Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 2191: Nghiệt súc muốn chết (1)

SS Hà Thần

10/11/2023

Trong không trung bên ngoài sơn mạch bao la của tộc Thải Vân Yêu Tước. Rất nhiều Thải Vân Yêu Tước bay lượn trên bầu trời, đôi mắt các Thải Vân Yêu Tước cực kỳ trầm trọng. Nhìn sơ khoảng mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước, màu sắc sặc sỡ xoay quanh giữa không trung tựa như tầng mây bảy sắc, khí thế hừng hực bất phàm.  

Phía đối diện mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước rậm rạp một đoàn yêu thú hình ưng, thể tích rất khổng lồ, to hơn Thải Vân Yêu Tước gấp mấy lần.  

Những yêu thú hình ưng toàn thân đỏ rực như ngọn lửa bốc cháy, làm cho nhiệt độ không khí như trong lò lửa. Chúng có móng vuốt sắc bén, miệng sắt, trên đầu là lông chim rối xù thưa thớt.  

Đàn Hỏa Vũ Ngốc Ưng này có khoảng hai ngàn con. Đằng trước đoàn Hỏa Vũ Ngốc Ưng là ba mươi mấy bóng người. Ba người dẫn đầu đẳng cấp bát giai, bà lão áo đỏ cũng trong số đó. Ba mươi người đứng đằng sau đều phát ra khí thế đẳng cấp thất giai.  

Bà lão áo đỏ âm trầm hét to một tiếng:  

- Tộc Thải Vân Yêu Tước, mau giao người ngày hôm qua ra đây, nếu không thì đừng trách tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta không khách sáo!  

Thái độ của bà lão áo đỏ như không thèm để mắt đến mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước ngăn bên ngoài, tin chắc tộc Thải Vân Yêu Tước không dám chống lại.  

Trong không trung, Vân Dao hét to:  

- Hỏa Hồng, ngươi quá càn rỡ rồi!  

Đông đúc trưởng lão Thải Vân Yêu Tước đáp xuống.  

Các Thải Vân Yêu Tước hành lễ:  

- Tham kiến tộc trưởng!  

Thấy cường giả Thải Vân Yêu Tước đến, người tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng giảm bớt khí thế hùng hổ nhưng không hề e dè.  

Bà lão áo đỏ và hai lão nhân âm độc đứng bên cạnh mắt lóe tia sáng.  

Bà lão áo đỏ tiến lên trước:  

- Vân Dao tộc trưởng đến thì hay, mau giao những người ngày hôm qua ra đây, không thì đừng trách tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta không khách sáo!  

Ánh mắt Vân Dao tộc trưởng âm trầm nhìn bà lão áo đỏ:  

- Tại sao phải giao cho các ngươi?  

Bà lão áo đỏ nói:  

- Những người này đã áp dụng thủ đoạn lên linh phó của tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta, không thèm để tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta vào mắt. Chẳng lẽ Vân Dao tộc trưởng muốn bảo vệ bọn họ sao?  



Vân Dao lạnh lùng quát:  

- Tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng các ngươi đã làm chuyện gì thì tự trong lòng các ngươi hiểu. Độc Long lão đệ là người ta mời đến, các ngươi đừng hòng đυ.ng vào một sợi lông! Tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng các ngươi chưa có thực lực này!  

Bà lão áo đỏ lạnh lùng nói:  

- Nói vậy Thải Vân Yêu Tước ngươi muốn bảo vệ đám người đó sao? Thế thì đừng trách tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta không khách sáo!  

Trưởng lão bát giai trung kỳ bên cạnh Vân Dao sớm không nhịn nổi nữa, tức giận quát:  

- Càn rỡ! Trước mặt tộc ta ai cho phép ngươi hô to gọi nhỏ? Hỏa Hồng, ngươi muốn tìm chết sao?  

Cùng với tiếng gầm, nhiều Thải Vân Yêu Tước trong tộc Thải Vân Yêu Tước đập cánh, khí thế tăng vọt. Trong không trung bắt đầu có khí thế gió mây thay đổi, đập cánh làm khí lưu rít gào, kéo theo vô số khí lưu trong không gian như vòi rồng cỡ nhỏ xoay tròn bay ra.  

Các Thải Vân Yêu Tước đôi mắt hung ác, người ta tới cửa ăn hϊếp, tất nhiên Thải Vân Yêu Tước không nhịn được.  

Tiếng gầm làm bà lão áo đỏ giật nảy mình, ỷ vào có nhiều người nên bà mới dám ngông như vậy. Thực lực của bà lão áo đỏ chưa có tư cách tung hoành trong Thải Vân Yêu Tước.  

Một lão nhân âm độc bên cạnh bà lão áo đỏ ngước mắt lên:  

- Vân Long, ngươi muốn sao? Đừng lớn mồm trước mặt ta, không phục thì đánh thử xem.  

Khí thế tu vi bát giai trung kỳ hừng hực, không thua gì khí thế của trưởng lão Thải Vân Yêu Tước.  

Vù vù vù!  

Lão nhân âm độc quát to, thế là Hỏa Vũ Ngốc Ưng thuộc tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng đập cánh bay lên, hơi nóng ngút trời. Trong không trung nhiệt độ lên cao đến đáng sợ.  

Hai tộc thoáng chốc giương cung bạt kiếm, tùy thời sẽ đánh nhau, không khí vô cùng căng thẳng.  

Ngay lúc này, phương xa vang tiếng hét to:  

- Ai nói muốn đánh nhau? Đám gà lông tạp các ngươi thật là không biết sống chết!  

Đột nhiên mấy luồng sáng xẹt qua, vài bóng người nhanh chóng đáp xuống trước mặt đám trưởng lão Thải Vân Yêu Tước. Là nhóm Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long, Tiểu Long, Lục Tâm Đồng.  

Lục Lâm Thiên quét mắt qua hai ngàn con Hỏa Vũ Ngốc Ưng, ba mươi Hỏa Vũ Ngốc Ưng thất giai. Bà lão áo đỏ ngày hôm qua là bát giai sơ kỳ, hai Hỏa Vũ Ngốc Ưng khác đã đến bát giai trung kỳ. Lão nhân âm độc mới nói chuyện chắc ước chừng ngang ngửa với trưởng lão bát giai trung kỳ trong Thải Vân Yêu Tước, tương đương tu vi Vũ Tôn ngũ trọng.  

Một con Hỏa Vũ Ngốc Ưng khác thực lực kém hơn nhiều, dường như mới đột phá bát giai trung kỳ chưa lâu, tu vi thực lực cỡ Linh Tôn, Vũ Tôn tứ trọng. Loại thực lực này không đáng lọt vào mắt Lục Lâm Thiên.  

Thấy đám người Lục Lâm Thiên đến, bà lão áo đỏ thuộc tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng nhìn nhóm Lục Lâm Thiên, Thiên Độc Yêu Long chằm chằm. Bà lão áo đỏ nói gì đó với hai người bát giai trung kỳ bên cạnh, đôi mắt độc ác không ngừng liếc hướng Lục Lâm Thiên và Thiên Độc Yêu Long.  



Vân Dao quay đầu hỏi nữ nhi:  

- Hàm nhi, sao không mang Độc Long tiền bối đi?  

Công chúa nhìn Lục Lâm Thiên, nói:  

- Nương, nhóm Độc Long tiền bối không chịu đi, bảo là muốn giúp chúng ta đối phó tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng.  

Mới rồi công chúa bất đắc dĩ, đám người này bảo không sợ tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng, nàng thì lo lắng an toàn của tộc nhân nên mang cả đám đến.  

Thấy Thiên Độc Yêu Long đến, vẻ mặt Vân Dao lo lắng hỏi:  

- Độc Long lão đệ sao không đi?  

Có lẽ hôm nay Độc Long đến càng làm rối hơn.  

- Không sao, mấy con gà lông tạp này không làm gì ta được.  

Thiên Độc Yêu Long nhìn hai ngàn con Hỏa Vũ Ngốc Ưng đằng trước, ánh mắt lạnh băng. Hai con Hỏa Vũ Ngốc Ưng dẫn đầu khí thế trên Thiên Độc Yêu Long, chắc cỡ bát giai trung kỳ, nhưng độ cao huyết mạch làm Thiên Độc Yêu Long không thèm để mắt hai con Hỏa Vũ Ngốc Ưng bát giai trung kỳ kia.  

Vân Dao đứng cạnh Thiên Độc Yêu Long, nói:  

- Độc Long lão đệ, ba người kia đều là bát giai. Hỏa Hồng ngày hôm qua là bát giai sơ kỳ. Hỏa Lam đứng bên cạnh từ trăm năm trước cũng đột phá bát giai trung kỳ. Mạnh nhất là Hỏa Dạ đột phá bát giai trung kỳ đã lâu, e rằng thực lực không dưới Vân Long trưởng lão.  

Trong Hỏa Vũ Ngốc Ưng, Hỏa Dạ liếc Lục Lâm Thiên một cái rồi nhìn hướng Thiên Độc Yêu Long:  

- Thì ra là ngươi đυ.ng vào linh phó Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta, những linh phó của ngươi không tệ, có thể bồi thường cho tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng. Còn ngươi, theo chúng ta trở lại trong tộc chờ xử lý đi.  

Hỏa Dạ xem Đám người Lục Lâm Thiên là linh phó của Thiên Độc Yêu Long.  

Vân Dao vung váy dài, ánh mắt âm trầm, yêu nguyên dâng lên:  

- Hỏa Dạ, hôm nay ngươi thử làm gì xem, ta chống mắt chờ coi thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu dám càn rỡ trước mặt ta?  

Đến lúc này Vân Dao không thể đứng ngoài nhìn.  

Lão nhân tên Hỏa Dạ dường như sớm có chuẩn bị, ánh mắt âm trầm nói với Vân Dao:  

- Vân Dao tộc trưởng bảo vệ người này là cố ý chống đối Hỏa Vũ Ngốc Ưng ta phải không? Vân Dao tộc trưởng hãy nghĩ kỹ có chịu được hậu quả đó không?  

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Đỉnh Phong Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook