Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 1135: Linh Vũ song quái

SS Hà Thần

10/11/2023

– Lão gia hỏa, ngươi đang nói gì vậy?  

Nghe thấy Đông Vô Mệnh thì thào nói, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ hỏi.  

– Không có gì, nhớ lại một chút chuyện mà thôi.  

Đông Vô Mệnh phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn chăm chú vào khoảng không phía trước. Hắn biết rõ, lựa chọn khi trước của mình không hề sai chút nào.  

***  

Ngoài Vạn Hạp quật, giữa không trung, hơn mười đạo thân ảnh lăng không mà đứng. Đi đầu có ba đạo thân ảnh, trong đó có hai người chính là Đoạt Hồn Vương, Lưu Kiếm. Mà ngoại trừ hai người Lưu Kiếm và Đoạt Hồn Vương ra thì còn một vị lão giả mặc trường bào màu vàng. Lão giả này khuôn mặt gầy gò, hai hốc mắt sâu hoắm, có chút quỷ dị và âm trầm. Đặc biệt nhất là trên đầu hắn, không ngờ tóc lại có một nửa màu trắng và một nửa màu đen. Vô cùng quỷ dị.  

Lúc này lão giả mặc trường bào lăng không mà đứng trên không tủng. Trong hai mắt hiện lên vẻ âm trầm nhìn vào Vạn Hạp quật phía dưới. Y phục trên người phất phơ trước gió. Không gian chung quanh lúc này mơ hồ có chút gợn sóng. Khí thế cường hãn này không phải vũ giả bình thường có thể có được.  

– Đoạt Hồn Vương, Khoái Kiếm Vương. Các ngươi quá không cẩn thận rồi. Loại bảo vật như Thị Huyết Linh Phong này mà các ngươi cũng để nó chạy thoát. Hừ.  

Lão giả mặc trường bào màu vàng hừ lạnh một tiếng. Cỗ khí thế hung ác quanh người lan tràn ra khiến cho mấy người chung quanh biến sắc.  

– Tuyệt Linh Vương. Chúng ta thực sự không biết bên người thần bí kia có một đầu yêu thú thất giai trung kỳ, còn có một đầu khôi lỗi thất giai sơ kỳ.  

Đoạt Hồn Vương biến sắc, ánh mắt hiện lên hận ý. Sắc mặt còn có một chút tái nhợt, dường như thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn.  

– Người này sợ rằng không bình thường. Có yêu thú thất giai trung kỳ bên người, sợ rằng Thị Huyết Linh Phong kia cũng đã rơi vào trong tay người này rồi.  

Lão giả mặc trường bào màu vàng nói.  

– Tuyệt Linh Vương, Thị Huyết Linh Phong thất giai cũng không phải dễ đối phó. Sợ rằng cũng không dễ thu phục được nó.  

Ánh mắt Lưu Kiếm khẽ đổi rồi nói.  



– Khoái Kiếm Vương, ngươi đừng quên, bên người người nọ có yêu thú thất giai trung kỳ, có lẽ đã có chuẩn bị mà tới. Vừa rồi chúng ta cũng đi xem, sợ rằng có tám phần Thị Huyết Linh Phong đã rơi vào trong tay người kia.  

Lão giả mặc trường bào màu vàng lạnh nhạt hỏi:  

– Có tra được thân phận người này hay không?  

– Tra được một ít. Theo tin tức nhận được thì đầu khôi lỗi thất giai sơ kỳ bên người hắn chính là đấu giá được từ Vạn Tượng môn. Từ tin tức trong Thiên Địa các mà ta biết được, người nọ dường như cũng gia nhập Thiên Địa các, tên là Dương Quá. Những thứ khác cũng không rõ lắm.  

Đoạt Hồn Vương đáp.  

– Hừ. Phái ra nhân thủ tìm kiếm. Đặc biệt là thành Cự Giang. Đem chân dung hai người kia vẽ ra. Thông tri cho tất cả thế lực lớn nhỏ trong thành Cự Giang cùng tìm kiếm, nhất định phải tìm ra hắn. Mặc kệ là hắn có địa vị gì, trong thành Cự Giang coi như là Nhất tông Nhất giáo Nhất môn cũng phải cố kỵ một ít. Ta tuyệt đối không buông tha cho người này.  

Lão giả mặc trường bào màu vàng âm trầm nói.  

***  

Hai ngày sau, trong một rừng cây rậm rạp, tại một sơn cốc có hai đạo thân ảnh đang khoanh chân ngồi đó. Đột nhiên ánh mắt hai người này nhìn về phía trước. Trong mắt hai người có một đầu yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới.  

– Thiên Sí Tuyết Sư.  

Nhìn đầu yêu thú màu trắng đang vỗ cánh bay tới kia, ánh mắt hai người giật mình. Yêu thú như Thiên Sí Tuyết Sư, bọn họ cũng biết tới.  

– Linh Vũ song quái, nghe danh đã lâu.  

Một thanh âm trầm thấp mang theo sự vui vẻ vang lên. Lập tức mấy đạo thân ảnh từ trên lưng yêu thú phi hành nhảy xuống. Chính là năm người Lục Lâm Thiên.  

– Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung?  



Mắt nhìn đám người vừa xuất hiện, Linh Vũ song quái này chỉ nhận ra một người. Hai người lập tức đứng lên. Hai người này một cao một thấp, cao thì cường tráng thế nhưng có chút béo. Chừng hai thước năm. Có lẽ hơn năm trăm cân, nhìn giống như là một cự nhân. Mà người thấp kia thân chưa được một thước sáu. Gầy như chỉ có xương bọc da. Hốc mắt sâu hoắm giống như một con khỉ. Hai người này đứng chung một chỗ quả thực có chút buồn cười. Bất quá nếu như là người biết rõ tên tuổi của hai người này thì tuyệt đối không dám cười. Hai người này không dễ trêu vào. Bên trong tán tu cũng là người vô cùng nổi danh.  

Lục Lâm Thiên cũng biết hai người này. Chính là hai con quái vật à. Chỉ sợ dưới Vũ Vương, người dám một mình trêu chọc hai người này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong hai người này, người cao gọi là Linh Quái. Tu vi Linh Suất cửu trọng. Người thấp gọi là Vũ Quái, tu vi Vũ Suất cửu trọng. Tên tuổi thực thì không có mấy người biết rõ.  

– Các hạ là ai?  

Bên trong Linh Vũ song quái, người gầy gò nhìn Lục Lâm Thiên rồi hỏi. Hai người nhìn vào năm người đột nhiên xuất hiện này có chút đề phòng. Bên người thanh niên áo xanh này còn có một tiểu đồng tóc vàng, hai nữ tử tuyệt mỹ, còn có Thiên La Viêm Võng Tả Thiên Khung. Tả Thiên Khung này không phải vừa mới từ Vạn Hạp Quật trốn ra sao. Sao lại ở cùng người này một chỗ.  

– Lục Lâm Thiên, Phi Linh môn.  

Lục Lâm Thiên cười nhạt một tiếng. Mắt nhìn hai người rồi nhanh chóng suy đoán, từ khí tức của hai người này hiện tại mà nói, không khó nhìn ra hai người này dường như trước mắt thương thế chưa hồi phục, độc của Huyết Mị vô cùng bá đạo, ngay cả linh hồn cũng bị hao tổn.  

Phi Linh môn.  

Ánh mắt Linh Vũ song quái lập tức biến đổi, dường như cũng đã nghe nói qua Phi Linh môn, hai người nhìn nhau rồi lập tức nói:  

– Chúng ta cùng với Phi Linh môn không có chút quan hệ nào, các hạ tới đây có việc gì?  

– Muốn mời hai vị gia nhập Phi Linh môn mà thôi.  

Lục Lâm Thiên nhàn nhạt nói, hai người khẽ giật mình lập tức đáp:  

– Các hạ, hai người chúng ta quen tự do tự tại rồi, đa tạ ý tốt của các hạ.  

– Gia nhập Phi Linh môn ta có không ít chỗ tốt. Nếu như ta đoán không sai, thương thế của hai vị ngay cả linh hồn dường như cũng bị thương. Về sau cơ hội đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương của hai vị cơ hồ không có bao nhiêu hi vọng. Nếu như gia nhập Phi Linh môn mà nói, ta có thể khôi phục linh hồn lực đã bị hao tổn của hai vị, đồng thời khiến cho cơ hội đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương của hai vị tăng lên năm thành, hai vị hãy suy nghĩ một chút.  

Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói, dường như lúc này hắn cũng không nóng lòng.  

Linh Vũ song quái nhìn Lục Lâm Thiên, sau đó hai người lập tức nhìn nhau. Không thể không nói điều kiện này đối với hai người mà nói tuyệt đối có hấp dẫn chí mạng. Hiện tại hai người đã tới cấp bậc Vũ Suất cùng Linh Suất cửu trọng. Vốn gần đây hai người đang chuẩn bị đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương. Thế nhưng muốn đột phá tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Hai người cũng chuẩn bị một ít đan dược. Thế nhưng cơ hội cũng không có nhiều lắm. Tăng thêm thương tích trên người bị Thị Huyết Linh Phong gây ra, ngay cả linh hồn cũng bị thương tổn. Chuyện này đối với người muốn đột phá Vũ Vương cùng Linh Vương mà nói, chính là một nhát chém trí mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook