Chương 877: Linh hồn thổ phi (2)
SS Hà Thần
10/11/2023
Thế nhưng nếu muốn tăng cường linh hồn lực cũng không phải là chuyện dễ dàng. Vì vậy tất cả linh giả đều hi vọng có thể tăng cường linh hồn lực, thế nhưng chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là dựa vào một ít đan dược có thể tăng cường linh hồn lực.
Loại đan dược này không giống như đan dược bình thường. Đan dược có thể tăng cường linh hồn lực cũng chỉ có thể tăng cường một tia cực nhỏ, mà giá trị lại xa xỉ, không phải một người bình thường có thể mua được.
Tuy rằng linh giả có thể luyện chế, thế nhưng giá cả dược liệu cũng không phải số lượng nhỏ. Linh giả tuy rằng cũng không quá nghèo, thế nhưng khi mua thứ gì đó cũng phải lưu ý giá cả. Có một ít dược liệu không phải là thứ mà linh giả bình thường có thể mua được. Chờ sau khi linh giả có đủ tài phú để mua thì tu vi của bản thân lúc bấy giờ cũng không cần dùng tới những tài liệu này nữa.
Tất cả chuyện này khiến cho có không ít linh giả đi tìm linh dược. Có một ít linh dược đối với tu luyện giả có không ít chỗ tốt. Ví dụ như loại bảo vật như hồn quả này, có thể trực tiếp tăng cường linh hồn lực, đối với linh giả mà nói chính là mê hoặc trí mạng.
Đối với vũ giả mà nói, hồn quả này có thể tăng cường linh hồn lực cũng là điều mà tất cả vũ giả đều cần. Vũ giả yếu nhất chính là linh hồn, nếu như linh hồn có thể lớn mạnh, không thể nghi ngờ chính là việc có lợi nhất với bản thân mình.
Lúc này, Lục Lâm Thiên đang chìm đắm trong linh hồn được tẩm bổ, đồng thời cũng vô cùng phiền muộn. Hồn đan vừa trải qua tẩm bổ, tiểu đao màu vàng bên cạnh hồn đan lúc này lại hấp thu linh hồn lực càng thêm mạnh mẽ. Coi như linh hồn lực hắn được tăng cường mười phần thì tiểu đao kia hấp thu bảy phần, linh hồn lực chân chính của hắn chỉ được tăng cường ba phần mà thôi.
Đối với tiểu đao màu vàng này, Lục Lâm Thiên cũng vô cùng bất đắc dĩ, không biết lai lịch của nó, cũng không biết công dụng của nó. Càng không thể lay động nó dù chỉ nửa phân, hoàn toàn chính là một tên thổ phỉ không ngừng hấp thu linh hồn lực trong đầu hắn.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng rõ ràng, tiểu đao màu vàng này tuy rằng giống như thổ phỉ hấp thu linh hồn lực trong đầu hắn, thế nhưng vì có tiểu đao hấp thu cho nên linh hồn lực của hắn lại được rèn giũa càng thêm mạnh mẽ. Mà dường như tiểu đao này còn cứu hắn một mạng, đối với hắn có hại không lợi, lần này lại hấp thu hơn phân nửa linh hồn lực, quả thực hắn bị lỗ to.
Trong Vụ Tinh Hải môt màu xanh biếc, liếc mắt nhìn từ hải đảo ra chính là thủy vực. Tại một hải đảo có bốn đạo thân ảnh lúc này đứng đó, sắc mặt thoạt nhìn không được tốt lắm.
– Thiếu tông chủ, tốc độ nữ nhân áo trắng kia vô cùng nhanh chóng, chúng ta đuổi hai ngày rồi ngay cả bóng người cũng không gặp, có lẽ nàng ta đã đi xa rồi.
Bốn người này chính là ba trưởng lão và Tùng Bách Đào của Thiên Quỷ Tông, lúc này có một đại hán Linh Suất tứ trọng dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
– Mấy người kia rốt cuộc có địa vị gì? Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai bị đoạt, lần này hồn quả cũng rơi vào trong tay bọn họ.
Một lão giả Vũ Suất ngũ trọng bên trái nói.
– Ta đã sớm nói chú ý tới tiểu tử kia, chết tiệt. Mặc kệ bọn chúng là ai, lần sau để ta gặp được tuyệt đối không buông tha cho bọn chúng.
Tùng Bách Đào oán hận không ngớt. Lúc tranh đoạt hồn quả hắn đã nhìn thấy thanh niên áo xanh kia cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời đi, vốn định ngăn cản thế nhưng lại nhìn thấy hồn quả đang được người của hắn tranh đoạt, cũng không có biện pháp ngăn cản. Không nghĩ tới lần này hồn quả lại rơi vào trong tay mấy người kia.
– Thiếu tông chủ, chúng ta nhanh chóng đi tới đại điện Vụ Tinh di. Nếu như có thể thu được cơ duyên thì tổn thất hồn quả này cũng có thể bù được. Cơ duyên trong đại điện Vụ Tinh chính là thứ khó thể cầu.
Linh Suất tứ trọng nói.
– Đi, chúng ta chạy tới đại điện Vụ Tinh trước.
Tùng Bách Đào bất đắc dĩ lạnh nhạt nói. Bốn người lập tức thả người rời đi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Thiên Sí Tuyết Sư dựa theo phương hướng Lục Lâm Thiên nhanh chóng bay về phía trước. Trong hải vực vô biên này, một khi đi sai hướng một chút vậy thì toàn bộ phương hướng sẽ bị lệch, muốn tìm đại điện Vụ Tinh sẽ càng thêm khó khăn.
Trong hải vực thi thoảng có thể nhìn thấy có mấy người bị yêu thú vây công, thế nhưng cũng không có yêu thú nào dám tấn công đám người Lục Lâm Thiên. Chỉ cần có yêu thú tới gần Bạch Linh chỉ cần thả ra chút khí tức sẽ khiến cho tất cả yêu thú nhanh chân bỏ chạy.
Phù.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, trong mắt bắn ra một cỗ tinh quang rồi lập tức thu liễm. Ánh mắt lúc này càng thêm thâm thúy.
– Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong.
Cảm nhận linh lực tràn ngập trong cơ thể, Lục Lâm Thiên không khỏi nở nụ cười thỏa mãn. Sau khi luyện hóa hồn quả tu vi linh lực của hắn đã tiếp cận tới Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong. Nếu như là Linh Tướng bình thường có thể bắt đầu bế quan chuẩn bị đột phá Linh Suất. Thế nhưng hiện tại hắn lại không thể làm như vậy được. Phương diện tu vi chân khí của hắn vẫn còn kém tu vi linh lực một chút.
Hồn quả này tuy rằng cũng có thể tăng một chút chân khí, thế nhưng so với chỗ tốt về linh lực thì yếu hơn phân nửa. Vốn tu vi linh lực và chân khí đều ở cửu trọng trung kỳ. Thế nhưng lúc này tu vi linh lực đã là cửu trọng đỉnh phong. Còn tu vi chân khí thì miễn cưỡng tới sát biên giới cửu trọng trung kỳ đỉnh. Còn chưa đủ để đột phá tới Vũ Suất.
Lục Lâm Thiên phỏng đoán, có lẽ hắn phải thôn phệ một Vũ Tướng cửu trọng thì mới có thể đột phá Vũ Suất. Có thể còn chưa đủ, từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, năng lượng cần cực kỳ khổng lồ.
– Ca ca, khí tức của huynh dường như lại mạnh hơn không ít, lẽ nào lại đột phá sao.
Cảm giác thấy Lục Lâm Thiên ngừng tu luyện, thủ ấn trong tay Lục Tâm Đồng thu lại, một cỗ hắc mang quanh thân được thu vào trong cơ thể rồi mở miệng hỏi.
– Còn một đoạn một thời gian nữa.
Lục Lâm Thiên nói nhỏ, ánh mắt nhìn về phía trước. Trong đầu không khỏi nghĩ tới lộ tuyến mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cung cấp, quan sát một hồi lâu, lúc này hắn mở thở dài một hơi, lộ tuyến hiện tại cũng không có sai sót gì.
– Lão đại, có phải chúng ta sắp tới rồi không?
Tiểu Long hỏi, đôi mắt nhỏ tràn ngập tinh mang nhìn về phía chung quanh. Trong hải vực to lớn lúc này một màu xanh ngắt toàn bộ đều là biển cả khiến cho Tiểu Long có chút buồn chán.
– Có lẽ còn mấy ngày nữa.
Lục Lâm Thiên tính toán thời gian, thầm nghĩ theo lời Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, nếu như không dừng lại mà nói, bằng vào tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư hẳn sẽ mất mười sáu mười bảy ngày là tới đại điện Vụ Tinh, thế nhưng dọc theo đường đi hắn đã dừng lại không ít. Thời gian dừng lại cũng không ngắn. Luyện hóa hồn quả mất bảy ngày, trước đó lại có bốn ngày dừng lại, tổng cộng là mười một ngày. Nếu như lộ tuyến không sai thì chỉ cần mấy ngày nữa là có thể tới đại điện Vụ Tinh.
Loại đan dược này không giống như đan dược bình thường. Đan dược có thể tăng cường linh hồn lực cũng chỉ có thể tăng cường một tia cực nhỏ, mà giá trị lại xa xỉ, không phải một người bình thường có thể mua được.
Tuy rằng linh giả có thể luyện chế, thế nhưng giá cả dược liệu cũng không phải số lượng nhỏ. Linh giả tuy rằng cũng không quá nghèo, thế nhưng khi mua thứ gì đó cũng phải lưu ý giá cả. Có một ít dược liệu không phải là thứ mà linh giả bình thường có thể mua được. Chờ sau khi linh giả có đủ tài phú để mua thì tu vi của bản thân lúc bấy giờ cũng không cần dùng tới những tài liệu này nữa.
Tất cả chuyện này khiến cho có không ít linh giả đi tìm linh dược. Có một ít linh dược đối với tu luyện giả có không ít chỗ tốt. Ví dụ như loại bảo vật như hồn quả này, có thể trực tiếp tăng cường linh hồn lực, đối với linh giả mà nói chính là mê hoặc trí mạng.
Đối với vũ giả mà nói, hồn quả này có thể tăng cường linh hồn lực cũng là điều mà tất cả vũ giả đều cần. Vũ giả yếu nhất chính là linh hồn, nếu như linh hồn có thể lớn mạnh, không thể nghi ngờ chính là việc có lợi nhất với bản thân mình.
Lúc này, Lục Lâm Thiên đang chìm đắm trong linh hồn được tẩm bổ, đồng thời cũng vô cùng phiền muộn. Hồn đan vừa trải qua tẩm bổ, tiểu đao màu vàng bên cạnh hồn đan lúc này lại hấp thu linh hồn lực càng thêm mạnh mẽ. Coi như linh hồn lực hắn được tăng cường mười phần thì tiểu đao kia hấp thu bảy phần, linh hồn lực chân chính của hắn chỉ được tăng cường ba phần mà thôi.
Đối với tiểu đao màu vàng này, Lục Lâm Thiên cũng vô cùng bất đắc dĩ, không biết lai lịch của nó, cũng không biết công dụng của nó. Càng không thể lay động nó dù chỉ nửa phân, hoàn toàn chính là một tên thổ phỉ không ngừng hấp thu linh hồn lực trong đầu hắn.
Thế nhưng Lục Lâm Thiên cũng rõ ràng, tiểu đao màu vàng này tuy rằng giống như thổ phỉ hấp thu linh hồn lực trong đầu hắn, thế nhưng vì có tiểu đao hấp thu cho nên linh hồn lực của hắn lại được rèn giũa càng thêm mạnh mẽ. Mà dường như tiểu đao này còn cứu hắn một mạng, đối với hắn có hại không lợi, lần này lại hấp thu hơn phân nửa linh hồn lực, quả thực hắn bị lỗ to.
Trong Vụ Tinh Hải môt màu xanh biếc, liếc mắt nhìn từ hải đảo ra chính là thủy vực. Tại một hải đảo có bốn đạo thân ảnh lúc này đứng đó, sắc mặt thoạt nhìn không được tốt lắm.
– Thiếu tông chủ, tốc độ nữ nhân áo trắng kia vô cùng nhanh chóng, chúng ta đuổi hai ngày rồi ngay cả bóng người cũng không gặp, có lẽ nàng ta đã đi xa rồi.
Bốn người này chính là ba trưởng lão và Tùng Bách Đào của Thiên Quỷ Tông, lúc này có một đại hán Linh Suất tứ trọng dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
– Mấy người kia rốt cuộc có địa vị gì? Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai bị đoạt, lần này hồn quả cũng rơi vào trong tay bọn họ.
Một lão giả Vũ Suất ngũ trọng bên trái nói.
– Ta đã sớm nói chú ý tới tiểu tử kia, chết tiệt. Mặc kệ bọn chúng là ai, lần sau để ta gặp được tuyệt đối không buông tha cho bọn chúng.
Tùng Bách Đào oán hận không ngớt. Lúc tranh đoạt hồn quả hắn đã nhìn thấy thanh niên áo xanh kia cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư rời đi, vốn định ngăn cản thế nhưng lại nhìn thấy hồn quả đang được người của hắn tranh đoạt, cũng không có biện pháp ngăn cản. Không nghĩ tới lần này hồn quả lại rơi vào trong tay mấy người kia.
– Thiếu tông chủ, chúng ta nhanh chóng đi tới đại điện Vụ Tinh di. Nếu như có thể thu được cơ duyên thì tổn thất hồn quả này cũng có thể bù được. Cơ duyên trong đại điện Vụ Tinh chính là thứ khó thể cầu.
Linh Suất tứ trọng nói.
– Đi, chúng ta chạy tới đại điện Vụ Tinh trước.
Tùng Bách Đào bất đắc dĩ lạnh nhạt nói. Bốn người lập tức thả người rời đi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Thiên Sí Tuyết Sư dựa theo phương hướng Lục Lâm Thiên nhanh chóng bay về phía trước. Trong hải vực vô biên này, một khi đi sai hướng một chút vậy thì toàn bộ phương hướng sẽ bị lệch, muốn tìm đại điện Vụ Tinh sẽ càng thêm khó khăn.
Trong hải vực thi thoảng có thể nhìn thấy có mấy người bị yêu thú vây công, thế nhưng cũng không có yêu thú nào dám tấn công đám người Lục Lâm Thiên. Chỉ cần có yêu thú tới gần Bạch Linh chỉ cần thả ra chút khí tức sẽ khiến cho tất cả yêu thú nhanh chân bỏ chạy.
Phù.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Lâm Thiên chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, trong mắt bắn ra một cỗ tinh quang rồi lập tức thu liễm. Ánh mắt lúc này càng thêm thâm thúy.
– Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong.
Cảm nhận linh lực tràn ngập trong cơ thể, Lục Lâm Thiên không khỏi nở nụ cười thỏa mãn. Sau khi luyện hóa hồn quả tu vi linh lực của hắn đã tiếp cận tới Linh Tướng cửu trọng đỉnh phong. Nếu như là Linh Tướng bình thường có thể bắt đầu bế quan chuẩn bị đột phá Linh Suất. Thế nhưng hiện tại hắn lại không thể làm như vậy được. Phương diện tu vi chân khí của hắn vẫn còn kém tu vi linh lực một chút.
Hồn quả này tuy rằng cũng có thể tăng một chút chân khí, thế nhưng so với chỗ tốt về linh lực thì yếu hơn phân nửa. Vốn tu vi linh lực và chân khí đều ở cửu trọng trung kỳ. Thế nhưng lúc này tu vi linh lực đã là cửu trọng đỉnh phong. Còn tu vi chân khí thì miễn cưỡng tới sát biên giới cửu trọng trung kỳ đỉnh. Còn chưa đủ để đột phá tới Vũ Suất.
Lục Lâm Thiên phỏng đoán, có lẽ hắn phải thôn phệ một Vũ Tướng cửu trọng thì mới có thể đột phá Vũ Suất. Có thể còn chưa đủ, từ Vũ Tướng đột phá tới Vũ Suất, năng lượng cần cực kỳ khổng lồ.
– Ca ca, khí tức của huynh dường như lại mạnh hơn không ít, lẽ nào lại đột phá sao.
Cảm giác thấy Lục Lâm Thiên ngừng tu luyện, thủ ấn trong tay Lục Tâm Đồng thu lại, một cỗ hắc mang quanh thân được thu vào trong cơ thể rồi mở miệng hỏi.
– Còn một đoạn một thời gian nữa.
Lục Lâm Thiên nói nhỏ, ánh mắt nhìn về phía trước. Trong đầu không khỏi nghĩ tới lộ tuyến mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cung cấp, quan sát một hồi lâu, lúc này hắn mở thở dài một hơi, lộ tuyến hiện tại cũng không có sai sót gì.
– Lão đại, có phải chúng ta sắp tới rồi không?
Tiểu Long hỏi, đôi mắt nhỏ tràn ngập tinh mang nhìn về phía chung quanh. Trong hải vực to lớn lúc này một màu xanh ngắt toàn bộ đều là biển cả khiến cho Tiểu Long có chút buồn chán.
– Có lẽ còn mấy ngày nữa.
Lục Lâm Thiên tính toán thời gian, thầm nghĩ theo lời Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, nếu như không dừng lại mà nói, bằng vào tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư hẳn sẽ mất mười sáu mười bảy ngày là tới đại điện Vụ Tinh, thế nhưng dọc theo đường đi hắn đã dừng lại không ít. Thời gian dừng lại cũng không ngắn. Luyện hóa hồn quả mất bảy ngày, trước đó lại có bốn ngày dừng lại, tổng cộng là mười một ngày. Nếu như lộ tuyến không sai thì chỉ cần mấy ngày nữa là có thể tới đại điện Vụ Tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.