Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 3442: Huynh không ra huynh, đệ không ra đệ

SS Hà Thần

10/11/2023

Ánh mắt hai người bị hỏa diễm bên dưới hấp dẫn, cũng không quan tâm tới những người đứng ở xa xa, cũng không có nhận ai, bởi vì người đứng chung quanh ngọn núi quá đông, nhưng đứng ở gần ngọn núi lại không nhiều.  

- Cút đi cho ta, bằng không các ngươi sẽ chết rất khó coi!  

Thời điểm Lục Lâm Thiên và Kim Viên hai người đang ngạc nhiên vì hỏa diễm phía dưới, sau lưng hắn có tiếng quát vang lên, từng ánh mắt bất thiện tập trung vào Lục Lâm Thiên và Kim Viên.  

Lục Lâm Thiên và Kim Viên quay đầu lại, ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn người sau lưng, lập tức mặt sẹo run lên, ánh mắt dấu diếm nhưng nội tâm hô to không tốt.  

- Không xong, oan gia ngõ hẹp.  

Trong lòng Lục Lâm Thiên ngưng trọng, nhìn thân ảnh sau lưng, sáu người tu vị Phá Giới Cảnh và một đại hán khôi ngô, đây đều là người quen, chính là đám đạo phỉ thế giới ở Phong Vân Sơn.  

Làm cho Lục Lâm Thiên ngưng trọng nhất chính là bóng dáng xinh đẹp mỹ lệ phía sau, dung nhan thanh lệ thoát tục giống như tiên tử không ăn khói lửa nhân gian, tư thái kiều mị như ma quỷ, người nào nhìn thấy cũng có cảm giác du͙© vọиɠ đang bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nữ nhân này không phải cả người lẫn vật vô hại như vẻ ngoài, kì thực là Ma Linh Yêu Nữ tâm địa ác độc.  

- Hừ, đây là địa bàn của ta, nên lăn là các ngươi.  

Lục Lâm Thiên nhận ra Ma Linh Yêu Nữ, nhưng mà Kim Viên không biết, trong mật địa Hoàng Kim Long Viên, tương đương với phần mộ tổ tiên Kim Viên, trên phần mộ tổ tiên của mình lại bị người ta quát lớn, Kim Viên không nhịn được hét lớn.  

- Thú tộc Ngộ Chân Cảnh sơ giai mà thôi, dám hung hăng càn quấy như thế, muốn chết.  

Sau khi Hổ Sơn bị đoạt Tử Linh Thánh Dịch, nội tâm hắn vô cùng phiền muộn, lúc này thấy có kẻ không có mắt xông tới thì không thèm nhịn, phất tay một cái, thân ảnh to lớn của hắn còn cao lớn hơn cả Lục Lâm Thiên đang biến hóa, một quyền mang theo thổ thuộc tính áo nghĩa hùng hậu trực tiếp đập thẳng vào người Kim Viên.  

- Ngươi là Thông Thiên Cảnh.  

Sắc mặt Kim Viên đại biến, hắn không có thời gian thúc dục bản thể, thổ thuộc tính áo nghĩa uy áp to lớn áp thẳng lên người của hắn, hắn đành phải đánh ra một quyền ngăn cản.  

Bành  

Hai quyền va chạm với nhau, lập tức kình phong khủng bố bộc phát dữ dội, không gian trên ngọn núi bị lực lượng va chạm chấn nát không còn hình dáng, mặt ngoài ngọn núi nứt vỡ, khí nóng bốc lên giống như núi lửa phun trào.  

PHỤT!  

Kình phong khủng bố quét qua tất cả, thân ảnh khôi ngô của Kim Viên bị đánh bay, miệng phun máu tươi, Ngộ Chân Cảnh sơ giai chống lại Thông Thiên Cảnh, cho dù thể chất Hoàng Kim Long Viên mạnh hơn nữa cũng không thể chống lại, chênh lệch cả một đại cảnh giới là không thể san bằng.  

- Không có sao chứ!  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên lóe lên xuất hiện sau lưng Kim Viên, phất tay sinh ra hào quang màu xanh nhu hòa đỡ lấy Kim Viên, giúp Kim Viên ổn định thân thể.  



- Bất Bại lão đệ cẩn thận, những người này thực lực rất mạnh, ta không thể làm gì, cần phụ thân ta tới mới được, ta đã sớm truyền tin trở về trong tộc, tin tưởng phụ thân ta sẽ dẫn cường giả Thú tộc tới nhanh thôi.  

Kim Viên truyền âm vào tai Lục Lâm Thiên, thân thể hắn ổn định, khóe miệng chảy máu tươi, ánh mắt nhìn thẳng đám người Hổ Sơn, tu vị Thông Thiên Cảnh không phải hắn có thể chống lại được.  

- Còn không chết, lực phòng ngự cũng không tệ lắm, xem ngươi có thể chống lại bao nhiêu lần?  

Hổ Sơn thấy một quyền của mình không thể gϊếŧ kẻ địch, hắn nhíu mày, lời nói không khác gì sấm sét, thân thể khôi ngô giậm chân đi tới, lập tức giơ tay nhấc chân hội tụ thổ nguyên lực, đánh ra một quyền vào người Kim Viên, cũng bao phủ thân thể Lục Lâm Thiên vào bên trong.  

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, Kim Viên đã không có khả năng ngăn cản một kích của Hổ Sơn, cho dù không chết cũng mất nửa cái mạng.  

- Hừ, làm càn trong sơn mạch Cổ Lan, Hoàng Kim Long Viên nhất tộc tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi!  

Nhìn thấy công kích sắp đến, trong mắt Kim Viên hiện ra thần sắc hung ác, hét lớn một tiếng sau đó nguyên lực bao phủ thiên địa.  

- Kim Viên đại ca lui ra phía sau.  

Nhưng vào lúc này, thân thể Lục Lâm Thiên thân hình xông tới trước mặt Kim Viên, trong chốc lát trên hai tay ngưng tụ ra hai đám hào quang.  

Trong hào quang có hư ảnh Thanh Long và hư ảnh Huyền Vũ giao thoa với nhau, còn có hư ảnh Bạch Hổ và hư ảnh Chu Tước vờn quanh lẫn nhau.  

Tay Lâm Thiên kéo ra một đường cung huyền ảo, hai đạo hào quang va chạm vào nhau, năng lượng thú thể Thanh Long Huyền Vũ, Chu Tước Bạch Hổ trực tiếp dung hợp, nhất thời không gian run lên, hào quang dung hợp bắn ra hào quang chói mắt, biên giới hư không sinh ra chấn động kinh người.  

Bá bá!  

Bốn đạo thú ảnh dung hợp vào nhau, không biết xảy ra chuyện gì, ánh mắt từng cường giả chung quanh nhìn qua bên này, đều ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên.  

Ầm ầm!  

Một quyền của Hổ Sơn đã đến trước người, kình phong áp xuống, không gian chung quanh bị năng lượng khủng bố này áp chế thật mạnh.  

- Tứ Thần Quyết, đi.  

Trong thời gian thật ngắn, bỗng nhiên Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, năng lượng rời tay mang theo khí tức rung động linh hồn, hào quang năng lượng bành trướng, lập tức chấn động thật mạnh, ánh sáng như mặt trời lúc bình minh nghênh đón một quyền của Hổ Sơn.  

Trong giây phút ngắn ngủi, va chạm thật mạnh làm không gian run lên hư ảnh bốn thú lao tới thật nhanh.  



Rống!  

Ngao!  

Cô!  

...  

Bốn tiếng thú rống đinh tai nhức óc, va chạm với một quyền kia sinh ra không gian hỗn loạn, người chung quanh khó nhìn ra đang xảy ra chuyện gì.  

Ầm ầm!  

Tiếng nổ trầm thấp vang lên, lực lượng cuồng bạo quét qua tất cả, dễ dàng phá hủy phiến không gian này, hai bên va chạm vào nhau sinh ra không gian đen kịt, không gian chung quanh nứt vỡ sau đó hóa thành hư vô.  

Bành!  

Lực lượng to lớn phản chấn bản thân, thân thể Lục Lâm Thiên bị đánh bay, đâm vào người Kim Viên đang đứng sau lưng hắn.  

PHỤT!  

Hai người đồng thời phun máu tươi, thân thể lui ra phía sau vài chục mét, hai người huynh không ra huynh, đệ không ra đệ, sắc mặt vô cùng tái nhợt, Lục Lâm Thiên còn thảm hơn Kim Viên không ít.  

Đạp!  

Thân thể khôi ngô của Hổ Sơn bộc phát khí kình cuồng bạo, hắn lảo đảo lui ra phía sau một bước, ánh mắt mang theo vẻ nghi ngờ.  

- Bất Bại lão đệ, ngươi không sao chớ.  

Kim Viên và Lục Lâm Thiên đứng chung với nhau mới bị liên lụy, sau đó bị va chạm không nhẹ, nhưng chuyện đầu tiên Kim Viên làm là hỏi thăm thương thế của Lục Lâm Thiên, trong nội tâm của hắn rõ ràng, huynh đệ nhân loại trước mắt vừa cứu hắn một mạng.  

- Ta không sao.  

Lục Lâm Thiên vỗ vỗ tro bụi trên người, hắn bò ra khỏi đống đá vụn, cầm đoản côn màu trắng chống lên mặt đất, khóe miệng chảy máu tươi, tuy hắn bị thương, nhưng dựa vào lực phòng ngự biếи ŧɦái nên không xảy ra đại sự gì.  

Ánh mắt ngưng trọng, Lục Lâm Thiên tự biết nếu không có Bất Diệt Huyễn Thể và Bất Tử Thần Thể, chính mình vừa rời khỏi đại lục Linh Vũ không bao lâu đã chết rất nhiều lần rồi.  

- Hảo huynh đệ, về sau ngươi chính là thân huynh đệ của Kim Viên ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook