Chương 1685: Lật tay diệt ma
SS Hà Thần
10/11/2023
– Làm sao ngươi có thể biết được thực thân của ta.
Sắc mặt Ám Ma Pháp Tôn kinh hãi, bí pháp Ám Ma phân thân của hắn đối phương làm sao có thể liếc mắt nhìn ra dược. Sao có khả năng a. Trong lúc kinh hoảng Ám Ma Pháp Tôn không ngừng toàn lực công kích không gian bị phong tỏa, muốn đột phá vòng vây.
– Trước mặt thực lực tuyệt đối tất cả thủ đoạn đều không có bao nhiêu công dụng. Chết đi.
Thân ảnh đen kịt như mực nói xong, cánh tay giơ lên khẽ bóp một cái. Không gian bị phong tỏa phía xa lập tức co rút lại. Không gian phong tỏa giống như một quả cầu bị dùng sức bóp, không gian bắt đầu vặn vẹo, nứt nẻ.
Ầm ầm.
Ám Ma Pháp Tôn toàn lực đột phá, giống như kiến bò trên chảo nóng, từng đạo linh lực ầm ầm đánh ra chung quanh. Thế nhưng lại không có một chút tác dụng nào. Lúc này con ngươi hắn co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng, tim đập nhanh hơn:
– Sao có thể, Thánh Linh giáo làm sao còn có cường giả loại này…
Phanh Phanh.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả cường giả, không gian chung quanh Ám Ma Pháp Tôn đột nhiên nổ tung, thanh âm bạo liệt giống như sấm rền, kình phong cuồng bạo khuếch tán. Trong không gian trực tiếp xuất hiện một hắc động. Kình khí ngập trời cùng với năng lượng trong thiên địa hóa thành một vòng cung rồi lập tức tản ra trong không trung tới một khoảng cách nhất định rồi biến mất không thấy.
– Thực lực thật mạnh mẽ.
Tam đại Thiên Tôn, chúng Tôn lão hộ giáo, còn có Tàng Thiên Báo đang ở trong không gian bị phong tỏa đều kinh hãi, trợn mắt líu lưỡi. Ám Ma Pháp Tôn kia có thực lực Linh Tôn lục trọng a. Không ngờ người này chỉ giơ tay nhấc chân là có thể đánh chết. Hồn anh cũng không thể chạy thoát. Loại thực lực này làm sao không khiến cho mọi người khϊếp sợ.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng kinh hãi. Cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước quả nhiên không phải chuyện đùa. Trong Thánh Linh giáo vẫn có người âm thầm quan sát bọn hắn. May mà cuối cùng bọn hắn không phản giáo, bằng không tu vi mấy nghìn năm sợ rằng sẽ bị hủy ngày hôm nay, khó mà thoát chết.
Ám Ma Pháp Tôn bị đánh chết, kình khí ngập trời biến mất. Cả không trung tĩnh lặng, ngay cả Tàng Thiên Báo lúc này cũng dừng giãy dụa. Linh Tôn lục trọng cũng bị đánh chết, ngay cả hồn anh không thể thoát ra thì hắn không cần phải phí sức làm gì. Lúc này trong lòng hắn lại nhớ tới lời cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước. Hóa ra cảnh cáo này là sự thực, thực sự sẽ có người tới thu thập bọn họ.
Trong không gian tĩnh lặng tất cả bình tĩnh trở lại, thân ảnh đen kịt kia lúc này mới xoay người lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, lúc này hắn mới nhìn rõ người này. Người này mặc một bộ trường sam màu đen, thân ảnh cao ngất, lại mang theo vẻ phóng khoáng. Khí tức trên người không có bao nhiêu ba động. Thân thể lơ lửng trên không trung phảng phất như hòa hợp thành một thể với không gian.
Khí tức như vậy vô hình trung khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác bị áp chế. Dung mạo người này tuổi chừng bốn mươi, ngũ quan đoan chính, giống như điêu khắc khiến cho người ta có cảm giác sắc bén. Đồng thời lại mang theo cảm giác mềm mại. Bộ dáng này nếu như tuổi trẻ hơn một chút tuyệt đối là một công tử tuấn lãng bất phàm. Đặc biệt là cặp mắt kia giống như ngọc, nhìn lâu sẽ khiến người ta không tự chủ được mà bị hãm sâu vào bên trong.
Nhìn người này, ánh mắt Lục Lâm Thiên mang theo sự cung kính, từ giữa không trung lập tức hành lễ:
– Đệ tử Lục Lâm Thiên ra mắt Hắc Vũ thúc.
Lục Lâm Thiên hành lễ, chúng đệ tử Thánh Linh giáo cùng chúng cường giả không khỏi nghi hoặc. Lẽ nào Lục Lâm Thiên biết cường giả thần bí này sao.
– Đứng lên đi, ngươi biết sự tồn tại của ta. Xem ra hơn phân nửa là thật. Thế nhưng ta cũng cần ngươi chứng minh thân phận của ngươi một chút.
Nhìn Lục Lâm Thiên, người này nói.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, thủ ấn kết xuất. Tay đánh ra một đạo lưu quang. Một cỗ linh hồn lực tức thì bạo phát. Cả không trung run lên, đạo linh hồn lực này hóa thành thân ảnh hư ảo. Thân ảnh này tuy rằng hư ảo thế nhưng có thể nhìn thấy rõ dung mạo. Thân thể già nua, trên người vô hình trung tản ra khí chất quân lâm thiên hạ, đây chính là Thánh Thủ Linh Tôn Đoan Mộc Khung Thiên.
Ngay khi đạo thân ảnh này hiện ra, thân ảnh đen kịt như mực kia kích động, hai mắt đột nhiên có chút ướŧ áŧ, phủ phục trên mặt đất nói:
– Hắc Vũ bái kiến chủ nhân.
– Là lão giáo chủ.
– Đây là tàn hồn của lão giáo chủ.
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng THành, THánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng cùng chúng cường giả nhìn thấy thân ảnh này tức thì run rẩy. Tuy rằng bọn họ còn chưa gặp mặt lão giáo chủ. Thế nhưng trong Thánh Linh giáo có bức họa vẽ lão giáo chủ.
– Bái kiến lão giáo chủ.
– Bái kiến lão giáo chủ.
Tam đại Thiên Tôn ở trên không trung hành lễ, chúng Tôn lão hộ giáo cũng lập tức phủ phục. Phía dưới, trên vạn đệ tử thấy vậy cũng phủ phục hành lễ. Lão giáo chủ đời thứ nhất của Thánh Linh giáo, cho dù không có ai gặp mặt, thế nhưng sự uy nghiêm của lão giáo chủ đều đời đời truyền xuống trong Thánh Linh giáo. Giáo chủ đời thứ nhất tương đương với lão tổ của một gia tộc. Loại uy nghiêm này khiến cho mọi người triệt để thần phục.
– Hắc Vũ, ngươi có thể nhìn thấy một đạo tàn hồn của ta đã chứng minh ngươi còn sống. Ta cũng yên tâm rồi. Nó là đệ tử thân truyền của ta. Thực lực của nó còn chưa đủ, ngươi giúp ta dạy dỗ nó chưa tốt. Tới khi mọi chuyện của nó xong xuôi thì ngươi theo nó tới tìm ta.
Nói xong, thân ảnh hư ảo này lập tức biến mất trong thiên địa.
– Chủ nhân…
Nam tử trung niên này ngẩng đầu nhìn đạo tàn hồn, kích động tới mức mãi một lúc lâu còn chưa phục hồi tinh thần lại. Lúc này trong lòng Tam đại Thiên Tôn cuộn sóng. Đặc biệt là Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn. Hai người chưa từng nghĩ tới giáo chủ đời thứ nhất còn đang tại thế.
– Hắc Vũ ra mắt thiếu chủ.
Nam tử trung niên thu hồi ánh mắt, lập tức đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên rồi cung kính hành lễ. Đệ tử thân truyền của chủ nhân chính là thiếu chủ của hắn.
– Hắc Vũ thúc, người đừng dọa ta. Tiểu tử ta không thể chịu được chuyện này đâu. Sư phụ đã từng nói qua với ta, nếu như ta bất kính với Hắc Vũ thúc thì sẽ lột da ta.
Lục Lâm Thiên vội vã vọt tới trước mặt nam tử trung niên này, cung kính nâng hắn dậy. Đối với thân phận của người này, ngay khi người này xuất thủ Lục Lâm Thiên đã suy đoán ra. Trước khi đi tới Thánh Linh giáo sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn đã nói qua, khi trước rời khỏi Thánh Linh giáo, tọa kỵ Hắc Vũ của người đang chuẩn bị đột phá cho nên không thể đi theo. Mà người cũng nhắc nhở Hắc Vũ trông chừng Thánh Linh giáo.
Lần này tới đây Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, có thể Thiên Tôn đời đầu đã tới đạn hạn. Mấy nghìn năm rồi, Thánh Linh giáo ít nhiều sẽ có biến cố. Muốn hoàn toàn tiếp thu Thánh Linh giáo tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Sắc mặt Ám Ma Pháp Tôn kinh hãi, bí pháp Ám Ma phân thân của hắn đối phương làm sao có thể liếc mắt nhìn ra dược. Sao có khả năng a. Trong lúc kinh hoảng Ám Ma Pháp Tôn không ngừng toàn lực công kích không gian bị phong tỏa, muốn đột phá vòng vây.
– Trước mặt thực lực tuyệt đối tất cả thủ đoạn đều không có bao nhiêu công dụng. Chết đi.
Thân ảnh đen kịt như mực nói xong, cánh tay giơ lên khẽ bóp một cái. Không gian bị phong tỏa phía xa lập tức co rút lại. Không gian phong tỏa giống như một quả cầu bị dùng sức bóp, không gian bắt đầu vặn vẹo, nứt nẻ.
Ầm ầm.
Ám Ma Pháp Tôn toàn lực đột phá, giống như kiến bò trên chảo nóng, từng đạo linh lực ầm ầm đánh ra chung quanh. Thế nhưng lại không có một chút tác dụng nào. Lúc này con ngươi hắn co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng, tim đập nhanh hơn:
– Sao có thể, Thánh Linh giáo làm sao còn có cường giả loại này…
Phanh Phanh.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả cường giả, không gian chung quanh Ám Ma Pháp Tôn đột nhiên nổ tung, thanh âm bạo liệt giống như sấm rền, kình phong cuồng bạo khuếch tán. Trong không gian trực tiếp xuất hiện một hắc động. Kình khí ngập trời cùng với năng lượng trong thiên địa hóa thành một vòng cung rồi lập tức tản ra trong không trung tới một khoảng cách nhất định rồi biến mất không thấy.
– Thực lực thật mạnh mẽ.
Tam đại Thiên Tôn, chúng Tôn lão hộ giáo, còn có Tàng Thiên Báo đang ở trong không gian bị phong tỏa đều kinh hãi, trợn mắt líu lưỡi. Ám Ma Pháp Tôn kia có thực lực Linh Tôn lục trọng a. Không ngờ người này chỉ giơ tay nhấc chân là có thể đánh chết. Hồn anh cũng không thể chạy thoát. Loại thực lực này làm sao không khiến cho mọi người khϊếp sợ.
Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng kinh hãi. Cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước quả nhiên không phải chuyện đùa. Trong Thánh Linh giáo vẫn có người âm thầm quan sát bọn hắn. May mà cuối cùng bọn hắn không phản giáo, bằng không tu vi mấy nghìn năm sợ rằng sẽ bị hủy ngày hôm nay, khó mà thoát chết.
Ám Ma Pháp Tôn bị đánh chết, kình khí ngập trời biến mất. Cả không trung tĩnh lặng, ngay cả Tàng Thiên Báo lúc này cũng dừng giãy dụa. Linh Tôn lục trọng cũng bị đánh chết, ngay cả hồn anh không thể thoát ra thì hắn không cần phải phí sức làm gì. Lúc này trong lòng hắn lại nhớ tới lời cảnh cáo của Thiên Tôn đời trước. Hóa ra cảnh cáo này là sự thực, thực sự sẽ có người tới thu thập bọn họ.
Trong không gian tĩnh lặng tất cả bình tĩnh trở lại, thân ảnh đen kịt kia lúc này mới xoay người lại nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên khẽ đổi, lúc này hắn mới nhìn rõ người này. Người này mặc một bộ trường sam màu đen, thân ảnh cao ngất, lại mang theo vẻ phóng khoáng. Khí tức trên người không có bao nhiêu ba động. Thân thể lơ lửng trên không trung phảng phất như hòa hợp thành một thể với không gian.
Khí tức như vậy vô hình trung khiến cho Lục Lâm Thiên có cảm giác bị áp chế. Dung mạo người này tuổi chừng bốn mươi, ngũ quan đoan chính, giống như điêu khắc khiến cho người ta có cảm giác sắc bén. Đồng thời lại mang theo cảm giác mềm mại. Bộ dáng này nếu như tuổi trẻ hơn một chút tuyệt đối là một công tử tuấn lãng bất phàm. Đặc biệt là cặp mắt kia giống như ngọc, nhìn lâu sẽ khiến người ta không tự chủ được mà bị hãm sâu vào bên trong.
Nhìn người này, ánh mắt Lục Lâm Thiên mang theo sự cung kính, từ giữa không trung lập tức hành lễ:
– Đệ tử Lục Lâm Thiên ra mắt Hắc Vũ thúc.
Lục Lâm Thiên hành lễ, chúng đệ tử Thánh Linh giáo cùng chúng cường giả không khỏi nghi hoặc. Lẽ nào Lục Lâm Thiên biết cường giả thần bí này sao.
– Đứng lên đi, ngươi biết sự tồn tại của ta. Xem ra hơn phân nửa là thật. Thế nhưng ta cũng cần ngươi chứng minh thân phận của ngươi một chút.
Nhìn Lục Lâm Thiên, người này nói.
Lục Lâm Thiên mỉm cười, thủ ấn kết xuất. Tay đánh ra một đạo lưu quang. Một cỗ linh hồn lực tức thì bạo phát. Cả không trung run lên, đạo linh hồn lực này hóa thành thân ảnh hư ảo. Thân ảnh này tuy rằng hư ảo thế nhưng có thể nhìn thấy rõ dung mạo. Thân thể già nua, trên người vô hình trung tản ra khí chất quân lâm thiên hạ, đây chính là Thánh Thủ Linh Tôn Đoan Mộc Khung Thiên.
Ngay khi đạo thân ảnh này hiện ra, thân ảnh đen kịt như mực kia kích động, hai mắt đột nhiên có chút ướŧ áŧ, phủ phục trên mặt đất nói:
– Hắc Vũ bái kiến chủ nhân.
– Là lão giáo chủ.
– Đây là tàn hồn của lão giáo chủ.
Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng THành, THánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng cùng chúng cường giả nhìn thấy thân ảnh này tức thì run rẩy. Tuy rằng bọn họ còn chưa gặp mặt lão giáo chủ. Thế nhưng trong Thánh Linh giáo có bức họa vẽ lão giáo chủ.
– Bái kiến lão giáo chủ.
– Bái kiến lão giáo chủ.
Tam đại Thiên Tôn ở trên không trung hành lễ, chúng Tôn lão hộ giáo cũng lập tức phủ phục. Phía dưới, trên vạn đệ tử thấy vậy cũng phủ phục hành lễ. Lão giáo chủ đời thứ nhất của Thánh Linh giáo, cho dù không có ai gặp mặt, thế nhưng sự uy nghiêm của lão giáo chủ đều đời đời truyền xuống trong Thánh Linh giáo. Giáo chủ đời thứ nhất tương đương với lão tổ của một gia tộc. Loại uy nghiêm này khiến cho mọi người triệt để thần phục.
– Hắc Vũ, ngươi có thể nhìn thấy một đạo tàn hồn của ta đã chứng minh ngươi còn sống. Ta cũng yên tâm rồi. Nó là đệ tử thân truyền của ta. Thực lực của nó còn chưa đủ, ngươi giúp ta dạy dỗ nó chưa tốt. Tới khi mọi chuyện của nó xong xuôi thì ngươi theo nó tới tìm ta.
Nói xong, thân ảnh hư ảo này lập tức biến mất trong thiên địa.
– Chủ nhân…
Nam tử trung niên này ngẩng đầu nhìn đạo tàn hồn, kích động tới mức mãi một lúc lâu còn chưa phục hồi tinh thần lại. Lúc này trong lòng Tam đại Thiên Tôn cuộn sóng. Đặc biệt là Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Pháp Thiên Tôn. Hai người chưa từng nghĩ tới giáo chủ đời thứ nhất còn đang tại thế.
– Hắc Vũ ra mắt thiếu chủ.
Nam tử trung niên thu hồi ánh mắt, lập tức đi tới trước mặt Lục Lâm Thiên rồi cung kính hành lễ. Đệ tử thân truyền của chủ nhân chính là thiếu chủ của hắn.
– Hắc Vũ thúc, người đừng dọa ta. Tiểu tử ta không thể chịu được chuyện này đâu. Sư phụ đã từng nói qua với ta, nếu như ta bất kính với Hắc Vũ thúc thì sẽ lột da ta.
Lục Lâm Thiên vội vã vọt tới trước mặt nam tử trung niên này, cung kính nâng hắn dậy. Đối với thân phận của người này, ngay khi người này xuất thủ Lục Lâm Thiên đã suy đoán ra. Trước khi đi tới Thánh Linh giáo sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn đã nói qua, khi trước rời khỏi Thánh Linh giáo, tọa kỵ Hắc Vũ của người đang chuẩn bị đột phá cho nên không thể đi theo. Mà người cũng nhắc nhở Hắc Vũ trông chừng Thánh Linh giáo.
Lần này tới đây Thánh Thủ Linh Tôn từng nói qua, có thể Thiên Tôn đời đầu đã tới đạn hạn. Mấy nghìn năm rồi, Thánh Linh giáo ít nhiều sẽ có biến cố. Muốn hoàn toàn tiếp thu Thánh Linh giáo tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.