Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 807: Ngàn cân treo sợi tóc

SS Hà Thần

10/11/2023

Huyết Lục vung lên, giữa không trung hiện lên một cỗ chân khí bàng bạc tràn ngập khắp thiên địa.  

Khí tức tuy kém hơn Vũ Suất tứ trọng, nhưng vô cùng nồng hậu, giống như đang đứng trước một ngọn núi lớn cao vυ”t trong mây, tạo cho người ta cảm giác không cách nào lay động.  

– Năng lượng thuộc tính thật mạnh!  

Giờ khắc này không ít người kinh hãi, khí tức uy áp làm họ kinh ngạc, loại uy áp này không phải tới từ chân khí bản thân, mà là uy áp tới từ thiên địa.  

Hiện tại Lục Lâm Thiên dự định đánh ra Liệt Không Cửu Kích, dựa theo suy đoán của hắn, tuyệt đối đã tới trình tự huyền cấp trung giai đỉnh gần tới vô hạn, vũ kỹ của Nam thúc đương nhiên không phải là vật phàm.  

Giờ phút này Lục Lâm Thiên chậm rãi chuyển động, làm cho người ta có cảm giác cực độ thong thả, nhưng người có thực lực tới trình độ nhất định cũng có thể nhìn ra tốc độ của hắn không chậm, mà là nhanh tới cực hạn, cho nên cho người ta ảo giác như vô cùng chậm rãi.  

Mà Huyết Lục chẳng khác gì động không đáy, ngay lúc hắn bổ ra một đao, Huyết Lục tựa như đầu mãnh thú tham lam, không ngừng cắn nuốt năng lượng thổ hệ bàng bạc trên không trung.  

– Liệt Không Cửu Kích!  

Một thanh âm quát lạnh vang lên, ngay lập tức đao mang trên Huyết Lục chợt bùng nổ.  

Trong tích tắc, đao mang bén nhọn mang theo thanh âm tiếng rít chói tai như tia chớp cắt qua không gian, đao mang vừa ra, cả không gian trực tiếp run rẩy.  

Dùng mắt thường có thể thấy được giờ phút này đao mang liên tục bổ ra sáu đao, sáu đạo đao mang lớn hơn ngàn thước mang theo lực lượng phách không nháy mắt phá không bay ra, tiếp theo sáu đạo đao mang nháy mắt hợp lại chung một chỗ, phát ra thanh âm tiếng rít làm tim đập nhanh, những nơi đao mang đi qua, không gian sóng gợn trực tiếp hóa thành tro tàn, như sơn băng địa liệt, đủ cho thấy chiêu thức này sắc bén khủng bố ra sao.  

Không ít người trợn mắt cứng lưỡi, cả người vắng lặng, một kích này mang theo thanh thế khủng bố, trọng yếu hơn chính là ẩn chứa uy áp thuộc tính vô cùng sắc bén.  

Hai đạo đao mang dùng xu thế chẻ tre khủng bố va chạm lẫn nhau, loại va chạm này làm cho người ta không tự chủ được rùng mình.  

Một giây sau, ánh mắt mọi người không khỏi ngẩn ra, chỉ thấy huyết sắc đao mang bổ lên thổ hoàng sắc đao mang, thổ hoàng sắc đao mang như bị rút lui, nháy mắt bị ngăn cản ngược lại, chung quanh hoàn toàn yên tĩnh, yên tĩnh tới mức quỷ dị, chính là vì loại yên tĩnh này làm trong lòng mọi người biến thành vô cùng áp lực.  

– Ca ca!  

Ngay sau đó mọi người còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần, nháy mắt đã nghe được thanh âm phá nát truyền tới.  

Chỉ thấy huyết sắc đao mang áp xuống thổ hoàng sắc đao mang, ngay lập tức vỡ áp xuống dưới, thổ hoàng sắc đao mang co rút lại cực hạn, không gian vặn vẹo tới cực điểm, sau đó đột nhiên phá nát.  

Một giây sau, thế công huyết sắc đao mang chưa giảm, lập tức thẳng tắp đánh xuống, giống như muốn bổ ra không gian, chân khí ngập trời nháy mắt phóng thích đi ra.  

– Phanh!  

Không gian vặn vẹo tới mức tận cùng, tiếng nổ vang kinh thiên động địa truyền tới, chân khí cuồng bạo thổi quét, không gian rung chuyển, kình khí khủng bố trộn vỡ hư không.  



Lực lượng kia vô cùng bá đạo, làm người ta kinh hồn táng đảm.  

Một ít yêu thú cùng võ giả đứng gần lập tức thối lui, kình khí khủng bố kia nếu bị liên lụy tới chỉ sợ hẳn phải chết không nghi ngờ.  

– Vũ kỹ thật bá đạo!  

Xa xa, không ít người hít sâu một hơi, vũ kỹ bá đạo vượt ngoài dự liệu của bọn họ.  

– Hô hô!  

Ở ngọn núi phía sau Phi Linh môn, phong vân biến sắc, cả không gian áp lực gần muốn phá nát.  

– Đột phá!  

Ở sau núi vang lên tiếng hô khẽ, một đạo bạch sắc quang mang bay thẳng chân trời, nháy mắt va chạm cùng năng lượng thiên địa bàng bạc, năng lượng hóa thành quang hồ khủng bố tiêu tán trong không trung, bầu trời nhất thời lại khôi phục thành nguyên dạng.  

Thời khắc này những đệ tử còn lưu lại trong Phi Linh môn run rẩy nằm trên mặt đất không dám nhúc nhích, uy áp đối với họ mà nói đã là cực hạn.  

– Phi Linh môn xuất hiện biến cố gì?  

Giữa không trung, một thân ảnh xinh đẹp lăng không đứng thẳng, không gian ba văn chung quanh cuồn cuộn tản ra.  

– Hồi Bạch cung phụng, Hắc Sát giáo, Cương môn, Hợp Hoan tông, Côn Sơn môn tới vây công Phi Linh môn chúng ta, chưởng môn đã mang theo…  

– Hừ!  

Lời của đệ tử kia còn chưa dứt, thân ảnh xinh đẹp đã quát lạnh một tiếng, ngay lập tức biến mất không còn bóng dáng, chỉ lưu lại nhóm đệ tử đưa mắt nhìn nhau lộ vẻ kinh hãi.  

Trong khe sâu một mảnh hỗn loạn, kình khí đáng sợ tán phát khắp chung quanh, cả mảnh núi non đã bị san thành bình địa, trên mặt đất tràn ngập vô số khe hở.  

Đại đao trong tay Lý Hậu Đạt rạn vỡ phá nát, một cỗ cự lực trút lên trên người của hắn, đương nhiên cũng truyền lên người Lục Lâm Thiên.  

Phốc!  

Trong miệng hai người đồng thời phun ra máu tươi, thân hình bật lui ra sau.  

Phanh phanh!  



Hai người rơi thẳng xuống đất, thậm chí còn làm mặt đất chao đảo.  

Giờ phút này khí huyết trong cơ thể Lục Lâm Thiên sôi trào lên, Thanh Linh khải giáp có chút phá nát, ngũ tạng lục phủ chấn động, một kích của Vũ Suất tứ trọng tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.  

Phốc!  

Lục Lâm Thiên lại phun ra ngụm máu, sắc mặt biến thành dữ tợn, không chút do dự nhét vài viên đan dược vào miệng, Thanh Linh khải giáp tỏa ra hào quang ảm đạm.  

– Chưởng môn, ngươi thế nào?  

Âu Dương Lãnh Tật cùng Hoàng Phủ Kỳ Tùng lao tới bên người Lục Lâm Thiên vội vàng hỏi.  

– Ca ca!  

Lục Tâm Đồng cũng cưỡi Phi Thiên Ngô Công rơi xuống, khuôn mặt đầy lo lắng nhảy tới trước người Lục Lâm Thiên.  

– Ta không sao.  

Lục Lâm Thiên đem Huyết Lục cắm xuống đất, lập tức đứng dậy, lập tức vận dụng năng lượng trong đan dược cấp tốc khôi phục.  

– Thật đáng giận, muội phải gϊếŧ hắn!  

Lục Tâm Đồng hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào Vũ Suất tứ trọng đang giãy dụa muốn đứng lên, ánh mắt băng sương sát ý.  

– Tiểu nha đầu, muội còn chưa phải là đối thủ của hắn!  

Lục Lâm Thiên nói, nhìn chằm chằm vào Lý Hậu Đạt, hắn hiểu rất rõ ràng, thương thế của đối phương tuyệt đối không nhẹ hơn mình, hẳn còn nghiêm trọng hơn, mình có Thanh Linh khải giáp, còn có thân thể cường hãn, đây chính là chỗ dựa của mình.  

Công kích vừa rồi mặc dù có chút vừa lòng, nhưng Lục Lâm Thiên cũng không hài lòng hoàn toàn.  

Đó chính là vì Liệt Không Cửu Kích chỉ thi triển được sáu kích, nếu hắn có thể hoàn toàn dùng chín kích, phỏng chừng đã có thể trực tiếp đánh chết đối phương, chỉ tiếc Liệt Không Cửu Kích còn khó tu luyện hơn cả Tam Thiên Lưu Vân Thủ cùng Liệt Viêm quyền, đã sắp tới vũ kỹ cao giai huyền cấp vô hạn, uy lực lớn cho nên khó khăn cũng lớn.  

– Thừa dịp ngươi bệnh, muốn mạng của ngươi!  

Lục Lâm Thiên cười dữ tợn, không quan tâm thương thế trên người mình, dưới chân chợt lóe, nháy mắt biến mất tại chỗ, tốc độ tăng lên tới cực hạn.  

Xuy!  

Thân ảnh Lục Lâm Thiên như tia chớp lao tới chỗ Vũ Suất tứ trọng, mặc dù có thương thế trong người nhưng vẫn có thể giữ nguyên tốc độ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook