Chương 3191: Như mơ như ảo 1
SS Hà Thần
10/11/2023
Tử Yên nói xong, trong bàn tay xuất hiện sáu hộp gấm lớn nhỏ, lập tức giao cho Lục Lâm Thiên.
Lục Lâm Thiên do dự một lát rồi tiếp nhận hộp gấm. Chỉ là trong lòng hắn cực kỳ nghi hoặc, không biết là người phương nào đưa tới. Tâm thần lan tràn, dò xét trong hộp gấm thì lại phát hiện ra, những chiếc hộp gấm này không biết dùng loại tài liệu nào, không ngờ dùng tâm thần của hắn cũng không có cách nào tiến vào. Ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức trầm xuống.
Nhìn qua ánh mắt Lục Lâm Thiên, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên khẽ đổi, nói:
- Hộp gấm này chính là do Phó các chủ tự mình giao cho ta. Ta có thể lấy Thiên Địa các cam đoan trong sáu cái hộp gấm này không có nguy hiểm. Mong Lục chưởng môn tự mình giao cho sáu vị phu nhân a. Phó các chủ nói, không chừng sáu vị phu nhân đều có thể nhận được một ít chỗ tốt.
- Nàng thực sự không biết là người phương nào đưa hay sao?
Lục Lâm Thiên hỏi Tử Yên, sáu hộp gấm này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy bất phàm, cho nên không khỏi không đề phòng một chút.
Tử Yên lắc đầu, quả thực nàng không biết gì. Hộp gấm là do Phó các chủ tự mình giao cho nàng, bảo nàng nhất định phải giao tận tay Lục Lâm Thiên.
- Đúng rồi, ta muốn ủy thác Thiên Địa các một chuyện.
Lục Lâm Thiên không hỏi nhiều nữa. Nếu như Tử Yên đã cam đoan không gặp nguy hiểm thì có lẽ sẽ không gặp nguy hiểm. Lục Lâm Thiên trầm tư một hồi rồi ngẩng đầu nói với Tử Yên.
- Mời Lục chưởng môn cứ nói.
Tử Yên nhìn Lục Lâm Thiên cười nói:
- Nhưng dùng tu vi của Lục Lâm Thiên hiện tại mà cũng không làm được, nói không chừng ủy thác cho THiên Địa các cũng phải thất vọng mà thôi.
- Ta muốn ủy thác cho Thiên Địa các giúp ta tìm mẫu thân của Kinh VÂn.
Lục Lâm Thiên không quanh co lòng vòng, lúc trước Bắc Cung gia tộc có thể tìm được Vô Song, lúc này có lẽ Thiên Địa các cũng có thể tìm được mẫu thân của Kinh Vân.
Tử Yên nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp biến đổi, đối với chuyện Lục Kinh Vân, cả đại lục đều biết. Thiên Địa các đương nhiên còn biết rõ hơn. So với lời đồn trên đại lục còn rõ ràng hơn nhiều.
- Lúc này ngươi có còn coi ta là bằng hữu hay không?
Tử Yên không có trả lời Lục Lâm Thiên, đôi mắt như bảo thạc nhìn chăm chú vào người Lục Lâm Thiên.
- Đương nhiên, ta luôn coi nàng là Tử Yên cô nương mà không phải là Thánh nữ cũng đủ chứng minh nàng là bằng hữu của Lục Lâm Thiên ta.
Lục Lâm Thiên nhìn Tử Yên nói.
- Lục chưởng môn, thân là một phần tử của Thiên Địa các, ta vốn không nên nói thêm gì.
Tử Yên nhìn qua Lục Lâm Thiên, do dự một lát, hàm răng khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, nói tiếp:
- Thế nhưng thân là bằng hữu, ta có thể nói cho ngươi biết một ít chuyện.Nếu như ngươi muốn biết mẫu thân Lục Kinh Vân là ai, có lẽ Đạm Đài đảo chủ có thể cho ngươi biết một ít manh mối cũng không nhất định. Thứ ta có thể cho ngươi biết cũng chỉ như vậy mà thôi.
- Đa tạ Tử Yên cô nương.
Lục Lâm Thiên gật đầu.
- Hơn hai năm nữa chúng ta đều đi vào trong Thiên Trủng. Người trong Hoàng tộc đều tưởng rằng là đại họa, người bên ngoài đều tưởng rằng là cơ duyên lớn lao. Kỳ thật đây vừa là đại họa vừa là cơ duyên. Nếu như có người có thể đạt được cơ duyen cuối cùng này thì có thể chính thức ngao du thiên địa. Sự tồn tại của Thánh nữ, Thánh tử Thiên Địa các cũng là vì tiến vào trong Thiên Trung. Chỉ là người khác thì không muốn đi vào, còn Thiên Địa các chúng ta lại ngóng trông nó từng ngày.
Tử Yên chăm chú nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Hy vọng sau hành trình Thiên Trủng, chúng ta còn cơ hội đi ra.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, dường như Thiên Địa các biết rõ không ít chuyện về Thiên Trủng. Trong lúc mơ hô Lục Lâm Thiên còn có cảm giác, có lẽ Thiên Địa các còn biết rõ về Thiên Trủng hơn các đại Hoàng tộc.
- Tử Yên cô nương..
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên, lúc này thân ảnh của Tử Yên đã biến mất, chỉ để lại một âm thanh vang vọng trên ngọn núi:
- Lục chưởng môn, hẹn gặp lại trước Thiên Trủng. Hy vọng tới lúc đó thực lực của Lục chưởng môn đã có đột phá cực lớn.
- Đạm Đài Tuyết Vi biết mẫu thân của Kinh Vân sao?
Lục Lâm Thiên nhìn bóng lưng Tử Yên, mãi một lúc lâu sau mới mở miệng thì thào nói, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.
- Hoa đường chủ, người Thiên Vân đảo đâu?
Lục Lâm Thiên trở lại Phi Linh môn, trong tâm thần dò xét của hắn mới phát hiện ra lúc này người Thiên Vân đảo đã không còn ở trong Phi Linh môn. Vừa rồi hắn cũng không quá chú ý, có lẽ người Thiên Vân đảo đã rời đi.
- Chưởng môn, người của Thiên Vân đảo đã cáo từ rời đi rồi.
Hoa Mãn Ngọc trả lời, lập tức trong tay nàng xuất hiện một khối ngọc giản tin tức, nàng nói:
- Chưởng môn, đây là thứ mà Đạm Đài đảo chủ chỉ đích danh phải giao cho người.
Lục Lâm Thiên tiếp nhận ngọc giản tin tức, trong tâm thần của hắn, trên ngọc giản này tổng cộng chỉ có một câu, đúng là âm thanh của Đạm Đài Tuyết Vi:
- Trên Đông Hải, trong ảo cảnh thật thật giả giả, như mơ như ảo.
Một câu chỉ có mười sáu chữ, Lục Lâm Thiên nghe vậy sắc mặt lập tức biến đổi.
- Chưởng môn, xảy ra chuyện gì sao?
Hoa Mãn Ngọc nhìn vẻ mặt chưởng môn, dường như có chút không bình thường.
- Không có việc gì.
Lục Lâm Thiên dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
- Nhất định là có việc gì đó.
Nhìn bóng lưng chưởng môn biến mất, Hoa Mãn Ngọc nhíu mày, dường như nhớ tới cái gì đó cho nên mới lớn tiếng nói:
- Chưởng môn, Vô Song phu nhân và người Bắc Cung gia cùng Cảnh Văn phu nhân và người Độc Cô gia đều đang tìm người.
- Ta biết rồi.
Âm thanh Lục Lâm Thiên quanh quẩn bên tai Hoa Mãn Ngọc.
Thiên Vân đảo vốn là một trong tám thế lực lớn trong Đông Hải, hiện tại là một trong những thế lực mạnh nhất của cả Đông Hải.
Trên hải vực bao la có một quần đảo liên miên không ngớt, có không ít kiến trúc tọa lạc. Một tòa cung điện giống như đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, sừng sững đứng trên hải vực. Một mảng lớn yêu thú trong nước không dám tới gần phiến hải vực này.
Một ngày sau, trên Đông Hải, trên Thiên Vân đảo, trời bắt đầu tối dần, ánh mặt trời ở phía chân trời như ráng đỏ chiếu sáng một vùng hải vực.
Bỗng nhiên gợn sóng trên không trung chấn động, gió nổi mây phun. Cả hải vực phía dưới gợn sóng, khí tức mênh mông hàng lâm. Lập tức có hơn chục đạo thân ảnh xuất hiện trong bầu trời.
Hơn chục đạo thân ảnh hàng lâm, năng lượng trong thiên địa lập tức biến hóa.
Mấy người dẫn đầu chính là Lục Lâm Thiên, Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Tiểu Long, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Hổ Y, Chu Thần NHu, Huyền Doanh, Hàn Băng Đại đế, Khiên Bách Biến, Thánh Thủ Linh Đế, sau lưng còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Hỏa Sí Tôn giả và cường giả Phi Linh môn.
- Phụ thân, mẫu thân của con thực sự ở trên Thiên Vân đảo hay sao?
Đôi mắt đen láy của Lục Kinh Vân nhìn qua Lục Lâm Thiên, ánh mắt tràn ngập sự chờ mong.
- Ngay trong Thiên Vân đảo.
Lục Lâm Thiên do dự một lát rồi tiếp nhận hộp gấm. Chỉ là trong lòng hắn cực kỳ nghi hoặc, không biết là người phương nào đưa tới. Tâm thần lan tràn, dò xét trong hộp gấm thì lại phát hiện ra, những chiếc hộp gấm này không biết dùng loại tài liệu nào, không ngờ dùng tâm thần của hắn cũng không có cách nào tiến vào. Ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức trầm xuống.
Nhìn qua ánh mắt Lục Lâm Thiên, đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên khẽ đổi, nói:
- Hộp gấm này chính là do Phó các chủ tự mình giao cho ta. Ta có thể lấy Thiên Địa các cam đoan trong sáu cái hộp gấm này không có nguy hiểm. Mong Lục chưởng môn tự mình giao cho sáu vị phu nhân a. Phó các chủ nói, không chừng sáu vị phu nhân đều có thể nhận được một ít chỗ tốt.
- Nàng thực sự không biết là người phương nào đưa hay sao?
Lục Lâm Thiên hỏi Tử Yên, sáu hộp gấm này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm thấy bất phàm, cho nên không khỏi không đề phòng một chút.
Tử Yên lắc đầu, quả thực nàng không biết gì. Hộp gấm là do Phó các chủ tự mình giao cho nàng, bảo nàng nhất định phải giao tận tay Lục Lâm Thiên.
- Đúng rồi, ta muốn ủy thác Thiên Địa các một chuyện.
Lục Lâm Thiên không hỏi nhiều nữa. Nếu như Tử Yên đã cam đoan không gặp nguy hiểm thì có lẽ sẽ không gặp nguy hiểm. Lục Lâm Thiên trầm tư một hồi rồi ngẩng đầu nói với Tử Yên.
- Mời Lục chưởng môn cứ nói.
Tử Yên nhìn Lục Lâm Thiên cười nói:
- Nhưng dùng tu vi của Lục Lâm Thiên hiện tại mà cũng không làm được, nói không chừng ủy thác cho THiên Địa các cũng phải thất vọng mà thôi.
- Ta muốn ủy thác cho Thiên Địa các giúp ta tìm mẫu thân của Kinh VÂn.
Lục Lâm Thiên không quanh co lòng vòng, lúc trước Bắc Cung gia tộc có thể tìm được Vô Song, lúc này có lẽ Thiên Địa các cũng có thể tìm được mẫu thân của Kinh Vân.
Tử Yên nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp biến đổi, đối với chuyện Lục Kinh Vân, cả đại lục đều biết. Thiên Địa các đương nhiên còn biết rõ hơn. So với lời đồn trên đại lục còn rõ ràng hơn nhiều.
- Lúc này ngươi có còn coi ta là bằng hữu hay không?
Tử Yên không có trả lời Lục Lâm Thiên, đôi mắt như bảo thạc nhìn chăm chú vào người Lục Lâm Thiên.
- Đương nhiên, ta luôn coi nàng là Tử Yên cô nương mà không phải là Thánh nữ cũng đủ chứng minh nàng là bằng hữu của Lục Lâm Thiên ta.
Lục Lâm Thiên nhìn Tử Yên nói.
- Lục chưởng môn, thân là một phần tử của Thiên Địa các, ta vốn không nên nói thêm gì.
Tử Yên nhìn qua Lục Lâm Thiên, do dự một lát, hàm răng khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, nói tiếp:
- Thế nhưng thân là bằng hữu, ta có thể nói cho ngươi biết một ít chuyện.Nếu như ngươi muốn biết mẫu thân Lục Kinh Vân là ai, có lẽ Đạm Đài đảo chủ có thể cho ngươi biết một ít manh mối cũng không nhất định. Thứ ta có thể cho ngươi biết cũng chỉ như vậy mà thôi.
- Đa tạ Tử Yên cô nương.
Lục Lâm Thiên gật đầu.
- Hơn hai năm nữa chúng ta đều đi vào trong Thiên Trủng. Người trong Hoàng tộc đều tưởng rằng là đại họa, người bên ngoài đều tưởng rằng là cơ duyên lớn lao. Kỳ thật đây vừa là đại họa vừa là cơ duyên. Nếu như có người có thể đạt được cơ duyen cuối cùng này thì có thể chính thức ngao du thiên địa. Sự tồn tại của Thánh nữ, Thánh tử Thiên Địa các cũng là vì tiến vào trong Thiên Trung. Chỉ là người khác thì không muốn đi vào, còn Thiên Địa các chúng ta lại ngóng trông nó từng ngày.
Tử Yên chăm chú nhìn Lục Lâm Thiên nói:
- Hy vọng sau hành trình Thiên Trủng, chúng ta còn cơ hội đi ra.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên biến ảo, dường như Thiên Địa các biết rõ không ít chuyện về Thiên Trủng. Trong lúc mơ hô Lục Lâm Thiên còn có cảm giác, có lẽ Thiên Địa các còn biết rõ về Thiên Trủng hơn các đại Hoàng tộc.
- Tử Yên cô nương..
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên, lúc này thân ảnh của Tử Yên đã biến mất, chỉ để lại một âm thanh vang vọng trên ngọn núi:
- Lục chưởng môn, hẹn gặp lại trước Thiên Trủng. Hy vọng tới lúc đó thực lực của Lục chưởng môn đã có đột phá cực lớn.
- Đạm Đài Tuyết Vi biết mẫu thân của Kinh Vân sao?
Lục Lâm Thiên nhìn bóng lưng Tử Yên, mãi một lúc lâu sau mới mở miệng thì thào nói, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.
- Hoa đường chủ, người Thiên Vân đảo đâu?
Lục Lâm Thiên trở lại Phi Linh môn, trong tâm thần dò xét của hắn mới phát hiện ra lúc này người Thiên Vân đảo đã không còn ở trong Phi Linh môn. Vừa rồi hắn cũng không quá chú ý, có lẽ người Thiên Vân đảo đã rời đi.
- Chưởng môn, người của Thiên Vân đảo đã cáo từ rời đi rồi.
Hoa Mãn Ngọc trả lời, lập tức trong tay nàng xuất hiện một khối ngọc giản tin tức, nàng nói:
- Chưởng môn, đây là thứ mà Đạm Đài đảo chủ chỉ đích danh phải giao cho người.
Lục Lâm Thiên tiếp nhận ngọc giản tin tức, trong tâm thần của hắn, trên ngọc giản này tổng cộng chỉ có một câu, đúng là âm thanh của Đạm Đài Tuyết Vi:
- Trên Đông Hải, trong ảo cảnh thật thật giả giả, như mơ như ảo.
Một câu chỉ có mười sáu chữ, Lục Lâm Thiên nghe vậy sắc mặt lập tức biến đổi.
- Chưởng môn, xảy ra chuyện gì sao?
Hoa Mãn Ngọc nhìn vẻ mặt chưởng môn, dường như có chút không bình thường.
- Không có việc gì.
Lục Lâm Thiên dứt lời, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
- Nhất định là có việc gì đó.
Nhìn bóng lưng chưởng môn biến mất, Hoa Mãn Ngọc nhíu mày, dường như nhớ tới cái gì đó cho nên mới lớn tiếng nói:
- Chưởng môn, Vô Song phu nhân và người Bắc Cung gia cùng Cảnh Văn phu nhân và người Độc Cô gia đều đang tìm người.
- Ta biết rồi.
Âm thanh Lục Lâm Thiên quanh quẩn bên tai Hoa Mãn Ngọc.
Thiên Vân đảo vốn là một trong tám thế lực lớn trong Đông Hải, hiện tại là một trong những thế lực mạnh nhất của cả Đông Hải.
Trên hải vực bao la có một quần đảo liên miên không ngớt, có không ít kiến trúc tọa lạc. Một tòa cung điện giống như đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, sừng sững đứng trên hải vực. Một mảng lớn yêu thú trong nước không dám tới gần phiến hải vực này.
Một ngày sau, trên Đông Hải, trên Thiên Vân đảo, trời bắt đầu tối dần, ánh mặt trời ở phía chân trời như ráng đỏ chiếu sáng một vùng hải vực.
Bỗng nhiên gợn sóng trên không trung chấn động, gió nổi mây phun. Cả hải vực phía dưới gợn sóng, khí tức mênh mông hàng lâm. Lập tức có hơn chục đạo thân ảnh xuất hiện trong bầu trời.
Hơn chục đạo thân ảnh hàng lâm, năng lượng trong thiên địa lập tức biến hóa.
Mấy người dẫn đầu chính là Lục Lâm Thiên, Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Tiểu Long, Dương Quá, Lục Tâm Đồng, Hổ Y, Chu Thần NHu, Huyền Doanh, Hàn Băng Đại đế, Khiên Bách Biến, Thánh Thủ Linh Đế, sau lưng còn có Cực Lạc Tam Quỷ, Hỏa Sí Tôn giả và cường giả Phi Linh môn.
- Phụ thân, mẫu thân của con thực sự ở trên Thiên Vân đảo hay sao?
Đôi mắt đen láy của Lục Kinh Vân nhìn qua Lục Lâm Thiên, ánh mắt tràn ngập sự chờ mong.
- Ngay trong Thiên Vân đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.