Chương 2719: Một điều kiện
SS Hà Thần
10/11/2023
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Thánh Thủ Linh Tôn trùng kích đế giả thất bại, để lại một thể hồn anh, muốn phục hồi hoàn hảo thì hơi điên cuồng. Nhưng có Nghịch Mệnh Hồn Quả và một Mộc Hoàng chi khí trên Thiên Mộc Thần Thụ không chừng sẽ có cơ hội thật sự. Tiếc rằng dù là ta cũng chưa chắc có được Lục Trung.
Lục Lâm Thiên quỳ xuống hành lễ:
- Nhạc phụ, tiểu tế bất chấp phải trả giá thế nào đều muốn có một Mộc Hoàng chi khí, xin nhạc phụ cố gắng thành toàn cho!
Lục Lâm Thiên có thể trả bất cứ cái gì nào, dù lúc này Bắc Cung gia tộc đòi Tử Lôi Huyền Đỉnh của hắn thì Lục Lâm Thiên sẽ không do dự lâu. Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn phục hồi quan trọng hơn bất cứ cái gì.
- Đứng lên đi, tiểu tử nhà ngươi tôn sư trọng đạo, Thánh Thủ Linh Tôn thu được một đệ tử tốt.
Bàn tay to nâng Lục Lâm Thiên lên, Bắc Cung Kình Thương nói:
- Thiên Mộc Thần Thụ là báu vật trấn tộc của Bắc Cung gia tộc ta, nếu là ngàn năm trước ngươi muốn có một Mộc Hoàng chi khí trên Thiên Mộc Thần Thụ cũng không khó khăn. Nhưng bắt đầu từ một ngàn năm trước dường như Thiên Mộc Thần Thụ gặp rắc rối gì đó mà người Bắc Cung gia tộc ta cũng không được phép tới gần, muốn có một Mộc Hoàng chi khí khó thế nào thì tự hiểu. Vì vậy ngươi muốn có Mộc Hoàng chi khí không nói đến trưởng lão Bắc Cung gia tộc không chấp nhận, dù đồng ý cũng không lấy được. Tuy thực lực của ngươi cường đại nhưng vấn đề là không đến gần Thiên Mộc Thần Thụ được, rất có thể tám, chín phần mười chết dưới Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên mắt lóe tia sáng, Bắc Cung Ngọc đã nói những lời này với hắn rồi.
Lục Lâm Thiên nhíu mày hỏi Bắc Cung Kình Thương:
- Nhạc phụ, chẳng phải Thiên Mộc Thần Thụ đã sớm thông linh sao? Nó cũng sẽ gặp rắc rối sao?
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Chín hvì Thiên Mộc Thần Thụ sớm thông linh nên mới gặp chuyện rắc rối. Theo ta suy đoán có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ gặp bình cảnh đột phá, đã kẹt lại ngàn năm.
Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:
- Đột phá bình cảnh? Ý nhạc phụ là Thiên Mộc Thần Thụ có thể tự tu luyện?
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Lúc trước Bắc Cung gia tộc lão tổ ở dưới Thiên Mộc Thần Thụ đại thành thuộc tính mộc, một hơi thành đế, Thiên Mộc Thần Thụ cũng được nhiều ích lợi. Cho đến này nghe đồn mấy vạn năm qua cường giả trong tộc không bao nhiêu người thắng được Thiên Mộc thần thụ. Hiện tại Thiên Mộc Thần Thụ gặp bình cảnh đột phá, càng không thể cho ngươi một Mộc Hoàng chi khí vào lúc này.
Lục Lâm Thiên nói:
- Dù thế nào thì tiểu tế chỉ mong được thử một lần, cố gắng hết sức là tốt rồi, trở về cũng có lời nói với sư phụ.
- Ngươi thật là chưa tới phút cuối chưa thôi.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Ngươi muốn thử một lần thì cũng không phải không có cơ hội, nhưng cơ hội này xa vời.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói:
- Dù là cơ hội xa vời thế nào thì tiểu tế vẫn muốn thử một lần.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên kiên quyết, hắn phải có được Mộc Hoàng chi khí.
- Ta kêu đại hộ pháp gọi ngươi đến cũng vì việc này.
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Đêm qua đoàn trưởng lão suốt đêm ra quyết định, đoàn trưởng lão đã đồng ý cho ngươi đến gần Thiên Mộc Thần Thụ nhưng có một điều kiện.
Lục Lâm Thiên sửng sốt:
- Điều kiện gì?
Lòng Lục Lâm Thiên chùng xuống, e rằng quyết định của đoàn trưởng lão không tốt lành gì.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Nếu ngươi muốn đến gần Thiên Mộc Thần Thụ thì phải từ hôn với Vô Song.
Lục Lâm Thiên nói ngay:
- Không được!
Lục Lâm Thiên tuyệt đối không đồng ý điều kiện này, miễn bàn.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng hỏi:
- Ý là ngươi bỏ cuộc Thiên Mộc Thần Thụ?
- Đương nhiên không phải!
Lục Lâm Thiên nhướng mày nói:
- Trừ yêu cầu này ra tiểu tế có thể đồng ý bất cứ yêu cầu nào khác.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng nhìn Lục Lâm Thiên:
- Nhưng đoàn trưởng lão chỉ muốn điều kiện này, ngươi chỉ có thể chọn Vô Song hoặc Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên không do dự chút nào:
- Tiểu tế tuyệt đối không phụ Vô Song, cũng sẽ không phụ sư phụ. Nếu trưởng lão có điều kiện này vậy tiểu tế sẽ tìm cách khác.
Lục Lâm Thiên không muốn bị người nắm mũi dắt đi, huống chi dù đến gần Thiên Mộc Thần Thụ nhưng chưa chắc hắn sẽ có Mộc Hoàng chi khí. Vô Song là nữ nhân của hắn, làm sao Lục Lâm Thiên bỏ nàng được? Lục Lâm Thiên cũng muốn cứu sư phụ, bảo hắn chọn giữa hai người thì hắn chọn cả hai.
Bắc Cung Kình Thương mỉm cười nói:
- Tiểu tử giỏi, trái tim rất lớn.
Bắc Cung Kình Thương phất trường bào, khoanh tay đứng trước bức tranh mẫu thân Vô Song, ánh mắt tràn đầy tình cảm:
- Ngươi không phụ Vô Song là tốt rồi, không uổng Vô Song một mảnh tình si với ngươi. Đêm qua đoàn trưởng lão tìm ta, ta đã bàn điều kiện cho ngươi rồi nhưng không biết ngươi có gan thử một lần không.
Lục Lâm Thiên ngước mắt lên hỏi:
- Mời nhạc phụ nói.
Bắc Cung Kình Thương ngoái đầu lại, nghiêm túc nhìn Lục Lâm Thiên:
- Ba ngày sau trước tháp Mộc Hoàng, ngươi đâu một trận với Đại trưởng lão. Nếu ngươi thắng thì tất cả trưởng lão sau này không còn phản đối gì hôn sự Vô Song nữa. Tất cả đoàn trưởng lão sẽ thừa nhận ngươi là nữ tế của Bắc Cung gia tộc, tất cả trưởng lão sẽ không phản đối ngươi đến gần Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên mắt lóe tia sáng:
- Đấu với Bắc Cung Hùng.
Tu vi thực lực của Đại trưởng lão Bắc Cung Hùng không tầm thường, hắn đấu một trận với Đại trưởng lão thì cơ hội rất xa vời.
Mắt Lục Lâm Thiên hấp háy nhìn Bắc Cung Kình Thương:
- Nếu tiểu tế thua thì sao?
Bắc Cung Kình Thương trầm giọng nói:
- Nếu ngươi thua thì xóa bỏ hôn sự với Vô Song, ngươi không được đến gần Thiên Mộc Thần Thụ.
Lòng Lục Lâm Thiên chìm xuống:
- Quả nhiên là vậy.
Đám trưởng lão này luôn có vài người ngăn cản hắn và Vô Song, nói tới nói lui chỉ vì muốn nhân cơ hội cản trở Lục Lâm Thiên và Vô Song.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Điều ta muốn nói với ngươi là tu vi của Đại trưởng lão trên Bắc Cung Diễn Siêu thành chủ thành Mộc Hoàng, đã một chân bước ra tôn giai, cường giả mạnh nhất dưới chuẩn đế. Cộng thêm Mộc Hoàng chi khí, gặp phải chuẩn đế thật sự cũng có sức liều đấu một trân.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm trọng:
- Đẳng cấp một chân bước ra tôn giai là cường giả tuyệt đối.
Tu vi thực lực của Bắc Cung Hùng là một chân bước ra tôn giai, vậy giống với Phệ Hồn Lão Quỷ trong Tử Vong Thâm Uyên ngày trước, tồn tại vô địch trong đẳng cấp tôn giai. Cộng thêm Mộc Hoàng chi khí của Bắc Cung gia tộc, thực lực Bắc Cung Hùng mạnh hơn Phệ Hồn Lão Quỷ là cái chắc. Thực lực của Phệ Hồn Lão Quỷ đã khủng bố đến mức kia, so sánh với Bắc Cung Hùng lại yếu hơn nhiều.
Lục Lâm Thiên không nắm chắc đấu với đẳng cấp thực lực như vậy, không tự tin chút xíu nào. Nếu đối phó đỉnh Vũ Tôn cửu trọng thì Lục Lâm Thiên không sợ, nhưng Đại trưởng lão đã một chân bước ra tôn giai tương đương thay đổi về chất.
- Thánh Thủ Linh Tôn trùng kích đế giả thất bại, để lại một thể hồn anh, muốn phục hồi hoàn hảo thì hơi điên cuồng. Nhưng có Nghịch Mệnh Hồn Quả và một Mộc Hoàng chi khí trên Thiên Mộc Thần Thụ không chừng sẽ có cơ hội thật sự. Tiếc rằng dù là ta cũng chưa chắc có được Lục Trung.
Lục Lâm Thiên quỳ xuống hành lễ:
- Nhạc phụ, tiểu tế bất chấp phải trả giá thế nào đều muốn có một Mộc Hoàng chi khí, xin nhạc phụ cố gắng thành toàn cho!
Lục Lâm Thiên có thể trả bất cứ cái gì nào, dù lúc này Bắc Cung gia tộc đòi Tử Lôi Huyền Đỉnh của hắn thì Lục Lâm Thiên sẽ không do dự lâu. Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn phục hồi quan trọng hơn bất cứ cái gì.
- Đứng lên đi, tiểu tử nhà ngươi tôn sư trọng đạo, Thánh Thủ Linh Tôn thu được một đệ tử tốt.
Bàn tay to nâng Lục Lâm Thiên lên, Bắc Cung Kình Thương nói:
- Thiên Mộc Thần Thụ là báu vật trấn tộc của Bắc Cung gia tộc ta, nếu là ngàn năm trước ngươi muốn có một Mộc Hoàng chi khí trên Thiên Mộc Thần Thụ cũng không khó khăn. Nhưng bắt đầu từ một ngàn năm trước dường như Thiên Mộc Thần Thụ gặp rắc rối gì đó mà người Bắc Cung gia tộc ta cũng không được phép tới gần, muốn có một Mộc Hoàng chi khí khó thế nào thì tự hiểu. Vì vậy ngươi muốn có Mộc Hoàng chi khí không nói đến trưởng lão Bắc Cung gia tộc không chấp nhận, dù đồng ý cũng không lấy được. Tuy thực lực của ngươi cường đại nhưng vấn đề là không đến gần Thiên Mộc Thần Thụ được, rất có thể tám, chín phần mười chết dưới Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên mắt lóe tia sáng, Bắc Cung Ngọc đã nói những lời này với hắn rồi.
Lục Lâm Thiên nhíu mày hỏi Bắc Cung Kình Thương:
- Nhạc phụ, chẳng phải Thiên Mộc Thần Thụ đã sớm thông linh sao? Nó cũng sẽ gặp rắc rối sao?
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Chín hvì Thiên Mộc Thần Thụ sớm thông linh nên mới gặp chuyện rắc rối. Theo ta suy đoán có lẽ Thiên Mộc Thần Thụ gặp bình cảnh đột phá, đã kẹt lại ngàn năm.
Lục Lâm Thiên kinh ngạc hỏi:
- Đột phá bình cảnh? Ý nhạc phụ là Thiên Mộc Thần Thụ có thể tự tu luyện?
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Lúc trước Bắc Cung gia tộc lão tổ ở dưới Thiên Mộc Thần Thụ đại thành thuộc tính mộc, một hơi thành đế, Thiên Mộc Thần Thụ cũng được nhiều ích lợi. Cho đến này nghe đồn mấy vạn năm qua cường giả trong tộc không bao nhiêu người thắng được Thiên Mộc thần thụ. Hiện tại Thiên Mộc Thần Thụ gặp bình cảnh đột phá, càng không thể cho ngươi một Mộc Hoàng chi khí vào lúc này.
Lục Lâm Thiên nói:
- Dù thế nào thì tiểu tế chỉ mong được thử một lần, cố gắng hết sức là tốt rồi, trở về cũng có lời nói với sư phụ.
- Ngươi thật là chưa tới phút cuối chưa thôi.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Ngươi muốn thử một lần thì cũng không phải không có cơ hội, nhưng cơ hội này xa vời.
Lục Lâm Thiên gật đầu nói:
- Dù là cơ hội xa vời thế nào thì tiểu tế vẫn muốn thử một lần.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên kiên quyết, hắn phải có được Mộc Hoàng chi khí.
- Ta kêu đại hộ pháp gọi ngươi đến cũng vì việc này.
Bắc Cung Kình Thương nói:
- Đêm qua đoàn trưởng lão suốt đêm ra quyết định, đoàn trưởng lão đã đồng ý cho ngươi đến gần Thiên Mộc Thần Thụ nhưng có một điều kiện.
Lục Lâm Thiên sửng sốt:
- Điều kiện gì?
Lòng Lục Lâm Thiên chùng xuống, e rằng quyết định của đoàn trưởng lão không tốt lành gì.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Nếu ngươi muốn đến gần Thiên Mộc Thần Thụ thì phải từ hôn với Vô Song.
Lục Lâm Thiên nói ngay:
- Không được!
Lục Lâm Thiên tuyệt đối không đồng ý điều kiện này, miễn bàn.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng hỏi:
- Ý là ngươi bỏ cuộc Thiên Mộc Thần Thụ?
- Đương nhiên không phải!
Lục Lâm Thiên nhướng mày nói:
- Trừ yêu cầu này ra tiểu tế có thể đồng ý bất cứ yêu cầu nào khác.
Bắc Cung Kình Thương mắt lóe tia sáng nhìn Lục Lâm Thiên:
- Nhưng đoàn trưởng lão chỉ muốn điều kiện này, ngươi chỉ có thể chọn Vô Song hoặc Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên không do dự chút nào:
- Tiểu tế tuyệt đối không phụ Vô Song, cũng sẽ không phụ sư phụ. Nếu trưởng lão có điều kiện này vậy tiểu tế sẽ tìm cách khác.
Lục Lâm Thiên không muốn bị người nắm mũi dắt đi, huống chi dù đến gần Thiên Mộc Thần Thụ nhưng chưa chắc hắn sẽ có Mộc Hoàng chi khí. Vô Song là nữ nhân của hắn, làm sao Lục Lâm Thiên bỏ nàng được? Lục Lâm Thiên cũng muốn cứu sư phụ, bảo hắn chọn giữa hai người thì hắn chọn cả hai.
Bắc Cung Kình Thương mỉm cười nói:
- Tiểu tử giỏi, trái tim rất lớn.
Bắc Cung Kình Thương phất trường bào, khoanh tay đứng trước bức tranh mẫu thân Vô Song, ánh mắt tràn đầy tình cảm:
- Ngươi không phụ Vô Song là tốt rồi, không uổng Vô Song một mảnh tình si với ngươi. Đêm qua đoàn trưởng lão tìm ta, ta đã bàn điều kiện cho ngươi rồi nhưng không biết ngươi có gan thử một lần không.
Lục Lâm Thiên ngước mắt lên hỏi:
- Mời nhạc phụ nói.
Bắc Cung Kình Thương ngoái đầu lại, nghiêm túc nhìn Lục Lâm Thiên:
- Ba ngày sau trước tháp Mộc Hoàng, ngươi đâu một trận với Đại trưởng lão. Nếu ngươi thắng thì tất cả trưởng lão sau này không còn phản đối gì hôn sự Vô Song nữa. Tất cả đoàn trưởng lão sẽ thừa nhận ngươi là nữ tế của Bắc Cung gia tộc, tất cả trưởng lão sẽ không phản đối ngươi đến gần Thiên Mộc Thần Thụ.
Lục Lâm Thiên mắt lóe tia sáng:
- Đấu với Bắc Cung Hùng.
Tu vi thực lực của Đại trưởng lão Bắc Cung Hùng không tầm thường, hắn đấu một trận với Đại trưởng lão thì cơ hội rất xa vời.
Mắt Lục Lâm Thiên hấp háy nhìn Bắc Cung Kình Thương:
- Nếu tiểu tế thua thì sao?
Bắc Cung Kình Thương trầm giọng nói:
- Nếu ngươi thua thì xóa bỏ hôn sự với Vô Song, ngươi không được đến gần Thiên Mộc Thần Thụ.
Lòng Lục Lâm Thiên chìm xuống:
- Quả nhiên là vậy.
Đám trưởng lão này luôn có vài người ngăn cản hắn và Vô Song, nói tới nói lui chỉ vì muốn nhân cơ hội cản trở Lục Lâm Thiên và Vô Song.
Bắc Cung Kình Thương nhìn Lục Lâm Thiên:
- Điều ta muốn nói với ngươi là tu vi của Đại trưởng lão trên Bắc Cung Diễn Siêu thành chủ thành Mộc Hoàng, đã một chân bước ra tôn giai, cường giả mạnh nhất dưới chuẩn đế. Cộng thêm Mộc Hoàng chi khí, gặp phải chuẩn đế thật sự cũng có sức liều đấu một trân.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên trầm trọng:
- Đẳng cấp một chân bước ra tôn giai là cường giả tuyệt đối.
Tu vi thực lực của Bắc Cung Hùng là một chân bước ra tôn giai, vậy giống với Phệ Hồn Lão Quỷ trong Tử Vong Thâm Uyên ngày trước, tồn tại vô địch trong đẳng cấp tôn giai. Cộng thêm Mộc Hoàng chi khí của Bắc Cung gia tộc, thực lực Bắc Cung Hùng mạnh hơn Phệ Hồn Lão Quỷ là cái chắc. Thực lực của Phệ Hồn Lão Quỷ đã khủng bố đến mức kia, so sánh với Bắc Cung Hùng lại yếu hơn nhiều.
Lục Lâm Thiên không nắm chắc đấu với đẳng cấp thực lực như vậy, không tự tin chút xíu nào. Nếu đối phó đỉnh Vũ Tôn cửu trọng thì Lục Lâm Thiên không sợ, nhưng Đại trưởng lão đã một chân bước ra tôn giai tương đương thay đổi về chất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.