Chương 1736: Hóa ra là người một nhà
SS Hà Thần
10/11/2023
Ánh mắt nhìn về phía Lục Lâm Thiên, do dự một chút Bối Hải Linh đi về phía Khôn Dương đảo, điều này vô hình trung đã nói rõ, nàng đứng ở bên Khôn Dương đảo.
Lục Lâm Thiên đưa mắt lạnh nhạt nhìn về phía nhân mã song phương, nếu như không có Hắc Vũ ở đây thì hắn sẽ phải bận tâm một chút, thế nhưng có Hắc Vũ, Không Dương đảo và Nguyệt Long các này hắn hoàn toàn không cần cố kỵ.
Thiên Thủ Quỷ Vương sau khi nhìn thấy Lục Lâm Thiên vẻ mặt vui mừng, thế nhưng sau khi nhìn thấy đám người Nguyệt Long các xuất hiện sắc mặt lập tức xấu xí.
– Chuyện gì xảy ra, vì sao đều tới hết rồi?
Thiên Thủ Quỷ Vương vô cùng nghi hoặc. Vì sao lại có nhiều người tới đây như vậy. Không gian dưới Thiên đảo hắn vất vả lắm mới tìm được, vốn tưởng chỉ có một mình vào, thế nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát lại xuất hiện nhiều người như vậy.
– Bối các chủ, hai vị trưởng lão.
Nhìn thấy đám người Bối Hải Linh đi về phía mình, Thiên Dương Vương đương nhiên hiểu ý của nàng, xem ra có ý tương trợ Khôn Dương đảo.
– Lục chưởng môn, vì sao ngươi cũng ở chỗ này.
Trên không trung có hơn chục thân ảnh xuất hiện. Nói xong lập tức đi tới bên người Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, người tới chính là Dạ Vị Ương. Trong không gian này mọi người cũng không cách nhau khá xa, một khi có động tĩnh lớn sẽ hấp dẫn những người khác tới.
– Ta cũng vừa mới đi ngang qua cho nên tới xem náo nhiệt.
Lục Lâm Thiên nói, thân ảnh chợt lóe xuất hiện, đám người Dạ Vị Ương đã xuất hiện bên cạnh hắn.
– Có náo nhiệt sao? Ta cũng nhìn xem một chút.
Dạ Vị Ương đảo qua người có mặt, ánh mắt khẽ đổi, dường như đã biết được đại khái chuyện xảy ra ở nơi này.
– Người Thánh Linh cốc cũng tới, sợ rằng có chút náo nhiệt, Thánh Linh cốc còn chưa nhúng tay vào được.
Dương Tề Thuyền nhìn Dạ Vị Ương nói. Ngoài Thiên đảo hắn đã thấy Lục Lâm Thiên và Thánh Linh cốc ở cùng một chỗ, lúc này nhìn thấy Dạ Vị Ương xuất hiện đương nhiên có thể đoán ra được mấy người này đã liên thủ.
– Khôn Dương đảo mà ta sợ a. Ta không phải là người dễ dọa như vậy.
Dạ Vị Ương lập tức nói, ánh mắt nhìn thẳng về phía đối phương, sắc mặt khẽ đổi, thế nhưng cũng không có ý tứ e ngại Khôn Dương đảo.
– Hừ, vậy thì cứ thử xem.
Ánh mắt Thiên Dương Vương trầm xuống.
– Hiện tại ta muốn nhìn xem thực lực của Thiên Dương Vương ngươi rốt cuộc đã tới tình trạng gì rồi.
Chiết phiết trong tay Dạ Vị Ương thu lại, một cỗ chân khí tràn ra.
– Thật to gan, Thánh Linh cốc các ngươi ngày càng càn rỡ.
Trong Khôn Dương đảo, Vũ Tôn đang chắn trước người Thiên Thủ Quỷ Vương trầm giọng nói, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Âm Dương Vương.
– Không Nhận Tôn giả, chuyện Thánh Linh cốc chúng ta còn chưa tới phiên Khôn Dương đảo các ngươi đánh giá.
Trong Thánh Linh cốc, cường giả Tôn cấp gọi là Hàn Ngọc Tôn giả lập tức trầm giọng nói.
– Vậy thì thử xem, ngay hôm nay Thiên Thủ Quỷ Vương nằm trong tay Khôn Dương đảo ta, ai có bản lĩnh thì cứ tới lấy.
Lão giả gọi là Khôn Nhận Tôn giả nhàn nhạt nhìn Hàn Ngọc Tôn giả của Thánh Linh cốc và đám người Lục Lâm Thiên.
Nhìn Khôn Dương đảo và Thánh Linh cốc tranh chấp, Thu Thủy Vương Bối Hải Linh vẫn không nói gì, chuyện này không có quan hệ với nàng, nếu như động thủ nói không chừng trong lòng nàng lại càng vui vẻ.
– Thiên Thủ Quỷ Vương, chúng ta thương lượng một việc được không
Khóe miệng Lục Lâm Thiên vẫn luôn nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt khẽ đổi nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương bị Khôn Dương đảo vây khốn.
– Tiểu tử, ngươi nói xem.
Thiên Thủ Quỷ Vương bị bao vây, lúc này đã là thịt cá nằm trên thớt thế nhưng trên mặt vẫn mang theo ngạo khí, cũng không bối rối chút nào.
– Đem Diễn Linh thánh quả trong tay ngươi cho ta, ta sẽ để ngươi còn sống rời đi.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên mang theo tiếu ý nhàn nhạt.
– Tiểu tử, ngươi bớt mạnh miệng đi. Thực lực của ngươi không kém, thế nhưng ngày hôm nay còn chưa đủ. Dù sao đi nữa ta cũng phải chết, Diễn Linh thánh quả này cho ngươi cũng không sao. Thế nhưng ta không muốn hại ngươi. Nếu ngươi muốn thì tới đây.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhíu mày nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói. Rõ ràng hắn không tin thực lực của Lục Lâm Thiên. Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các đều có mặt ở đây. Hôm nay rốt cuộc hắn cũng phải chết. Nhiều năm bình an vô sự như vậy, hôm nay coi như là lật thuyền trong mương.
Tiến vào trong Thiên đỏa, Thiên Thủ Quỷ Vương đã nghĩ qua, nếu như có nguy hiểm thì cũng phải chịu mà thôi. Hắn đã ở Vũ Vương cửu trọng lâu rồi mà không đột phá tới Vũ Tôn cho nên mới muốn mạo hiểm. Nếu như có thể tìm được cơ duyên gì đó, nói không chừng có thể đột phá một bước này.
Thế nhưng không ngờ cơ duyên tìm được rồi, không chết trong miệng yêu thú bát giai lại rơi vào trong tay Khôn Dương đảo, coi như là hắn không may.
– Thiên Thủ Quỷ Vương, điều này ngươi không cần lo. Ngươi chỉ cần đáp ứng đưa Diễn Linh thánh quả cho ta là được rồi, ta nói được là làm được. Tự nhiên sẽ để cho ngươi bình yên rời đi.
Lục Lâm Thiên vẫn mỉm cười nói.
– Tiểu tử này sao lại không nghe ta khuyên a. Bản Quỷ Vương không muốn liên lụy tới ngươi. Khôn Dương đảo và Nguyệt Long các không phải là thế lực mà ngươi có thể trêu vào. Mạng nhỏ quan trọng hơn, ngươi cũng đừng tham Diễn Linh thánh quả, mau đi đi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt trầm xuống lại nói tiếp:
– Được rồi, làm phiền tiểu tử ngươi một việc, nói cho tên nghịch đồ của ta biết, bản Quỷ Vương đã tha thứ cho hắn, cũng nhận hắn làm đồ đệ.
Lục Lâm Thiên lập tức sửng sốt rồi nói:
– Thiên Thủ Quỷ Vương, đệ tử của ngươi là ai? Ta cũng không biết a. Hơn nữa những chuyện này ta cũng chưa bao giờ làm.
– Tiểu tử ngươi quả thực có chút ý tứ, so với Quỷ Vương ta còn hơn.
Thiên Thủ Quỷ Vương lập tức nói:
– Ta nói nghịch đồ kia gia nhập Phi Linh môn, cũng có chút danh tiếng gọi là Thanh Hỏa lão quỷ.
– Cái gì.
Lục Lâm Thiên lập tức sửng sốt, hầu như là trợn mắt líu lưỡi. Thảo nào khi trước Lạc Kiến Hồng còn nói Thiên Thủ Quỷ Vương và hắn là người một nhà. Chuyện này hắn không nghĩ ra, có lẽ Lạc Kiến Hồng đã sớm biết Thanh Hỏa lão quỷ chính là đệ tử của Thiên Thủ Quỷ Vương.
– Hóa ra ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng?
Lục Tâm Đồng cũng giật mình, lão giả gầy gò này không ngờ lại là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ.
– Khục khục.
Lục Lâm Thiên phiền muộn ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương hòa hãn hơn một chút. Thanh Hỏa lão quỷ chính là một trong những cung phụng khai sơn. Thiên Thủ Quỷ Vương chính là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ, vậy thì thế nào hắn cũng phải cứu người này. Nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương, Lục Lâm Thiên nói:
– Ta nói Quỷ Vương tiền bối, sao ngươi không nói sớm ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng? Đều là người một nhà, ngươi làm vậy là quá khách khí.
– Tiểu tử, ngươi đừng ở đó lôi kéo tình cảm. Tốt nhất đi thật xa đi, ngươi cũng không cứu được ta đâu. Nếu như sau này có cơ hội bảo nghịch đồ của ta gϊếŧ nhiều người Khôn Dương đảo một chút là được rồi.
Lục Lâm Thiên đưa mắt lạnh nhạt nhìn về phía nhân mã song phương, nếu như không có Hắc Vũ ở đây thì hắn sẽ phải bận tâm một chút, thế nhưng có Hắc Vũ, Không Dương đảo và Nguyệt Long các này hắn hoàn toàn không cần cố kỵ.
Thiên Thủ Quỷ Vương sau khi nhìn thấy Lục Lâm Thiên vẻ mặt vui mừng, thế nhưng sau khi nhìn thấy đám người Nguyệt Long các xuất hiện sắc mặt lập tức xấu xí.
– Chuyện gì xảy ra, vì sao đều tới hết rồi?
Thiên Thủ Quỷ Vương vô cùng nghi hoặc. Vì sao lại có nhiều người tới đây như vậy. Không gian dưới Thiên đảo hắn vất vả lắm mới tìm được, vốn tưởng chỉ có một mình vào, thế nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát lại xuất hiện nhiều người như vậy.
– Bối các chủ, hai vị trưởng lão.
Nhìn thấy đám người Bối Hải Linh đi về phía mình, Thiên Dương Vương đương nhiên hiểu ý của nàng, xem ra có ý tương trợ Khôn Dương đảo.
– Lục chưởng môn, vì sao ngươi cũng ở chỗ này.
Trên không trung có hơn chục thân ảnh xuất hiện. Nói xong lập tức đi tới bên người Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, người tới chính là Dạ Vị Ương. Trong không gian này mọi người cũng không cách nhau khá xa, một khi có động tĩnh lớn sẽ hấp dẫn những người khác tới.
– Ta cũng vừa mới đi ngang qua cho nên tới xem náo nhiệt.
Lục Lâm Thiên nói, thân ảnh chợt lóe xuất hiện, đám người Dạ Vị Ương đã xuất hiện bên cạnh hắn.
– Có náo nhiệt sao? Ta cũng nhìn xem một chút.
Dạ Vị Ương đảo qua người có mặt, ánh mắt khẽ đổi, dường như đã biết được đại khái chuyện xảy ra ở nơi này.
– Người Thánh Linh cốc cũng tới, sợ rằng có chút náo nhiệt, Thánh Linh cốc còn chưa nhúng tay vào được.
Dương Tề Thuyền nhìn Dạ Vị Ương nói. Ngoài Thiên đảo hắn đã thấy Lục Lâm Thiên và Thánh Linh cốc ở cùng một chỗ, lúc này nhìn thấy Dạ Vị Ương xuất hiện đương nhiên có thể đoán ra được mấy người này đã liên thủ.
– Khôn Dương đảo mà ta sợ a. Ta không phải là người dễ dọa như vậy.
Dạ Vị Ương lập tức nói, ánh mắt nhìn thẳng về phía đối phương, sắc mặt khẽ đổi, thế nhưng cũng không có ý tứ e ngại Khôn Dương đảo.
– Hừ, vậy thì cứ thử xem.
Ánh mắt Thiên Dương Vương trầm xuống.
– Hiện tại ta muốn nhìn xem thực lực của Thiên Dương Vương ngươi rốt cuộc đã tới tình trạng gì rồi.
Chiết phiết trong tay Dạ Vị Ương thu lại, một cỗ chân khí tràn ra.
– Thật to gan, Thánh Linh cốc các ngươi ngày càng càn rỡ.
Trong Khôn Dương đảo, Vũ Tôn đang chắn trước người Thiên Thủ Quỷ Vương trầm giọng nói, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Âm Dương Vương.
– Không Nhận Tôn giả, chuyện Thánh Linh cốc chúng ta còn chưa tới phiên Khôn Dương đảo các ngươi đánh giá.
Trong Thánh Linh cốc, cường giả Tôn cấp gọi là Hàn Ngọc Tôn giả lập tức trầm giọng nói.
– Vậy thì thử xem, ngay hôm nay Thiên Thủ Quỷ Vương nằm trong tay Khôn Dương đảo ta, ai có bản lĩnh thì cứ tới lấy.
Lão giả gọi là Khôn Nhận Tôn giả nhàn nhạt nhìn Hàn Ngọc Tôn giả của Thánh Linh cốc và đám người Lục Lâm Thiên.
Nhìn Khôn Dương đảo và Thánh Linh cốc tranh chấp, Thu Thủy Vương Bối Hải Linh vẫn không nói gì, chuyện này không có quan hệ với nàng, nếu như động thủ nói không chừng trong lòng nàng lại càng vui vẻ.
– Thiên Thủ Quỷ Vương, chúng ta thương lượng một việc được không
Khóe miệng Lục Lâm Thiên vẫn luôn nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt khẽ đổi nhìn về phía Thiên Thủ Quỷ Vương bị Khôn Dương đảo vây khốn.
– Tiểu tử, ngươi nói xem.
Thiên Thủ Quỷ Vương bị bao vây, lúc này đã là thịt cá nằm trên thớt thế nhưng trên mặt vẫn mang theo ngạo khí, cũng không bối rối chút nào.
– Đem Diễn Linh thánh quả trong tay ngươi cho ta, ta sẽ để ngươi còn sống rời đi.
Khóe miệng Lục Lâm Thiên nhếch lên mang theo tiếu ý nhàn nhạt.
– Tiểu tử, ngươi bớt mạnh miệng đi. Thực lực của ngươi không kém, thế nhưng ngày hôm nay còn chưa đủ. Dù sao đi nữa ta cũng phải chết, Diễn Linh thánh quả này cho ngươi cũng không sao. Thế nhưng ta không muốn hại ngươi. Nếu ngươi muốn thì tới đây.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhíu mày nhìn Lục Lâm Thiên rồi nói. Rõ ràng hắn không tin thực lực của Lục Lâm Thiên. Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các đều có mặt ở đây. Hôm nay rốt cuộc hắn cũng phải chết. Nhiều năm bình an vô sự như vậy, hôm nay coi như là lật thuyền trong mương.
Tiến vào trong Thiên đỏa, Thiên Thủ Quỷ Vương đã nghĩ qua, nếu như có nguy hiểm thì cũng phải chịu mà thôi. Hắn đã ở Vũ Vương cửu trọng lâu rồi mà không đột phá tới Vũ Tôn cho nên mới muốn mạo hiểm. Nếu như có thể tìm được cơ duyên gì đó, nói không chừng có thể đột phá một bước này.
Thế nhưng không ngờ cơ duyên tìm được rồi, không chết trong miệng yêu thú bát giai lại rơi vào trong tay Khôn Dương đảo, coi như là hắn không may.
– Thiên Thủ Quỷ Vương, điều này ngươi không cần lo. Ngươi chỉ cần đáp ứng đưa Diễn Linh thánh quả cho ta là được rồi, ta nói được là làm được. Tự nhiên sẽ để cho ngươi bình yên rời đi.
Lục Lâm Thiên vẫn mỉm cười nói.
– Tiểu tử này sao lại không nghe ta khuyên a. Bản Quỷ Vương không muốn liên lụy tới ngươi. Khôn Dương đảo và Nguyệt Long các không phải là thế lực mà ngươi có thể trêu vào. Mạng nhỏ quan trọng hơn, ngươi cũng đừng tham Diễn Linh thánh quả, mau đi đi.
Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt trầm xuống lại nói tiếp:
– Được rồi, làm phiền tiểu tử ngươi một việc, nói cho tên nghịch đồ của ta biết, bản Quỷ Vương đã tha thứ cho hắn, cũng nhận hắn làm đồ đệ.
Lục Lâm Thiên lập tức sửng sốt rồi nói:
– Thiên Thủ Quỷ Vương, đệ tử của ngươi là ai? Ta cũng không biết a. Hơn nữa những chuyện này ta cũng chưa bao giờ làm.
– Tiểu tử ngươi quả thực có chút ý tứ, so với Quỷ Vương ta còn hơn.
Thiên Thủ Quỷ Vương lập tức nói:
– Ta nói nghịch đồ kia gia nhập Phi Linh môn, cũng có chút danh tiếng gọi là Thanh Hỏa lão quỷ.
– Cái gì.
Lục Lâm Thiên lập tức sửng sốt, hầu như là trợn mắt líu lưỡi. Thảo nào khi trước Lạc Kiến Hồng còn nói Thiên Thủ Quỷ Vương và hắn là người một nhà. Chuyện này hắn không nghĩ ra, có lẽ Lạc Kiến Hồng đã sớm biết Thanh Hỏa lão quỷ chính là đệ tử của Thiên Thủ Quỷ Vương.
– Hóa ra ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng?
Lục Tâm Đồng cũng giật mình, lão giả gầy gò này không ngờ lại là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ.
– Khục khục.
Lục Lâm Thiên phiền muộn ho khan một tiếng, ánh mắt nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương hòa hãn hơn một chút. Thanh Hỏa lão quỷ chính là một trong những cung phụng khai sơn. Thiên Thủ Quỷ Vương chính là sư phụ của Thanh Hỏa lão quỷ, vậy thì thế nào hắn cũng phải cứu người này. Nhìn Thiên Thủ Quỷ Vương, Lục Lâm Thiên nói:
– Ta nói Quỷ Vương tiền bối, sao ngươi không nói sớm ngươi là sư phụ của Thanh Hỏa cung phụng? Đều là người một nhà, ngươi làm vậy là quá khách khí.
– Tiểu tử, ngươi đừng ở đó lôi kéo tình cảm. Tốt nhất đi thật xa đi, ngươi cũng không cứu được ta đâu. Nếu như sau này có cơ hội bảo nghịch đồ của ta gϊếŧ nhiều người Khôn Dương đảo một chút là được rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.