Chương 3499: Linh Thứu Tháp và Đông Tinh Xã 1
SS Hà Thần
10/11/2023
Xoẹt.
Trong thời gian thật ngắn, năng lượng thật lớn bắn thẳng vào lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai, trong chốc lát xuyên thủng không gian, năng lượng bàng bạc khuếch tán ra các nơi, không gian này như cứng lại, hắn không có khả năng né trán.
Sắc mặt thân ảnh mặc áo dài đại biến, phất tay ngưng tụ hỏa cầu nghênh tiép, tiếng nổ ầm ầm vang vọng các nơi.
Bành!
Trong va chạm này giống như hai thiên thạch va chạm vào nhau, không gian nứt vỡ, hư không xuất hiện, thân ảnh mặc áo dài lùi lại, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn chảy máu.
- Ngộ Chân Cảnh cao giai thì có gì lớn lối, xem ngươi chống được mấy lần.
Lục Lâm Thiên quát một tiếng, thúc dục Oanh Thiên chiến hạm lướt đi, ven đường không gian nghiền nát, giống như hung thú đang giương nanh múa vuốt, làm cho lòng người sinh ra cảm giác bé nhỏ.
- Đáng chết.
Lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai nào dám chống lại, nhanh chóng lui ra phía sau.
- Dám trêu chọc ta, vậy phải trả giá thật nhiều.
Lục Lâm Thiên thay đổi chiến hạm, mấy trăm người giao thủ trước mặt, dù sao không có người nhà, Lục Lâm Thiên phất tay, chiến hạm bắn ra một cột năng lượng màu đen.
Bành.
Năng lượng bắn nát đám người, một đám mây hình nấm xuất hiện trên không trung, lực xé rách khủng khϊếp bao phủ các nơi.
PHỤT.
Khí kình phong bạo quét qua tất cả, không ít người không có may mắn thoát khỏi, trực tiếp bị đánh trúng, từng đạo thân ảnh bay đi, trong phun máu tươi, mà có nhiều thân ảnh hóa thành huyết vụ.
Nơi năng lượng đi qua, hơn mười người trọng thương, ít nhất hơn trăm người bị đánh chết.
- Sảng khoái, đây mới là lực lượng.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên sáng lên, thần sắc cực kỳ vui vẻ.
- Quá thoải mái, Lâm Thiên huynh đệ, mau bắn đám tiểu tử này thành cặn bã. Diệt chúng đi.
Kim Viên cũng sảng khoái không nỏ, một đạo công kích đã có hiệu quả như vậy, quả thật quá rung động.
- Oanh kích.
Lục Lâm Thiên đang cao hứng, tâm thần khẽ động, lập tức thúc dục chiến hạm oanh kích.
Bành!
Trong động tĩnh thiên băng địa liệt, rất nhiều thân ảnh trọng thương bay đi..
- Nhanh tản ra, đây là chiến hạm, tản ra mau.
Lão giả mặc trường bào quát lớn, trực tiếp buông tha vây công thanh niên mặc áo giáp trắng, hắn và một Ngộ Chân Cảnh cao giai khác một trái một phải lao thẳng về phía Oanh Thiên chiến hạm.
- Đến đây đi, xem ta có bắn chết các ngươi hay không?
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, chiến hạm mở hai họng pháo ở hai bên trái phải, hai Ngộ Chân Cảnh cao giai công kích như thiểm điện, hai đạo năng lượng quang cầu cũng bắn tới như bôn lôi.
Bành bành.
Âm thanh nổ tung thật lớn vang lên, quang cầu nổ tung, năng lượng quét qua tất cả, xé rách không gian, hai Ngộ Chân Cảnh cao giai bị bắn bay đi, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn chảy máu tươi.
Thời điểm người Linh Thứu Tháp bị vây công nhìn thấy chiến hạm khổng lồ, tuy trong mắt tuyệt vọng, nhưng nội tâm lại vui mừng, nhất là thanh niên áo giáp trắng mừng rỡ như điên, máu giáp trắng trên người tuy rạn nứt, nhưng khí thế của hắn không giảm, vẫn lăng lệ bá đạo như cũ.
- Đều đi chết đi.
Lục Lâm Thiên không chút khách khí, tâm thần khẽ động, hắn lập tức oanh kích đám người chung quanh, hai đạo năng lượng oanh kích làm không gian nổ tung, khí kình khủng khϊếp quét qua tất cả, đám người che mặt bị bắn trúng, chết thêm một đám.
- Tản ra, nhanh tản ra.
Ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai biến sắc, người tới đây hôm nay đều là tinh anh, cũng không thể chết hết, bọn họ thật sự không ngờ đột nhiên có chiến hạm xuất hiện, Linh Thứu Tháp có chiến hạm đấy, điểm này bọn họ biết rõ, nhưng trên người Ôn Tuấn Hùng không có chiến hạm, chiến hạm Linh Thứu Tháp đều nằm trong Linh Thứu Tháp, không kịp đến nơi đây.
Nhưng bây giờ nhìn thấy chiến hạm này, nói có mạnh không mạnh, nói yếu không yếu, hết lần này tới lần khác tạo thành ảnh hưởng lớn tới bọn họ, bọn họ ba Ngộ Chân Cảnh cao giai, không có khả năng chống lại chính diện.
- Bằng hữu phương nào tương trợ, Ôn Tuấn Hùng ta đa tạ.
Mắt thấy đám người che mặt chạy tứ tán, thanh niên áo giáp trắng hét to với Oanh Thiên chiến hạm, lập tức thân ảnh bay lên Oanh Thiên chiến hạm.
- Bằng hữu, đại ân cứu giúp, Linh Thứu Tháp đa tạ.
- Đa tạ bằng hữu cứu giúp.
Sau lưng thanh niên giáp trắng có hai mươi thân ảnh máu tươi đầm đìa, bọn họ đi theo thanh niên giáp trắng đi lên Oanh Thiên chiến hạm.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn tùy ý cho những người này lên chiến hạm.
Sưu sưu!
Những người này đều mang theo khí tức sát phạt lăng lệ, mang theo huyết tinh, trên người vết máu loang lổ, vết thương chồng chất, phần lớn sắc mặt trắng bệch, nhưng ánh mắt giống như sói hoang, không có chút sợ hãi, đủ thấy những người này không phải kẻ tầm thường.
Đặc biệt là thanh niên mặc giáp trắng, trên người tuy thương thế chồng chất, áo giáp muốn nứtra, nhưng Lục Lâm Thiên tận mắt nhìn thấy thanh niên Ôn Tuấn Hùng này lấy một địch ba, đối phương ba người này là Ngộ Chân Cảnh, trong đó có một là Ngộ Chân Cảnh đỉnh phong, còn hai người khác đột phá Ngộ Chân Cảnh trung giai thời gian không ngắn.
Khí tức Ôn Tuấn Hùng lại là vừa vặn đột phá Ngộ Chân Cảnh cao giai không lâu, khí tức chưa ổn định, lấy một địch ba cũng chỉ hơi lâm vào hạ phong, ba người kia cũng không hoàn toàn trấn áp Ôn Tuấn Hùng.
- Lui ra phía sau, tất cả mọi người lui ra phía sau.
Ba Ngộ Chân Cảnh cao giai không ngừng quát lớn, thân ảnh như điện, ba người lại ngăn cản trước chiến hạm, hôm nay nhất định không thể để người Linh Thứu Tháp đào tẩu.
- Vị bằng hữu kia, nên nghĩ biện pháp đi trước đi, thực lực ba người này rất cao, chiến hạm của ngươi bất phàm, nhưng cũng không cách nào triệt để sánh bằng Ngộ Chân Cảnh cao giai.
Nhìn thấy ba người kia ngăn cản lần nữa, ánh mắt Ôn Tuấn Hùng ngưng trọng.
- Bắn chết chúng!
Lục Lâm Thiên cũng không phục, nhìn thấy ba Ngộ Chân Cảnh cao giai ngăn cản trước mặt, tâm thần khẽ động, chiến hạm run lên ầm ầm, lập tức bắn ra ba đạo hào quang.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Ba quang cầu bắn đi như sao bằng, lập tức quét qua ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai, năng lượng mạnh mẽ phóng thích ra ngoài làm cho không gian lay động dữ dội.
- Chiến hạm không muốn tinh thạch thế giới sao, đáng chết.
Ba Ngộ Chân Cảnh cao giai biến sắc, oanh kích liên hoàn như thế, bọn họ biết rõ một lần chiến hạm oanh kích cần rất nhiều tinh thạch thế giới, không ai chơi cách này, dù là kẻ có tiền cũng không dám chơi chiến hạm tùy tiện.
Bành bành bành.
Ba quang cầu nổ tung, không gian nổ nát lần nữa, ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai ra tay toàn lực cũng bị đẩy lui.
- Chưởng môn, chúng ta đi trước đi, cái đồ chơi này oanh kích một lần quá đắt.
Trên Oanh Thiên chiến hạm, Phạm Thống rung động, nhưng đau lòng nói với Lục Lâm Thiên, Oanh Thiên chiến hạm oanh kích một lần năm trăm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm đấy, vừa rồi Phạm Thống thấy chưởng môn phá sản, một lần duy nhất oanh kích mười lần, đây chính là năm ngàn vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm, con số khổng lồ này làm Phạm Thống đau lòng.
- Đi.
Lục Lâm Thiên lúc này mới nhớ tới, vừa rồi nội tâm sảng khoái, chơi chiến hạm quả thật đốt tiền, tuy rất sảng khoái nhưng một phát bắn là năm trăm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm biến mất, nội tâm Lục Lâm Thiên vô cùng đau lòng, thúc dục Oanh Thiên chiến hạm bay đi.
Trong thời gian thật ngắn, năng lượng thật lớn bắn thẳng vào lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai, trong chốc lát xuyên thủng không gian, năng lượng bàng bạc khuếch tán ra các nơi, không gian này như cứng lại, hắn không có khả năng né trán.
Sắc mặt thân ảnh mặc áo dài đại biến, phất tay ngưng tụ hỏa cầu nghênh tiép, tiếng nổ ầm ầm vang vọng các nơi.
Bành!
Trong va chạm này giống như hai thiên thạch va chạm vào nhau, không gian nứt vỡ, hư không xuất hiện, thân ảnh mặc áo dài lùi lại, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn chảy máu.
- Ngộ Chân Cảnh cao giai thì có gì lớn lối, xem ngươi chống được mấy lần.
Lục Lâm Thiên quát một tiếng, thúc dục Oanh Thiên chiến hạm lướt đi, ven đường không gian nghiền nát, giống như hung thú đang giương nanh múa vuốt, làm cho lòng người sinh ra cảm giác bé nhỏ.
- Đáng chết.
Lão giả Ngộ Chân Cảnh cao giai nào dám chống lại, nhanh chóng lui ra phía sau.
- Dám trêu chọc ta, vậy phải trả giá thật nhiều.
Lục Lâm Thiên thay đổi chiến hạm, mấy trăm người giao thủ trước mặt, dù sao không có người nhà, Lục Lâm Thiên phất tay, chiến hạm bắn ra một cột năng lượng màu đen.
Bành.
Năng lượng bắn nát đám người, một đám mây hình nấm xuất hiện trên không trung, lực xé rách khủng khϊếp bao phủ các nơi.
PHỤT.
Khí kình phong bạo quét qua tất cả, không ít người không có may mắn thoát khỏi, trực tiếp bị đánh trúng, từng đạo thân ảnh bay đi, trong phun máu tươi, mà có nhiều thân ảnh hóa thành huyết vụ.
Nơi năng lượng đi qua, hơn mười người trọng thương, ít nhất hơn trăm người bị đánh chết.
- Sảng khoái, đây mới là lực lượng.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên sáng lên, thần sắc cực kỳ vui vẻ.
- Quá thoải mái, Lâm Thiên huynh đệ, mau bắn đám tiểu tử này thành cặn bã. Diệt chúng đi.
Kim Viên cũng sảng khoái không nỏ, một đạo công kích đã có hiệu quả như vậy, quả thật quá rung động.
- Oanh kích.
Lục Lâm Thiên đang cao hứng, tâm thần khẽ động, lập tức thúc dục chiến hạm oanh kích.
Bành!
Trong động tĩnh thiên băng địa liệt, rất nhiều thân ảnh trọng thương bay đi..
- Nhanh tản ra, đây là chiến hạm, tản ra mau.
Lão giả mặc trường bào quát lớn, trực tiếp buông tha vây công thanh niên mặc áo giáp trắng, hắn và một Ngộ Chân Cảnh cao giai khác một trái một phải lao thẳng về phía Oanh Thiên chiến hạm.
- Đến đây đi, xem ta có bắn chết các ngươi hay không?
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, chiến hạm mở hai họng pháo ở hai bên trái phải, hai Ngộ Chân Cảnh cao giai công kích như thiểm điện, hai đạo năng lượng quang cầu cũng bắn tới như bôn lôi.
Bành bành.
Âm thanh nổ tung thật lớn vang lên, quang cầu nổ tung, năng lượng quét qua tất cả, xé rách không gian, hai Ngộ Chân Cảnh cao giai bị bắn bay đi, sắc mặt tái nhợt, khóe miệng còn chảy máu tươi.
Thời điểm người Linh Thứu Tháp bị vây công nhìn thấy chiến hạm khổng lồ, tuy trong mắt tuyệt vọng, nhưng nội tâm lại vui mừng, nhất là thanh niên áo giáp trắng mừng rỡ như điên, máu giáp trắng trên người tuy rạn nứt, nhưng khí thế của hắn không giảm, vẫn lăng lệ bá đạo như cũ.
- Đều đi chết đi.
Lục Lâm Thiên không chút khách khí, tâm thần khẽ động, hắn lập tức oanh kích đám người chung quanh, hai đạo năng lượng oanh kích làm không gian nổ tung, khí kình khủng khϊếp quét qua tất cả, đám người che mặt bị bắn trúng, chết thêm một đám.
- Tản ra, nhanh tản ra.
Ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai biến sắc, người tới đây hôm nay đều là tinh anh, cũng không thể chết hết, bọn họ thật sự không ngờ đột nhiên có chiến hạm xuất hiện, Linh Thứu Tháp có chiến hạm đấy, điểm này bọn họ biết rõ, nhưng trên người Ôn Tuấn Hùng không có chiến hạm, chiến hạm Linh Thứu Tháp đều nằm trong Linh Thứu Tháp, không kịp đến nơi đây.
Nhưng bây giờ nhìn thấy chiến hạm này, nói có mạnh không mạnh, nói yếu không yếu, hết lần này tới lần khác tạo thành ảnh hưởng lớn tới bọn họ, bọn họ ba Ngộ Chân Cảnh cao giai, không có khả năng chống lại chính diện.
- Bằng hữu phương nào tương trợ, Ôn Tuấn Hùng ta đa tạ.
Mắt thấy đám người che mặt chạy tứ tán, thanh niên áo giáp trắng hét to với Oanh Thiên chiến hạm, lập tức thân ảnh bay lên Oanh Thiên chiến hạm.
- Bằng hữu, đại ân cứu giúp, Linh Thứu Tháp đa tạ.
- Đa tạ bằng hữu cứu giúp.
Sau lưng thanh niên giáp trắng có hai mươi thân ảnh máu tươi đầm đìa, bọn họ đi theo thanh niên giáp trắng đi lên Oanh Thiên chiến hạm.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn tùy ý cho những người này lên chiến hạm.
Sưu sưu!
Những người này đều mang theo khí tức sát phạt lăng lệ, mang theo huyết tinh, trên người vết máu loang lổ, vết thương chồng chất, phần lớn sắc mặt trắng bệch, nhưng ánh mắt giống như sói hoang, không có chút sợ hãi, đủ thấy những người này không phải kẻ tầm thường.
Đặc biệt là thanh niên mặc giáp trắng, trên người tuy thương thế chồng chất, áo giáp muốn nứtra, nhưng Lục Lâm Thiên tận mắt nhìn thấy thanh niên Ôn Tuấn Hùng này lấy một địch ba, đối phương ba người này là Ngộ Chân Cảnh, trong đó có một là Ngộ Chân Cảnh đỉnh phong, còn hai người khác đột phá Ngộ Chân Cảnh trung giai thời gian không ngắn.
Khí tức Ôn Tuấn Hùng lại là vừa vặn đột phá Ngộ Chân Cảnh cao giai không lâu, khí tức chưa ổn định, lấy một địch ba cũng chỉ hơi lâm vào hạ phong, ba người kia cũng không hoàn toàn trấn áp Ôn Tuấn Hùng.
- Lui ra phía sau, tất cả mọi người lui ra phía sau.
Ba Ngộ Chân Cảnh cao giai không ngừng quát lớn, thân ảnh như điện, ba người lại ngăn cản trước chiến hạm, hôm nay nhất định không thể để người Linh Thứu Tháp đào tẩu.
- Vị bằng hữu kia, nên nghĩ biện pháp đi trước đi, thực lực ba người này rất cao, chiến hạm của ngươi bất phàm, nhưng cũng không cách nào triệt để sánh bằng Ngộ Chân Cảnh cao giai.
Nhìn thấy ba người kia ngăn cản lần nữa, ánh mắt Ôn Tuấn Hùng ngưng trọng.
- Bắn chết chúng!
Lục Lâm Thiên cũng không phục, nhìn thấy ba Ngộ Chân Cảnh cao giai ngăn cản trước mặt, tâm thần khẽ động, chiến hạm run lên ầm ầm, lập tức bắn ra ba đạo hào quang.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Ba quang cầu bắn đi như sao bằng, lập tức quét qua ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai, năng lượng mạnh mẽ phóng thích ra ngoài làm cho không gian lay động dữ dội.
- Chiến hạm không muốn tinh thạch thế giới sao, đáng chết.
Ba Ngộ Chân Cảnh cao giai biến sắc, oanh kích liên hoàn như thế, bọn họ biết rõ một lần chiến hạm oanh kích cần rất nhiều tinh thạch thế giới, không ai chơi cách này, dù là kẻ có tiền cũng không dám chơi chiến hạm tùy tiện.
Bành bành bành.
Ba quang cầu nổ tung, không gian nổ nát lần nữa, ba tên Ngộ Chân Cảnh cao giai ra tay toàn lực cũng bị đẩy lui.
- Chưởng môn, chúng ta đi trước đi, cái đồ chơi này oanh kích một lần quá đắt.
Trên Oanh Thiên chiến hạm, Phạm Thống rung động, nhưng đau lòng nói với Lục Lâm Thiên, Oanh Thiên chiến hạm oanh kích một lần năm trăm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm đấy, vừa rồi Phạm Thống thấy chưởng môn phá sản, một lần duy nhất oanh kích mười lần, đây chính là năm ngàn vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm, con số khổng lồ này làm Phạm Thống đau lòng.
- Đi.
Lục Lâm Thiên lúc này mới nhớ tới, vừa rồi nội tâm sảng khoái, chơi chiến hạm quả thật đốt tiền, tuy rất sảng khoái nhưng một phát bắn là năm trăm vạn tinh thạch thế giới sơ phẩm biến mất, nội tâm Lục Lâm Thiên vô cùng đau lòng, thúc dục Oanh Thiên chiến hạm bay đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.