lập tức chộp lên cổ người kia.  

– Răng rắc!  

Một tiếng vang thanh thúy, Vũ tướng cửu trọng nháy mắt mất mạng, chuyện chỉ xảy ra trong nháy mắt, thế cho nên toàn bộ đệ tử Thiên Hạp đảo khi nhìn thấy cảnh này còn chưa kịp lấy lại tinh thần.  

– Người của Thiên Hạp đảo phỏng chừng cũng không có thứ gì tốt, vậy đòi chút lợi tức trước đã!  

Vừa dứt lời, trước người Lục Lâm Thiên hiện lên lốc nước xoáy quay cuồng đánh ra, không gian run rẩy, cuối cùng trong tiếng rít xé gió đinh tai nhức óc, không gian dao động chung quanh đều vặn vẹo, thổi quét tứ tán.  

Phanh phanh!  

Lốc xoáy lập tức vỡ tung, thanh âm đinh tai nhức óc, kình khí khủng bố thổi quét, nháy mắt đột ngột dừng lại, phạm vi vài trăm thước lại giống như vừa nổi lên mưa to.  



Mà lúc này hơn mười đệ tử Thiên Hạp đảo đã hóa thành mảnh nhỏ biến mất không còn bóng dáng.  

Chuyện này chỉ xảy ra trong nháy mắt, khi mọi người kinh hãi trừng mắt nhìn qua, thanh niên áo xanh cũng đã biến mất.  

– Hô, thực lực thật mạnh!  

Không ít thanh âm hít sâu một hơi vang lên, tiếng nghị luận kinh ngạc truyền tới:  

– Người này có cừu oán với Thiên Hạp đảo sao?  

– Toàn bộ cường giả Thiên Hạp đảo đều ở bên trong, chẳng lẽ hắn muốn chết hay sao?  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên xuất hiện sau tảng đá lớn cách đó ngàn thước, đưa mắt nhìn xung quanh, nơi nơi một mảnh nóng cháy, không ít động dung nham sâu không thấy đáy, lan tràn khí tức làm người ta có cảm giác đầu óc choáng váng, muốn tìm vài người đang ẩn núp thật sự không dễ dàng.  

– Tuyết Sư, ngươi đi mặt trên tìm, ta tìm chung quanh đây!  

Lục Lâm Thiên thông tri Thiên Sí Tuyết Sư.  

– Dạ, chủ nhân!  

Thiên Sí Tuyết Sư trầm thấp đáp, hai cánh run lên, thân ảnh khổng lồ bay nhanh rời đi.  

– Ở đâu đây?  

Lục Lâm Thiên trầm tĩnh trở lại, cẩn thận tìm kiếm, hắn có liên hệ với Tiểu Long, ở khoảng cách nhất định là có thể cảm giác được.  

– Không ở khu vực này sao?  

Sau một lát Lục Lâm Thiên nhướng mày, không cảm giác được chân khí của Tiểu Long, hẳn là không ở gần đây, thân hình hắn chợt động hóa thành thanh ảnh đi về phía trước.  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên lướt nhanh trên Hỏa đảo khổng lồ, hắn cũng không cần cẩn thận quan sát, chỉ cần đi tới khoảng cách nhất định là có thể cảm giác được khí tức của Tiểu Long.  

Hai canh giờ sau Lục Lâm Thiên đã đi thật xa, dọc theo đường đi gặp được không ít người kết bè kết đội không ngừng thấp giọng nghị luận, hi vọng tìm được bốn người Lục Tâm Đồng sẽ lấy được không ít ưu đãi.  

– Di!  

Trước một khe sâu, nơi nơi đều là đá lớn màu đỏ, chung quanh có không ít động dung nham thật lớn, thân ảnh Lục Lâm Thiên rơi xuống nơi đây, chung quanh còn lưu lại không ít tay chân bị chém đứt Vương vãi.  

– Độc khí!  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm xuống, chung quanh khe sâu tràn ngập độc khí, vì vậy những người tới tìm kiếm đều bị trúng độc mà chết, nhân số chừng năm người, có ba người bị kịch độc mà chết, theo dấu vết giao thủ mà xem tựa hồ chưa tới hai canh giờ, có lẽ còn sớm hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook